cuộc sống êm đềm

Hôm nay vận số không đến nỗi nào!

Vốn chỉ định dạo một vòng cho đỡ buồn chán, tình cờ lại phát hiện được nhóm Hyoyeon đang làm việc riêng, trực tiếp bắt ngay tại trận, tịch thu được sáu chiến lợi phẩm, phía sau là tiếng khóc thét ai oán.

Không thể trách tôi được, ai bảo bọn họ làm việc riêng mà lại đường đường chính chính như vậy. Tôi trốn việc cũng chẳng bao giờ trắng trợn đến thế. Ấy nhầm~ tôi nghỉ ngơi cũng không trắng trợn đến thế. Còn nói chuyện lớn tiếng, khiến tôi chú ý, sau đó thì bị bắt quả tang!

Hì hì, ban nãy cũng chưa nhìn kỹ mấy thứ tịch thu, chỉ biết là mấy quyển truyện tranh, hoàn hảo cho việc giết thời gian.

Tôi lôi ra xem. Ừm, bìa sách cũng không tệ, hai nhân vật nữ vẽ cũng khá, chỉ là chẳng thấy nhân vật nam đâu cả. Quyển truyện tên là《Ủng bảo xuân thiên の La mạn sử》 (*)? Thời giờ truyện tranh cho thiếu nữ đều có mấy cái tên quái quái như nhau~

Lật lật hai trang, rốt cục cũng phát hiện ra điểm bất thường. Tại sao không thấy nhân vật nam, tại sao hai nhân vật ữ lại thân thân thiết thiết như vậy?

Tôi vội xem thử những cái khác. Cái này... Cái kia... Đều là...

Cuống cuồng quăng mấy quyển sách đi chỗ khác.

Tối kỵ! Tối kỵ!

Sao nữ sinh thời giờ lại đi đọc mấy loại sách thế này~

Len lén nhìn những quyển sách vừa bị tôi ném xuống đất. Thật ra... nhìn một chút cũng đâu chết ai, chỉ là tìm hiểu xu hướng thời đại thôi mà~

Tôi tuyệt đối không phải cố tình muốn nhìn nha, tuyệt đối không phải...

Ừm ~ Ừm~

Tôi gật đầu, thì ra như vậy cũng được à...

Wa ~ Wa~

Như vậy cũng có thể sao? Tư thế này có phải là hơi khoa trương quá không?

...

Trời dần tắt nắng.

Đọc truyện tranh từ chiều đến giờ, mặt của tôi đã sớm hồng cả lên. Hóa ra mình trước nay lạc hậu như vậy!

Đang lúc ngơ ngơ ngẩn ngẩn, một giọng nói vang lên khiến tôi bừng tỉnh.

"Fany~"

Tôi quay đầu, ra là Taeyeon.

Tôi nhào đến ôm ghì lấy nó

Taeyeon giữ lấy tôi, cười híp mắt: "Sao đột nhiên tinh thần lại cao như vậy? Có âm mưu gì à?"

Tôi cong môi, ra vẻ trong sạch, nỗ lực mở to hai mắt. Thế nào, có thấy sự thành thật trong mắt chị không?

Taeyeon cúi xuống, mạnh mẽ hôn tôi một cái, rồi lại buông ra, xoa nhẹ mũi tôi, nói: "Thôi quên đi, đằng nào thì chị cũng chả nghĩ ra được nhiều trò đâu."

Tôi trong bụng thầm le lưỡi. Hà hà, chị lại có rất rất rất là nhiều trò đấy, hơn nữa vừa xem sách tham khảo xong!

Vâng, đúng như bạn nghĩ, đêm nay tôi sẽ "ăn" Taeyeon! Wa ha ha ha ha~

Từ sau ngày bày tỏ cùng nhau, ngoài hôn ra, chúng tôi chẳng tiến thêm bất kì bước nào.

Không phải là tôi ham muốn lung tung, chỉ là cảm thấy có chút không công bằng. Dù sao vào cái đêm hỗn loạn kia, tôi một chút ký ức cũng không có, ngay cả hương vị tươi ngon của Taeyeon cũng không biết. Hôm nay tôi muốn được bù đắp lại, ha ha~

...

Dưới mái nhà ấm cúng.

Taeyeon buông bát đũa xuống, dựa người ra sau, nghiêm nghị hỏi: "Nói đi! Chị rốt cục đang muốn nói cái gì, muốn làm cái gì?"

Tôi cũng buông bát đũa, thắc mắc nói: "Chị đâu muốn làm gì đâu."

Chờ lát nữa mới muốn làm, ha ha~

Taeyeon liếc tôi một cái tóe lửa, rồi nhéo nhéo mặt tôi nói: "Vậy sao chị lại vừa ăn vừa cười? Trong cơm có bỏ thuốc cười sao? Tâm tư của chị toàn bộ đều viết cả lên mặt đây này."

Tôi cười: "Ăn xong rồi sao? Đi tắm đi! Chị ở lại dọn dẹp cho." Nói xong tôi vội vàng thu dọn mọi thứ.

Taeyeon nắm lấy tay tôi, mặt đầy vẻ nghi ngờ: "Chị thật ra muốn làm gì?"

Tôi đẩy nó: "Đi đi... Đi đi... Đi tắm đi! Tắm xong chị sẽ nói cho em biết."

Cứ như vậy, Taeyeon bị tôi dụ đi tắm.

Bỏ toàn bộ bát đĩa vào máy rửa chén, tôi vội vàng chạy ào vào trong phòng.

Cầm quần áo sạch chạy nhanh vào phòng tắm khác.

Lúc tôi bước ra ngoài vẫn còn nghe tiếng Taeyeon đang tắm.

OH~ YEAH~ Đêm thứ nhất của ta, ấy, nhầm, đêm thứ hai của ta, ta đến với ngươi đây!

Tắm xong thơm tho trở về phòng, vừa lúc Taeyeon mở cửa bước vào.

A ~ a ~ Chảy nước bọt mất thôi... Vóc người của Taeyeon nhà tôi thật không tệ chút nào. Không chỉ gương mặt ưa nhìn, mà cả thân hình cũng vô cùng quyến rũ!

Cơ thể vừa tắm xong toát ra nét hấp dẫn mê người. Những giọt nước còn vương trên tóc nhẹ nhàng rơi xuống, lăn trên khuôn ngực nhỏ nhắn, chảy xuống từng đường cong trên cơ bụng săn chắc. Nhưng cuối cùng không thấm  vào áo choàng tắm, không có.

Tôi vô thức nuốt nước bọt, người bắt đầu nóng lên.

Làn hơi mỏng mới tắm xong dường như vẫn còn phảng phất, khiến bầu không khí có chút ám muội.

Taeyeon vừa cầm khăn lau khô tóc vừa hỏi tôi: "Nói đi, thật ra chị muốn làm gì. Còn ra vẻ thần bí nữa."

Tôi cười khà khà hai tiếng, bay đến như sói đói vồ cừu.

Taeyeon không biết tôi lại bất ngờ lao về phía nó, vội vã giữ lấy tôi. Nhưng vì tôi quá sung sức, cả hai liền chao đảo, chao đảo, rồi ngã lăn ra giường.

Tôi đè lên người Taeyeon. Taeyeon ra vẻ kì quái nhìn tôi.

Tôi cười nói: "Taeyeon, chúng ta "làm" đi."

Hai mắt Taeyeon chợt mở to hơn một chút, rất lâu sau mới thốt ra một câu: "Chị... nói cái gì?"

"Làm ấy! Chúng ta làm đi!" Tôi nhắc lại.

Taeyeon đưa tay sờ đầu tôi, rồi sờ lại đầu nó, lẩm bẩm: "Đâu có sốt?"

Tôi tức! Thẳng tay lao đến, giật áo choàng tắm của nó ra.

Taeyeon bần thần.

Tôi dừng tay, giương mắt nhìn nó. Không phải là tôi không làm, chỉ là đột nhiên quên mất nên làm thế nào.

Đầu tiên là sờ trên, sau đó sờ dưới. Tôi không ngừng mân mê trên người Taeyeon. Kỳ lạ là phía dưới của người kia vẫn không phản ứng. Kết quả là phát hiện ra  Taeyeon vẫn còn trong tình trạng hóa đá.

Suy nghĩ một lát. Quyết định rồi! Tôi đi lấy sách trước đã, vừa xem vừa làm.

May mà có cầm mấy quyển truyện tranh ấy về, ha ha!

Tôi ào đi rồi nhanh chóng ào về như tên lửa. Taeyeon vẫn đờ ra trên giường. Thấy tôi trở về, mặt nó còn ngây ra một lúc.

Tôi lao đến lần hai.

Bấy giờ Taeyeon mới phản ứng. Tôi vừa đè lên, nó đã bế tôi xuống, cách xa cả thước, đè giọng nói: "Tiffany, chị..."

Tôi cười: "Không nên chị chị tôi tôi mãi như thế. Rất phí thời gian."

Taeyeon lần thứ hai căng lớn nhãn cầu.

Tôi chẳng màng để ý đến nó. con nhóc này đúng là không theo kịp thời đại. Đã ở trên giường rồi mà vẫn chơi trò đấu nhãn sao?

Tôi xem xem hình... Ừm, trước tiên là hôn.

Tôi chồm đến, giữ lấy Taeyeon hôn tới tấp.

Bắt chước kiểu hôn của Taeyeon, tôi vươn đầu lưỡi lướt qua vòm miệng, nhưng sao cứ thấy có gì không đúng lắm. Taeyeon ban đầu còn chần chừ, sau đó lập tức giành lấy quyền làm chủ, hôn đến độ toàn thân tôi dần nóng lên.

Á~ Không được! Tôi đẩy Taeyeon ra, đè nó xuống lại, nói: "Để chị làm. Lần này chị muốn chủ động!"

Taeyeon ra vẻ không tin.

Tiếp theo... phải làm thế nào đây?

À, sờ!

Tôi sờ soạng lung tung trên người Taeyeon. Taeyeon cũng dần không cử động nữa, mặc tôi giở trò. Phải nói là, dáng người của Taeyeon nhà tôi đặc biệt lôi cuốn chết người.

Sau đó, xoa?

A a! Cái này... quá... quá...

Taeyeon vẫn nằm yên đấy, thắc mắc nhìn tôi.

Tôi vươn tay ra, từ mặt của Taeyeon chậm rãi trượt xuống, trượt xuống...

Tôi nuốt nước bọt. Việc này quá kích thích. Tuy rằng không phải là chưa từng sờ qua ( Ti: Không nên vội nghĩ chuyện thiếu trong sáng... ), nhưng đấy là chuyện lúc nhỏ ~

Đột nhiên cảm thấy một ánh nhìn nóng rực đang hướng thẳng vào tôi.

Tôi tò mò ngẩng đầu lên, liền thấy Taeyeon chẳng hiểu vì sao cứ nhìn chằm chằm tay của tôi. Tay?!

Tôi xem xem tay mình. Đâu có gì đâu? Nhìn xuống thêm chút nữa, ừm, nó đang chạm vào thứ gì đấy mềm mại, không chịu di chuyển

Tôi ngẩng đầu nhìn Taeyeon, lại cúi đầu nhìn nhìn tay mình, rồi quay sang xem truyện tranh.

Quyết định rồi!

Tôi định trượt xuống sâu hơn, chợt nghe Taeyeon mở miệng: "Tiffany, chị rốt cục..." Không nói hết câu.

Tôi nhìn nhìn nó. Mắt nó có lửa?

Tôi nhe răng cười, vô tội bỏ tay ra, lắc lắc tay. Ai da, không có gì, không phải đâu, chỉ sờ chút thôi mà.

Tôi nỗ lực tỏ ra vô tội, nhưng vẫn bị Taeyeon tóm được hai tay. Tôi giãy giụa, kết quả là cực kì vinh dự được vật xuống bên dưới.

Tôi còn chưa kịp nghĩ ra đối sách, móng vuốt của Taeyeon đã hướng thẳng đến người tôi. Tôi cuống quýt ngăn cản. Đừng mà~ Tôi cùng lắm chỉ sờ soạng chút xíu thôi, có cần phải báo thù không?

Nhưng chỉ thấy Taeyeon luồn tay ra phía sau tôi, sờ tới sờ lui, nhột chết đi được!

Tôi đẩy nó ra một chút, tức giận quát: "Hwang Taeyeon, em thật quá đê tiện! Sao có thể dùng chiêu cù người khác chứ?"

Dù vậy nó không thèm nhìn tôi, chỉ lo chăm chú đọc quyển sách gì đấy trên tay. Quyển sách đó không biết nó lấy ra từ lúc nào, hơn nữa trông rất quen. Hả? Sách?!

Tôi xoay người nhìn lại. Truyện tranh đâu? Đó không phải là truyện tranh của tôi sao?

( Tg: Của chị từ bao giờ thế? )

Tôi lao đến giật lấy quyển truyện, đứng dậy đem toàn bộ ném ra ngoài phòng.

Taeyeon một chút ngăn cản cũng không có. Tôi thắc mắc nhìn nó, sao nó không giật lại. Theo lý mà nói, lẽ ra phải diễn ra một cuộc tranh giành truyện tranh khốc liệt chứ? Nhưng chỉ thấy môi nó khẽ cong lên thành một nụ cười kì dị, nói: "Chị lấy đâu ra mấy cuốn sách ấy?"

Tôi ưỡn ngực, dùng ánh mắt kiên định nhìn nó, chứng tỏ tôi sẽ không nói, tôi sẽ không bao giờ bán đứng nhóm Hyoyeon!

Taeyeon tiến lại gần tôi, mạnh mẽ áp sát người tôi. Tôi hơi lùi lại, nhưng chợt thấy thật mất mặt, liền đĩnh đạc ưỡn ngực lên.

Nó áp sát lần hai, tôi lại không tự chủ rụt người, tiếp đó vẫn vội vàng ưỡn ngực.

Kiên trì lên~ Tiffany! Tôi gào lên trong lòng.

Tên tiểu quỷ Taeyeon dường như nghịch riết sinh nghiện, vẫn tiến lại gần tôi, mãi đến khi tôi bị dồn đến sát bên giường.

Tôi tức! Chẳng chút khí thế mà quát lên: "Taeyeon, em nghịch đủ chưa?"

Taeyeon "Ừm ừ" vài tiếng, nhún nhún vai.

Bỗng dưng mắt chợt sáng lên, tôi cười. Suýt chút nữa là quên mất đại sự, tôi tằng hắng: "Ừm khụ, Taeyeon, chúng ta tiếp tục nha?"

Taeyeon cũng mỉm cười. Tôi không hiểu sao lại chợt nổi da gà. Hình như... có cái gì không đúng lắm.

"Chị muốn ở trên?" Taeyeon vẫn rất vui vẻ.

Tôi cật lực gật đầu.

"Vậy... Được thôi." Taeyeon sau một lúc trầm tư mới mở miệng.

Tôi chưa từng nghĩ là Taeyeon lại đáng yêu như vậy!

Đôi mắt trong suốt thế kia, dáng người nhỏ nhắn thế kia, đạo đức tốt thế kia... Ha ha, bây giờ còn có tính tự giác rất tốt nữa~

Tôi nhào đến, ôm chặt lấy Taeyeon, gặm gặm. Trông tư thế ngoan ngoãn của nó... tôi vui mừng đến độ không sao tả được.

Taeyeon rất thản nhiên để yên cho tôi sờ soạng, lúc tôi sờ không đúng còn hướng dẫn tôi nữa chứ.

"Ừm... Đúng..." Taeyeon rên khẽ.

Tôi ra sức cắn, rồi thoáng dừng lại xem thành quả của chính mình. Đầy những vết hồng khác nhau, không tệ chút nào.

Khi tôi định tiến hành bước tiếp theo, Taeyeon đã nắm lấy tay tôi, nhắc nhở: "Bôi trơn."

Tôi chợt ngộ ra.

Hãy xem ma vương háo sắc ta đây~

Tôi đi lấy dầu tắm trẻ em đến, miễn cưỡng gượng cười, dùng cái này chắc không sao đâu nhỉ?

Tôi đổ một ít lên tay mình, tay kia chậm rãi kéo quần trong màu đen của Taeyeon. Tim tôi đập rộn ràng trong lòng ngực.

Còn chưa kịp vui xong, Taeyeon đã giữ lấy tay tôi, khẽ lắc đầu nói: "Để tôi làm."

Tôi gật đầu, ban nãy gặm nhấm nửa ngày, quả là có hơi mệt. Nằm nhìn Taeyeon cầm lấy dầu bôi trơn, đổ ra tay, sau đó trực tiếp chạm vào tiểu huyệt của tôi, nhẹ nhàng xoay vòng.

Một luồng cảm giác kì lạ từ dưới bụng chạy dọc thân thể. Tôi giữ lấy tay Taeyeon, muốn nói dừng lại, nhưng vừa mở miệng chỉ thốt ra những tiếng rên rỉ vô nghĩa. Tôi vội vàng lấy tay che miệng. Thứ âm thanh đó là của tôi sao? Tại sao lại như vậy?

Taeyeon vẫn nhẹ nhàng vuốt ve tôi, chậm chạp từ trong ra ngoài. Móng tay của Taeyeon lướt qua đỉnh của thứ ấy, toàn thân tôi run rẩy mất kiểm soát. Tôi muốn hét lên, bảo nó lập tức ngừng lại, nhưng đồng thời cũng muốn nó tiếp tục. Còn đang lâng lâng trên cõi thần tiên, đã bị bàn tay của Taeyeon kéo trở về thực tại. Tay nó lại dịu dàng di chuyển từ từ vào trong tôi. Mặt tôi nóng ran. Không phải chỉ cần bôi sơ thôi ư? Sao nó lại chăm chú như vậy?

Tôi khó khăn mở miệng: "Taeyeon, được rồi."

Taeyeon lắc đầu, vẫn không ngẩng mặt lên: "Như vậy sẽ bị thương. Kỹ lưỡng một chút vẫn tốt hơn."

Tôi chỉ có thể chiều theo ý nó. Taeyeon tiếp tục đổ một ít ra tay, từ tốn trượt xuống.

Da gà của tôi đột ngột ồ ạt nổi lên. Có gì đấy không đúng! Nhưng tôi còn chưa kịp suy nghĩ, đã có một thứ nóng ẩm cắt đứt mọi luồng tư duy. A~~~ a~~~ Đầu lưỡi của Taeyeon đang liếm~~~ của tôi ~~~ Trời ạ~~~

Dường như phát hiện tôi đang nhìn nó, Taeyeon ngẩng đầu tặng cho tôi một nụ cười vô cùng quyến rũ, rồi lại cúi xuống.

Tim tôi chệch nhịp trong chốc lát.

Tôi nắm chặt ra giường, không dám nhìn Taeyeon đang làm gì mình, nhưng ngược lại càng cảm nhận rõ ràng hơn từng cử động của nó.

Đầu lưỡi của Taeyeon đánh một đường tròn rồi rời khỏi nơi tư mật của tôi. Tôi thở phào nhẹ nhõm, cũng thấy chút thất vọng. Còn chưa kịp lấy lại tinh thần, một thứ ấm áp khác lại phủ lên thứ ấy của tôi.

Trời ơi ~

Tôi muốn hét lên~

Muốn giải phóng~ Thân thể không ngừng kêu gào..

Tầm nhìn càng ngày càng mờ mịt. Taeyeon nhanh chóng dùng miệng thay tay tiếp tục động tác ban nãy.

A~ Không được ~ Một ánh sáng trắng lóe lên, đường huyết đột ngột hạ xuống.

Tôi kiệt sức nằm thở hổn hển, cố gắng ổn định hô hấp.

Bỗng nhiên một dị vật đã chen vào cơ thể. Tôi giãy giụa, muốn đẩy nó ra.

Ngay lúc ấy Taeyeon lại cúi xuống hôn tôi, thỏ thẻ: "Ngoan."

Tôi không kịp phản ứng gì nhiều, dị vật đã lui ra, rồi bất ngờ đi vào .

Cảm giác bị xé toạt khiến tôi gào lên. Đau quá~

Tôi đấm vào ngực Taeyeon~

Gào thét trước mặt nó, Taeyeon không phản kháng, chỉ ngừng hôn và cố trấn an tôi. Tôi áp mặt vào trong khuôn ngực của nó nức nở, bên dưới đã dịu đi phần nào.

Dần dần, đau đớn cũng chậm rãi qua đi, khi sự tê buốt bên dưới chỉ còn là một vệt mờ không rõ ràng, tôi thở hắt nhẹ nhõm.

Nhưng phát hiện Taeyeon không an phận mà cố tình chuyển động.

Hưng phấn và tội lỗi quấn quyện vào nhau, lẫn trong ấy là chút gì rất quen thuộc.

Đầu óc trống rỗng. Tôi chỉ có thể thở hổn hển theo từng động tác của Taeyeon.

Taeyeon ban đầu di chuyển rất nhẹ nhàng, nhưng về sau lại trở nên thô bạo.

Rút ra, tiến vào, lặp lại hết lần này đến lần khác...

Nó càng lúc càng tăng tốc, mãnh liệt chạm vào tôi, tôi cũng chỉ có thể thả lỏng nương theo nó.

Kỳ quái là... một luồng khoái cảm lạ lẫm cứ liên tục chạy dọc sống lưng.

Phát hiện ra tôi đang phân tâm, Taeyeon hung hăng đẩy mạnh, khiến tôi không khỏi rên rỉ. Tôi xin thề, cái thứ âm thanh đáng xấu hổ ấy tuyệt đối không phải tôi cố tình thốt lên!

Chưa kịp phản ứng, đã phải nhận lãnh một đợt tấn công khốc liệt khác.

...

...

Đang lúc mơ màng...

Chợt giọng nói của Taeyeon vang lên bên tai...

"Fany, chúng ta làm thêm một lần nữa đi!"

Trời ạ...

 -----

muốn chết -_-

giải phóng rồi...

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro