Đám cưới định mệnh - Yoo Joonghyuk & Kim Dokja
---
Sảnh cưới hôm nay không giống bất kì nơi nào. Đèn trần lấp lánh như những constellation rực sáng. Ghế hai bên đầy đủ các nhân vật từ vô số thế giới quan. Cả hệ thống cũng đang “chứng hôn” bằng một giọng vang vọng:
> [Lễ cưới của Độc Giả và Độc Tôn chính thức bắt đầu.]
Kim Dokja bước vào, mặc một bộ vest trắng tinh, gương mặt vẫn giữ nguyên kiểu “tôi chỉ đến đây đọc kịch bản thôi”. Nhưng khóe môi lại khẽ nhếch, vì biết ánh mắt của Yoo Joonghyuk đang dõi theo mình từng bước.
Yoo Joonghyuk đứng chờ ở cuối thảm đỏ. Anh mặc vest đen, cà vạt được buộc gọn gàng đến hoàn hảo. Đôi mắt sắc bén ngày thường giờ lại chứa một thứ ánh sáng lạ lùng—như thể anh đã tìm thấy điểm kết thúc sau vô số vòng luân hồi.
“...Mày đến rồi.” Yoo Joonghyuk khẽ nói.
Kim Dokja cười nhẹ, đáp: “Tao mà không đến thì ai dám để mày cưới?”
Khách mời cười ồ, nhưng chỉ trong giây lát. Bởi khi Yoo Joonghyuk nắm lấy tay Kim Dokja, cả thế giới im bặt.
Lời thề vang lên:
Yoo Joonghyuk: “Dù có bao nhiêu lần quay lại, lần này tao chỉ chọn một người.”
Kim Dokja: “Nếu kịch bản này gọi là hôn lễ… thì tao đồng ý viết nó cùng mày đến hết.”
Hệ thống thông báo:
> [Chúc mừng! Một kịch bản mới được viết: “Hạnh phúc của Độc Tôn và Độc Giả”.]
Cả hội trường nổ tung pháo hoa.
Han Sooyoung thì vừa khóc vừa chửi: “Đm, cuối cùng cũng chịu cưới hả!”
Lee Hyunsung lau nước mắt còn Yoo Sangah mỉm cười rạng rỡ.
Kim Dokja và Yoo Joonghyuk trao nhau nụ hôn đầu tiên trong lễ cưới—một khoảnh khắc không phải của kịch bản, mà là của chính họ.
---
🌙 Đêm tân hôn – Yoo Joonghyuk & Kim Dokja 🌙
Phòng cưới được Han Sooyoung “trang trí” sẵn. Đèn mờ, giường trải hoa hồng, nhưng... trên gối lại có tờ giấy ghi “Chúc mừng hai thằng biến thái tìm thấy nhau 🤡 – ký tên Sooyoung”.
Kim Dokja cầm lên, mặt không biểu cảm:
“...Tao đoán được rồi.”
Yoo Joonghyuk giật lấy, xé đôi tờ giấy, ném vào thùng rác:
“Đêm nay, đừng để bị phân tâm.”
Kim Dokja giả vờ ho khan:
“Ờ thì… đêm nay… chúng ta định làm gì? Đọc sách chứ gì?”
Yoo Joonghyuk im lặng nhìn cậu, ánh mắt nghiêm túc đến mức khiến Kim Dokja phải nuốt nước bọt. Cuối cùng, anh cúi xuống, đặt Kim Dokja nằm sát giường:
“Không. Tao không định đọc sách.”
Cả phòng chìm vào yên lặng.
…
5 phút sau.
Kim Dokja đang bị ép uống… sữa nóng mà Yoo Joonghyuk tự tay pha.
“Cái này… là sao?” Kim Dokja cau mày, mặt đỏ.
“Cần sức khỏe. Đêm nay không được gục.” – Yoo Joonghyuk đáp tỉnh bơ.
Kim Dokja phun sữa ra:
“Yoo Joonghyuk, mày có biết người ta gọi ‘đêm tân hôn’ là cái gì không??”
Yoo Joonghyuk nhìn thẳng vào mắt cậu:
“Biết. Đêm tân hôn là đêm để mày thuộc về tao, hoàn toàn.”
Không khí bỗng chốc nghiêm túc trở lại. Yoo Joonghyuk ôm Kim Dokja sát vào ngực, bàn tay siết chặt, như thể sợ cậu biến mất lần nữa.
Kim Dokja thở dài, nhưng đôi môi lại cong lên:
“Được rồi… lần này, tao ở lại.”
Bên ngoài cửa, Han Sooyoung đang dán tai nghe lén, cười gian:
“Ôi mẹ ơi, tiểu thuyết lãng mạn hạng SSS!”
Lee Hyunsung kéo cổ áo cô ra xa:
“Thôi đi, để họ yên!”
Cánh cửa khép lại. Trong căn phòng nhỏ, giữa hàng ngàn kịch bản đã kết thúc, chỉ còn một câu chuyện duy nhất bắt đầu.
------
🏝️ Honeymoon – Chuyến đi không nằm trong kịch bản 🏝️
Sau lễ cưới ồn ào, Kim Dokja vốn nghĩ mình sẽ được về nhà đọc sách, nhưng Yoo Joonghyuk thì không.
Anh cứng rắn kéo Kim Dokja ra sân bay, vứt vali lên băng chuyền:
“Đi.”
“Đi đâu??” Kim Dokja ngơ ngác.
“Tuần trăng mật.”
“…Ai cho mày quyền tự quyết định?”
Yoo Joonghyuk liếc cậu, giọng đều đều:
“Là chồng mày.”
Kim Dokja cứng họng.
—
Máy bay đáp xuống một hòn đảo du lịch xinh đẹp. Biển xanh, cát trắng, gió thổi mát rượi. Khách du lịch cười nói, còn Yoo Joonghyuk thì tay xách vali, tay kéo Kim Dokja đi như đang… chuẩn bị đi raid dungeon.
“Tao thề, mày không cần căng thẳng như chuẩn bị đánh boss đâu.” – Kim Dokja thở dài.
Nhưng khi nhìn thấy Yoo Joonghyuk mặc áo sơ mi trắng, gió thổi tung tóc, ánh mắt nghiêm nghị như poster du lịch sống động, tim cậu lại đập lỡ một nhịp.
—
Buổi tối, cả hai ngồi trên bãi biển. Sóng vỗ rì rào, ánh trăng phản chiếu trên mặt nước.
Kim Dokja chống cằm nhìn xa xăm:
“…Nghĩ lại, tao chưa bao giờ nghĩ mình sẽ có ngày như thế này.”
Yoo Joonghyuk quay sang, nhìn chằm chằm:
“Tại sao?”
“Vì kịch bản chưa từng viết như vậy. Tao tưởng mình chỉ có thể chứng kiến, không bao giờ được sống trong câu chuyện.”
Yoo Joonghyuk đưa tay nắm lấy tay Kim Dokja, siết chặt:
“Vậy tao sẽ viết phần còn lại. Không để ai khác viết thay.”
Kim Dokja bật cười. Trong mắt cậu phản chiếu ánh trăng, cùng bóng hình người đàn ông đã bước qua vô số luân hồi chỉ để đến bên cậu.
“Được thôi. Vậy để tao đọc hết câu chuyện mà mày viết.”
—
Ở xa xa, Han Sooyoung lại… xuất hiện như thể dịch chuyển tức thời, cầm máy quay:
“Wow, phim tình cảm hạng SSS++! Khán giả sẽ khóc ròng luôn.”
Lee Hyunsung gào: “Cô thôi đi!!!” rồi kéo cô biến mất khỏi khung cảnh.
Kim Dokja và Yoo Joonghyuk thì chẳng còn bận tâm nữa.
Họ chỉ ngồi đó, bên nhau, để gió biển và sóng vỗ chứng kiến một câu chuyện mới đang được viết tiếp—không phải của hệ thống, mà là của chính họ.
------
🏠 Cuộc sống sau hôn nhân – Nhà có Độc Giả và Độc Tôn 🏠
Buổi sáng đầu tiên
Kim Dokja tỉnh dậy, dụi mắt, định với tay lấy điện thoại đọc webnovel. Nhưng… bên cạnh trống trơn.
Cậu quay sang thì thấy Yoo Joonghyuk đã dậy từ lúc nào, đang tập chống đẩy ngay trong phòng khách, áo ba lỗ, mồ hôi nhễ nhại.
“Ủa… mới cưới xong, sáng ra không nghĩ ôm vợ một cái hả?” – Kim Dokja càu nhàu.
Yoo Joonghyuk dừng lại, nhìn cậu một cái:
“Đang rèn luyện để bảo vệ mày.”
Kim Dokja: “……”
“Ờ thì… bảo vệ tao cũng tốt… nhưng mày ít ra nên pha cà phê chứ??”
Yoo Joonghyuk đứng dậy, đi thẳng vào bếp. Một lát sau, anh đặt trước mặt Kim Dokja một ly cà phê nóng.
Kim Dokja ngẩn người:
“…Mày… học từ lúc nào?”
“Đêm qua.”
“…”
(Tức là trong đêm tân hôn người ta ôm nhau ngủ, còn ông này lén lên mạng search “cách pha cà phê cho vợ”???)
---
Đi chợ
Kim Dokja khăng khăng đòi ra ngoài mua đồ ăn. Yoo Joonghyuk bám theo, mặt lạnh tanh.
Đến chợ, các cô bán hàng thi nhau cười nói với Kim Dokja:
“Trời ơi, chồng em cao to đẹp trai dữ thần ha ~”
Kim Dokja ngại ngùng: “À ờ… ảnh hơi khó tính thôi…”
Yoo Joonghyuk đứng kế bên, mắt như muốn giết người:
“Khó tính?”
“Ờ thì… dễ thương chứ, dễ thương lắm ^^!”
---
Buổi tối ở nhà
Kim Dokja nằm dài trên ghế sofa, đọc sách. Yoo Joonghyuk ngồi cạnh, nghiêm túc gọt táo như thể chuẩn bị chiến đấu.
Kim Dokja liếc qua:
“Ê, tao đọc kịch bản thấy ghi vợ chồng mới cưới phải hay ‘tình cảm’ với nhau á.”
Yoo Joonghyuk: “Muốn tao chứng minh không?”
Kim Dokja suýt sặc, vội vàng đưa quyển sách che mặt:
“Thôi thôi, tao nói giỡn mà!!!”
Yoo Joonghyuk cười nhạt, nhưng vẫn đưa miếng táo tới miệng cậu. Kim Dokja đỏ mặt, nhưng vẫn há miệng ăn.
---
Khách không mời
Han Sooyoung thình lình xuất hiện, ngồi phịch xuống sofa:
“Hai ông bà trẻ sống sao rồi?”
Kim Dokja: “…Ra ngoài giùm tao.”
Yoo Joonghyuk đứng dậy, bế thẳng Han Sooyoung ra cửa, khóa lại.
Han Sooyoung: “Nè!! Cho tui coi drama chứ!!”
Bên trong, Kim Dokja cười tủm tỉm:
“Ờ, thì ra có lúc mày biết ‘trung thành’ ghê.”
Yoo Joonghyuk đáp, giọng lạnh lùng:
“Không phải trung thành. Tao chỉ không muốn bị làm phiền.”
…nhưng tay anh vẫn siết chặt bàn tay Kim Dokja không buông.
---
Hết
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro