Chap 21

Sáng sớm hai người trở về Sài Gòn , ngay cả nhà cũng không trở về , trực tiếp chia ra trở về công ty .

Phòng tổng giám đốc Phạm thị ...

Giờ phút này Minh Triệu thật sự rất nhức đầu , tài liệu chất đống khiến nàng bận rộn một buổi sáng , buổi chiều còn có cuộc họp . Ngay cả thời gian muốn cùng Kỳ Duyên cũng bị chiếm . Bây giờ đã đến giờ ăn trưa , nàng vẫn không thể rút người ra khỏi công việc .

" Cốc cốc cốc "

" Vào đi "

Thư ký của Minh Triệu nuốt nước miếng , hôm nay sát khí của tổng giám đốc thật là lớn .

" Tổng giám đốc có một vị khách , tổng giám đốc tập đoàn Nguyễn thị , cô Nguyễn Cao Kỳ Duyên "

" Kỳ Duyên , cô ấy ở đâu ? "

Minh Triệu nghe được tên của Kỳ Duyên , người giống như vừa sống lại , trước đó rõ ràng còn là mặt nghiêm nghị , trong nháy mắt vẻ tươi cười đầy hưng phấn . Thư ký của nàng bị hù doạ điên rồi . Làm việc cùng nàng lâu như vậy , lần đầu tiên thấy Minh Triệu cười rực rỡ như vậy , ngay cả nói chuyện cũng có chút cà lăm .

" Tổng giám đốc Nguyễn ... ở ... đại sảnh tầng 1 ... "

Nghe trả lời , Minh Triệu lập tức đứng dậy chạy ra khỏi phòng làm việc của mình , để thư ký của mình mặt ngạc nhiên đứng ở đó .

Thang máy tới tầng một , Minh Triệu đi tới đại sảnh , không để ý ánh mắt nhân viên , chui vào trong ngực Kỳ Duyên .

" Gấu Béo , sao Gấu lại đến ? "

Tay Minh Triệu rất tự nhiên quàng cổ Kỳ Duyên .

" A , tổng giám đốc Phạm , tất cả mọi người đang nhìn "

Kỳ Duyên phát hiện hai người trở thành tiêu điểm của mọi người .

" Mặc kệ "

Minh Triệu vừa nói vừa dùng ánh mắt lạnh như băng cảnh cáo mọi người xung quanh . Quay đầu lại phía Kỳ Duyên , biểu lộ trở lạn nên ánh mặt trời rực rỡ .

" Ăn trưa chưa ? "

Kỳ Duyên cũng mặc cho Minh Triệu ôm mình .

" Còn chưa ăn , Gấu tới tìm Bé ăn trưa sao ? "

" Uh "

" Vậy chúng ta đi thôi "

Minh Triệu vội vàng dắt Kỳ Duyên đi ra khỏi Phạm thị , hoàn toàn quên mình còn có rất nhiều rất nhiều công việc phải hoàn thành .

Nhà hàng ...

" Chờ một chút Minh Tú cùng Ánh Quỳnh cũng tới "

Kỳ Duyên nói .

" Bọn họ có hẹn với Gấu sao ? "

" Uh , Minh Tú rời khỏi Stella , cuộc sống mấy năm nay nhất định áp lực rất lớn , Gấu muốn đóng góp cổ phần vào quán bar , để cho cậu ấy có thể dễ dàng một chút .

Kỳ Duyên nói ra mục đích của mình .

" Nhưng mà lòng tự ái của Minh Tú rất lớn , trước kia lúc quán bar mới bắt đầu rất chật vật, mọi người muốn giúp nhưng đều bị cự tuyệt "

Minh Triệu lo lắng nói .

" Cậu ta vợ quản nghiêm , đương nhiên là Gấu có biện pháp đối phó "

Dáng vẻ Kỳ Duyên đầy tự tin hấp dẫn Minh Triệu .

Hai tay Minh Triệu nâng cằm , mặt mũi chăm chú nhìn Kỳ Duyên .

" Bé đang nhìn cái gì vậy ? "

Kỳ Duyên bị nhìn , cả người nổi da gà .

" Gấu Béo của chúng ta thật đẹp trai "

Giờ phút này Minh Triệu đã quên mình là người đã dùng ánh mắt có thể khiến người khác sợ hãi .

Kỳ Duyên cũng không phải quá tỉnh , nhưng nếu bị cô phát hiện có đậu hũ có thể ăn thì tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội như thế . Hướng về phía Minh Triệu ngồi ở bên cạnh nháy mắt , sau đó lấy tay chỉ chỉ mặt của mình . Nữ vương hiểu ý thẹn thùng cười một cái , liền hướng gò má Kỳ Duyên hôn . Khi sắp hôn đến , Kỳ Duyên quay đầu một cái , đôi môi Minh Triệu chính xác không lầm hôn lên đôi môi Kỳ Duyên . Hôn trộm thành công , phát hiện bị lừa gạt , mặt Minh Triệu hồng lên , vỗ nhẹ cánh tay của Kỳ Duyên một cái .

" Lừa đảo "

" Gấu là lừa đảo a , vậy còn không phải là Bé yêu Gấu muốn chết "

Kỳ Duyên đã nắm tay của Minh Triệu đặt ở khoé miệng , dùng miệng môi nhẹ nhàng liếm . Minh Triệu vĩnh viễn không nói lại Kỳ Duyên .

" Này này này , tôi nói hai người muốn hôn thì đi về nhà , nơi này còn có rất nhiều trẻ vị thành niên , đừng có mà dạy hư chúng "

Minh Tú xa xa liền thấy hai người đang tình tứ nơi này .

" Hello , Kỳ Duyên - Minh Triệu "

Ánh Quỳnh vẫn là người có sức sống , rất đúng với cái tên của cô .

" Chào chị Ánh Quỳnh "

Kỳ Duyên lại lùng nụ cười chết người . Nói cô là cao thủ cua gái một chút cũng không sai . Ánh Quỳnh không nhịn được đưa tay ra sờ sờ đầu Kỳ Duyên .

" Aaaaaa , Kỳ Duyên của chúng ta hoàn toàn đáng yêu "

" Đáng yêu cái gì ? Tất cả đều là giả bộ ! Nguyễn Cao Kỳ Duyên , thu hồi nụ cười bỉ ổi đó lại , đừng có gây sự chú ý với vợ tôi "

Minh Tú phát điên vì bị không được để ý tới .

Chiêu thức Ánh Quỳnh dùng để Minh Tú câm miệng vẫn là một chiêu , nhấc chân , đạp xuống . Minh Tú gào lên . Nhìn càng ngày càng hỗn loạn , Minh Triệu vội vàng mở miệng .

" Được rồi , không nên ồn ào , mau ngồi xuống "

Nữ vương lên tiếng .

Rõ ràng mới vừa còn mặt mũi mơ màng , bây giờ liền một giây thay đổi nữ vương , chúc mừng chị là vua biến sắc mặt .

Bốn người vừa trò chuyện vừa ăn trưa , Kỳ Duyên cảm thấy thời điểm mở miệng đã đến .

" Tôi muốn đóng góp cổ phần vào quán bar của hai người , có thể không ? "

" Này , Nguyễn Cao Kỳ Duyên , đây là sự nghiệp của tôi , sau này sẽ truyền cho con cháu , đừng tới quấy rầy "

Miệng Minh Tú đầy thức ăn nói .

Kỳ Duyên cũng biết sẽ như vậy , không nhìn thẳng Minh Tú mà nhìn về phía Ánh Quỳnh , hai mắt long lanh .

" Nhưng mà ... ước mơ của người ta là có thể có một quán bar "

Giờ phút này dáng vẻ Kỳ Duyên đáng thương khiến cho người ta cảm thấy không đáp ứng yêu cầu là phạm tội .

" Kỳ Duyên thật sự rất muốn sao ? "

Ánh Quỳnh nhìn dáng vẻ đáng thương của Kỳ Duyên , liền động lòng .

" Này , vợ ơi , đừng để ý tới cậu ta , cậu ta chính là diễn viên xuất sắc , diễn trò mới là ước mơ cuộc đời của cậu ta "

Minh Tú biết vợ mình sắp bị dáng vẻ đáng thương của Kỳ Duyên đánh bại , vội vàng mở miệng ngăn cản .

" Minh Tí , tôi và cậu quen biết đã lâu , ngay cả giúp tôi thực hiện ước mơ cũng không chịu sao "

Kỳ Duyên lại một trận đáng thương tấn công .

Ánh Quỳnh nghe lời Kỳ Duyên .

" Nếu như là ước mơ của Kỳ Duyên , chúng ta dĩ nhiên sẽ giúp Kỳ Duyên thực hiện "

" Vợ à "

Minh Tú cũng biết Ánh Quỳnh sẽ như vậy .

" Minh Tú im lặng cho tôi "

Ánh Quỳnh quát một tiếng .

Chuyện đã được định đoạt , Kỳ Duyên toàn thắng . Cô rõ ràng biết quyền phát biểu nhà Minh Tú là hoàn toàn tập trung ở trên tay Ánh Quỳnh , dụ được Ánh Quỳnh sẽ thành công . Minh Tú buồn bã nhìn Ánh Quỳnh .

" Đừng nhìn vợ như vậy , không cho ăn cái đó , cholesteron rất cao "

" Chồng bao nhiêu tuổi mà vợ sẽ phải hạn chế ăn uống "

Minh Tú muốn điên rồi . Mới vừa bị Kỳ Duyên đả kích , bây giờ còn phải bị hạn chế ăn uống .

" Vợ là sợ chồng ăn nhiều sẽ chết sớm , đến lúc đó một mình vợ phải làm thế nào ? "

Nhìn hai người , Minh Triệu thật hâm mộ , mặc dù là gây gổ , nhưng tại sao thoạt nhìn là hạnh phúc như vậy .

Cho nên , bốn người đang cãi nhau ầm ĩ mà kết thúc bữa trưa , sau khi tạm biệt , Kỳ Duyên dắt tay Minh Triệu từ từ bước trên đường đi về Phạm thị .

" Gấu nói rồi cậu ta không phải là đối thủ của Gấu , ha ha há há "

Kỳ Duyên đắc ý .

" Gấu còn cười , lần sau không cho phép lại dùng biểu lộ đó nhìn cô gái khác . Đó là thuộc về Bé "

Minh Triệu ngắt nhéo mặt của Kỳ Duyên nói .

" Này , Bé đang ghen nhờ , được rồi , vì sau này có thể thuận lợi leo lên giường Bé , Gấu đáp ứng yêu cầu "

Kỳ Duyên đối với Minh Triệu cười một tiếng .

" Nếu sau này chọc giận Bé tức nữa , Bé sẽ dùng giường uy hiếp Gấu "

Rốt cuộc Minh Triệu biết đối phó Kỳ Duyên bằng biện pháp gì , chính là cùng vô lại như nhau .

" Sao Bé có thể như vậy ? Nếu như không có Bé , vậy Gấu còn giữ đôi tay này làm gì ? Chém đứt chém đứt "

Cùng so vô lại với Kỳ Duyên , Minh Triệu còn phải tu luyện thêm mấy năm nữa .

" Này , tại sao lần nào Bé cũng thua Gấu ? "

Bây giờ Minh Triệu không hiểu , tại sao mỗi lần cũng bị Kỳ Duyên ăn gắt gao . Kỳ Duyên lại là nháy mắt , ôm bả vai Minh Triệu .

Căn hộ 1104 ...

Cuối tuần , Kỳ Duyên cùng Minh Triệu lựa chọn ở trong nhà xem phim . Hai người ngồi ở trên ghế sopha , Minh Triệu tựa đầu vào bả vai Kỳ Duyên , chênh lệch 2cm chiều cao , để cho đầu Minh Triệu tựa vào bả vai Kỳ Duyên gốc độ vừa vặn , Minh Triệu có rảnh rỗi không làm gì liền thích dựa vào . Kết thúc bộ phim , Minh Triệu lên tiếng khóc lớn . Kỳ Duyên đưa khăn giấy cho Minh Triệu .

" Happy Ending , Bé cũng muốn khóc ? "

Giờ phút này đầu Kỳ Duyên đầy hắc tuyến .

" Bởi vì bọn họ cuối cùng quá hạnh phúc , Bé hâm mộ Bé khóc "

Nghe Minh Triệu nói , Kỳ Duyên lại nghĩ tới ngày đó , Minh Triệu ở nhà hàng nhìn Minh Tú và Ánh Quỳnh , mặt mũi hâm mộ .

" Vợ iu , chúng ta có thể hạnh phúc như vậy "

Kỳ Duyên hôn một cái lên mặt Minh Triệu .

" Nhưng mà ... nhưng mà chúng ta ... "

Minh Triệu do dự không dám mở miệng .

Kỳ Duyên biết nàng e ngại điều gì .

" Gấu không có bạn gái , Jolie là vì lừa gạt Bé , giả "

Kỳ Duyên nói ra sự thật .

" Cái gì ? "

Minh Triệu sợ ngây người , trước kia mình thương tâm khổ sở đều là lãng phí rồi .

" Bất quá Gấu cũng vẫn có bạn gái "

Kỳ Duyên đột nhiên mở miệng khiến cho Minh Triệu cả kinh ... vẫn có bạn gái ... vậy còn không phải như vậy là giống nhau sao ?

Nước mắt lại bắt đầu tràn đầy ở hốc mắt . Nhìn khuôn mặt Minh Triệu nhỏ nhắn lại muốn khóc thút thít . Kỳ Duyên thôi không trêu đùa nữa .

" Được rồi , được rồi , bạn gái Gấu tên là Phạm Đình Minh Triệu , chắc Bé rất quen đúng không ? "

Mỉm cười ôm Minh Triệu vào trong ngực .

Giờ phút này Minh Triệu đang cố gắng tiêu hoá lời nói của Kỳ Duyên , chợt hiểu ra ... đẩy Kỳ Duyên ra ... nước mắt cũng rơi xuống lần nữa ...

" Gấu là tên lừa đảo . Bé vì chuyện Gấu có bạn gái phải thương tâm chết . Bây giờ mới nói với Bé là giả ... bắt nạt người ta như vậy , Bé thật khó chịu ... mỗi ngày đều khóc ... "

Minh Triệu còn chưa nói xong , Kỳ Duyên liền hôn lên , ngăn lại miệng Minh Triệu . Nếu để cho cô ấy nói tiếp , sẽ bị nước miếng chết chìm đi , hơn nữa Kỳ Duyên nhìn Minh Triệu khóc thút thít theo bản năng muốn hôn cô ấy , hôn đi thương tâm của Minh Triệu . Bị Kỳ Duyên hôn , Minh Triệu cũng tựa hồ hết giận , nhưng mà ...

Buổi tối ...

" Bé không nên như vậy "

" Bé đã nói , Gấu còn bắt nạt Bé , không cho phép Gấu lên giường Bé "

" Nhưng mà ... Bé ~ ... "

" Không có nhưng mà , sau này Gấu ngủ phòng khách "

Minh Triệu không để ý tới mặt mũi Kỳ Duyên buồn bã nhìn mình , đắp chăn lên , đưa lưng về phía Kỳ Duyên liền muốn ngủ , để Kỳ Duyên ngơ ngác đứng ở trước giường . Mà Kỳ Duyên cũng không dám tự tiện bò lên giường , chỉ có thể tiếp tục cầu xin .

" Đừng mà , vợ iu~ , Gấu sai lầm rồi , sau này sẽ không ..."

Kỳ Duyên một tiếng liền quỳ trên mặt đất cầu xin tha thứ . Minh Triệu không để ý tới tiếp tục ngủ .

" Nếu như Bé không để cho Gấu ngủ ở trên giường , vậy Gấu quỳ nơi này ngủ , quỳ đến khi Bé tha thứ mới ngưng "

Minh Triệu vẫn không lên tiếng , Kỳ Duyên cũng không nói gì , liền quỳ như vậy . Mới qua được mấy phút , Minh Triệu liền ngồi dậy .

" Được rồi , đừng quỳ nữa , lên đây đi "

Kỳ Duyên là người trong lòng cả quan trọng nhất của Minh Triệu , nàng thế nào chịu để cho Kỳ Duyên quỳ như vậy .

Được đại xá , Kỳ Duyên vội vàng từ dưới đất bò dậy , nhảy đến trên giường , ôm lấy Minh Triệu .

" Cũng biết Bé không bỏ được Gấu "

" Này , Gấu tốt nhất ngủ , không nên sờ loạn "

Kỳ Duyên chỉ tập trung công việc không nói lời nào .

" Mau dừng tay ... Gấu Béo ... sáng sớm ngày mai Bé còn phải đi họp "

Minh Triệu không gỡ được tay Kỳ Duyên .

" Bé ... một lần là tốt rồi ... thật ... chỉ cần một lần ... thôi ... "

Hai tay Kỳ Duyên bắt đầu làm việc , miệng cũng không rảnh rỗi , ở khắp nơi trên người Minh Triệu suất loại lửa . Tiếng ngăn lại cuối cùng biến thành tiếng thở dốc . Nói gì chỉ cần một lần , vậy cũng chỉ là lời lừa gạt đứa trẻ chỉ có Minh Triệu sẽ tin tưởng...

End chap

ĐẦU TUẦN VUI VẺ NÈ MN ! LÊN CHAP NGỌT LỊM NHÉ !

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #duyentrieu