Chương 11: Bản sao con trai ?

克隆 : nhân bản vô tính, clone.

Ầm!

An Cửu Cửu chỉ cảm thấy như có một quả pháo nổ ngay trước mặt mình, làm cho đầu óc của cô choáng váng, mắt hoa đầu váng.

Cô là mẹ của con riêng anh ta sao?

Từ khi nào mà cô lại thành "người phụ nữ" của Quý Cẩm Thần chứ?

Đám người xung quanh cũng nổ tung như chảo dầu, mẹ ruột của đứa con riêng của Quý gia lại là cô con gái do chính thất của Bạch gia sinh ra sao?

Bạch Tâm Dung thét lên phủ nhận: "Không thể nào! Con tiện nhân đó rõ ràng là leo lên giường với một ông già xấu xí, đứa con trong bụng nó chính là đồ con hoang!"

贱人: con tiện nhân, con ranh, con hồ ly, con đàn bà đó. ( nó có nghĩa tiêu cực và hơi tục nên mình không đưa từ đó vào )

Một câu này đã xác thực mọi chuyện năm xưa đều do Bạch Tâm Dung bày trò.

Mắt An Cửu Cửu bỗng đỏ lên vì giận dữ.

Cô bước lên một bước, hai tay lập tức ôm chặt lấy cánh tay Quý Cẩm Thần, nghiêng đầu tựa vào vai anh như một cặp đôi tình tứ, trông rất là thân mật.

Càng khiến người ta thấy ghen tị, cô càng phải thể hiện cho họ thấy!

Vừa khiêu khích Bạch Tâm Dung, An Cửu Cửu khẽ nhìn cô ta rồi làm nũng: "Anh yêu, cô ta bắt nạt em, còn mắng cả con trai của chúng ta nữa, anh có định giúp em không"

Cô cố tình kéo dài giọng, nhưng lại cảm nhận được người đàn ông bên cạnh bỗng cứng đờ người.

An Cửu Cửu không hài lòng, bèn dùng tay chọc chọc vào hông anh, ra hiệu anh phối hợp chút đi.

Quý Cẩm Thần: "......"

Ánh mắt thâm trầm của anh chậm rãi quét qua gương mặt cô, đôi mắt đen sâu thẳm như vực thẳm nổi sóng dữ dội, nhưng lại khiến người ta không thể đoán nổi anh đang nghĩ gì.

An Cửu Cửu bị anh nhìn đến chột dạ, nhưng vẫn cứng đầu không chịu buông tay.

Anh chiếm lợi bằng lời nói, thì cô cũng lợi dụng anh một chút, chẳng có gì sai!

Vài giây sau, Quý Cẩm Thần mới quay đầu, anh lạnh lùng nói với tất cả mọi người trong sảnh: "Tôi cho các người mười giây, cút khỏi đây. Nếu không, ngày mai toàn bộ công ty của các người sẽ biến mất khỏi Vân Thành."

Giọng nói của anh đầy lãnh đạm, nhưng từng chữ như lưỡi hái tử thần.

Còn chưa nói hết câu, tất cả mọi người đã cuống cuồng chạy trối chết về phía cửa, như bị chó rượt.

An Cửu Cửu: "......"

Cô liếc sang người đàn ông bên cạnh, âm thầm buông tay ra, rồi cô rón rén lùi lại một bước.

Mẹ ơi, đại lão đấy, xin hãy tha mạng cho tôi!

Lúc này trong sảnh chỉ còn lại ba người của Bạch gia và Thẩm Quyền. Thẩm Quyền thì ngơ ngác đứng đó, biểu cảm của anh ta vô cũng phức tạp, như muốn nói gì nhưng lại thôi.

Bạch Vĩnh Cường nhìn Quý Cẩm Thần, lại nhớ đến tối qua Bạch Tâm Dung nói rằng An Cửu Cửu đã bám được đại gia, mặt ông ta lập tức trắng bệch.

"Quý tiên sinh..." Ông ta run rẩy bước lên, còn định nhân cơ hội lấy lòng Quý Cẩm Thần: "Thì ra ngài chính là bạn trai của con bé Cửu Cửu nhà tôi, đúng là hiểu lầm, con bé không nói cho tôi biết, nếu không thì..."

An Cửu Cửu cuối cùng cũng hiểu thế nào gọi là trở mặt còn nhanh hơn lật sách, lúc trước còn gọi là "nghiệt nữ", giờ đã biến thành "con gái nhà tôi" rồi.

Cô khẽ cười lạnh: "Vào năm năm trước, lúc mà ông ép chết mẹ tôi, ông đã không còn là cha tôi nữa. Ông đã để mặc mẹ con Bạch Tâm Dung đuổi cùng giết tận tôi, tôi cũng chẳng còn nợ ông cái gì!"

Câu này nói ra chính là để nói rõ với Quý Cẩm Thần rằng cô không còn chút tình thân gì với gia đình đó.

感情 : tình cảm, tình thân ( Gia đình )

tình cảm, yêu thương ( Yêu đương )

gắn bó, cảm tình ( Bạn bè ).

Quý Cẩm Thần không nói gì thêm, chỉ thản nhiên phun ra một chữ: "Đánh."

Lời vừa dứt, đám vệ sĩ vốn đang chờ lệnh lập tức xông lên, vây lấy bốn người mà đánh tơi tả.

An Cửu Cửu không ngăn cản, ngược lại cô còn thuận tay che mắt bé con Áo Áo lại.

Áo Áo: "......"

Lại mù nữa rồi. Hôm nay đến là để gây chuyện gì vậy, phần hay nhất lại không được xem!

"A! Các người làm gì đấy! An Cửu Cửu! Mày dám sai người đánh tao! Con tiện nhân này!"

"Đồ nghiệt nữ! Trời ơi mày tạo phản rồi! Dừng tay! Mau dừng tay!"

"Cửu Cửu, đừng đánh nữa... Chúng ta nói chuyện đàng hoàng đi!"

"A! Đau quá! Đừng đánh nữa mà..."

Tiếng la hét rên rỉ vang vọng khắp đại sảnh, nhưng An Cửu Cửu chỉ lạnh lùng quay đi, chẳng rõ trong lòng cô đang nghĩ gì.

Cô quay đầu lại, chỉ thấy người đàn ông kia đang nắm tay con trai cô bước ra ngoài, dáng vẻ cao lớn như một vương giả tuần tra, dù bước đi giữa đống hỗn loạn cũng không vướng một hạt bụi.

An Cửu Cửu khẽ nhíu mày, cô vội vàng đuổi theo.

Ra đến cửa khách sạn, người đàn ông vẫn không hề quay đầu lại, cô tức giận hét lên: "Này! Buông con trai tôi ra! Đó là con tôi!"

Quý Cẩm Thần dừng bước, An Cửu Cửu nhanh chóng nhào tới giật lại bé con Áo Áo, ôm chặt lấy cậu bé, đề phòng nhìn anh.

"Oa, Mẹ ơi! Pudding ở đây nè, mau đến cứu con đi."

Trong xe, Pudding vừa nghe thấy giọng An Cửu Cửu, đôi mày nhỏ đang cau lại lập tức giãn ra, nhảy dựng lên, bám vào cửa sổ gào ầm lên.

Nghe thấy tiếng, An Cửu Cửu ngẩng đầu lên, cô như đã trợn tròn mắt.

Trên chiếc Bentley màu đen cách đó vài bước, bé con Pudding gần như dán cả người lên cửa kính, gương mặt tròn vo bị ép đến bẹp dí, hai bàn tay mũm mĩm gõ gõ liên tục, như muốn đập vỡ kính mà lao ra ngoài.

💰 Giá xe Bentley tại Việt Nam (2025 – ước tính gần đúng):

Bentley Bentayga (SUV) giá ~ 19 – 26 tỷ

Bentley Continental GT (Coupe) giá ~ 17 – 24 tỷ

Bentley Flying Spur (sedan) giá ~ 17 – 22 tỷ

Bentley Mulsanne (siêu sang) giá~ 30 – 40+ tỷ (đã ngừng sản xuất)

🟡 Lưu ý: Giá tùy option, màu, nhập khẩu, thuế + phí tại VN nữa nha.

Bộ dạng nhóc con thông minh ranh mãnh kia, không phải Pudding thì là ai?

An Cửu Cửu chết sững.

Cô nhìn cậu bé bên cạnh, rồi lại nhìn sang cậu nhóc trong xe, cô lập tức nhảy dựng lên như bị điện giật.

"Con tôi, con tôi bị nhân bản rồi à?!"

Biểu cảm hoảng hốt như gặp ma.

Quý Cẩm Thần: "......"

Áo Áo: "......"

Pudding: "......"

"Mẹ ngốc ơi, con mới là con trai của mẹ mà! Pudding gọi mẹ Chảo, gọi mẹ Chảo, oa--"

平底锅 : Mẹ Chảo, chảo chống dính.

Bé con Pudding vừa khóc vừa gào, còn phồng ra cả bong bóng mũi.

Quá đau lòng rồi đấy biết không! Ba thì liếc mắt một cái đã nhận ra, mẹ thì lại còn nghi ngờ nữa!

Hu hu hu, chắc mẹ có con trai mới nên không cần mình nữa rồi.

Vừa nghĩ vậy, bé con Pudding càng khóc to hơn. Nhưng vừa nghe đến từ "chảo chống dính", An Cửu Cửu lập tức bừng tỉnh, đó là mật hiệu riêng của hai mẹ con!

Đứa trong xe mới là con trai cô!

Mắt cô trợn to đến cực điểm, ngơ ngác nhìn ba người đàn ông, lớn có nhỏ có, họ còn đang nhìn chằm chằm cô.

"Cái... cái này là sao vậy ?" giọng nói của cô có chút run, lộ rõ giọng địa phương.

口音 : khẩu âm, giọng gốc, giọng địa phương.

Quý Cẩm Thần liếc cô một cái đầy lạnh lùng, như đang tiếc thương cho IQ của người phụ nữ này, rồi lên xe trước.

Bé con Áo Áo thì thở dài như ông cụ non, đi đến cạnh An Cửu Cửu: "Mẹ... à không, cô ơi, chúng ta lên xe rồi nói tiếp đi."

Mãi đến mười phút sau khi lên xe, An Cửu Cửu mới miễn cưỡng hiểu ra mọi chuyện.

Gương mặt cô lập tức xanh lè.

Cô... dẫn nhầm con về nhà!

Ai cũng đã phát hiện ra từ sớm, chỉ có mỗi cô là vẫn hí hửng vui vẻ, chẳng trách bị con chê ngốc!

Bé con Pudding vẫn đang khóc nấc trong lòng cô, ôm chặt mà không chịu buông, khiến An Cửu Cửu đau lòng không thôi.

"Pudding, là lỗi của mẹ, mẹ sai rồi. Đừng khóc nữa có được không, mẹ ở đây rồi."

Pudding chỉ hừ một tiếng, rồi cậu bé lắc mông rúc sâu vào lòng cô hơn, bé con ngẩng đầu lên, hai bàn tay nhỏ mũm mĩm ôm lấy mặt An Cửu Cửu, hôn một cái chụt rõ to: "Mẹ ơi, con nhớ mẹ lắm, con còn để dành nhiều đồ ăn ngon cho mẹ nữa đó."

An Cửu Cửu mềm lòng hết cỡ, cũng ôm lấy mặt Pudding, cô cũng hôn lại một cái rõ to: "Mẹ cũng nhớ con, bảo sao mấy hôm nay con chẳng thèm thơm mẹ gì cả."

Quý Cẩm Thần và bé con Áo Áo: "......"

Hai người lặng lẽ nhìn nhau, ánh mắt dừng lại ở đôi môi đối phương. Mấy giây sau, đồng thời quay đầu, nhìn thẳng về phía trước.

"IQ cô An không cao, nhưng lá gan lại lớn thật đấy. Dám ngang nhiên xông vào buổi đấu giá cướp đi viên đá quý 'Cực Quang', như chỗ không người, còn bắt cóc cả con trai tôi nữa. Cô tính thế nào với món nợ này đây?"

Cuối cùng, Quý Cẩm Thần mới chịu mở miệng, nhưng giọng điệu của anh vừa lạnh lẽo vừa mỉa mai.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro