Chương 182: Vác đá đập chân mình.

HAMIstore
=*=*=*=*=*=*=*=*=*=

Kỳ thật nếu không phải Mạc Thiên Hàm đảm bảo không có việc gì, Thu Nghiên đã sớm khẩn trương chết, nhưng Hương ca tử hình như từ chỗ Điền Kim Tùng nhìn ra gì đó, sáng sớm đã chạy qua đây nói chuyện với mọi người Thu Nghiên, chuyện này nhà chúng ta chiếm lý, bảo đảm lão bản sẽ không sao.

Thu Nghiên lúc này mới yên tâm đối mặt với hai quan sai, thấy bọn họ run run, bụng kêu ọc ọc liền đưa điểm tâm trong nhà chuẩn bị cho họ, bánh kẹp thịt là Mạc Thiên Hàm làm, cầm ăn cũng tiện, bên trong còn có thịt, có thể chống đói một chút.

Không nghĩ tới hành động vô tình này của mình lại làm cậu ở trong mắt các quan sai tốt hơn Lâm gia phu lang cao ngạo kia nhiều.

Trên đường tới Mạc Thiên Hàm đã nghe hai vị nha sai nói lại tình hình hiện tại, Lâm gia đúng là đổ trách nhiệm lên phối phương, mà Mạc Thiên Hàm càng bội phục chính là, một nhà này thế nhưng hoa ngôn xảo ngữ, nói nhà họ tặng mình hai tiểu thị!

Lúc đó rõ ràng đã cự tuyệt tên ngốc Lâm Chí Xuân kia!

Giờ còn dám nói người ở nhà hắn, còn có thể làm nhân chứng!

Haha..... đúng là chê cười.

"Phía dưới chính là Mạc Thiên Hàm?" Dương phủ doãn theo lệ hỏi một câu.

"Tiểu dân Mạc Thiên Hàm gặp qua phủ doãn đại nhân." Mạc Thiên Hàm quy củ hành lễ.

"Ừ, Mạc Thiên Hàm, ngươi cũng biết hai tửu lâu Lâm gia mua phối phương của ngươi làm buôn bán, nhưng sau khi thực khách ăn vào liền bị ngộ độc, trong đó còn có cả cử nhân và nha dịch, gia chủ Lâm gia Lâm Trùng Phi nói do phối phương có vấn đề, ngươi nói xem?"

"Đại nhân, phối phương tiểu dân bán cho bọn họ không có vấn đề." Mạc Thiên Hàm nói: "Đại nhân, nếu phối phương có vấn đề, vậy lần đầu ăn cũng sẽ gặp chuyện, sao tới bây giò mới có người ngộ độc? Nếu không phải bọn họ tự ý sửa phối phương, sẽ không có tình trạng như bây giờ, thỉnh đại nhân truy cứu Lâm gia tự tiện thay đổi phối phương khiến cho các thực khách ngộ độc!"

"Đại nhân, Lâm gia ta vẫn luôn điều chế theo phối phương, phối phương này trước nay chưa ai từng thử qua, khó đảm bảo sau khi ăn nhiều không bị ngộ độc." Lâm Trùng Phi vội vàng biện giải, Mạc Thiên Hàm tới quá nhanh, ông còn chưa nghĩ ra kế sách nào tốt, ông không biết Mạc gia đã sớm rời huyện Kính Thủy tới đây ở.

"Đại nhân, nói nhiều vô ích, xin đại nhân phái người tới mang đồ ăn hôm đó của tiệm thịt chó và thịt bò Hoài Nam về đây, sẽ biết thật hay giả! Phối phương là của Mạc mỗ, hương vị thế nào ta biết rõ! Chỉ cần nếm thử là biết ngay!"

Dương phủ doãn cũng cảm thấy đây là biện pháp tốt, mỗi người nói một kiểu, không thể kéo dài mãi.

"Không sai, người đâu, đi lấy đồ về đây."

"Vâng đại nhân."

Nha sai nhận lệnh rời đi, gia chủ Lâm gia và Lâm gia phu lang hô to oan uổng, mọi người Lâm gia sôi nổi chỉ trích Mạc Thiên Hàm, đều đổ lỗi cho phối phương có vấn đề.

Bọn họ ngụy biện thế nào cũng vô dụng, đồ mang tới, Mạc Thiên Hàm liếc mắt một cái liền nhìn ra vấn đề, thịt chó không thể nấu cùng đậu xanh!

Mà canh thịt chó này không chỉ có đậu xanh, còn có cả gừng!

Canh thịt bò Hoài Nam cũng không phải nấu bằng thịt bò, hương vị nồng thế này, rõ ràng là thịt dê!

Mạc Thiên Hàm tức giận: "Ta bán cho nhị tiểu tử nhà ngươi rõ ràng là phối phương thịt bò Hoài Nam, nhà các ngươi đổi thành thịt dê là ta bảo các ngươi nấu sao? Còn canh thịt chó, ai bảo các ngươi bỏ đậu xanh vào? Không phải trên phối phương đã viết thịt chó không thể nấu cùng đậu xanh sao? Cả gừng nữa, ai bảo các ngươi bỏ vào?"

"Gừng là gia vị bình thường, chúng ta bỏ vào thì sao?" Lâm gia tam thúc cũng hồ đồ, nhất thời nhanh miệng, gián tiếp thừa nhận.

"Đúng vậy!" Lâm Chí Thu cảng cổ: "Phối phương kia của ngươi có thể nấu thịt bò, vậy cũng có thể nấu thịt heo thịt dê! Chúng ta nấu thịt dê thì làm sao!"

Mạc Thiên Hàm tức đến cười: "Thì làm sao? Ta đưa là phối phương thịt bò, chỉ có thể dùng thịt bò nấu, ai cho các ngươi nấu thịt khác? Các thực khách bị ngộ độc chính là trách nhiệm của các ngươi."

"Vậy ngươi cũng chưa từng nói là không thể nấu thịt khác!" Thời khắc mấu chốt, vẫn là Lâm gia phu lang bắt được trọng điểm.

"Ta nói rồi, là các ngươi không nghe rõ ràng."

"Ai có thể chứng minh là ngươi đã nói?" Lâm gia phu lang cãi lại: "Nhưng có người có thể làm chứng ngươi chưa từng nói cái này."

"A?" Dương phủ doãn hỏi Lâm gia phu lang: "Lâm gia phu lang, ngươi có nhân chứng?"

"Bẩm đại nhân, có, nhị tiểu tử nhà chúng ta đã đưa cho họ Mạc này hai tiểu thị, lúc đó hai tiểu thị cũng có mặt, có thể gọi họ đến đối chất."

"Đó là tiểu thị nhà các ngươi, cũng không phải người nhà ta!" Mạc Thiên Hàm không nghĩ tới Lâm gia phu lang vô sỉ như vậy, lúc đó hắn không có nhận người!

"A?" Lâm gia phu lang có chút ngoài ý muốn: "Người đã đưa cho ngươi, đương nhiên là người nhà ngươi!"

"Mấu chốt là lúc đó ta không nhận!" Mạc Thiên Hàm trừng lại: "Nhà các ngươi đầu ai cũng có bệnh đi? Nhà mình xảy ra chuyện liền muốn đổ lên đầu ta, tiểu thị nhà ta? Cười chết ta, nhà chúng ta ngoại trừ phu lang của ta, đừng nói tiểu thị, ngay cả nô tài bán mình cũng không có! Đừng xem Mạc gia ta thành như Lâm gia các ngươi, hỗn tạp lộn xộn!"

Mạc Thiên Hàm nói làm Lâm gia phu lang tức đến ngả ngửa, Lâm gia đáng xấu hổ nhất chính là nội trạch không yên ổn, bây giờ ngay trên công đường bị người nói toạc ra, kia như tát vào mặt hắn vậy.

"Chí Xuân, ngươi nói đi, lúc đó có lưu lại hai tiểu thị hay không?"

"Cha, cha, không, không lưu lại." Lúc này Lâm Chí Xuân cũng bị dọa ngốc, run run rẩy rẩy, vô cùng hối hận đang yên đang lành lưu lại hai tiểu yêu tinh kia làm gì.

"Bang!" Dương phủ doãn gõ mộc bản: "Được rồi, Mạc Thiên Hàm có thể lui xuống."

Mạc Thiên Hàm cáo lui, lưu lại Lâm gia đối mặt với lửa giận của một đám thực khách bị ngộ độc.

Lâm gia phu lang lúc này mới biết sự tình đã sớm nằm ngoài dự đoán, Dương phủ doãn làm quan thanh liêm đã lâu, nhìn rõ ràng mọi chuyện hơn người khác, lão đại nhân đập mộc bản một cái, trực tiếp làm tên nhát gan nhất Lâm gia Lâm Chí Xuân khai báo.

Lâm Chí Xuân vốn là một tên ăn chơi trác táng, sao có thể chống lại khí thế của Dương phủ doãn, hỏi mấy câu đã thành thật khai hết.

Từ chuyện hắn nghe được việc Lâm Chí Thu có phối phương mở tiệm thịt chó, hắn liền thèm muốn, trăm phương nghìn kế tìm ra được Mạc Thiên Hàm, sau dẫn người tới Mạc gia mua phối phương, còn đưa hai tiểu thị cho Mạc Thiên Hàm, nhưng Mạc Thiên Hàm người ta không muốn!

Hắn liền lưu lại chính mình hưởng dụng!

Chuyện này không tính là gì, nhưng lại làm Lâm gia mất đi cọng rơm cứu mạng cuối cùng.

Sự tình sau đó chính là Lâm Chí Xuân tuy mua được phối phương, nhưng hắn không biết làm ăn buôn bán, tuy tửu lâu dùng tên tuổi của hắn, nhưng từ việc chọn chỗ đến quản lý hắn đều nghe theo Lâm gia phu lang, tuy có lời thật, chính là không chịu nổi hắn tiêu xài phung phí.

Thịt bò vốn quý, mỗi tháng còn phải giao nộp "Phí mổ bò", còn các loại chi phí thuê nhân công..., lợi nhuận tuy nhiều, nhưng hắn thấy vẫn không đủ!

Ra vào sòng bạc nhiều, tâm hắn cũng lớn lên, mỗi lần thua bạc hắn liền nổi tính tình, mắng nhiếc chưởng quầy và tiểu nhị trong tiệm, cuối cùng hắn nghĩ ra được một biện pháp, thịt bò mắc thì không dùng thịt bò nữa, đổi thành thịt dê đi!

Thịt dê không mắc như thịt bò, cũng không cần nộp "phí mổ bò".

Tính ra cũng đỡ được mấy chục lượng bạc!

Vì thế hắn nói có "món mới", đổi thịt bò thành thịt dê, hiện tại là cuối thu, rau cũng mắc hơn, hắn liền đổi rau thành măng, nhưng hắn không biết thịt dê không thể nấu cùng măng, sẽ bị ngộ độc, nhẹ thì tiêu chảy, nặng thì hôn mê bất tỉnh.

Sau đó mọi người trong nhà vì để giúp hắn không bị truy cứu, thu lại quán thịt chó của Lâm Chí Thu, làm ra màn ngộ độc thức ăn, nhưng không nghĩ tới mọi việc sẽ nghiêm trọng như vậy, số thực khách tỉnh lại cũng không tới một phần ba, dược phẩm nào cũng không dùng được.

Lâm gia phu lang choáng váng, hắn không nghĩ tới hai tiểu thị mình vất vả đào tạo ra, không chỉ không thể cứu Lâm gia, ngược lại còn bị hố thế này.

Nước cờ quan trọng nhất coi như phế rồi!

Lâm Trùng Phi cũng giật mình, không biết sao mới giải quyết được chuyện này, Lâm gia bọn họ trăm năm cơ nghiệp xem như xong rồi!

Các bá tánh nghe án đều bất bình, nhà này thật không phải người, như vậy cũng dám mở quán ăn? Không xem mạng người ra gì mà!

Cuối cùng Dương phủ doãn phán hai tửu lâu phải đóng cửa vĩnh viễn, Lâm gia phải bồi thường cho các thực khách, còn phải đi tạ lỗi với vị cử nhân kia, người ta tuy đã tỉnh lại nhưng đầu vẫn còn choáng váng, ba bốn ngày không đọc sách viết chữ gì được!

Sinh ý Lâm gia tuột dốc không phanh, tiền bạc dần đi hết, thanh danh ở Thiện Thủy phủ cũng nát.

Cuối cùng không thể không đem ca nhi nhà mình gả cho một nhà giàu làm kế phu lang, lúc này mới bảo vệ được một chút sản nghiệp tổ tiên còn sót lại.

Mà Mạc Thiên Hàm không chút khách khí mua lại tửu lâu thịt bò Hoài Nam và tửu lâu thịt chó nhà họ! Tính đổi thành một tiệm lương thực và một tiệm thức ăn nhanh.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro