Chap 29
Quán bar ...
Trước mặt mọi người , Kỳ Duyên tuyên bố muốn cùng Minh Triệu kết hôn , tất cả mọi người ngẩn người . Bởi vì đán cưới của Kỳ Duyên và Minh Triệu là đám cưới đồng tính đầu tiên diễn ra . Mặc dù mọi người cùng một nửa của mình tình cảm cũng rất tốt , nhưng lại không nghĩ tới đồng tính kết hôn có thể được tính , hơn phân nữa đều bởi vì gia tộc và dư luận , làm cho mọi người không dám nghĩ đến vẫn đề này .
" Kỳ Duyên , Minh Triệu , thật quyết định xong chưa ? Hai người có thể sẽ phải đối mặt rất nhiều áp lực , còn có người nhà , bọn họ thì sao ? "
Lâm Anh cảm thấy nhất định phải nhắc nhở hai người , tránh khỏi sau này sẽ không cách nào thừa nhận áp lực dẫn đến hai người lại một lần nữa tách ra .
" Chị Lân Anh , bọn em rất rõ ràng , cũng biết tương lai phải đối mặt cái gì , em cùng Triệu cũng sẽ cùng nhau đối mặt , em muốn cho Triệu một danh phận "
Kỳ Duyên cầm tay Minh Triệu .
" Thật hạnh phúc , bất kể sau này có khó khăn gì , hai người đều phải cùng nhau đối mặt , ngàn vạn đừng chia tay nữa "
Nói chuyện là Ánh Quỳnh . Minh Tú cùng cô chung một chỗ đã nhiều năm , còn vì Minh Tú cùng người nhà quyết liệt , cũng là bởi vì làm được quá mức oanh oanh liệt liệt , Minh Tú cũng không muốn đụng đến ranh giới cuối cùng của ba mẹ . Chẳng qua là chung một chỗ , sẽ không đi nước ngoài kết hôn , đây là lúc rời khỏi nhà , Minh Tú đã đáp ứng ba mẹ của mình .
Sau Ánh Quỳnh nói xong , tiếng chúc phúc của mọi người cũng thay nhau vang lên . Kỳ Duyên đối với tất cả mọi người nói .
" Cám ơn mọi người chúc phúc , em sẽ thật quý trong Minh Triệu , một mực hạnh phúc như thế này "
Mọi người nghe Kỳ Duyên nói liền bắt đầu náo nhiệt lên , vì Kỳ Duyên và Minh Triệu ăn mừng hôn nhân không dễ dàng này .
Sắp đến gần lúc rạng sáng , Kỳ Duyên liền muốn đưa Minh Triệu về nhà , cô sợ thân thể Minh Triệu không khoẻ . Mặc dù tối nay là nhân vật chính , theo đạo lý không thể về sớm , nhưng mọi người cũng hiểu bây giờ Minh Triệu cần nghỉ ngơi nhiều , thả hai người đi về nhà trước .
Bên trong xe ...
" Hôm nay thế nào Gấu Béo cũng không uống rượu . Bây giờ Bé đã khôi phục rất khá , có thể lái xe "
Minh Triệu đưa tay đặt trên bả vai Kỳ Duyên .
" Bởi vì bây giờ Gấu là người đã có gia đình , Gấu phải chiếu cố kỹ lưỡng vợ iu của Gấu , cho nên không thể uống rượu "
Nói xong , Kỳ Duyên thừa dịp đèn đỏ , nghiêng thân thể , hôn Minh Triệu một cái .
" Gấu là tiểu sắc ma "
Trong lòng Minh Triệu cảm động đến muốn chết , nhưng mà vẫn còn mạnh miệng .
Đưa tay ra , nhẹ nhàng sờ tai Kỳ Duyên một cái khiến cho thân thể Kỳ Duyên run lên . Tai chính là điểm nhại của Kỳ Duyên .
" Gần đây sao Bé thích sờ tai Gấu "
" Bởi vì Gấu rất hư , Bé muốn giống như Ánh Quỳnh quản Minh Tú như vậy , véo tai tới trừng phạt Gấu "
" Vậy được kêu là véo tai sao ? Rõ ràng là sờ tai "
" Bởi vì Bé không nỡ a "
Cho nên Minh Triệu chỉ có thể " sờ tai " thay thế " véo " tới an ủi trong lòng mình .
" Triệu babo "
Kỳ Duyên thật là không biết nên cười hay là nên khóc , như vậy cũng được a .
Minh Triệu nghe Kỳ Duyên nói mình ngu ngốc , tay đưa ra lần nữa , lại sờ tai của Kỳ Duyên một cái . Điều này làm cho cả người Kỳ Duyên có một loại cảm giác tê dại .
" Phạm Đình Minh Triệu ngốc nhất thế giới "
Kỳ Duyên còn muốn Minh Triệu sờ một lần nữa , quả nhiên ...
" Này , Gấu nói gì ? "
Minh Triệu lần thứ ba đưa tay ra .
Còn đổi lấy một tiếng than nhẹ của Kỳ Duyên , Minh Triệu cảm thấy có cái gì đó không đúng .
" Gấu Béo , Gấu làm sao vậy ? "
Minh Triệu nhìn Kỳ Duyên , không biết là có phải Kỳ Duyên không thoải mái hay không .
" Vợ iu , sờ tai Gấu một cái nữa "
Kỳ Duyên mở miệng yêu cầu .
Minh Triệu giống như hiểu cái gì , đỏ mặt .
" Bé là trừng phạt Gấu , thế nào Gấu lại là hưởng thụ , tức chết Bé "
" Nhanh lên một chút , vợ iu , sờ tai Gấu một lần nữa "
Kỳ Duyên dừng xe , cũng may chỗ đậu xe là thuộc về mình , vội vàng mở miệng .
" Không muốn , về nhà rồi , chúng ta mau lên nhà đi "
Minh Triệu tự mình mở cửa xuống xe .
Kỳ Duyên nhanh chống khoá xe , đuổi theo Minh Triệu .
" Vợ iu , một lần là tốt rồi , nhanh lên một chút "
Vừa nói vừa đem tai đã đỏ bừng đưa về phía Minh Triệu .
" Không muốn "
Minh Triệu đi vào thang máy , Kỳ Duyên theo ở phía sau vẫn dây dưa , sau đó dùng ánh mắt nai con phát ra bộ dáng đáng thương . Minh Triệu không thể ngăn cản nhất chính là loại ánh mắt này của Kỳ Duyên , đưa tay ra , nhẹ nhàng sờ tai Kỳ Duyên một cái , Kỳ Duyên lại là run lên .
" Một lần nữa... "
Minh Triệu cũng biết sẽ như vậy , cho nên mới vừa không muốn để ý Kỳ Duyên . Cho Kỳ Duyên một lần , cô ấy vĩnh viễn đều là " lại một lần nữa "
" Rõ ràng Gấu nói chỉ cần một lần "
Minh Triệu xoay người đưa lưng về phía Kỳ Duyên .
" Vợ iu ơi ~"
Thanh âm của Kỳ Duyên tha thiết . Minh Triệu không nhúc nhích .
" Vợ iu ơi "
Lại tới , Minh Triệu vẫn không xoay người .
Thang máy tới , Minh Triệu đi ra ngoài .
" Vợ iu ơi , Bé không muốn Gấu sao ? "
Thanh âm của Kỳ Duyên nức nở .
Minh Triệu mềm lòng , xoay người dắt tay Kỳ Duyên .
" Sao lại không muốn Gấu "
Nói xong liền kéo Kỳ Duyên đi vào cửa nhà .
Minh Triệu tắm xong liền nằm ở trên giường , chờ Kỳ Duyên cùng nhau đi ngủ . Kỳ Duyên từ phòng tắm đi ra , đứng ở mép giường , chậm chạp không chịu lên giường .
Minh Triệu cảm giác có cái gì đó không đúng , mở mắt , nhìn thấy Kỳ Duyên giống như có lời muốn nói .
" Gấu Béo sao vậy ? "
Minh Triệu ngồi dậy .
" Vợ iu , tối nay Gấu ngủ ở phòng khách "
" Tại sao ? "
Minh Triệu nhất thời không hiểu ý tứ của Kỳ Duyên .
Kỳ Duyên cầm lên gối của mình .
" Dù sao là muốn phân phòng ngủ "
Nói xong ôm gối chạy ra khỏi phòng , căn phòng lưu một mình Minh Triệu trong phòng , hoàn toàn không biết phát sinh chuyện gì .
Bởi vì lo lắng , Minh Triệu quyết định đi xem một chút Kỳ Duyên đang làm gì . Đi tới phòng khách , mở cửa phòng , lại thấy Kỳ Duyên cuốn mình cùng chăn thành một đoàn .
" Gấu Béo , Gấu không thoải mái sao ? "
Minh Triệu đi tới muốn lấy tay sờ cái trán Kỳ Duyên một cái xem có nóng rần lên không .
Kỳ Duyên lại né tránh tay của Minh Triệu , một lật người , đưa lưng về phía Minh Triệu .
" Gấu không sao , vợ mau trở về ngủ "
" Nhưng mà Bé muốn ôm Gấu ngủ a "
Minh Triệu nhẹ nhàng vỗ vỗ Kỳ Duyên , ý bảo nhanh lên một chút chúng mình trở về phòng .
" Vợ đi mau "
" Tại sao ? "
" Không có tại sao "
Nghe được Kỳ Duyên trả lời , Minh Triệu không nói thêm gì nữa . Một lát sau , Kỳ Duyên nghe giọng khóc thút thít nhỏ , lập tức đứng dậy .
" Vợ , sao lại khóc ? "
Kỳ Duyên đau lòng ôm Minh Triệu .
" Tại sao Gấu Béo bất chợt không cùng Bé ngủ ? Mới vừa còn phải đuổi Bé đi ? "
Minh Triệu càng nghĩ càng uỷ khuất .
" Không phải như thế ... là ... nếu như cùng Bé ngủ ... Gấu sẽ rất muốn cùng Bé xxxxxx ... ! "
Kỳ Duyên nghĩ tới nghĩ lui , còn là nói cho Minh Triệu biết . Bởi vì từng nói qua , để không tạo thành hiểu lầm nữa , có những chuyện phải thẳng thắn , bây giờ Minh Triệu cũng hiểu lầm mình . Minh Triệu nghe xong chợt hiểu ra , ngẩng đầu lên cùng Kỳ Duyên nhìn thẳng .
" Bé biết Gấu Béo nhẫn nhịn rất cực khổ "
Nói xong , chuyển chân một cái , nhảy qua ngồi ở trên đùi Kỳ Duyên , lấy ngón tay nhẹ nhàng chà xát tai Kỳ Duyên . Kỳ Duyên lập tức đưa tay ngăn lại .
" Vợ , không nên như vậy , như vậy Gấu sẽ cực khổ hơn . Bé trở về phòng đi , Gấu nhịn nữa là được rồi . Hay hoặc là Gấu đi tắm nước lạnh "
" Không thể đi tắm nước lạnh , không thể thương tổn tới thân thể mình "
Minh Triệu hôn cổ Kỳ Duyên .
Cả người Kỳ Duyên cũng cảm giác được tế bào đang gọi ồn ào .
" Thân thể vợ vẫn chưa hoàn toàn hồi phục "
Nói xong sẽ phải kéo Minh Triệu từ trên người mình ra .
" Một lần ... nếu như Gấu Béo lo lắng thân thể của Bé , vậy chúng ta một lần là tốt rồi ... Bé cũng rất muốn Gấu "
Minh Triệu vừa nói còn vừa nhéo ngón cái tay phải Kỳ Duyên một cái . Lý trí liền gãy ... trước kia đều là mình dây dưa Minh Triệu " một lần một lần " , không nghĩ tới bây giờ vai trò chuyển đổi .
Lý trí đã vứt , Kỳ Duyên lập tức áp Minh Triệu trên sopha . Cởi nút áo Minh Triệu ra , không kịp chờ đời vùi đầu vào ngực Minh Triệu .
" Gấu ... Gấu ... Gấu ... "
Minh Triệu uốn éo người .
Kỳ Duyên thận trọng đối đãi Minh Triệu , sợ Minh Triệu sẽ cảm thấy khó chịu .
" Nếu như vợ không thoải mái liền nói cho Gấu biết nhớ "
Minh Triệu gật đầu một cái .
" A ... "
Tất cả giác quan ở đây đều chịu đựng Kỳ Duyên mang tới kích thích ...
Sáng ngày hôm sau ... Minh Triệu mở mắt , vừa nhìn thấy cảnh xung quanh sợ hết hồn , mấy giây sau mới nhớ tới đây là phòng khách nhà mình . Tối hôm qua mình là cùng Gấu Béo ngủ ở chỗ này . Xoay người nhìn người bên cạnh còn đang ngủ , Minh Triệu đột nhiên cảm thấy , điểm nhạy cảm của Kỳ Duyên là tai , cái này thật đáng yêu . Không nhịn được đưa tay đùa giỡn với tai của Kỳ Duyên . Trong giấc mộng , Kỳ Duyên chỉ cảm thấy tai thật là nhột , càng ngày càng nhột , khiến cô từ trong giấc mộng đi ra , mở mắt liền thấy Minh Triệu đang đùa tai của mình , bắt lại tai Minh Triệu , nghiêng thân về phía trước , hôn một cái .
" Good morning "
Minh Triệu ngọt ngào cười một tiếng .
" Good morning , tai Gấu Béo thật đáng yêu nhờ ... ánh mắt cũng đáng yêu ... mũi cũng đáng yêu ... miệng cũng đáng yêu ... làm thế nào . Bé thật yêu Gấu "
Sáng sớm thì có Minh Triệu tỏ tình , tâm trạng Kỳ Duyên thật tốt .
" Gấu cũng rất yêu Bé , Vợ là của Gấu "
Nói xong ôm chặt lấy Minh Triệu .
Lại đột nhiên nghĩ đến điều gì , kéo Minh Triệu ra khỏi ngực của mình .
" Vợ có cảm thấy không thoải mái hay không ? "
Tối hôm qua Kỳ Duyên thật chỉ cần một lần .
" Không có không thoải mái "
Minh Triệu đáp lại nói .
" Vậy vợ mau dậy đi , Gấu đi lấy bữa sáng , chờ chút còn phải trở về công ty đi làm "
" Trở về công ty sao ? Vậy Bé có thể cùng đi với Gấu không ? "
" Không thể , vợ phải ở nhà nghỉ ngơi thật tốt "
" Nhưng mà Bé cũng rất chán , để cho Bé và Gấu đi đi , Bé sẽ không làm phiền Gấu , Bé chỉ là muốn tuỳ thời tuỳ chỗ cũng có thể nhìn thấy Gấu "
Minh Triệu gần đây học được chiêu đó của Kỳ Duyên , đáng thương thế công .
" Được rồi , nhưng mà nếu như không có gì thoải mái , sẽ phải lập tức trở về nhà "
Kỳ Duyên bị đánh bại .
" Biết rồi "
Phòng tổng giám đốc Nguyễn thị ...
Minh Triệu một mực thật biết điều không quấy rầy Kỳ Duyên , nhìn Kỳ Duyên làm việc thật đẹp trai . Đến bữa trưa , Kỳ Duyên đuổi người , từ một đóng tài liệu rút người ra , đi tới trước mặt Minh Triệu , ôm người trên ghế sopha .
" Có muốn vào phòng nghỉ ngơi một chốc không ? Gấu gọi người đem bữa trưa tới , Bé ngủ một chốc Gấu sẽ gọi Bé dậy ăn bữa trưa "
" Không cần , Bé không mệt "
Minh Triệu nhéo mũi Kỳ Duyên một cái .
" Đúng rồi , nếu đã trả lại Phạm thị cho Bé , vậy phải gọi ba đi về trước để quản lý Phạm thị , chờ chúng ta kết hôn trở về , Bé tiếp quản ? "
Kỳ Duyên hỏi ý kiến Minh Triệu.
" Gấu là chủ gia đình , Gấu quyết định là tốt "
Minh Triệu ngọt cười nhìn Kỳ Duyên .
" Nhưng mà Gấu là vợ quản nghiêm , có cái gì đều phải hỏi ý kiến vợ iu trước "
Kỳ Duyên vừa nói vừa hướng trong ngực Minh Triệu chui . Bị dáng vẻ của Kỳ Duyên chọc cho cười ha ha thật to .
" Được rồi , Bé sẽ trở về cùng ba nói chuyện , để cho ba về trước tiếp quản "
" Vậy chúng ta đi Hà Lan kết hôn , ba mẹ nói sao ? "
" Kết hôn trở về lại nói "
" Tại sao ? "
" Bé sợ họ sẽ phản đối "
" Họ phản đối Bé cũng không gả cho Gấu sao ? "
" Dĩ nhiên là không , coi như toàn thế giới cũng phản đối , Bé vẫn còn muốn gả cho Gấu "
Minh Triệu nhìn Kỳ Duyên , ánh mắt chưa bao giờ có kiên định như thế .
" Vậy tại sao sợ ? Để cho Gấu tự mình cùng ba mẹ nói đi , Gấu muốn cảm ơn họ đã sinh ra con gái tốt như vậy , còn để cho Gấu cưới được "
" Nhưng mà ... "
Minh Triệu vẫn lo lắng .
" Không quan hệ , họ muốn đánh cũng là phải , nếu như vậy liền có thể tha thứ cho Gấu , Gấu nguyện ý chịu đựng , vì Bé "
Kỳ Duyên ôm chặt lấy Minh Triệu , để cho Minh Triệu có thể an tâm , còn có tin tưởng mình .
END CHAP
ĐÔI TRẺ TRỞ VỀ BÊN NHAU CŨNG LÀ LÚC SẮP END PIC NHA MN !
MN TƯƠNG TÁC NHIỀU VÔ MÌNH SẼ POST LIA LIAN NHỮNG CHAP CUỐI NÈ !
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro