Chương 224: Việc vặt đầu đông.
HAMIstore
=*=*=*=*=*=*=*=*=*=
Lương ca nhi đúng là đồng ý thật, Mạc Thiên Hàm vô cùng tò mò hỏi: "Lương ca nhi, ngươi xem trọng hắn điểm nào vậy?"
Hôm nay bọn họ nói đến đề tài đao kiếm, cưỡi ngựa,... phỏng chừng các ca nhi sẽ không thích nghe những cái này đi?
"Thân, thân thể của hắn rất tốt, rất khỏe mạnh, ừm, có thể cùng ta sống đến già." Lương ca nhi ngượng ngùng nói.
Mạc Thiên Hàm cảm thấy hai người này đúng là tuyệt phối, với lượng cơm của Trình Thiệu Khuê, một bữa ăn bằng hai người, lại còn nói phải ăn thêm bữa khuya!
"Những thứ này đều là hắn mua cho ngươi, ngươi xem nếu thích thì để lại dùng, nếu ngươi đã thấy hắn không tồi, vậy chuyện này chúng ta định xuống, khoảng ngày kia Trình đại tướng quân muốn nghe tin tức."Mạc Thiên Hàm đưa đồ Trình Thiệu Khuê mang đến cho Lương ca nhi.
Lương ca nhi nhìn đống lễ vật trược mặt, ngượng ngùng gật đầu.
Buổi tối Thu Nghiên dỗ Ưu ca nhi ngủ xong mới lên giường nằm cùng Mạc Thiên Hàm: "Tướng công, chuyện của Lương ca nhi xem như đã định rồi đúng không?"
"Hẳn là vậy, chờ hôm sau nếu đại tướng quân hỏi đến, liền trực tiếp trả lời thẳng, khó được bọn họ không so đo xuất thân. Kinh Sơn cũng thật tình thích Lương ca nhi." Mạc Thiên Hàm cảm thấy chuyện này thật kỳ diệu, Trình Thiệu Khuê không thích những ca nhi quyến rũ, lại thích cao to cường tráng như Lương ca nhi, ừm, cũng không phải chê Lương ca nhi, chỉ là vừa nhìn thấy Lương ca nhi sẽ nghĩ là hán tử, sức lực lớn, người thành thật hàm hậu, tính tình ngoan ngoãn, nếu là ở thế kỷ 21, quả thực là nam nhân cực phẩm!
"Vậy chúng ta có cần chuẩn bị của hồi môn luôn không?" Thu Nghiên hai mắt lóe sáng nhìn tướng công, sau hôn sự của hai sư ca, Thu Nghiên đã rất chuyên nghiệp trong việc chuẩn bị của hồi môn, hơn nữa đi mua sắm rất thú vị, nhất là lúc trả giá với các lão bản đó, cảm giác thành tựu a!
"Chờ thương lượng với phủ đại tướng quân xong rồi hẵng quyết định chuyện này, gả cho nhà quan khác với nhà bình thường đi?" Mạc Thiên Hàm vừa nói vừa sờ bên chân tật của Thu Nghiên, ừm, không bị lạnh, rất tốt rất tốt.
"Cũng phải, gả cho phủ đại tướng quân, lễ nghi gì đó cũng cần chú trọng rất nhiều đi?" Thu Nghiên tuy đã được Lưu sao sao giáo dục qua, nhưng đối với gia đình quan quý trong truyền thuyết này vẫn khá kinh sợ.
"Ách, chắc vậy." Mạc Thiên Hàm cũng không chắc chắn, theo hắn quan sát tác phong của Trình đại tướng quân và Trình Thiệu Khuê, lễ nghi phủ đại tướng quân còn phải bàn lại!
Mạc Thiên Hàm ôm lấy Thu Nghiên: "Không nghĩ cái này nữa, nghĩ xem mai muốn ăn gì? Thời tiết ngày càng lạnh, sắp lạnh giống mùa đông ở phía nam chúng ta rồi."
"Phía bắc chắc đều như vậy? Nhưng Nghiên nhi cảm thấy vẫn khá tốt, nơi này không ẩm ướt, lạnh kiểu hanh khô, nhưng chân không khó chịu chút nào, hôm qua chỉ là bị lạnh chút thôi."
Ngoan ngoãn nằm trong ngực tướng công, thì thầm chuyện nhà cửa.
Khác với mùa đông ẩm ướt âm lãnh ở phương nam, mùa đông ở phương bắc là kiểu hanh khô.
"Vậy là tốt rồi, Lý đại phu bảo ngươi phải kiên trì uống thuốc, cơ thể ngươi không tốt, ta sợ ngươi chịu không nổi mùa đông giá rét ở đây." Vừa nói vừa vén lại góc chăn cho cậu.
"Nào yếu đuối như vậy chứ!" Thu Nghiên cười cười: "Nghe Trần quản gia nói, ở thôn trang có nhà giết dê, chúng ta ăn chút thịt dê đi? Mùa đông cũng ấm áp."
"Được, mai ta mua hai con về, tướng công làm sườn dê kho cho ngươi ăn, bảo đảm không có mùi."
"Vâng, đã lâu tướng công chưa nấu đồ ăn cho Nghiên nhi, ừm, muốn tướng công làm nhiều chút." Từ sau khi tới Thịnh Kinh, Mạc Thiên Hàm bận rộn sửa lại Mạc gia trang, sau khi mọi người Thu Nghiên tới, lại bận rộn chuyện lương hành, còn chuẩn bị kế hoạch với Điền Kim Tùng, đúng là ít xuống bếp làm cơm cho phu lang.
"Đúng vậy!" Mạc Thiên Hàm áy náy: "Cả ngày chạy đông chạy tây, không chiếu cố tốt cho ngươi và Ưu ca nhi ."
"Tướng công bận chính sự, ta và Ưu ca nhi đều rất tốt, chỉ ngốc ở nhà, bây giờ y phục cũng không cần tự giặt, còn có gì không hài lòng!" Thu Nghiên nhẹ giọng nói chuyện.
"Haha, được được, ngủ đi, ngày mai tướng công ở nhà bồi ngươi và Ưu ca nhi ăn thịt dê." Thịt dê ăn vào mùa đông là thích hợp nhất, đủ dinh dưỡng.
........
Trình Thiệu Khuê không biết mình đã qua ải, hôm qua gặp đại cữu huynh, hình như đại cữu huynh khá hài lòng với mình, vậy nên hắn muốn không ngừng cố gắng, sáng sớm đã muốn ra ngoài, đáng tiếc bị Trình đại tướng quân tẩn cho một trận, lôi vào thư phòng: "Hôm qua đi Mạc gia trang?"
"Vâng!" gật đầu, xoa xoa cái mông bị tổ phụ đá, tổ phụ đã lớn tuổi rồi, sao còn thích bạo lực như vậy?
"Sao rồi, người ta đáp ứng?"
"Chắc vậy, hôm nay ta lại đi!"
"Ngươi cái thứ không có tiền đồ, cái gì gọi là chắc vậy!"
"Gặp được huynh trưởng của Lương ca nhi, Mạc đại ca còn giúp ta nói chuyện."
Trình đại tướng quân cười cười: "Nói như vậy, chuyện này tám chín phần mười là thành rồi?"
"Không phải, tổ phụ ngài đừng cười đến dọa người như vậy được không?" Trình Thiệu Khuê từ nhỏ không sợ đánh không sợ mắng, chỉ sợ tổ phụ cười như vậy, đảm bảo hắn sắp gặp xui xẻo!
"Ngươi thì biết cái gì!" Lão đầu còn không cao hứng: "Hôm nay mang Mạc tiểu tử đến thôn trang để hắn làm sa bàn cho ta. Nói với hắn, nếu đáp ứng, ta sẽ chọn ngày tới cửa cầu thân, chuẩn bị sa bàn cho tốt, bằng không lão đầu ta cho hắn đẹp mặt!"
"Vâng vâng!" Trình Thiệu Khuê gật đầu: "Để ta nói với Mạc đại ca, nhưng mà tổ phụ, sa bàn đúng là thứ tốt, nếu lúc hành quân đánh giặc có được thứ này, thật đúng là khó lường!"
"Bây giờ ngươi mới nhìn ra? Tổ phụ của ngươi đã sớm biết!" Trình đại tướng quân dựa vào ghế: "Chỉ cần cái sa bàn này, Mạc tiểu tử cũng tranh được một phần công lao, nhân tài a, chờ làm xong sa bàn của thôn trang chúng ta, ta liền mang đến Quân bộ cho đám lão bất tử kia xem."
"Chuyện năm đó của Mạc đại ca cũng là có nguyên nhân, ta thấy người như hắn không được trọng dụng thì rất uổng phí, tổ phụ nên an bài địa phương tốt cho hắn."
"Biết rồi, sang năm tả võ vệ có điều động, để hắn thêm vào, dù sao cũng là nhạc gia tương lai, không thể mai một được."
"Vâng, vậy tổ phụ, không có việc gì thì ta đi nha?"
"Cút đi cút đi, ngươi cả ngày chỉ biết nhớ thương người ta!"
"Đâu có!" Trình Thiệu Khuê khó có khi đỏ mặt, nhưng cả người hắn đen thui, nhìn không ra.
Trình đại tướng quân nhìn thân ảnh Trình Thiệu Khuê rời đi, có chút cảm khái, đại tiểu tử và nhị tiểu tử đều không ở bên cạnh, người nhà cũng mang đến Hàn thành, canh giữ biên quan chính là nửa đời người, mấy năm cũng khó được một lần trở về, đây là số mệnh của quân nhân a!
Nhưng tiểu tam tôn tử này, vừa sinh ra thân thể đã không tốt, không tới mấy năm cha đã đi, phụ thân hắn không chăm sóc được, trực tiếp để lại đây, tính tình tuy lỗ mãng, nhưng sống rất nội tâm, gia hỏa này trước giờ chưa từng tỏ ý muốn tranh đoạt gia sản, cũng không tòng quân giống hai ca ca, mà đi theo tổ sao sao học mấy quyển sách, luyện viết chữ, cuối cùng lại đi Binh bộ nhậm chức, thế cũng tốt, có hắn ở đó, Binh bộ và Quân bộ cũng có người bắc cầu.
Chỉ là không nghĩ tới hắn sẽ thích một thạch ca nhi, vừa liếc mắt một cái liền nhận định người ta, lúc đầu ông cũng rất tức giận, vẫn là phu lang khuyên nhủ, ông mới chấp nhận việc này, hôm đó lời Phong tiểu tử nói cũng cảnh tỉnh ông, mấy năm nay đứa nhỏ này không tìm ca nhi, chắc là sợ thân thể người ta yếu đuối, không thể cùng hắn trôi qua cả đời đi?
Năm đó lúc phu lang lão đại mất, tâm lão đại cũng xem như chết rồi, nếu không phải có hài tử, sợ là cũng muốn đi theo.
Haiz!
Không biết bọn nhỏ nghĩ gì!
Nhưng chỉ cần hắn thích là được, đời người biết sống được bao lâu, bản thân hài lòng là tốt rồi!
.........
Mạc Thiên Hàm không nghĩ tới tối qua Trình Thiệu Khuê vừa đi, sáng sớm hôm nay đã lại tới!
"Hôm qua không phải tới rồi sao?" Trong thư phòng, Mạc Thiên Hàm nhìn Trình Thiệu Khuê, vị này dù nóng lòng cũng không cần mỗi ngày tới điểm danh đi?
"Hai ngày tới tiểu đệ được nghỉ, rảnh rỗi nên đến nhà đại ca đi dạo, haha..."
Trình Thiệu Khuê xoa xoa tay, cười lấy lòng.
"À, thì ra là vậy."
"Cái đó, Từ đại ca có ở đây không?" Trình Thiệu Khuê ngồi ở phòng khách một hồi cũng không thấy thân ảnh của đại cữu huynh tương lai đâu.
"Ở cái gì, sáng sớm đã ngồi xe ngựa vào thành rồi, hắn không bỏ được lương hành, phu lang và hài tử cũng cùng đi."
Sáng sớm, Từ chưởng quầy sợ cả ngày hôm qua không tới lương hành, xảy ra chuyện gì cũng không biết, dù sao chuyện này đã định xuống, đôi bên ngươi tình ta nguyện, ông liền dậy sớm mang cả nhà đi cửa hàng, để Lương ca nhi ở lại, theo các sao sao học quy củ, nếu có cơ hội, cũng có thể nhìn thấy tướng công tương lai của mình.
"À!" Trình Thiệu Khuê ủ rũ, người đi mất rồi!
"Lương ca nhi còn đang ở đây." Mạc Thiên Hàm vừa nhìn đã biết tên này khẳng định tới vì Lương ca nhi, hảo tâm nhắc nhở.
"A?" Trình Thiệu Khuê vừa nghe liền thay đổi sắc mặt, cười xán lạn, mắt phát sáng.
"Hôm nay nếu ngươi được nghỉ thì ở lại đây, cùng ta đi thôn trang chọn hai con dê về ăn." Hôm nay Mạc Thiên Hàm muốn làm chút thịt dê bồi bổ cho người trong nhà, nếu Trình Thiệu Khuê ở đây thì ăn cùng luôn.
"Được!" Đừng nói thịt dê, bây giờ cho hắn ăn rau xanh hắn cũng nguyện ý!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro