Phần 6

1. "Xin lỗi, cho tôi hỏi địa chỉ của gói hàng này là gì vậy...." Nhân viên chuyển phát nhanh hỏi tôi.

"À, ở tầng 1 tòa nhà B." tôi trả lời.
"Cảm ơn nhé," người nhân viên trả lời.
Mà, phòng tôi nằm ở tầng 3 tòa nhà C đó chứ.



2. Ngày nào tập thể dục xong tôi cũng vào nhà tắm hơi công cộng để thư giãn. Một hôm khi tôi bước vào phòng xông hơi khoảng 1 phút thì có một người đàn ông bước vào.

"Để xem ai sẽ phải ra ngoài trước tiên," tôi thầm nghĩ bụng. Đây là một thói quen khó bỏ của tôi.

10 phút trôi qua, gã đàn ông ngồi cùng tôi là một tên rất to béo, chắc hắn phải nặng đến cả tạ mất.

15 phút nữa trôi qua, tên béo kia mồ hôi túa đầm đìa như tắm vậy mà vẫn không chịu bỏ cuộc. Khốn kiếp thật.

18 phút trôi qua rồi, cuối cùng gã béo múp ấy cũng chịu nhúc nhích, hắn lảo đảo đứng dậy và bước về phía cửa ra vào.

Thắng rồi! Tôi giơ hai nắm đấm lên trời, lòng hết sức tự hào về bản thân.
......................................................
Khi tôi tỉnh lại, phát hiện ra mình đang ở một căn phòng lạ lẫm, và một người phụ nữ lớn tuổi đang nhìn xuống tôi. Đó là bà nhân viên phục vụ của nhà tắm công cộng này.
Bà ta nói: "Khi tôi đi kiểm tra thì phát hiện anh nằm ngất ngoài cửa phòng tắm hơi đấy."

Xem ra ở trong đó lâu quá nên tôi bị choáng thì phải.

"Lần sau chú ý nhé, đưa cậu vào đây làm tôi đau hết cả mình mẩy."

Tôi không ngớt lời cảm ơn bà nhân viên rồi lấy đồ ra về.



3. Tôi đến phòng bạn gái tôi ở một khu chung cư nọ để giúp cô ấy sửa cánh cửa phòng như đã hứa.Tôi nghĩ đó chỉ là cái cớ thôi,vì hôm nay là sinh nhật của tôi mà,chắc hẳn cô muốn dành cho tôi một sự bất ngờ...

Đến nơi,tôi nhìn thấy có mẩu giấy nhỏ dán trên cánh cửa phòng cô ấy,ghi:"mời vào!" Tôi mỉm cười,không biết cô ấy định làm gì tặng tôi nhỉ?

Rồi tôi đưa tay mở cửa,bất ngờ bên trong cô ấy kéo mạnh cánh cửa khiến tôi giật mình.
"Rầm!!!",cánh cửa mở toang... Tôi bước vào phòng...Và...cô ấy đang trừng mắt nhìn tôi...



4. Sue là đội trưởng đội cổ vũ ở trường trung học của tôi, kể từ khi học đại học , đội cổ vũ chúng tôi lại cùng họp mặt tại căn hộ của Sue, ôn lại kỉ niệm cũ và ăn tối. Sue nấu ăn cực ngon và đây là dịp duy nhất trong năm chúng tôi liên lạc với nhau nên chẳng ai muốn bỏ qua buổi họp mặt này. Nhưng mỗi năm trôi qua, những người đến càng ít dần, mỗi năm lại thiếu mất một hai người, chắc do cuộc sống bận rộn.

Chúng tôi đang quây quần bên bàn ăn, thưởng thức tài nấu ăn tuyệt hảo của Sue mà không đâu có được, như một thói quen tôi lại quan sát sự thay đổi của căn hộ qua từng năm.
– Năm nào cậu cũng thay giấy dán tường như thế này ah
– Uk, tớ muốn căn phòng của mình luôn mới mà. Sue trả lời
– Mà sao lần nào họp mặt cũng thấy giấy dán tường mới toanh vậy
– Thì do các cậu tới tớ mới thay đó, hihi
– Tớ nghĩ cậu bị nghiện giấy dán tường rồi, cơ mà lúc dán cũng thú vị lắm nhỉ
– Uhm, cảm giác xé từng mảng giấy rồi thấy căn phòng của mình thay đổi cũng thú vị lắm, năm sau cậu đến giúp mình nhé.
– Ok cô nương  



5. Thật kì lạ, mình vừa mới tắm xong, mở cửa thì lăn ra ngủ...

Hôm nay chán thật, cả ngày đi làm ở công ti, cứ có cảm giác đứa nào đó bám đuôi mình, kệ. Lúc đi về mệt quá ngủ giữa đường luôn.
Lại một ngày trông trẻ mệt mỏi, chúng cứ la ỏm tỏi là có trộm, mà có ai đâu cơ chứ. Lũ trẻ làm mình mệt mỏi thật, vừa mở cửa nhà là lăn ra ngủ...
Hôm nay lại hư xe, nản thiệt, đêm tối thế này lại phải đi bộ về nhà, có lẽ sợ nên mình đã ngủ ngay tại trong xe, gửi xe ở bệnh viện của mình 1 đêm vậy.
...
Dạo này nhiều vụ giết người thật, kệ, mình ở nhà suốt mà, chắc ko sao. Mà sao hôm nay mình ngủ sớm thế nhỉ, mới có 3h chiều.
...

Tội lỗi thật.



6.  Tôi thường chạy bộ vào buổi sáng sớm tầm 3-4h.

Con hẻm từ nhà tôi ra đường chính khá nhỏ, có vài lần tôi còn chạm vai vào bức tường, nhưng chẳng sao, tường khá nhẵn và trơn.Một buổi sáng thường lệ, tôi đang chạy ra đường chính. Mặc dù vẫn ở trong hẻm nhưng tôi vẫn tăng tốc, cảm giác gió thổi vào mặt buổi sáng thật là sảng khoái.Bỗng tôi thấy một mụ nào đấy, mặc đồ khá lùng xùng, đứng trước cửa 1 căn nhà. Không thể dừng lại, tôi quyết định chạy tiếp và né người sang 1 bên để tránh bà ta. Tưởng như tôi đã có thể đâm sầm vào bà ta, nhưng có lẽ bà ta gầy hơn so với bên ngoài nên tôi chỉ cảm thấy lạnh và mát, chắc có lẽ là áo khoác của bà ta.Tôi tiếp tục chạy...



7. Trời đang mưa, còn tôi đang đứng ở trên cao

Tôi nhìn xuống và thấy tôi ở dưới đóTôi nhìn xuống một lần nữa và thấy người mẹ đã mất của tôi ở dưới đóTôi quay lại và chẳng còn ai ở đó nữaNước mắt tôi bỗng nhiên rơi xuống

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro