Bay
Mái tóc dài vàng óng ả bay toán loạn cả vùng trời , tôi không buồn buộc hay tóm lại chỉ cứ để chúng buông lỏng mà xoã ra khắp nơi
Dương đôi mắt nhạt màu nước mắt về phía bầu trời cao xanh ngút ngàn , một cái nụ cười đang nở toang ra nơi gương mặt của tôi
Để đôi cánh màu sữa tinh khiết bật ra khỏi lưng đau nhói nhưng đôi môi tôi dần khẽ vang ra tiếng cười
Aaaa Đã bao lâu rồi tôi không nhìn thấy đôi cánh của mình nhỉ ? Đã có lúc tôi cùng cậu bay rất vui vẻ mà nhỉ cớ sao tôi lại chẳng nhớ nổi khuôn mặt cậu nhỉ
Chẳng phải ta từng bay qua những đồng cỏ hay những khu rừng sao he thế mà chẳng đọng lại kí ức nào của tôi về cậu
Hôm nay là một ngày đẹp trời nhỉ ? tôi vẫn sẽ mở đôi cánh này ra một lần nữa nhưng không có nghĩa tôi sẽ lướt qua những con sóng hay những hoang đảo như lần trước
Mà là gieo
Tôi sẽ gieo mình vào nơi bầu trời ngự trị
Tôi tự hỏi
Cậu có vui không ? Có hạnh phúc không khi thấy tôi ở bên cậu một lần nữa nhỉ ?
Cậu nên thật hạnh phúc nhé vì cậu phải trả lại mọi thứ cậu cướp lấy từ tôi
__________End__________
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro