CHƯƠNG 11

CHƯƠNG 11

Ban đêm trong rừng càng yên tĩnh đến đáng sợ, nhưng nàng đã ở đây nhiều năm như vậy đương nhiên là không sợ rồi. Đang đi dọc đường thì nàng nghe được phía trước có tiếng đánh nhau.

Nàng hiếu kì, nơi đây trở thành tụ điểm đánh nhau từ khi nào thế? Nàng bước chân nhẹ nhàng núp vào một hóc cây gần đó. Phía trước chính là một màn nhiều người đánh một người.

Toàn bộ đều là hắc y nhân, nhưng nàng nhận ra được nam tử lúc trước "lạc" vào nhà nàng đang bị bao vây bởi 10 tên hắc y nhân khác. Có phải quá đáng sợ không? Ai ai cũng mang một bộ dáng sát khí kinh điển trong phim kiếm hiệp, tay lăm lăm vũ khí có thể giết ngươi bất cứ lúc nào.

Bất quá hắn một tay dùng kiếm nghênh chiến với bọn hắc y nhân kia, vừa đánh hắn vừa lạnh lùng nói:" Các ngươi cũng có gan mai phục ta?"

Mộn hắc y nhân cười lạnh:" Ha ha, Nam Cung Y Vũ, ngươi đừng quá tự kiêu. Hôm nay chính là ngày giỗ của ngươi!", nói rồi liền xông vào đánh hắn tới tắp.

Hắn cười lạnh tiếp chiêu, cục diện hai bên hết sức gay gắt. Bất quá người chiếm thế thượng phong vẫn là hắn, một mình hắn đẩy lùi 10 tên hắc y nhân. Tay dùng kiếm điêu luyện lại tuyệt tình chém chết 6 tên gần cạnh mình. Bốn tên còn lại thấy không ổn đương nhiên sẽ dùng ám chiêu. Nhân lúc hắn đang vung kiếm chém tên phía sau mình thì hai bên đã có người ném cho hắn một thứ bột màu trắng.

Hắn nhíu mày che mũi, bất quá thứ bột đó lại ngấm vào da. Hắn bắt đầu cảm thấy choáng, là thuốc mê?

Hắn có phần đứng không vững, vì thế bọn hắc y nhân nhanh tay hướng mũi kiếm về phía hắn. Bọn chúng đã quá xem thường hắn rồi, dù bị trúng thuốc mê nhưng hắn đủ sức đối phó với bọn chúng.

Hắn dùng kiếm đánh trả quyết liệt, dường như không thấy được hắn có phần khác thường. Nàng ở bên ngoài xem không khỏi cảm thán, nam nhân này đúng là cao thủ!

Xoạt... xoạt...

Tiếng lá cây khẽ vang lên, nàng trong lòng thầm than không ổn, mở to mắt kinh hãi. Chỉ thấy hắn chém chết tên hắc y nhân cuối cùng liền không trụ được khụy chân xuống, cùng lúc đó một bóng đen từ trong rừng bay đến.

Nàng hét:" Cẩn thận!"

Có vẻ câu nói của nàng đã quá chậm trễ, hắc y nhân vẫn đang ẩn nấp chờ thời cơ thích hợp động thủ đã hướng hắn chém một kiếm. Hắn thở mạnh né tránh nhưng bước chân lảo đảo, đường kiếm đi lệch tim nhưng lại xoẹt chéo trước ngực hắn, máu đỏ thấm ướt cả vạt áo...

Hắn lạnh lùng ra tay không chần chừ chém về phía cổ hắc y nhân kia khiến người đó không còn đường lui. Trước khi chết hắc y nhân đó đã cười, tiếng cười như của ác quỷ nói:" Ta chết cũng mang theo ngươi! Cuối cùng nhiệm vụ chủ nhân giao cho ta cũng hoàn thành!"

Hắc y nhân bị chém bay đầu ngã quỵ xuống đất, hắn cũng không trụ được mà ngã xuống. Vì mất máu quá nhiều nên mặt hắn đã trắng không còn giọt máu, hơi thở có phần yếu ớt.

Nàng nhíu mày xuất hiện ngồi trước mặt hắn, trong ý thức mơ hồ hắn nhìn thấy nàng rồi thiếp đi. Nàng đặt tay lên mũi hắn, vẫn còn thở, nhưng rất mỏng manh. Nàng lại nhìn xung quanh, 11 thi thể, máu đỏ thấm cả vào đất mùi tanh đến khó chịu.

Nàng trước hết phải đem nam nhân này về cứu chữa, nếu không lại xuất hiện thêm thi thể thứ 12, rồi sau đó mới tìm cách dọn dẹp hiện trường. Nàng chưa muốn nhà của mình có nhiều thú hoang rình rập đâu a.

Nàng tận lực cõng hắn vào nhà rồi đem hắn vào cái phòng ngủ còn trống, đặt hắn lên giường. Nàng rửa sạch tay rồi mang bao tay tự chế vào, nàng dùng kéo cắt lớp y phục bị máu đến khô trước ngực hắn.

Nhìn thấy vết thương nàng không khỏi hít một hơi lạnh, vết thương hơi sâu nên có phần đáng sợ. Do nơi đây không có các thiết bị y tế hiện đại nên nàng cũng không chắc nam nhân này có được cứu sống hay không.

Nàng thận trọng xử lí vết thương rồi dùng chỉ khâu lại, cuối cùng là đấp một ít thuốc mà nàng tự chế sau đó băng bó. Sau khi hoàn thành xong cũng đã về khuya, nàng thở dài nhìn gương mặt tà mị vì bị mất máu mà trắng như bạch tạng thế kia, đêm nay có vẻ nàng sẽ không được ngủ ngon đây.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro