Chap 38

5 năm sau...

Năm thứ hai sau khi Kỳ Duyên cùng Minh Triệu kết hôn, hai người quyết định muốn sinh con. Cứ như vậy, cô công chúa có DNA của Kỳ Duyên cùng Minh Triệu rơi xuống đất . Bây giờ đã 3 tuổi, Kỳ Duyên đặt cho bé là Gấu Con.

" Này, đừng đặt loạn tên con gái của vợ"

Minh Triệu thật rất không vừa lòng.

Lại dùng tên của mình đặt cho chồng rồi chồng đặt cho con... nhưng mà Kỳ Duyên đã cảm thấy biệt danh này rất phù hợp.

" Vợ iu, chẳng lẽ không cảm thấy được Gấu Con nghe rất đáng yêu sao ? Gấu Con, Gấu Con, Gấu Con, hoàn toàn đáng yêu nhá"

Kỳ Duyên còn cố ý nói âm cuối cùng của tên kéo dài lên cao, cái tên hoàn toàn vui vẻ.

" Vợ không muốn con mình bởi vì biệt danh này đối với vợ oán niệm"

Minh Triệu bất đắc dĩ đỡ trán, đứa trẻ Nguyễn Cao Kỳ Duyên này.

" Là biệt danh cũng không phải là tên, con gái chúng ta mới không ngại . Đúng không, Gấu Con"

Vừa nói vừa cúi đầu trêu chọc đứa trẻ trong ngực của Minh Triệu, mà đứa trẻ trải qua cưỡng chế bị gọi thành " Gấu Con" còn lại tò mò nhìn " Ba ba" của mình giống như rất thích biệt danh này.

Một cuộc tranh luận liên quan đến tên, Minh Triệu thua bởi vì Kỳ Duyên mặc kệ Minh Triệu có chịu hay không, tự mình gọi. Thời gian lâu dài, ngay cả Minh Triệu cũng bắt đầu gọi như vậy.

...

"Nguyễn Cao Kỳ Duyên, Nguyễn Phạm Kỳ Minh, hai người tới đây cho tôi"

Tiếng Minh Triệu cao đến tám độ, tựa hồ ngay cả nhà cũng bị chấn động.

" Gấu Con, chạy mau, mẹ con tức giận, chúng ta mau tránh"

Nói xong, Kỳ Duyên kéo con gái 3 tuổi chui vào trong tủ quần áo núp.

" Baba, mới vừa rồi mẹ tức giận giống như một loài động vật"

Gấu Con nói.

" Giống như động vật nào?"

Trong bóng tối trong tủ treo quần áo, chỉ có một lớn một nhỏ hai ánh mắt nai con.

" Con cọp"

Gấu Con nói xong không nhịn được cười " kekekeke"

" Ta cũng thấy mẹ con giống như con cọp há há há há "

Kỳ Duyên phụ hoạ nói.

Hai người đang cười thì đột nhiên cửa tủ treo quần áo bị mở ra.

" Hai ba con trò chuyện rất vui nhờ. Lặp lại lần nữa, ta giống gì nào?"

Mặt mũi Minh Triệu đầy sát khí.

" Mẹ giống như mèo con đáng yêu, con thích mẹ nhất a"

Nói xong, Gấu Con liền chạy đến bên người Minh Triệu ôm chặt.

Mới vừa còn nói là con cọp... Kỳ Duyên cũng biết được con gái mình không nhờ vả được.

" Mẹ cũng thích Gấu Con nhất"

Minh Triệu ngồi xổm người xuống, hôn một cái ở ngay trên mặt Gấu Con.

" Gấu Con đi ra ngoài trước chơi có được hay không? Mẹ cùng Baba có lời muốn nói"

Kỳ Duyên nghe Minh Triệu muốn con gái tránh đi, hoảng sợ nuốt nước miếng một cái.

Mà Gấu Con còn lại là mặt ngây thơ gật đầu một cái, vui vẻ chạy ra khỏi căn phòng không nhìn Kỳ Duyên một cái. Tên phản đồ này...

" Đi ra đi"

Kỳ Duyên chậm rãi từ trong tủ quần áo bò ra ngoài.

" Thật xin lỗi, vợ iu"

Kỳ Duyên cúi đầu nói.

" Tại sao làm như thế?"

Minh Triệu nhìn Kỳ Duyên.

" Không biết vợ đột nhiên trở lại... cho nên..."

Kỳ Duyên cúi đầu lí nhí trả lời.

" Cho nên chồng liền cùng con gái ở nhà chơi côn trùng?"

Minh Triệu thay Kỳ Duyên nói ra câu kế tiếp.

Nàng đơn giản đã muốn điên rồi, về tới nhà thấy một con côn trùng liền muốn ngất đi.

" Thật xin lỗi vợ "

Kỳ Duyên tiếp tục cúi đầu giống như đứa trẻ làm sai.

" Tại sao trong nhà lại có côn trùng?"

Minh Triệu cảm thấy kỳ quái nhất chính là cái này.

" Là ... chồng bắt... vì không để cho vợ phát hiện... chồng len lén giấu trong phòng chứa đồ..."

" Chồng..."

" Chồng biết sai lầm rồi"

Kỳ Duyên nói một tiếng liền quỳ xuống, hai tay nhéo tai của mình, nhìn Minh Triệu đang khó chịu.

" Thật xin lỗi , thật xin lỗi, thật xin lỗi vợ"

Kỳ Duyên nói liên tục và tự trách mình, nhưng không biết làm thế nào mới có thể cho Minh Triệu không khó chịu.

Minh Triệu nhìn bộ dáng tự trách của Kỳ Duyên, rất là đau lòng, nhẫn đi khó chịu, trở lại ôm Kỳ Duyên.

" Lần sau không như thế là tốt, vợ không sao"

" Lần sau sẽ không, côn trùng này là đồ biến thái, sẽ không được vào nhà của chúng ta"

Kỳ Duyên mới vừa rõ ràng cùng con gái là nói sẽ chơi tiếp, côn trùng rất vô tội, một giây liền nói biến thái.

...

Bên trong xe...

Ba mẹ, chúng ta đang đi đâu?

Gấu Con nghiêng đầu nhỏ của mình đặt câu hỏi, còn ưỡn ẹo thân thể cố gắng thoát khỏi ghế ngồi của trẻ em đáng ghét nhất.

" Chúng ta đang đi nhà ông ngoại, bà ngoại để ăn buổi tối"

Minh Triệu giải thích.

" Tốt quá, có thể thấy ông ngoại bà ngoại còn có cả dì Anh Thục"

Gấu Con dùng miệng phát âm chưa rõ, điểm tên người nhà.

" Con ta thế nào đáng yêu quá, hoàn toàn giống ta"

Kỳ Duyên từ kính chiếu hậu nhìn Gấu Con.

" Cũng bởi vì rất giống chồng cho nên mới có thể thích xem mấy chị xinh đẹp"

Dáng dấp Gấu Con nhà nàng thiệt giống Kỳ Duyên, đặc biệt là đôi mắt khủng long, đơn giản giống nhau như đúc. Điều này làm cho Minh Triệu cao hứng thật lâu, bởi vì nàng thích nhất là ánh mắt của Kỳ Duyên, bây giờ con gái có di truyền, Minh Triệu vui vẻ thảm.

" Chồng mới không thích nhìn mấy chị xinh đẹp. Bọn họ đều không đẹp bằng vợ, nhìn bọn họ làm gì"

" Miệng lưỡi trơn tru"

Mặc dù Minh Triệu là giống như chê nhưng khoé miệng vui vẻ là không thể gạt người.

...

Phạm gia...

" Aaa, Gấu Con a, cháu khoẻ không? "

Một nhà ba miệng mới vừa bước vào cửa, ông Phạm liền đi tới đây ôm Gấu Con, hôn luôn mặt nhỏ bé của Gấu Con.

" Ông ngoại"

Gấu Con ngọt ngào gọi.

" Gấu Con nhà chúng ta thật ngoan"

Ông Phạm hết sức yêu thương đứa cháu ngoại này.

" Ba "

Kỳ Duyên cũng cùng ông Phạm chào hỏi.

" Uhm"

Ông Phạm nhàn nhạt đáp lại, sau đó cùng Minh Triệu nói mấy câu, liền ôm Gấu Con đi tìm bà ngoại.

Minh Triệu cầm tay Kỳ Duyên mà Kỳ Duyên trở về cầm tay Minh Triệu.

" Không quan trọng, đã rất khá, ít nhất bây giờ ba sẽ đáp lại chồng không phải sao?"

Mặc dù ông Phạm không nói gì, nhưng cũng không giống như trước đối với Kỳ Duyên không để ý tới. Có lẽ ông cũng rất quật cường, nhưng Kỳ Duyên mặc kệ cũng phải đợi bao lâu, cô tin tưởng, một ngày nào đó, ông sẽ hoàn toàn tha thứ cho mình. Cô sẽ không lùi bước cũng sẽ không từ bỏ.

Đến bữa tối, Anh Thục trở lại liền cũng Gấu Con chơi đùa, một đứa trẻ lớn cùng một đứa trẻ nho nhỏ. Ăn xong bữa tối, vì để cháu ngoại có thể chơi nhiều cùng với ông bà, một nhà ba miệng liền ở lại Phạm gia đến hết buổi tối. Minh Triệu tắm xong, từ phòng tắm đi ra.

" Gấu Con đã ngủ chưa?"

" Uh, mới vừa ngủ"

Minh Triệu chui vào trong chăn.

" Vợ iu mau tới đây, để chồng ôm một cái nào"

Gần đây Gấu Con cũng đòi ngủ cùng hai người, cho nên Gấu Con là trung tâm ngăn cách, Kỳ Duyên cũng ôm không tới Minh Triệu.

" Gấu Con đang ngủ, vợ thế nào qua?"

Kỳ Duyên ngắm nhìn bốn phía, thấy giường trẻ nít của con lúc trước bây giờ còn có thể dùng... rón rén ôm lấy Gấu Con đang ngủ ở giữa hai người thả vào giường trẻ nít. Không kịp chờ đợi chui trở về giường lớn, ôm Minh Triệu.

" Như vậy là được rồi"

Tay đồng thời cũng bắt đầu không an phận.

" Vợ iu~ có muốn chồng không?"

Kỳ Duyên hôn cổ của Minh Triệu.

" Um~..."

Tay Minh Triệu đặt sau lưng của Kỳ Duyên, thật may là nàng không có thói quen để móng tay dài"

" Chồng cũng rất muốn vợ"

Kế tiếp, chỉ nghe được những tiếng rên và thở dốc rất nhỏ. Minh Triệu tận lực áp thấp âm lượng của mình. Nếu như Gấu Con tỉnh, vận động chỉ có thể thực hiện được một nửa thì hoàn toàn dừng lại, như vậy cũng quá tàn nhẫn cho nàng và chồng nàng.

...

End chap
Vài chap nữa end rồi mọi người.
35vote post liền chap mới ạ

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #duyentrieu