Chương 7: Sóng gió và thử thách
Sáng thứ Hai, lớp học trở nên ồn ào hơn thường lệ.
“Nghe nói Vy với Nam cúp học đi chơi riêng.”
“Thật không? Chắc vì Chi quay lại nên muốn khẳng định chủ quyền chứ gì.”
“Nhìn Vy ngoan thế mà cũng biết ‘tính toán’ ghê ha.”
Những lời thì thầm cứ thế len lỏi trong từng góc bàn, dọc theo hành lang và cả trong mắt của những người từng gọi Vy là bạn.
Vy không nói gì. Tớ lặng lẽ cúi đầu ghi chép, giả vờ không nghe thấy. Nhưng bên trong... tim như bị bóp nghẹt.
Nam bước vào lớp, ánh mắt mọi người đổ dồn về phía cậu. Cậu vẫn như thường ngày – lạnh lùng, ít nói, không màng đến thế giới ồn ào ngoài kia. Nhưng hôm nay, Vy nhận ra cậu liếc nhìn tớ lâu hơn một chút. Như đang hỏi: Ổn chứ?
Tớ gật nhẹ, dù chẳng ổn chút nào.
Giờ ra chơi, Vy bị cô chủ nhiệm gọi lên văn phòng.
“Vy, cô nghe có chuyện về em và bạn Nam. Em có gì muốn giải thích không?”
Vy đứng im một lúc, rồi nhẹ giọng:
“Em xin lỗi vì đã nghỉ học không phép. Nhưng... đó chỉ là một buổi đi dạo. Không có gì sai trái.”
Cô giáo thở dài:
“Cô hiểu em, nhưng trường học là nơi tập trung. Mọi lời ra tiếng vào đều có ảnh hưởng. Em nên cẩn thận hơn, Vy ạ.”
Vy cúi đầu. Dù không sai, tớ vẫn thấy buồn.
Chi bắt gặp Vy trên hành lang. Cô ấy mỉm cười – nụ cười nửa thân thiện, nửa... không rõ là gì.
“Cậu mạnh mẽ thật đó, Vy. Dám trốn học với Nam giữa lúc tin đồn khắp nơi.”
Vy đáp lại bằng nụ cười nhạt:
“Đôi khi phải dũng cảm, mới biết được điều gì đáng để mình giữ lấy.”
Chi hơi sững người, rồi gật đầu, như ghi nhận một điều gì đó mới mẻ từ Vy.
Chiều hôm đó, Nam đợi Vy dưới gốc bàng sau trường. Cậu không nói gì, chỉ đưa cho Vy một hộp sữa đậu nành và ngồi xuống cạnh.
“Mọi người bàn tán nhiều lắm.” – Nam nói, mắt nhìn xa xăm.
“Tớ quen rồi.” – Vy đáp, giọng nhẹ như gió thoảng.
Nam quay sang:
“Tớ xin lỗi vì để cậu chịu áp lực một mình.”
Vy khẽ cười, mắt hoe đỏ:
“Tớ không sao. Nhưng Nam này… tớ không sợ tin đồn, tớ chỉ sợ… cậu rút lại lời đã nói với tớ.”
Nam im lặng một lúc, rồi đưa tay chạm nhẹ vào mái tóc tớ:
“Tớ sẽ không rút lại. Kể cả khi mọi người quay lưng, tớ vẫn sẽ đứng cạnh cậu.”
Gió chiều mát lạnh thổi qua khoảng sân vắng. Trong khoảnh khắc ấy, Vy biết, dù có thêm bao nhiêu thử thách nữa, chỉ cần vẫn còn có nhau, tớ sẽ không sợ.
" Có những điều không cần phải giải thích. Tình cảm là một trong số đó. Chỉ cần người bên cạnh hiểu – thì cả thế giới hiểu lầm cũng chẳng sao."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro