Chap 1
THÔNG BÁO nho nhỏ !
- PIC NÀY VỪA VÀO SẼ XƯNG HÔ " GẤU và BÉ " LUÔN NHÉ MỌI NGƯỜI
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
" Nguyễn Cao Kỳ Duyên , đồ con nít quỷ , lần sau còn dám cầm côn trùng làm Bé sợ , Bé sẽ cho Gấu và côn trùng tà ác kia cùng nhau xuống địa ngục "
Minh Triệu bị côn trùng doạ thành dáng vẻ rất dễ thương . Người bị nói chính là nữ xinh Nguyễn Cao Kỳ Duyên đang làm mặt quỷ đối với cô gái phía trước ...
" Nha "
Chỉ nghe " quang " một tiếng , sau đó là một tiếng hét thảm , rồi toàn bộ thế giới đều yên lặng .
Phạm Đình Minh Triệu - cô gái sử dụng bạo lực , là học sinh năm 3 của đại học Keidi , trên mặt ít có nụ cười , nhưng mà điều này cũng không làm con số người theo đuổi cô ấy ít đi , có lẽ bọn họ chính là thích khí chất lạnh lùng và cao ngạo này của cô , mọi người len lén gọi cô là băng sơn nữ vương ...
Nguyễn Cao Kỳ Duyên - người vừa gào thét thảm thiết , học sinh năm 2 của đại học Keidi , gương mặt hoàn mỹ , ánh mắt trong suốt long lanh như nai con , số lượng người theo đuổi cũng không kém so với Minh Triệu , cả nam lẫn nữ , nhưng trong mắt chỉ có mỗi Minh Triệu , cũng chỉ chứa chấp mỗi Phạm Đình Minh Triệu ...
Hai người cùng đùa giỡn đi tới trường học . Dáng người hoàn mỹ với chiều cao lý tưởng chính là " vũ khí " Kỳ Duyên dùng để trêu chọc Minh Triệu . Thỉnh thoang xoa xoa đầu Minh Triệu , sau đó nói một câu " Bé sao mà lùn vậy " ... Dĩ nhiên , đổi lại là một tiếng hét xuyên thủng màn nhĩ , cùng với liên tiếp vẻ mặt tức giận
Quán cafe TD
" Minh Triệu Bé , cuối tuần chúng ta cùng đi xem phim đi , rất lâu rồi chưa đi xem phim cùng Bé "
Kỳ Duyên dùng giọng nói giống một nam sinh , kết hợp với dáng vẻ đáng thương , cho dù ai nhìn cũng sẽ không cự tuyệt , nhưng ...
" Cuối tuần này không được rồi , Anh Thục sắp trở về nước , Bé muốn ra sân bay đón em ấy "
Minh Triệu cũng không biết khi nói về em gái , vẻ mặt của mình có nhiều hạnh phúc .
Nghe được câu trả lời , ánh mắt trong suốt của Kỳ Duyên lướt qua một cái đau thương , điều chỉnh giọng nói .
" Thì ra là Anh Thục sắp trở về , vậy Bé đi đi , Gấu cũng sắp thi , chừa chút thời gian ôn thi cũng tốt "
Thật đúng là nhanh đấy , thời gian hạnh phúc có lẽ cũng sắp qua mau , Anh Thục trở về , Phạm Đình Minh Triệu cũng sẽ không chỉ thuộc về mình nữa ...
Minh Triệu hoàn toàn không chú ý tới tâm thì biến đổi của Kỳ Duyên , chỉ chăm chú nói chuyện liên quan đến Anh Thục .
Sân bay Quốc tế Tân Sơn Nhất ...
Nhìn cô em gái mình yêu thương đu ra khỏi cánh cửa , Minh Triệu không kịp đợi mà chạy tới , ôm người trước mắt
" Chị nhớ em , Anh Thục ... "
" Em cũng vậy , bởi vì muốn gặp chị cho nên mới chạy về , có thưởng đúng không? "
Anh Thục nháy mắt mấy cái với Minh Triệu , vẻ mặt để cho Minh Triệu nhớ tới ánh mắt ngây thơ của nít quỷ ...
" Đương nhiên là có "
Nói xong , Minh Triệu hôn nhẹ vào má phải của Anh Thục , sau đó nhẹ giọng nói .
" Hoan nghênh về nhà , em gái yêu quý của chị "
Nhà của Kỳ Duyên
Lúc này ở nhà họ Nguyễn , Đại quản gia cầm một chuỗi chìa khoá vội vả đi tới một căn phòng , mới vừa đi tới giữa tầng lầu liền nghe được tiếng đồ vật bị đập vỡ , không khỏi tăng nhanh bước chân , cuống quít dùng chìa khoá mở cửa phòng . Bên trong phòng một mảnh hỗn độn , cô gái ngồi thu mình trong một góc phòng , trên mu bàn tay đang chảy máu , mà cô gái này chính là Nguyễn Cao Kỳ Duyên .
Đại quản gia thấy vậy lập tức đối với người bên cạnh nói :
" Mau gọi bác sĩ tới "
Được sự đáp ứng từ người bên cạnh , quản gia đến bên cạnh Kỳ Duyên , chưa kịp mở miệng , Kỳ Duyên đã nức nở nói : " Quản gia Linh , cháu thật là khổ sở , cháu có vài lời muốn nói cùng chị ấy , nhưng lại sợ chị ấy nghe được rồi sẽ cách xa cháu ... làm sao đây ... rốt cuộc phải làm sao mới được như cháu mong muốn ? "
Quản gia Linh nhất thời không biết nên trả lời ra sao chỉ có thể nhẹ nhàng thở dài , ông biết người mà Kỳ Duyên gọi là " chị " là ai , là con gái lớn của tập đoàn Phạm Thị . Kể từ khi Kỳ Duyên gặp phải cô ấy , tất cả cảm xúc đều liên quan đến Phạm Đình Minh Triệu . Bây giờ ông cũng không hiểu rõ chuyện tình cảm của giới trẻ hiện nay , ông chỉ muốn Kỳ Duyên có thể có được một cuộc sống vui vẻ .
" Tiểu thư , để tôi gọi cô Hà Lade đến đây nói chuyện cùng cô "
Quản gia Linh biết , có lẽ chỉ có Hà Lade mới có thể tạm thời an ủi được Kỳ Duyên
" Không cần , cháu chỉ muốn yên lặng một chút . Hà Lade thấy cháu như vậy lại lo lắng chết "
Sở dĩ Kỳ Duyên khổ sở như vậy , đó là bởi vì cô biết ... Minh Triệu đối với Anh Thục cũng không chỉ có tình cảm của chị gái đối với em gái . Nhưng mà mình có thể làm sao đây , ngay cả một thân phận để ngăn cản cũng không có , rõ ràng nói chỉ cần Minh Triệu hạnh phúc là đủ rồi , nhưng mà vì sao còn khổ sở đến thế , vì sao nước mắt vẫn là không ngừng rơi . Mình chỉ là một người có vẻ giống Anh Thục mà thôi . Không phải sao , cũng là bởi vì mặt của mình , Minh Triệu mới có thể nguyện chơi đùa cùng mình , mới có thể nguyện cùng mình chung một chỗ khi Anh Thục không có ở đây ...
End chap
CHẮC ĐỦ 80 VOTE với 10 CMT TUI SẼ POST CHAP 2 NHÉ . THẤY VOTE LẸT ĐẸT KHÔNG C
VỰT NỔI MOOD ĐỂ COVER TIẾP LUÔN CÁC CẬU Ạ !
CÁC CẬU HÃY VOTE VÀ CMT MẠNH MẠNH LIA LỊA NHÁ !
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro