Chương 46: Tiền đang chảy vào túi tôi



Phiên đấu giá lại được tiếp tục, người chủ trì khẽ liếc qua một tờ giấy, giới thiệu vật phẩm sắp tới:

"Tiếp theo, chúng ta có một vật phẩm độc đáo, chưa từng xuất hiện trên thế giới này."

Lần này, những cô phụ tá đẩy chiếc bục có bánh xe ra, trên đó có một chiếc đồng hồ lớn. Vỏ ngoài bằng gỗ, trang trí bằng nhiều họa tiết cây cối và động vật, có hình dáng như một ngôi nhà.

"Nhìn thiết kế của nó khá lạ, chưa từng thấy qua bao giờ." Người ta bắt đầu thì thầm bàn tán với nhau nhưng vẫn chưa xác định được nguồn gốc của nó.

Tất nhiên, vì đây là vật phẩm của chính tôi. Tôi đã ra lệnh cho những nghệ nhân làm đồng hồ bậc thầy tạo ra nó dựa trên bản thiết kế của mình. Phải mất ba tháng họ mới hoàn thành. Hoàn toàn khác với những chiếc đồng hồ đương đại, vốn trông rất thô sơ và cứng nhắc, đồng hồ của tôi là sự kết hợp tinh xảo giữa công năng và nghệ thuật.

Người chủ trì tiếp tục quảng cáo, "Không chỉ có chức năng như một chiếc đồng hồ thông thường, chiếc đồng hồ này còn có một cơ chế đặc biệt, xin hãy nhìn xem..."

Nói xong, ông ta quay kim phút và khi nó chạm đến vạch số XII, một âm thanh kim loại vang lên như tiếng chuông báo thức. Sau đó, cửa sổ bật mở, một con chim gỗ nhô ra từ đó, vừa vỗ cánh vừa cất tiếng hót cúc cu.

"Ồ waaa! Thật kỳ lạ! Tại sao họ có thể làm được điều đó!?"

Những vị khách tham gia đấu giá ồ lên, bị chiếc đồng hồ thu hút.

"Đây chính là chiếc đồng hồ đặc biệt, có cơ chế độc nhất vô nhị, do một nhà phát minh bí ẩn chế tạo nên, chỉ có một chiếc trên đời..."

"Mau bắt đầu đi!" Đám đông hào hứng nôn nóng thúc giục.

"Vậy chúng ta sẽ bắt đầu đấu giá. Giá khởi điểm chỉ có 100 nghìn Denier!"

"150 nghìn!" Một quý ông ăn vận sang trọng không do dự đưa tay.

"200 nghìn!"

"250 nghìn!"

Giá tiếp tục tăng lên, các vị khách vẫn không dừng lại.

"550 nghìn!"

"600 nghìn!"

Thật tuyệt vời, nó đang vượt xa mong đợi của tôi! Tôi không nghĩ chiếc đồng hồ này giá trị đến thế, nó chỉ là một món đồ trang trí thôi mà! Chi phí để chế tạo chưa đến 50 nghìn Denier. Dĩ nhiên đây là thứ xa xỉ với những người bình dân, nhưng cái giá này thì tôi chưa hề dám mơ tới.

"700 nghìn lần thứ hai, còn ai nữa không?"

"800 nghìn!" Đúng lúc này, một giọng nữ cất lên, thu hút sự chú ý của mọi người, đó là Tiare.

Tôi đã hài lòng với mức giá đó, nhưng Tiare lại đang tìm cách đẩy cao giá trị món đồ lên. Cô ấy diễn vai rất tốt, thần thái không có chút dao động nào cả. 

Rosalie, người ngồi gần tôi dường như cũng đang bị cuốn theo, cô ấy lập tức ra giá.

"1 triệu!"

"...1,1 triệu!" Tiare giả vờ như do dự một lát, trước khi nâng giá một lần nữa.

"..."

"1,5 triệu!"

Tôi cố kìm nén sự run rẩy của hai bàn tay. Giàu to rồi! Kể cả khi chia 10% lợi nhuận cho nhà đấu giá thì tôi vẫn thu được một số tiền khổng lồ.

"1,5 triệu! Đã bán! Xin chúc mừng!"

Người thắng cuộc là Rosalie. Cô ấy cất giọng chế giễu Tiare y như với ông béo hồi nãy.

"Bỏ cuộc sớm quá đấy, quý cô đằng đó, xem ra các người chỉ là một đám nhà giàu mới nổi thôi, ô hô hô hô!"

"Tôi sẽ giành được vật phẩm tiếp theo, hãy chờ đấy!" 

Giọng Tiare vẫn nhẹ nhàng bình thản, cô ấy rất tỉnh táo, không đẩy giá quá giới hạn khiến người khác nghi ngờ. Trái ngược với Arina, người đang đứng cạnh, đang bị sốc vì số tiền quá lớn.

"...Tiếp theo, khối vuông ma thuật, có sáu màu mỗi mặt, có thể xoay được, chỉ dành cho người có trí tuệ siêu việt..."

"500 nghìn Dienier!"

"Đã bán!"

"Tiếp theo, chiếc hộp gỗ kỳ lạ có thể phát ra nhạc..."

"1 triệu Denier!"

"Đã bán!"

Liên tiếp những vật phẩm của tôi được đưa ra, và thành công ngoài mong đợi. Tổng số tiền thu được đã lên đến hàng chục triệu Denier. Xem ra phen này lên vương đô cũng không bõ công! Ước gì tôi có cái túi của con chồn màu xanh để chứa tất cả số tiền đó! Ha ha ha ha!

 Tôi ngồi trên ghế, thân hình rung bần bật, cố nín không bật cười phấn khích dưới ánh mắt tò mò của Friedrich và Rosalie.

Cuối cùng, những vật phẩm đấu giá đều đã được bán gần hết. Bây giờ, đến một món đồ được cho là tâm điểm của phiên đấu giá, một bức tranh cỡ lớn được đem ra.

"Để quý vị chờ lâu... Và chúng ta có bức tranh của một họa sĩ nổi tiếng thế giới, danh họa De Vincent. Đây là bức Thánh nữ Joanna đang tắm trong dòng nước thánh. Bức tranh này thực sự là một kiệt tác, danh họa đã phải mất 10 năm mới hoàn thành nó."

Bức tranh quả thực rất đẹp, đó là tranh vẽ một thiếu nữ khỏa thân đang ngâm nửa thân mình trong làn nước, màu sắc chân thực và thần thái cực kỳ sống động.

"Chúng tôi rất tự tin với tác phẩm này. Không cần giá khởi điểm. Ngay khi bất kỳ ai ra giá trước thì cuộc đấu giá sẽ bắt đầu."

"3 triệu!"

"3,5 triệu!"

"5 triệu!"

Ngay lập tức, giá liên tục được đẩy lên, các quý ông đang rất hào hứng tranh đua. Điều này có thể hiểu được, De Vincent là một danh họa thiên tài trăm năm có một, nhưng số lượng tranh của ông ta chỉ đếm trên đầu ngón tay, và hầu hết chúng lại nằm tại các cung điện và thánh đường lớn. Đây là một bức hiếm hoi được đưa ra đấu giá.

"Hừm, chỉ là một bức tranh vẽ một cô gái khỏa thân thôi, tôi chẳng thấy nó có giá trị gì cả." Rosalie lẩm bẩm, tỏ ra không mấy hứng thú.

Không! Nó rất đẹp, chắc chắn nó là một kiệt tác! Tiểu thư Rosalie, cô không có con mắt nghệ thuật chút nào! Tôi muốn hét lên lời trong lòng như vậy.

"6 triệu!"

"7 triệu!"

"8 triệu!"

Giá đã tăng vọt đến chóng mặt, tôi không khỏi kinh ngạc, thật điên rồ! Cuối cùng, một quý ông trông khá già nua ra giá.

"10 triệu."

"..."

"10 triệu, lần thứ hai."

"..."

"10 triệu, đã bán, xin chúc mừng!"

Chà, quả là một người yêu nghệ thuật, hoặc ông ta là một kẻ sùng đạo. Sẵn sàng chi ra số tiền lớn như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro