47.

Sau khi cho hắn uống thuốc xong, bạn nhỏ tính đi mua một chút đồ nhưng bị hắn ngăn cản lại.

- Phuwin, nghỉ ngơi một chút đi em. Em đã chăm anh từ sáng tới giờ rồi.

- Em không sao mà! Để em đi mua một vài đồ dùng cho anh cái đã.

Pond nhướn người kéo tay em, khiến em mất đà ngồi xuống giường. Hắn kéo em nằm xuống, ôm em chặt cứng.

- Pond, anh làm gì vậy? Để em đi mua đồ cho anh, không là cửa hàng đóng cửa.

- Một lát nhờ Aou hay Winny mua giúp anh cũng được mà. Thứ anh lo bây giờ là em.

- Nhưng mà...

- Không nhưng nhị gì hết, nằm ở đây với anh đi.

Em bất lực thở dài. Từ khi em dễ chịu với hắn hơn, Pond cứ bám dính lấy người em. Nhớ lại câu nói của Mix, có lẽ đúng như lời anh nói. Do trúng đạn, nên hắn mới khác thường như này.

Phuwin ngước lên, thì thấy hắn đang nhìn mình chằm chằm.

- Sao vậy?

Hắn vuốt tóc em, rồi hôn lên nó.

- Em có thể... Kéo áo lên, cho anh xem vết sẹo của em có được không?

- Pond, nhưng nó...

Em định từ chối. Nhưng khi nhìn ánh mắt khẩn cầu của hắn, em từ từ vén áo lên. Hắn ngồi dậy, dịch người xuống gần bụng của em. Pond đưa tay nhẹ nhàng sờ vào nó. Sau đó, hắn cúi xuống hôn vào vết sẹo kia, điều đó làm cho Phuwin bất ngờ.

- Xin lỗi em! Có lẽ lời xin lỗi này của anh đã muộn, nhưng anh vẫn muốn xin lỗi. em.

- Anh xin lỗi vì điều gì?

- Vì tất cả những gì đã xảy ra. Kể cả, gây ra vết sẹo này cho em.

Hắn nhìn thẳng vào mắt em, nói những lời thật lòng trong tâm mình. Trong suốt cuộc nói chuyện, hắn không lấy tay mình ra khỏi vết sẹo. Pond cứ liên tục chạm vào nó.

- Anh cứ sờ nó như vậy mãi sao?

- Em khó chịu hả? Anh xin lỗi.

Phuwin bật cười. Em không hiểu sao khi nhìn vẻ lúng túng, hốt hoảng này của hắn lại thấy đáng yêu vô cùng.

- Em không khó chịu! Chỉ là thấy anh cứ sờ vết sẹo xấu xí đó mãi, nên em...

- Nó không hề xấu xí.

Em chớp mắt nhìn hắn, Pond lại hôn lên sẹo của em thêm lần nữa.

- Đối với anh, trên người em chỗ nào cũng đẹp cả. Anh yêu nó. Nên làm ơn, em đừng nói mình xấu xí nhé.

- Nara......

Phuwin bật khóc. Em đã từng sợ, hắn sẽ ghét vết sẹo này của em, sẽ sợ hãi nó. Nhưng khi nghe hắn bảo yêu cái sẹo xấu xí này, em như trút mọi phiền lòng mà òa khóc. Pond nhẹ nhàng dỗ dành, ôm em vào lòng và đặt lên má mềm một nụ hôn.

- Bé con, em đừng khóc mà.

- Naravit... Anh có yêu em không?

Phuwin vẫn còn thút thít, nhưng em vẫn cố gắng hỏi hắn. Em rất mong chờ câu trả lời này của hắn. Phuwin nhớ lại lúc trước em cũng nói yêu hắn, nhưng hắn không trả lời em. Bây giờ, em đặt cược tình cảm và sự tin tưởng cuối cùng của mình dành cho hắn.

- Anh yêu em!

Phuwin lại òa khóc nức nở trong lòng Pond, em đã chờ đợi câu này lâu lắm rồi. Nhưng không chỉ một mình em chờ đợi, mà cả hắn cũng chờ đợi để được nói ra câu này.

- Là... Thật lòng phải không anh?

- Thật lòng! Anh yêu bạn nhỏ Tangsakyuen của anh rất nhiều.

Hắn cúi xuống hôn lên môi em. Pond còn cảm nhận được, những giọt nước mắt mặn chát còn đọng lại trên môi. Nhưng bây giờ không chỉ có một mình em khóc, mà còn có cả hắn nữa. Cả hai trao nhau những nụ hôn ngọt ngào và khác biệt so với trước đây. Bởi vì bây giờ tình cảm đều xuất phát từ cả hai, chứ không phải chỉ một mình em nữa.

Cũng khoảng một lúc lâu, cả hai mới dứt ra khỏi nụ hôn này. Pond dày vò đôi môi em đến đỏ ửng, còn em thì cắn nhẹ vào môi hắn trả thù. Hắn dù bị cắn, nhưng không trách móc gì mà còn rất thích.

- Bé con, thật đáng yêu.

- Tại sao lại gọi em là bé con? Em lớn rồi mà.

- Em lớn, nhưng nhỏ hơn anh.

Phuwin vòng tay qua ôm Pond, nhưng tránh ngực của hắn vì sợ làm hắn đau.

- Phuwin... Em có đồng ý ở bên cạnh anh không?

Em ngước lên nhìn Pond, hắn hồi hộp chờ đợi câu trả lời của em.

- Nếu em không đồng ý thì sao?

Hắn ngồi dậy, dù trên ngực vẫn còn băng vết thương, mà đi lại gần cửa sổ.

- Anh làm gì vậy?

- Em không đồng ý, anh nhảy xuống cho em xem.

=)))))) oke nhất định phải đưa được vợ về nhà :))

- Thôi! Em đồng ý mà, mau lại đây với em.

Pond nghe em đồng ý, mới trở lại giường. Lúc nãy thì hùng hồn đòi nhảy xuống, nên vết thương hơi nhói lên một chút. Hắn bắt đầu thở mạnh, và ôm ngực.

- Có sao không? Cho em xem.

- Anh không sao đâu! Mà đau như này, có được em cũng đáng.

Câu nói này của hắn, thành công khiến cho em và hắn phải bật cười.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro