#school26

Trong phòng y tế, Fourth nằm trên giường bệnh thở dài, bên cạnh là Satang  đang nhìn bạn học mình đầy khó hiểu.

"Cậu sao vậy?"

''Đang không hiểu nổi chính bản thân mình."

"Rồi, lại giận hờn cái kiểu nửa mùa hoa nở nữa rồi chớ gì."

Bị Satang nói trúng tim đen nhưng Fourth lập tức lắc lắc tay phản bác.

"Không hề nha, đang rất giận dỗi, rất rất rất khó chịu luôn, không hề có ý muốn tha thứ."

"Ừa để coi..."

Fourth xoay người vào tường.

"Nhưng mà... để Gemgem đứng ngoài đó lâu như vậy cũng tội."

"Vậy đi ra với ảnh đi."

"Chân đau sao đi?"

Gemini nãy giờ cố nhịn cười, chân bước thật nhẹ vào cạnh cục bông tròn ủm đang giận dỗi không hề biết đến sự hiện diện của anh. Gemini để ngón tay lên miệng ra hiệu cho Satang đừng lên tiếng, bản thân càng ngày càng lại gần yêu thương nhỏ xíu của mình.

"Chân đau vậy để anh cõng em nha."

"Ha.."

Fourth quay phắt người lại, mém xíu nữa là phóng lên ôm ai kia rồi nhưng mà tự dưng bản thân lấy lại ý thức nên ngưng ngang hành động. Thay vì hai tay vòng qua cổ Gemini thì Fourth rụt lại giả vờ như khoanh tròn trước ngực.

"Cho hỏi anh tìm ai?"

"Anh đến tìm bé người yêu Fotfot"

"Xin lỗi, ở đây chỉ có một người siêu đáng yêu là tui hoi, chứ hỏng có Fotfot nào hết."

"Thôi mà, đừng dỗi nữa, anh xin lỗi Fot mà..."

Gemini chầm chậm lần mò đến bàn tay ai đó.

Fourth không nói, cũng không thèm nhìn.

Hít...

Gemini dùng đầu mũi hôn lên tay Fourth.

..."

Hít...hít...

Hôn 2 cái!

"Hôn ở đó không có hết dỗi đâu." Fourth bĩu môi.

"Cho anh nợ nha, về nhà anh thơm thơm môi xinh. Giờ ở trường không nên!"

Gemini sau khi tan học liền đạp xe đến nhà First... Dù anh và Fourth đã làm lành nhưng trong lòng anh hiện tại đang nặng trĩu những suy nghĩ không thể nói với ai khác ngoại trừ p'First.

Gemini buồn lòng vì Fourth... vẫn không nói với mình!

Anh lớn dường như đoán trước được cuộc gặp gỡ này nên đã chuẩn bị sẵn bánh và nước cho Gemini.

"Đến hỏi chuyện Fourth và Tinn sao?"

Gemini gật đầu, trong đầu ngập tràn những suy nghĩ không vui vẻ.

"Năm Fourth vào tiểu học đã gặp được Tinn, thằng bé yêu thương, bảo vệ Fourth không khác gì cậu bây giờ đâu."

"Gia đình Tinn theo lối sống phương Tây khá thoải mái nên thằng bé rất sớm đã xác định được tính hướng của mình, còn đối với Fourth điều đó rất mờ mịt. Trẻ con thì hay tò mò, mà Fourth lại không có ai giải đáp cho những thắc mắc của mình ngoại trừ Tinn."

"Nếu không phải năm đó, ba Fourth bắt gặp Tinn và Fourth, anh cũng không chắc cậu có cơ hội yêu đương với Fourth hay không."

"Ba Fourth cũng biết chuyện sao?"

"Ừm! Fourth có kể với anh hôm đó ba em đã rất tức giận, sau khi đuổi Tinn về nhà, ông đã đập vỡ tất cả ly thủy tinh trong tầm tay mình. Đó cũng là lý do vì sao Fourth bị ám ảnh âm thanh đó."

Gemini nằm dài trên giường, anh vẫn chưa thôi suy nghĩ về cuộc trò chuyện ban nãy với anh họ người yêu mình.

"Nếu không phải ba em bắt gặp, liệu Fourth và Tinn có chia tay không?"

"Điều đó có nghĩa cả hai vẫn còn tình cảm hay sao?"

"Fourth... có còn tình cảm với Tinnkhông?"

Đưa tay xoa lên mi tâm đang nhíu chặt, lòng tin của Gemini không lung lay, nó chỉ như đang bị ngàn mũi kim giày xéo.

Ting...

Chuột nhỏ <3:
Cuối vở bài tập Toán, có lời muốn nói với anh!

Gemini bật dậy khi đọc dòng tin nhắn vừa gửi đến. Anh chạy ngay đến bàn học mở tung cặp sách lấy ra vở Toán của mình.

Con ngươi ánh màu nâu trà mở lớn khi thấy cả một trang vở sau cùng là nhiều dòng chữ xinh đẹp, ngay ngắn mà Fourth nhỏ không biết đã lén lút ghi vào khi nào...

Gemini...

Có một chuyện em rất muốn kể với anh nhưng lại chưa biết mở lời thế nào. Dù đã hứa sẽ nói với anh tất cả nhưng em vẫn chưa quen nói ra quá nhiều về chuyện của mình nên em đành dùng cách này để nói với Gemgem, anh đừng giận em nhé!

Chuyện về Tinn...

...

...

...


Gemini cứ đọc, cứ đọc, đọc hết những điều Fourth gửi gắm vào những con chữ đẹp xinh. Đôi mắt từ bao giờ đã long lanh màn sương mỏng, anh hiểu lầm em nhỏ rồi.

Chuyện cũ qua rồi, dù tính cách trẻ con nhưng em chắc chắn biết được trái tim mình dành cho ai. Hiện tại chỉ có duy nhất mỗi Gemini là người em yêu thương và cũng muốn được anh thương yêu mà thôi!

Fourth nhỏ của anh – Yêu anh nhiều lắm .Fourth mỉm cười dang hai tay chờ cái ôm ấm áp của Gemini. 

Bạn nhỏ vốn đã "kể" chuyện của Tinn vào trang vở của Gemini từ ngày có danh sách lớp nhưng lại chẳng đủ dũng khí để nói ra .Định để anh vô tình đọc được thôi nhưng buổi tối lúc đang làm bài tập, Fourth nhận được cuộc gọi của p'First, cậu nghĩ Gemini đến lúc cần đọc câu chuyện ấy rồi.

Chuột nhỏ <3 : 

Xuống dười nhà đi , bé muốn ôm..

Gemini xoay người chạy xuống lầu nhanh nhất có thể.

"Fourth?"

Fourth mỉm cười dang hai tay chờ cái ôm ấm áp của Gemini.

"Em xin lỗi đã không trực tiếp nói với anh, xin lỗi đã khiến anh nghĩ nhiều."

Fourth trước nay vì luôn giấu đi cảm xúc nên lâu dần quên mất cách thể hiện điều đó ra ngoài. Tuy rằng luôn im lặng nhưng thật chất Fourth lo lắng cho Gemini rất nhiều.

Ngay từ lúc gặp lại Tinn, cậu đã cảnh báo "người yêu cũ" của mình không được động đến người mang tên Gemini Norawit , Gemgem của em.



...........



Để chuẩn bị cho kì kiểm tra giữa kì, Fourth thường xuyên lên thư viện để tìm sách đọc thêm các công thức mở rộng. Chính vì vậy mà nơi tụ tập mỗi giờ ra chơi đổi từ tầng thượng xuống thư viện trường.

Phuwin sau một hồi làm một sấp đề tiếng anh không ngừng nghỉ thì cũng xong thì nằm bò ra bàn vì chóng mặt, nhìn em bồ của bạn mình bên cạnh vẫn đang chăm chú cầm một quyển sách dày cộm mà không khỏi lắc đầu.

"Em chăm thế để làm gì?"

"Dạ... thì là do cuộc đời vội vã quá, em phải học cao hiểu rộng để ngã vào lòng Gemgem..."

"Đến cả mục tiêu học tập cũng liên quan đến anh sao?"

Gemini và Pond đến sau do phải lên phòng giáo viên với thầy Mix. Nhìn thấy mèo nhỏ của mình có vẻ mệt mỏi Pond ngồi xuống ngay bên cạnh đưa tay xoa đầu, còn Gemini thì vào vị trí ngay sát Fourth.

"Em đang làm gì vậy?"

"Tham khảo một số thông tin về ngành nghề tương lai. Theo anh em phù hợp làm nghề gì?"

"Em hỏi là khi nào?"

"Thì vào kì thi Đại học năm sau."

"Còn đến gần 2 năm mà?"

"Vâng, nhưng em muốn tìm hiểu từ bây giờ."

Gemini xoa cằm,nghiêm túc suy nghĩ đến câu hỏi của bạn nhỏ.

" Anh thấy.. Fourth phù hợp làm vợ anh nhất thật đấy "

"Em đang hỏi nghiêm túc mà..."

Fourth má đỏ hây hây ngượng ngùng nâng quyển sách che mặt nhưng lại bị Gemini giật mất quyển sách.

"Thì anh nghiêm túc mà..."

"Nghiêm túc ạ?"

"Anh có thể đùa giỡn tất cả. Nhưng trong chuyện tình cảm đối với em, một câu cũng chưa từng đùa."

"Yah.. tao và Phuwin còn sống." Pond mệt mỏi.

"Tao cũng còn sống."

Mark muốn đá mấy đứa yêu nhau này ra ngoài bớt cho không khí trong lành.

Gemini mặc kệ, còn chẳng thèm để lời nói của mấy đứa bạn mình vào tai, tiếp tục ôn ôn nhu nhu với Fourth nhỏ.

Mark lại quay sang hỏi Pond.

"Mày tìm được tài liệu kia chưa?"

"Rồi.. thầy Mix có đưa cho tao bộ đề ôn thi."

"Vậy là khi nãy thầy Mix gọi tụi mày lên văn phòng để nói về kỳ thi sắp tới sao?"

"Kỳ thi gì vậy ạ?" Fourth ngơ ngác.

"Là kỳ thi OMC tổ chức hằng năm tại Mỹ."

"Mỹ? Khi nào?"

"Tháng sau.. Gemini chưa n...nói..?"

Gemini nãy giờ đá chân ra hiệu với Mark nhưng anh không để ý. Nhận ra bản thân hình như đã nói hớ nên Mark dừng lại...

"Fourth anh..."

Fourth thu lại tầm mắt, nhích người ra khỏi Gemini

"Không có gì, em mệt nên về lớp."

Nói xong Fourth gấp lại quyển sách đang đọc dở, gật đầu lễ phép chào các anh rồi bước ra khỏi phòng, Gemini lập tức gấp gáp chạy theo sau. Em bé của anh nổi giận rồi.

"Fourth nghe anh nói."

"..."

"Không phải anh muốn giấu em đâu mà."

Dạo này Fourth mệt mỏi lắm, chẳng còn sức lực mà làm nũng nữa đâu.

"Anh đi bao lâu?"

"Khoảng 3 tuần."

"Bây giờ em đang khó chịu. Gemini cho em giận anh một chút rồi sẽ nói chuyện với anh sau được không ạ?"

Có ai đáng yêu như Fourth không? Ai đời giận người yêu mà còn phải xin phép như vậy chứ. Nhưng mà đôi khi xin phép kiểu này cũng làm Gemini sợ lắm.

"Được.. nhưng đừng giận anh lâu quá được không? Có gì thì gọi anh được chứ?"

Fourth ngoan ngoãn gật đầu rồi ra đi về lớp, còn Gemini trở lại thư viện.

"Tao xin lỗi, tao không biết mày chưa nói."

"Không sao, trước sau gì cũng phải nói mà, tại tao chưa nghĩ ra cách để Jungkook không buồn thôi."

"Vậy giờ mày tính sao?"

"Đang suy nghĩ cách dỗ em nhỏ. Mày cũng biết Fourth khi giận sẽ đáng sợ như nào mà."

"Cái này thì phải công nhận."

OMC là cuộc thi học sinh giỏi lớn nhất được tổ chức hằng năm ở Mỹ, là sân chơi dành riêng cho những học sinh giỏi lứa tuổi trung học phổ thông.

Đội tuyển trung học Kangsan luôn là đối thủ đáng gờm của các đội tuyển trung học ở Thái Lan nói riêng và ở nước bạn nói chung.

Do thành tích xuất sắc đạt được, đại diện chính thức cho trung học Kangsan năm nay gồm 5 cái tên đại diện cho tất cả các môn học có trong bảng thi đấu:

Gemini Norawit – Toán học

Pond Naravit – Sinh học

Phuwin Tangsakyuen – Sinh học

Mark Pakin – Văn học và ngôn ngữ xã hội

Cuối cùng...

Tinn Tinaphop – Vật lý


......

Từ ngày nghe cháu trai mình kể về vấn đề tâm lí của Fourth , mẹ em muốn dành nhiều thời gian cho em nhỏ hơn để bù đắp nhũng trống vằng tình thương mà những năm tháng qua em phải gánh chịu . Luôn cố gắng ân cần hỏi han em , nhưng mẹ đâu nào biết chính sự thay đổi đột ngột như vậy của mẹ khiếm em cảm thấy áp lực và ngột ngạt khó thở . Từ một người mẹ chẳng mấy quan tâm đến em đột nhiên trở thành người mẹ dịu hiền để ý em từng li từng tí luôn gặng hỏi à ơi mỗi khi đi học về, hỏi em muốn ăn gì , uống gì . Nhưng sự thay đổi đột ngột ấy khiến em không tài nào thích nghi nổi nhanh như vậy.

Nhìn gương mặt mệt mỏi của Fourth từ khi về nhà, mẹ emtrong lòng đầy lo lắng. Chuẩn bị xong bữa tối, mẹ pha ly nước cam lên cho em, tìm cách để con trai có thể tâm sự với mình.

Cốc... cốc...

"Fourth ơi..."

Không có tiếng trả lời.

"Mẹ vào được không con?"

Vẫn là sự im bặt.

Mẹ em vặn nhẹ tay cầm trên cánh cửa, phát hiện cửa phòng không khóa. Đẩy mạnh hơn để cửa mở ra, đập vào mắt bà là hình ảnh con trai ngồi gục dưới đất hai tay ôm lấy đầu gối. Hốt hoảng chạy ngay đến bên cạnh lay người Fourth.

"Fourth, sao vậy con? Đừng làm mẹ lo, con sao vậy Fourth?"

Fourth mệt mỏi không muốn phản ứng, cứ lặng yên không nói lời nào.

"Con làm sao vậy Fourth?"

"Mẹ ra ngoài đi."

Nhìn cậu như vậy, mẹ Fourth bất an đến mức không còn kiên nhẫn.

"Hỏi thì con không nói, nấu gì con cũng không ăn, muốn nói chuyện với con thì con bảo không cần. Rốt cuộc con bị làm sao?"

Choang...

Fourth hất tay làm vô tình đổ ly nước cam bên cạnh, mẹ Fourth bất ngờ vì phản ứng của con, là lần đầu... Fourth như vậy với mẹ.

"Mẹ lo lắng cho con như vậy là mẹ sai hả? Dành thời gian nói chuyện với con mà con hành xử với mẹ như thế sao?"

"..."

"Chắc kiếp trước tôi mang tội nặng lắm nên mới phải chịu cảnh như này."

Bao nhiêu uất nghẹn, bao nhiêu đau lòng dồn nén thành nước mắt trào ra. Mẹ Fourth tức giận khi Fourth lại trở nên không ngoan như vậy, nhưng mẹ càng đau lòng hơn khi cảm giác mất đi con trai ngày càng rõ ràng.

"Mẹ nói xong chưa?"

"Fourth..."

"Xong rồi thì mẹ ra ngoài đi, con muốn đi ngủ."

Gương mặt vô cảm không hề thay đổi, đôi chân lê bước vào phòng tắm rồi mệt mỏi ngồi thụp xuống nền gạch lạnh tanh.

Cảm giác tội lỗi càng dâng trào mạnh mẽ, tự tát vào mặt mình vì tội hỗn láo với mẹ...

Fourth không muốn thấy mẹ khóc, là em không điều khiển được lời nói và cảm xúc của chính mình. Em đã cố gắng không khóc trước mặt mẹ vì em biết mẹ sẽ thấy có lỗi, sẽ thấy đau lòng.

Em không muốn mẹ buồn, không muốn mẹ khóc. Càng không muốn mẹ đau lòng vì đứa trẻ mà mẹ sinh ra.

Nói lời đau lòng nhưng Fourth đau hơn mẹ. Nhìn thấy mẹ khóc, em lại càng đau hơn.

"Bởi vì con chưa từng thấy dáng vẻ ba mẹ quan tâm, lo lắng cho con nên đến bây giờ khi mẹ bắt đầu tìm cách gần gũi con như vậy, con lại lênh đênh không biết đó là thật lòng hay mẹ chỉ đang cố gắng chuộc lại những gì đã xảy ra suốt hơn 10 năm qua."



...........




Trong phòng thư viện, nhóm Gemini ngồi một góc, nhóm Fourth và bạn mình ngồi một góc, chưa bao giờ Gemini cảm thấy ngột ngạt như thế.

"Vẫn còn giận nhau hửm?"

"Ừ !"

Gemini buồn bã cầm điện thoại. Fourth giận anh đã 2 ngày rồi. Em nhỏ trước giờ rất dễ dỗ dành nhưng đó là hờn lẫy vu vơ thôi, còn khi thật sự "giận" , Fourth sẽ quay lại tính cách trước đây, không muốn nói chuyện, cho đến khi hết khó chịu sẽ nhắn tin trả lời Gemini.

Gemini biết tính cách này của Fourth nên bản thân kiên nhẫn chờ tin nhắn chứ không ép em phải nói chuyện cho ra lẽ. Bởi Fourth là người hiểu chuyện nên em sẽ không giận dỗi linh tinh, lần này còn là Gemini sai thật.

"HÙ !!!"

Lin phía sau bất chợt choàng tay lên cổ Gemini làm chính chủ cũng giật mình.

"Bỏ tay ra trước khi tôi cáu."

"Hừm.. đùa tí mà cậu cáu rồi, làm tớ đau lòng đó."

Gemini chán ghét không muốn nói chuyện với người kia, anh chỉ quan tâm đến người yêu nhỏ của mình ở phía kia. Lin cố ý đưa tay vỗ vỗ lên cánh tay Gemini.

"Người ta học giỏi Toán để tính giá trị biểu thức, còn tớ học giỏi Toán để hiểu tính Gemi... ÁAA!!"

"Học giỏi Toán để hiểu tính Gemini thì chị cũng phải hiểu luôn tính người yêu anh ấy chứ?"

Fourth không biết từ lúc nào đi đến nắm cổ tay Lin bẻ ngược ra phía sau, ánh mắt tức giận đến hằn lên tơ máu đỏ thẫm, tiếng nghiến răng ken két khiến ai nghe được đều cảm thấy lạnh sống lưng.

"Yah... cái thằng nhóc này, có biết trên biết dưới không hả?"

Tiếng hét của Lin nhanh chóng thu hút ánh nhìn của nhiều bạn học xung quanh nhưng Fourth không hề có ý định dừng lại.

"Đã có ai khen chị đẹp chưa?"

Fourth vừa nói vừa siết chặt hơn.

"ĐAUUU!!!"

Sự tức giận của Fourth khiến Gemini có chút bất ngờ, bất chợt trong đầu nhớ đến câu nói của p'First...

"Fourth khi tức giận sẽ có thể trở thành một người hoàn toàn khác với tính cách trẻ con của mình – rất đáng sợ!"

"Chị không những đẹp long lanh mà còn tanh cả mùi rác!"

"Cậu..."

"Lời cảnh cáo cuối cùng dành cho chị đó."

" ĐỪNG CÓ ĐỘNG ĐẾN NGƯỜI CỦA TÔI !"

"Fourth... đủ rồi em."

Gemini nhẹ nhàng nắm tay Fourth vì nhìn thấy thầy giám thị sắp đến gần. Anh bước lên phía trước vị trí cạnh Lin ý định muốn che đi mặt Fourth để thầy không phạt em nhỏ. Nhưng hình như điều đó khiến cơn tức giận của Fourth tăng thêm.

"Đang bênh nhau sao?"

Gemini nhíu mày

"Không được nói trống không với anh như thế. Em như vậy không ngoan đâu."

Hất tay mình ra khỏi tay Gemini, ánh mắt giận dữ sắc lẹm nhìn cả người anh người chị trước mặt mình.

"Ừ... tôi sai!"

"Tôi không muốn làm trẻ ngoan nữa. Tôi mệt rồi!"

"..."





Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro