#4.Tôi không quan tâm

Sau nhiều tháng , tôi cũng được sự quan tâm của mọi người nhưng tôi nghĩ họ vẫn sẽ ko quan tâm tới tôi...Chúng tôi...nhưng tôi sẽ chờ đợi cho tới khi...

Roành!!!

"Ngươi có bỏ tay ra ko hả!?"
"Tao chịu mày đủ lắm rồi!"

Và đó là hai người tôi mong sẽ thay đổi sau khi tôi nhận đc sự quan tâm . Chắc chắn là họ sẽ ko thay đổi nếu họ ko ngừng đánh nhau . Mỗi khi hai người đánh nhau , thiệt hại sẽ luôn đổ về tôi và tôi thực sự muốn ngăn họ mãi mãi...

"Hai người..."
"#@!!#\%¥>|"
"&/):$$\*\!"
"Có thể dừng lại 1 phút đc ko!?!?"



Giờ tôi đã nhận đc sự chú ý của họ nhưng...tôi lúc đó đã rất tức giận và tôi chỉ muốn bóp cổ ai đó .

"Tại sao hai người...ko thể đối xử với nhau..."
"..."
"Như anh em...?"

Tôi ko biết nói gì thêm nên tôi đã khóc , bỏ chạy khỏi nơi hỗn loạn này...Tôi đã quá tức giận về bản thân mình...vì thế tôi đã chạy về phòng , khoá cửa ( chú thẩm du ak :)) ) và nằm khóc trên giường tới sáng mai .



"Tôi ghét hai người rất nhiều..."





Cộc cộc!


Có ai đó đang gõ cửa , tôi ra khỏi giường , đi về chỗ cửa , mở nó ra . "Chào em trai!" Thì ra đó là anh hai...tôi chuẩn bị đóng cửa thì bị chân của anh chặn lại . "Chờ tí!! Em trai!" "Haizz...anh muốn gì..?" "A-Anh đã nói chuyện lại với 8JIP rồi..." Tôi hé cửa ra để nhìn trên tay anh tôi có một tờ giấy . "Bọn anh sẽ cho em lên 7CIP!" "Em...ko quan tâm..." Tôi thấy tội anh ấy lắm nhưng...lúc đó thì tôi chỉ muốn đi ngủ tới học kỳ sau . Tôi đóng cửa lại , đi tới chỗ giường và xem điện thoại . Nhìn lại cái điện thoại của tôi thì màn hình khoá và quyển sổ gần giường tôi có hình ảnh những người tôi yêu quý...
.
.
.
.
.
.
.
Tôi nhớ họ...
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #6cip#jis