Chap 5: Buông Lơi Đôi Tay

*** Cheng House***

Leo lên giường Cheng Xiao ôm chặt áo ngủ,dù mọi chuyện xảy ra chỉ mới đây nhưng mà đối với cô vẫn hoài lo sợ.Con người lạnh lùng khiến cô không thôi nhớ về EunTuk. Chàng trai đến bên cô một cách nhẹ nhàng và ra đi không lời từ biệt.Những hạnh phúc khi ấy sao cô quên đi được cùng nước mắt.

Mỗi khi nhìn kỹ vào ánh mắt nâu buồn của Eunseo làm cô tha thiết được trông thấy anh ấy lần cuối. Mùa đông sau ngày anh đi là mùa đông lạnh buốt trong tiếng thở dài của màn đêm.Cô từng khóc nức nở  và tựa như cái xác không hồn.Nhưng rồi anh cũng không đến anh đã bỏ cô ,cô đơn trong nước mắt và niềm đau.

-Nơi ấy anh có hạnh phúc không nhỉ?

Xoay nhẹ chiếc nhẫn trên ngón áp út,nó có lẽ thứ duy nhất mà EunTuk để lại cho cô.Đã 10 năm trôi qua anh cũng chưa từng liên lạc cho cô.Cũng không nhớ đến những ngày hay kỉ niệm của hai người từng trãi qua.

Vùi đầu vào gối, Cheng Xiao ngăn nước mắt rơi.Hình bóng anh cứ vây lấy cô không rời.Thậm chí mọi thông tin về anh cô còn không biết.Trước đây cô chưa hoàn toàn đủ tuổi để hiểu biết chữ yêu có nghĩa là gì.Nhưng kể từ ngày anh ra đi chữ "thích" cứ lớn dần trong tim cô.Thế rồi cô cũng mất,cái  ngày mà anh để cô chời đợi mỏi mòn không đến.

****** Tập đoàn Son Group********

Bước chân vội vàng của Tổng giám đốc khiến mọi người lo lắng.Ai ai cũng đưa ánh mắt nhìn vào thân ảnh cao gầy lướt nhanh qua.Ánh mắt nâu vẫn mang nỗi buồn man mác và lạnh lùng như xưa,nhưng "tiểu thiếu gia" hôm nay với màu tóc mới.

Bỏ mặc những lời xung quanh Eunseo bước nhanh đến phòng Phó tổng Chu, người bạn thân yêu quý của cậu.Vừa vào chưa nói gì cậu đã nhận một tràng cười không điểm dừng của hắn.Đập mạnh tay xuống bàn Eunseo lấy phong thái băng hàn thường ngày.

-Sáng sớm ăn nhầm thứ gì sao Tổng Giám Đốc Son? - Ráng nhịn cười Phó Tổng Giám Chu nói,biết là bạn thân nhưng vẫn không nên làm trái ý con người ấy.

-Vớ vẫn -Kéo ghế ngồi xuống Eunseo liếc xéo tên Phó tổng giám,người thì mặt mày sáng sủa mà toàn nghĩ mấy cái thứ thiếu trong sáng,nếu không phải bạn thân từ nhỉ cậu cũng chẵn tiếp xúc với loại người như này đâu.

-Chứ sao đầu Tổng Giám vàng khè vậy nè!?-Bật cười khanh khách con người rất thích chọc nổi nóng Eunseo.

-Mặc kệ tôi-Nhìn vẻ cười cợt của Sojung mà cậu bực bội. Màu vàng thì đã sao.

(Sojung là tên thật của Exy)

-HÌnh như Tam tiểu thư thích màu vàng nhỉ?!!-quay quay cây viết mặt của Soojung làm ra vẻ mặt suy tư.

-Liên quan gì? - Lòng Eunseo bỗng hiện ra những lo lắng chẵn lẽ tên biến thái này biết được cuộc hẹn ước hôn nhân giữa mình và cô ta sao?

-Haha..........Ai mà không biết cuộc hôn nhân giữa cậu và Cheng tiểu thư báo đăng rành rành rồi đây này - Vứt tờ báo lên bàn, Sojung bật cười cậu chưa bao giờ nhìn thấy vẻ mặt ngớ ngẫn này của Son Eunseo cả.

Giật mình khi nhìn thấy hình của cậu in chung với hình của Cheng Xiao ở dưới là tựa đề :

"" CUỘC HÔN NHÂN HOÀN HẢO GIỮA SON THIẾU GIA VÀ CHENG TIỂU THƯ "''

-Hyunjung (tên thật của SeolA) sinh chưa?- Bỏ tạp chí về chỗ cũ, Eunseo quan tâm hỏi còn chuyện của cậu coi như không có gì để nói, giờ quan tâm bạn bè vẫn tốt hơn  là bực tức.

-Chắc khoảng 2 tuần nữa thì tiểu Chu sẽ ra đời .. - Khỏi nói nhắc đến vợ con là mắt của Chu Sojung sáng rực.Mới lấy vợ chưa tròn một năm mà đã sắp được lên chức Appa. Trong khi Eunseo chưa có vợ luôn chứ huống chi con với chả cái.

-Sướng quá ta! - Eunseo bĩu môi ghen tị, Eunseo ít giấu cảm xúc với những người bạn thân thiết, mà trong số đó có vẻ Sojung là người hiểu cậu nhất.

-Ừm thì cậu cũng mau kiếm cháu cho chủ tịch Son được rồi - Nhắc tới chuyện của Eunseo thì Sojung cũng hơi khó hiểu.Không phải cậu ấy yêu Irene cũng hơn 10 năm rồi chẵn lẻ giờ bỏ cuộc đi cưới vợ sao?

-Biết mà, tớ đi về phòng đây - Nói rồi vẫy tay tạm biệt Sojung.

Ngồi vào chiếc ghế Tổng giám đốc khiến Eunseo cảm thấy buồn rầu. Nếu như anh EunTuk còn sống thì nhất định căn phòng này sẽ thuộc về anh ấy. Quay lại nhìn bầu trời xanh, Eunseo ước gì người ra đi năm ấy không phải là anh ấy mà là mình. Ít ra lúc ấy Irene cũng sẽ không đau khổ và tuyệt vọng như vậy. Khi ấy mọi gánh nặng hiện tại cũng không do cậu mang. Vì tất cả mọi yêu thương anh đều có còn cậu thì không kể cả tình mẹ. Quyết định của Chúa năm ấy phải chăng đã quá nhầm lẫn.

-Eunseo!!!!! - Đẩy cửa bước vào, Irene mệt mỏi.Giây phút này cô sẽ trân trọng. Vì có lẽ đây là lần cuồi cùng cô nhìn thấy gương mặt này.

-Irene sao chị tới đây!! - BẤt ngờ khi nhìn thấy Irene, Eunseo bước lại gần,vén nhẹ những sợ tóc trên khuôn mặt chị. Eunseo yêu lắm khuôn mặt này và người con gái này.

Dang tay ôm  lấy thân ảnh của Eunseo, Irene dường như đã quá quen với thân ảnh và hơi ấm này. Sau này nhất định sẽ rất nhớ nhưng thật lòng mà nói cô không muốn trái tim cô tiếp nhận thêm bất kỳ một ai nữa. Một Son EunTuk đã quá đau rồi. Thà bây giờ không bắt đầu tốt hơn là sau cùng đi đến kết thúc. Có phải cô quá ích kỉ khi chỉ suy nghĩ cho bản thân không.

-Chị sẽ về Anh sống với Umma........- Lau nhẹ giọt nước mắt từ khi nào đã rơi, Irene mỉm cười nhẹ tự an ủi.

-Tại sao? - Gỡ Irene ra khỏi cái ôm, Eunseo ngạc nhiên hỏi. Chẵn lẽ 10 năm rồi mà Irene chừa từng rung động 1 lần trước tình yêu chân thành của cậu sao?

-Nơi đây không còn gì để chị ở lại cả - Quay lưng bước đi, Irene biết mình vô tình. Nhưng đau một lần sẽ hết nhất định sẽ có một cô gái khác tốt hơn cùng Eunseo xây dựng một gia đình hạnh phúc. Còn cô có lẽ phải trở về nơi bắt đầu. Xóa tất cả đau thương mà nơi mình đáng thuộc về.

Buông tay để người mình yêu nhất rời đi, Eunseo biết nếu cô giữ lại thì sẽ làm cô ấy rất khó xử. Thôi thì cứ để cô ấy ra đi nhẹ nhàng rồi hạnh phúc sẽ đến rồi mỉm cười với cô ấy. Kể từ hôm nay cuộc sống của cô không cần cậu chăm lo nữa. Tất cả kết thúc rồi!.

===================================================================

******Cheng House******

Chạy thật nhanh vào nhà, Cheng Xiao dồn nén cơn giận của mình. Chọi mạnh cuốn tạp chí vào bàn, Cheng Xiao dường như phát điên khi biết một tuần nữa mình cưới chồng, và người chồng đó là Son Eunseo. Nhận thấy độ tức giận của Cheng Xiao đã lên độ Level Max, ông thoáng rùng mình nhưng không sao vì ông đã sớm chuẩn bị hết rồi.

-TẠI SAO APPA KHÔNG NÓI CHO CON MÀ QUYẾT HẾT MỌI CHUYỆN NHƯ THẾ?

-Bảo bối con bình tĩnh nghe Appa giải thích nha.............

-Cho con biết lý do ngay!

-Đó là tâm nguyện  của Ông con,ta không biết gì cả.

-TÓm lại con không muốn lấy chồng.

-Đó không còn là quyết định của riêng con nữa.

-Tại sao?Nếu Apma ép buộc con sẽ bỏ nhà đi cho mà xem.

-Cứ thử xem.........

Quay lưng bước đi ông Cheng biết chỉ có cách này mới khiến cho Cheng Xiao ngoan ngoãn nghe lời thôi. Dù là cuộc hôn nhân không có tình yêu nhưng Son Eunseo là người tốt và hoàn hảo. Giao cả đời bảo bối của ông cho cậu quả là rất an tâm. Huống chi nhà bên đó còn tiết lộ một bí mật của Son Eunseo .Đảm bảo ai nghe xong cũng muốn gả con cho một người như cậu.

Mếu máo nhìn Appa đáng kính của mình rời đi, Cheng Xiao thật sư rất thất vọng. Đúng là người gia chỉ những thứ sâu xa và bây giờ con bắt cô lấy Son Eunseo nữa chớ chẵn khác nào kiêu cô nhảy lầu luôn đi. Cái con người đáng ghét đó chắc chắn không phải hoàng tử đời cô. Tướng tá thì ẻo lả, mặt mày lúc nào cũng lạnh ngắt không có chút máu. Chỉ biết nhìn người khác bằng ánh mắt giết người. Nói chung cô không muốn lấy cậu ta.

......................................

**** Phòng ông bà Cheng****

Vừa tắm xong bà Cheng bước ra với vẻ mặt hớn hở. Sắp tới gia đình có rễ quý không ít thì nhiều con gái bà cũng sẽ có lợi. Nhưng nói thật bà thấy Eunseo nó cứ sao sao ấy. Luốn lầm lì khó hiểu và phóng băng mà ông chồng già của bà cứ nói là Cheng Xiao mà lấy được Eunseo là phước ba đời của nó.

-Ông suy nghĩ kỹ chưa dù gì nó cũng là bảo bối của tôi đó - Vừa nói bà vừa sấy khô tóc.

-Bà tin tôi đi, Eunseo nó rất xứng đáng với con mình. - cất mấy tờ giấy vào hộc tủ ông huyên thuyên giải thích.

-Nhưng tôi sợ nó ăn hiếp Cheng Xiao nhà mình ......... - Tự nhiên tâm lý người mẹ sợ Eunseo sẽ làm điều gì đó mà khiến Cheng Xiao phải buồn.

-Haha..........Sẽ không việc đó đâu.Từ nhỏ Eunseo đứa được dạy bảo rất tốt sao lại đi ăn hiếp con mình. - Bật cười ông Cheng vui vẻ nói . Dù gì Cheng Xiao cũng là bảo bối của ông chứ riêng gì vợ ông đâu mà ông không lo cho nó.

-Nhưng ông biết đó Eunseo nó thì lạnh lùng quyết đoán con con gái mình thì thích chiều chuộng bướng bĩnh ! Tôi chỉ......- Nhứơng mày buồn rầu, bà Cheng biết quá rõ tính tình của Cheng Xiao có chịu thua ai bao giờ đâu.Bà chỉ e nó sẽ làm mích lòng gia đình bên chồng thôi.

-Họ sẽ yêu thương Cheng Xiao. Tôi tin tưởng ở nó..............- Ông biết Cheng Xiao sẽ có cách người khác phải yêu thương mình.

-Ai không biết bảo bối của mình rất hay gây rối -Vẫy tay cho là vô lý, bà thấy chồng mình giống như có vấn đề về thần kinh.

-Đúng và Eunsro biết rất rõ về điều đó..........

END Chap 5

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro