Điều trị
Sáng sớm ở Đức, nắng vàng len qua rèm cửa, nhẹ nhàng chiếu sáng căn phòng. Gió thổi khẽ, mang theo hương sương sớm và tiếng chim hót líu lo, tạo nên không gian yên bình. Hae In tỉnh dậy sau giấc ngủ ngon từ tối hôm qua. Bên trái cô đã không còn hình bóng của Hyun Woo, chỉ còn khoảng không lạnh lẽo. Nhưng lần này, Hae In không còn hoảng sợ nữa. Cô biết Hyun Woo sẽ không bỏ rơi cô. Những lời thì thầm ấm áp của Hyun Woo tối qua vẫn vang vọng trong tâm trí cô, khiến cô bất giác mỉm cười.
Hae In đứng dậy, bước ra khỏi phòng ngủ. Cánh cửa vừa mở, cô đã thấy Hyun Woo đang bày thức ăn lên bàn. Anh nghe thấy tiếng động, ngước mặt lên nhìn cô và mỉm cười. "Em dậy rồi à, đến đây ăn sáng," Hyun Woo nhẹ nhàng nói. Hae In mỉm cười bước đến, trên bàn là đĩa thức ăn được chuẩn bị đơn giản nhưng ấm cúng.
Đột nhiên, bụng cô quặn lên, một cảm giác khó chịu trào dâng. Cô vội bịt miệng và chạy vào nhà vệ sinh. Hyun Woo thấy biểu hiện của Hae In mà hoảng sợ. Anh vội cầm những đĩa thức ăn lên ngửi, nhưng không có mùi gì khác lạ. Tiếng nôn của Hae In vang lên khiến anh lo lắng. Hyun Woo nhanh chóng chạy vào nhà vệ sinh.
Hae In ra sức nôn, cơ thể cô cồn cào, như muốn trào ra mọi thứ. Hyun Woo liên tục vỗ lưng cô, dịu dàng và an ủi.
Thoáng chốc, cô đã nằm gọn trong vòng tay anh, mệt mỏi sau trận nôn.
"Em ổn chứ?" Hyun Woo hỏi, lo lắng. Hae In chỉ gật đầu, không sức để nói thêm.
"Em muốn uống gì không? Anh đi lấy cho em."
"Nước chanh," Hae In trả lời yếu ớt.
Hyun Woo lưỡng lự một lúc, sợ rằng nước chanh sẽ làm dạ dày cô thêm khó chịu. Nhưng nhìn ánh mắt mong mỏi của Hae In, anh nhanh chóng vào bếp pha một ly nước chanh thật loãng, thêm chút đường để làm dịu. Sau khi uống xong, Hae In cảm thấy thoải mái hơn, như có thêm sức sống. Hyun Woo vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra; vừa nãy cô mệt mỏi vậy mà giờ đã vui vẻ, thậm chí còn ăn hết đĩa thức ăn bên cạnh.
Anh nhìn cô, đôi mắt đầy nghi ngờ nhưng cũng ấm áp. "Em thật kỳ lạ," Hyun Woo nhẹ nhàng nói, không thể không mỉm cười trước sự hồi phục nhanh chóng của vợ mình.
Khi bữa sáng kết thúc, Hae In và Hyun Woo cùng nhau ra ngoài, tâm trạng lẫn lộn. Như đã dự định tối qua, hôm nay Hae In sẽ đến bệnh viện để nghe bác sĩ tư vấn về phương pháp điều trị cho căn bệnh của mình.
Trên đường đi, không khí bên ngoài trong lành, ánh nắng dịu nhẹ chiếu rọi qua những tán cây. Hae In nắm chặt tay Hyun Woo, cảm nhận sự ấm áp từ anh. Dù lo lắng về cuộc hẹn, cô cũng cảm thấy an tâm khi có Hyun Woo bên cạnh.
"Em không cần phải quá lo lắng," Hyun Woo nhẹ nhàng động viên, ánh mắt anh tràn đầy sự chăm sóc. "Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi thứ."
Hae In gật đầu, trong lòng cảm thấy vững vàng hơn. Khi họ đến bệnh viện, một cảm giác hồi hộp ập đến. Hae In hít một hơi sâu, cố gắng chuẩn bị tâm lý cho những gì sắp xảy ra. Hyun Woo nắm tay cô thật chặt, như muốn truyền cho cô sức mạnh và sự tự tin.
"Hãy nhớ, anh luôn bên em," anh thì thầm khi họ bước vào trong. Cánh cửa phòng khám mở ra, và Hae In biết rằng hành trình mới đang chờ đón họ.
Hae In và Hyun Woo bước vào phòng khám, không khí bên trong hơi lạnh, nhưng Hae In cảm thấy ấm áp hơn khi có Hyun Woo bên cạnh. Họ ngồi chờ trong phòng chờ, ánh mắt cô hướng về phía những bức tranh treo tường, nhưng tâm trí lại đong đầy lo lắng về cuộc gặp bác sĩ.
Một lúc sau, bác sĩ bước ra, nở nụ cười thân thiện. "Xin chào cô Hae In. Tôi là giáo sư Kim. Chúng ta hãy bắt đầu nhé."
Bác sĩ Kim hỏi thăm về tình trạng sức khỏe của cô và giải thích chi tiết về các phương pháp điều trị khả thi.
"Chúng ta có thể áp dụng một phương pháp điều trị kết hợp," bác sĩ nói. "Đầu tiên, sẽ có thuốc để kiểm soát sự phát triển của khối u. Những loại thuốc này sẽ giúp làm chậm quá trình tiến triển mà không ảnh hưởng nhiều đến sức khỏe của bạn. Chúng tôi cũng sẽ theo dõi phản ứng của cơ thể bạn qua các lần kiểm tra định kỳ."
Tiếp theo, bác sĩ tiếp tục, "Ngoài ra, tôi khuyên bạn nên áp dụng một chế độ dinh dưỡng đặc biệt. Thực phẩm giàu omega-3, như cá hồi, hạt chia, và thực phẩm chống viêm như trái cây tươi và rau xanh sẽ giúp cải thiện tình trạng sức khỏe của bạn. Bên cạnh đó, các loại trà thảo dược cũng có thể hỗ trợ trong việc giảm triệu chứng."
"Có cần phải thực hiện hóa trị không?" Hyun Woo hỏi, lo lắng hiện rõ trên gương mặt anh .
"Hiện tại, chúng ta sẽ tránh hóa trị trừ khi cần thiết. Điều quan trọng là phải kiểm soát tình hình trước đã. Tôi sẽ làm mọi thứ có thể để đảm bảo sức khỏe của bạn và em bé," bác sĩ Kim trấn an.
Hae In lắng nghe chăm chú, đôi khi nhìn sang Hyun Woo để tìm sự ủng hộ trong ánh mắt anh.
Cuộc hẹn kéo dài khoảng một giờ, và sau khi nhận được thông tin cần thiết, Hae In cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Họ ra khỏi bệnh viện, ánh nắng chiều đã bắt đầu nghiêng xuống.
"Có muốn đi đâu không?" Hyun Woo hỏi, ánh mắt đầy hy vọng.
Hae In suy nghĩ một chút, rồi mỉm cười. "Em muốn quay lại Sanssouci một lần nữa."
Hyun Woo mỉm cười đồng ý, và họ cùng nhau quay trở lại nơi mà họ đã đến trong tuần trăng mật. Cả hai nắm tay nhau bước lên từng bậc cầu thang, như thể họ đang quay về ba năm trước.
"Anh vẫn còn nhớ đây là nơi em thích nhất, em thích cái tên của nó," Hyun Woo nhẹ nhàng nói.
Hae In mỉm cười, đáp: "Chúng ta đã bỏ lỡ bao nhiêu chuyến đi chơi rồi nhỉ."
Hyun Woo và Hae In trao nhau ánh mắt đầy sự yêu thương và thấu hiểu. Trong ánh mắt ấy, họ nhận ra rằng đối phương vẫn luôn là người mà họ trân quý và yêu thương nhất. Cả hai hạnh phúc, cảm thấy như thời gian nên ngừng trôi để họ có thể tận hưởng khoảnh khắc này lâu hơn.
Heheeeee tui lại lên với mn nek ✌️
Có ai đã quên tui không ☺️
Cam xam mi ta 🫶🏻
( Truyện của tui đã gần đạt 9k người đọc .... Cảm ơn mn rất nhiều 💃 )
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro