Mèo con chịu uất ức.

"Tui tính dạy chữ cho tụi nhỏ, mà thấy nó bây giờ thiếu ăn thiếu mặc quá sợ cha má tụi nhỏ không cho đi học. Còn mấy đứa lớn lớn thì theo cha má nó làm lụng." Em ngồi trên cái cây ngã cạnh bờ sông tay thì mân mê cây cỏ dại.
Cô thì chưa trả lời. Ngồi cạnh em suy nghĩ, đúng thiệt là thiếu thốn thật. Học cũng tốt nhưng mà tụi nó còn phải lo cho cái bụng mình. Sướng khổ thì cũng tụi nó chịu. Biết chữ chút đỉnh thì giấy nợ, giấy tờ gì cũng yên tâm hơn. Nhiều lần tụi nó ác nhơn lợi dụng cha má tụi nhỏ không biết chữ, không biết tính mà kê khống hơn gấp hai gấp ba lần thuế. Bởi vậy làm ăn không lên là vậy. Cô thì cũng muốn tụi nó đi học lắm.

"Trang dạy cũng được. Có gì tui nói cho cha má tụi nhỏ phụ Trang." Suy nghĩ đi nghĩ lại, mới bây lớn đây thì cũng chưa làm gì. Dạy được bao nhiêu hay bấy nhiêu.
"Cám ơn cậu trước nhen." Em khách sáo.

Hai bóng hình in trên đường quê, một cao một thấp mà đi về, chiều hoàng hôn đẹp thật.

"Lâm Anh, anh nghe nó em với Hà Linh sắp lấy nhau hả?" Trên bàn cơm Trọng Hiếu trực tiếp hỏi. Lâm Anh nghe giật mình mà sặc cơm ho tím cả mặt.
"Ai nói anh thế? Em có biết gì đâu." Cô cũng bất ngờ hay tin.
"Tui hôm nay đi chợ ngoài chợ người ta đồn ầm lên luôn. Nói cậu với cô Linh đây mà." Mợ hai đưa bằng chứng.
"Cha thấy con với Hà Linh cũng hợp đôi á. Ông Trần cũng rất thích con." Ông Diệp nói.
"Con hiện tại chưa muốn lấy vợ, còn chuyện tin đồn này con sẽ giải quyết."

Tin chấn động thật, cô thật sự là không muốn lấy vợ. Tại bản thân cô là con gái, nếu lỡ để lộ thân phận thì phải làm sao. Dòng họ Diệp sẽ tan nát khi nghe tin dữ này.

"Thôi ông, dù gì nó cũng là con trai. Lấy vợ muộn tí cũng không sao mà." Bà ba vuốt lưng ông.
"Không lấy thì cũng được, nhìn tướng nó ẻo lả vậy cưới về chắc cũng để chưng chứ nấu cơm nấu cháo gì." Bà cả xen vào.
"Má à, em nó chưa muốn bây giờ thôi." Trọng Hiếu nói đỡ.
"Chị cả, em thấy chị hơi quá đáng rồi đó." Bà ba tức đỏ mặt.
"Mấy bà thôi đi, ăn lẹ còn dọn." Ông Diệp nạt hai bà.
"Con no rồi." Cô còn chưa ăn hết chén đã no. Bỏ một mạch đi vào trong buồng.

Khi không trên trời rơi xuống tin đồn, đồn ầm cả cái làng này làm trong người cô bức bối. Mà những lời bà cả buông ra, nó cay độc thật nhưng nó rất đúng. Nhìn từ trên xuống dưới thì thân hình đúng thật là mỏng manh nhìn trong ẻo lả thật. Chắc mỗi khi rãnh cô sẽ rèn luyện thể lực nhiều hơn mới được.

Tay cô lật từng trang sổ, đúng là có cải thiện thật. Mùa màn năm nay được trúng mùa. Cô thì làm ăn cũng thuận lợi. Đầu xuôi rồi đó, cũng không trong mong gì nhiều chỉ mong mọi điều phía sau được như ý.

Hôm cô có lên tỉnh, mua được cái bảng đen với ít hộp phấn. Nghe nói ngày mai em sẽ dạy tụi nhỏ trên đình. Nên cô cũng tặng cho em món quà này, coi như là khích lệ tinh cho em.
Bảng thì cô để hẳn ở phía ghế sau xe. Cô tự lái xe một mình sang nhà em.
Tiếng động cơ vừa tắt thì nghe tiếng nói rất lớn trong nhà.

"Cha nói rồi, đừng có rãnh rổi quá mà là chuyện tầm phào." Ông Tư tức giận.
Em nảy giờ chỉ biết im thinh thít nghe cha mắng nhưng không vì điều đó mà em bỏ cuộc.
Cô thấy bây giờ gia đình em có chuyện nên không hợp lí để vào, định bụng sẽ quay xe đi về nhưng nghe tiếng bể đồ rất lớn nên mau chóng chạy vào nhà.
Ông Tư vô tình làm rơi cái ly trà bể tung tóe. Anh Hổ định dọn thì bị em cản lại.
"Để cho nó dọn đi, mày lui ra." Ông hét thằng Hổ. Em ngồi xuống lụm từng mãnh vỡ miểng ly nhưng vô tình nó đã cứa vào tay. Máu chảy nhưng em vẫn không ngừng.
"Để coi mày cứng đầu tới đâu." Lúc tức giận ông mới xưng hô như vậy.
"Ông." Bà Tư níu tay áo ông.

"Bác Tư con mới qua chơi." Thấy em ngồi nhặt miểng nên cầm tay em lại. Máu từ tay em đã rơi xuống sàn nhà vài giọt, cô xót xa đỡ em đứng dậy.
"Trang đừng lụm nữa." Dẫn em ra khỏi đóng miểng đó.
"Con qua đây chi? Con với nó có tính làm chuyện tầm phào chung với nhau không?" Ông nghi ngờ nói.
"Dạ có. Con tính dạy thử tụi nhỏ coi sao. Nếu hỏng được thì tụi con nghỉ bác tư yên tâm." Cô trả lời dứt khoát. Cô cũng có một phần trong đó nên có phạt thì cùng chịu.
"Tụi bây siêng thiệt. Việc nhà thì nhát việc chú bác thì siêng." Nói rồi ông bỏ vào trong.
"Con cầm máu tay Trang giúp bác, bác vào khuyên ổng." Bà Tư cũng xót lắm chứ, bà thì rất thương em nên cũng cố gắng làm ông tư nguôi giận.

Cô cầm tay em mà sơ cứu, bị miểng ly cứa vào tay vết cắt khá sâu nên máu chảy rất nhiều. Nắm lấy tay em ra cây nước rửa tạm cho sạch. Cô pha một miếng nước muối rồi từ từ rửa cho em, do ở đây không có dụng cụ y tế chuyên dụng nên đành dùng thứ sẵn có.

Vết thương vừa đau, nước muối sát lên làm em rát, nước mắt theo dòng uất ức mà tuôn ra, ngày càng nhiều. Hồi nảy cứng đầu bao nhiêu giờ lại yếu mềm bấy nhiêu. Cô để cho em khóc, còn mình thì bó lại vết. Em khóc một hồi thì cũng nín.

"Nín được chưa? Khóc nhiêu đó đủ rồi. Nhũng nhẽo quá chừng rồi." Cô ôn nhu lau nước mắt cho em. Còn em cứ nấc lên.
"Mặt mài lắm lem như mèo con vậy á." Cô lấy tay áo lau cho em.
"Mèo con, hôm nay chịu uất ức rồi." Xoa đầu em. Mặt mài em giờ trong cũng dễ coi hơn rồi. Tự nhiên so sánh em với mèo con, em có ý cười lên.

"Á vừa khóc vừa cười ăn mười.." bị ghẹo nên em giả bộ khóc tiếp.
"Thôi thôi, xin lỗi mà." Kéo em vào lòng mà vuốt ve. Em ở trong vòng tay Lâm Anh như con tầm được bao trong cái kén. Cảm giác được che trở, em thấy an lòng vô cùng.

Lâm Anh đến đúng lúc thật. Cũng may là có Lâm Anh nên mọi chuyện được lắng xuống. Có Lâm Anh em được dỗ dành yêu thương. Có Lâm Anh em như là chú mèo nhỏ được cô chăm sóc bảo bọc. Ước gì mỗi khi em cần Lâm Anh đều xuất hiện.

Cô dẫn em ra tụi nhỏ, chủ yếu là nói với tụi nó là ngày mai sẽ không học được. Thấy hôm nay tụi nó chơi trò mới, hôm nay cũng nhiều đứa hơn tụ tập ở đây. Con Bù Tọt thấy Lâm Anh là chạy lại đu cô liền.

"Mai tụi con chưa đi học nhé. Tới khi nào đi học Cô Trang sẽ báo." Em cũng buồn lắm chứ.
"Dạ." Mặt tụi nhỏ cũng buồn thiu luôn. Ở đây có đứa nào biết đi học là gì đâu nên nghe nói được đi học là đứa nào đứa nấy cũng hớn hởn.
"Mấy đứa chơi gì đó? Cho cậu với cô chơi cùng được không?" Lâm Anh cũng muốn an ủi tụi nhỏ lắm nhưng không biết làm cách nào.
"Dạ con chơi hu quanh. Cậu biết chơi hong?" Thằng Tỏi lên hỏi.
"Là chơi sao? Chỉ cậu." Lần đầu tiên mà cô nghe trò này. Cái tên gì mà lạ lùng vậy?

"Là vậy nè, ở lằn giữa hai đội là ranh giới nhà của cậu quà con, cậu bước qua ranh giới là cậu phải "ưm" lên môt hơi thật dài. Nếu như cậu đang bên nhà của con cậu chạm vào ai người đó sẽ chết khi cậu thành công trở về nhà cậu, mà cậu bị đội con bắt lại cậu hết hơi thì cậu sẽ bị thua. Cậu sẽ phải ở bên nhà giam chờ đội của cậu qua cứu. Đồng đội cậu chạm tay cậu, cậu phải "ưm" lên chạy về." Giải thích một hồi thì cũng bắt đầu chia đội.
"Tay trắng tay đen." Chia ra đồng đều thì cô và em khác đội. Cũng đúng, em với cô chung đội thì ai mà chơi lại.

Cô tháo giày ra bắt đầu um lên dí theo mấy đứa nhỏ. Công nhận nó khôn thiệt toàn leo lên cây không. Cô mà leo lên bắt thì hết hơi mất, nên cô đành bắt ở dưới. Ở dưới thì có một mình Thùy Trang à, do em không dám leo.
Chiến công đầu dành cho cậu ba. Thùy Trang cũng đành theo cô về nhà giam.

Đứa nào đội em hu qua cũng bị cô túm lại, ôm ngang người mà ghinh ra chỗ khác. Mấy đứa kia thua ấm ức không phục nhất quyết lần sau phải trả thù. Nảy giờ em ngồi mà không ai sang cứu hết.

Sau một buổi chiều chơi mệt mỏi thì hai người đi về. Nhưng mà hôm nay em thấy chơi với tụi nhỏ vui thiệt. Từ nay mỗi khi buồn em đều sẽ ra đây chơi.

"Tay Trang còn đau hong?" Cô hỏi.
"Hết rồi." Đưa tay lên lắc lắc.
"Ý đừng có lắc, hồi nó chảy máu bây giờ." Sốt ruột nắm tay em lại nhìn tay em chỉnh lại miếng bó vết thương mà dặn dò.

"Về nhà đừng có cử động mạnh, đừng có đụng nước nhen." Bệnh nghề nghiệp của cô trổi dậy. Cũng lâu lắm rồi cô không được trở lại phòng khám.

Em nhận cử chỉ cô chăm sóc từ Lâm Anh khiến trái tim em ấm áp vô cùng. Đúng thật cậu ba là một người tốt bụng bởi được nhiều người yêu quý. Em ước em cũng có một người chồng như cậu ba.

"Ủa mặt tui dính gì hả?" Dặn dò xong thì ngước lên thấy em nhìn cô chằm chằm.
"À à.. đúng rồi, dính đây nè." Em lấy khăn tay lau lau đại trên chán rồi nhanh chóng quay đi với gương mặt đỏ như gấc.

10/9/2024
_____
Mèo con hum nay mít ướt...
Ước gì ba má trả kèo trouble maker (ykr).

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro