1 Những ngày bình yên cuối cùng
Nắng sớm mùa xuân lấp lánh xuyên qua khung cửa sổ lớp 11A3 của trường Sunweo. Âm thanh tiếng giày, tiếng cười nói, tiếng phấn viết bảng - tất cả tạo nên một bản hoà tấu quen thuộc của đời học sinh.
Nam bước vào lớp, đeo balo một bên vai. Vẫn như mọi khi, cậu đến sớm hơn hầu hết các bạn, ngồi vào bàn gần cửa sổ, nơi có thể nhìn ra sân bóng rổ - nơi Bảo Trân hay luyện tập.
"Ê Nam! Hôm nay có tiết thể dục, mày nhớ mang giày chưa đấy?" - Phú bước vào, nửa trêu nửa nhắc.
"Không nhắc tao cũng mang rồi. Không như ai đó từng bị cô giáo bắt chạy chân trần." - Nam cười nhẹ, ném lại một ánh nhìn đầy ý tứ.
Quỳnh bước vào sau cùng, ôm một xấp sách. Mái tóc ngắn ngang vai nhẹ bay trong gió. Cô ngồi xuống bên cạnh Phú, khẽ gật đầu với Nam, ánh mắt cô vẫn mang một nét gì đó buồn buồn - như thể linh cảm được điều gì đó chẳng lành.
Trong lớp, Bảo Trân bước vào, vừa cười vừa chào hỏi bạn bè. Mọi ánh mắt như bị hút vào cô - cao, gọn gàng, tóc buộc đuôi ngựa, nụ cười làm dịu cả căn phòng. Cô nhìn về phía Nam , khẽ gật đầu. Nam nhìn xuống, che đi nét đỏ ửng trên mặt.
Tuấn, một học sinh ngồi cuối lớp, cau mày nhìn cảnh đó. Hắn lầm bầm:
> "Lúc nào cũng ra vẻ đạo đức... Nam ... rồi mày sẽ phải trả giá."
Buổi học trôi qua trong yên bình, nhưng ngoài kia, tại một góc khuất của trường Sunweo, một cánh cửa sắt nhỏ nằm dưới tầng hầm đã bị mở khóa từ bên trong. Một bóng người mặc đồng phục học sinh, bước ra với ánh mắt đỏ ngầu, làn da xanh tái... nhưng vẫn tỉnh táo một cách kỳ lạ.
Một bước chân xác sống đầu tiên... đã trở lại trường Sunweo.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro