Chương 31


"Con chim đã bị con mèo tha mất con ngươi sẽ bị nó cào mù mắt. Và ngươi sẽ không bao giờ được gặp Rapungel của ngươi"

CÔ GÁI KIA ĐÃ QUAY TRỞ LẠI TỪ QUẦY BAR VÀ ĐẶT LY NƯỚC XUỐNG cạnh tay Thorne để anh biết cần tìm nó ở đâu.
Anh nghiêng đầu về phía cô ta và giờ các lá bài lên. "Cô nghĩ sao?"
Các bím tóc của cô ta khẽ sượt qua vai anh. "Tôi nghĩ..." – Cô ta rút lên hai lá bài trong tay anh – "Hai con này."
"Tôi cũng đang định thế." – Anh cầm lấy hai lá bài gật đầu nói – "Vận may của chúng ta đang thay đổi, bắt đầu từ... bây giờ."
"Hai lá bài cho chàng trai mù." – Người chia bài thông báo và Thorne nghe thấy tiếng hai lá bài úp xuống mặt bàn. Anh thận trọng cầm chúng lên.
Cô gái kia tặc lưỡi. "Không phải là lá chúng ta cần." Anh có thể cảm nhận được cái bĩu môi hờn dỗi của cô ta.
"Không sao, từ đầu đến giờ chúng ta cũng đã thắng được ván nào đâu." Thorne nhún vai nói và lập tức úp bài khi tới lượt mình đặt cược. Phía sau anh, cô gái kia ghé sát mặt vào cổ anh nũng nịu. "Ván tới chắc chắn sẽ là của anh."
Thorne nhe răng cười. "Tôi cũng cảm thấy vận may đang đến với mình."
Anh ngồi nghe những người còn lại tiếp tục cược thêm hai lượt nữa trước khi người thắng cuộc ẵm hết tiền trong "gà" (tổng số tiền người chơi đã đặt cược)
Chiếu theo cái giọng cộc cằn, khó chịu của ông ta, Thorne hình dung đây là một người đàn ông bụng phệ, để râu quai nón, Để dễ phân biệt, anh đã tự gán cho mỗi người chơi một dung mạo khác nhau. Ví dụ, người chia bài là một người đàn ông cao, gầy với hàng ria mép được cắt tỉa cẩn thận. Người phụ nữ ngồi kế bên anh ta đã luống tuổi và thích đeo trang sức lòe loẹt bởi mỗi lần bà ta nhoài người ra lấy bài là y như rằng Thorne nghe thấy những tiếng leng keng chạm vào nhau. Còn người ngồi bên phía phải anh là một người đàn ông gầy trơ xương với khuôn mặt bủng beo, xấu xí – có lẽ là vì ông ta thắng quá nhiều.
Tất nhiên, cô gái đang ôm phía sau anh vô cùng quyến rũ và hấp dẫn.
Và không hề may mắn.
Người chia bài bắt đầu cho vòng tiếp theo và Thorne giơ lá bài của mình lên. Phía sau anh, cô gái kia lại huýt sáo đầy tiếc nuối, "Xin lỗi tình yêu." Cô thì thầm nói vào tai anh.
Thorne trề môi. "Không có hy vọng à? Tiếc nhỉ."
Vòng đặt cược bắt đầu. Nhường. Cược. Tố
Thorne gõ gõ các ngón tay vào mặt sau lá bài và thở dài. Tất cả các lá bài trên tay anh đều vô dụng, nếu chiếu theo tiếng thở dài của cô gái kia.
Rất tự nhiên anh úp lòng bàn tay xuống chỗ con chip trước mặt và đẩy toàn bộ ra phía giữa bàn, lắng nghe tiếng lạch cạch của các con chip va vào nhau. Đó là toàn bộ những gì còn lại của anh. "Tố tất." Anh nói.
Cô gái sau lưng anh im lặng. Bàn tay đặt trên vai anh cũng không hề động đậy. Không có bất cứ dấu hiệu nào chứng tỏ anh đang làm trái với gợi ý của cô ta.
Một khuôn mặt lạnh – nét đặc trưng của những người chơi bài.
"Cậu ta đúng là đồ ngu." Người đàn ông với khuôn mặt xấu xí nói, nhưng vẫn úp bài.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro