Đề nghị truyenfun.com ngừng ăn cắp. Yêu và đến với nhau là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Lương Mạn cô thừa nhận, cô yêu Trình Mặc Ngôn không? Có chứ, nhưng cô không đủ can đảm, đối với cô, yêu hết mình là một thứ gì đó quá xa xỉ ngoài tầm với.
Trình Mặc Ngôn, thời gian không đợi một ai. Hai năm, hai năm, em không thể cứ ở yên một chỗ mà chờ đợi. Còn quá nhiều việc cần em phải lo toan. Cuộc đời thì cứ đẩy em về phía trước, nếu em cứ đứng yên chờ anh, em sẽ ngã mất thôi. Lúc ấy, anh có thể ở bên mà đỡ em dậy không?
"Này ngốc! Em đã hại đời anh rồi! Giờ hãy chịu trách nhiệm với anh đi!""Ah! Chồng ơi! Em không biết chịu trách nhiệm là gì a..."(Tự vỗ bốp vào trán) "Không biết sao?""Vâng ạ!""Đồ ngốc nhà em chỉ cần hiểu chịu trách nhiệm là phải ở bên anh, yêu anh cả đời là được rồi.""Ah... Vậy thì em làm được.""Thế thì phải giữ lời hứa này nhé!""Vâng vâng! Kookie xin hứa. Xin tuân lệnh chồng yêu!"...Một bộ truyện chẳng phải là chủ đề mới mẻ gì. Nhưng mong các nàng dễ dàng tiếp nhận nó.•Truyện được viết từ chất xám của tác giả. Không mang ra ngoài dưới mọi hình thức.…
Truyện không tam quan !🔗 đọc kỹ chương " Mở Đầu " thì hẳn vào hỏi những thế giới trước ở đâu nhé !- Xuyên nhanh: Tiểu đáng thương ta, bị các đại lão quyển dưỡng ( NP )Hán Việt: Khoái xuyên: Tiểu khả liên đích ngã, bị đại lão môn quyển dưỡng liễu ( np )Tác giả: Pháo ĐạnThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , Hiện đại , HE , Tình cảm , H văn , Hệ thống , Xuyên nhanh , Song tính , ABO , Giới giải trí , Vườn trường , NP , Chủ thụ , Cung đình hầu tước- chưa có sự cho phép của tác giả…
•Tác phẩm: Kính Vị Tình Thương•Tác giả: Thỉnh Quân Mạc Tiếu•Editor: pastanista•Tích phân: 1,312,456.704•Thể loại: Cung đình quyền mưu, tình hữu độc chung, nữ phẫn nam trang, chậm nhiệt, HE•Nhân vật chính: Khất Nhan A Cổ Lạp (Tề Nhan) x Nam Cung Tĩnh Nữ (Trăn Trăn)•Nguồn convert: https://wikidth.net/truyen/kinh-vi-tinh-thuong-XoV3MlS4CBf9twOw (đã được sự cho phép của converter Uyên)…
Mộ Dung Diễn chết, thủ hạ kể rằng ngày nào người trong lòng hắn cũng đến trước mộ hắn khóc lóc.Hắn kích động vụng trộm đi xem thử, kết quả phát hiện người trong lòng không hề khóc, chỉ yên lặng đứng trước mộ.Hắn ấm ức nên dịch dung đi dò xét người trong lòng.Mộ Dung Diễn: Ngươi ngày nào cũng đến thăm hắn, có phải vì nhớ hắn không?Người trong lòng: Ta đến xem cỏ trên mộ hắn cao bao nhiêu thôi.Mộ Dung Diễn: ......…
Tác phẩm: Nàng Muốn Ly Hôn TôiTác giả: Phong Nhận Tác ThưSố Chương: 74 Chương + 4 PNThể loại: Hiện đại, HE, Trọng sinh, Gương vỡ lại lành, Giới giải trí, Nhẹ nhàng, Đô thị tình duyên, 1x1Nhân vật chính: Kỷ Dao Quang x Thường Du…
MEME CỦA ANH ĐẸP HƠN NGƯỜI THẬTTác giả: Mao Cầu CầuChuyển ngữ: NiMiWebsite: nimicorner.wordpress.comThể loại: hiện đại, sảng văn, hài hước, ngọt, sủng, giới giải tríBản gốc: hoàn 90 chương chính văn + 4 phiên ngoạiBản edit: HoànBản manhua được dịch và đăng tại website của tụi mình nha. Warning: Bản dịch phi thương mại và chưa được sự cho phép của tác giả. Chủ nhà chỉ đăng tại wordpress NiMi's corner và Wattpad. Rất mong người đọc tôn trọng công sức của chủ nhà, không mang bản dịch ra khỏi blog, reup cũng như chuyển ver tại bất cứ đâu.Nhà mình làm luôn cả bản manhua ở blog ninicorner.wordpress.com nha.…
Thể loại: Xuyên qua, Trọng sinh, Cung đấu.[130 chương].Edit: team Lãnh Cung.Người phụ trách: Huệ Hoàng Hậu & Nhã Quý Phi.【 Văn án 】Phu thê tương kính như tân, tuân theo quy củ - tất cả đều là lời nói hưu nói vượn của hắn! Dù đứng ở vị trí cao nhất rồi nhưng không phải cuối cùng vẫn bị gian phi bức chết đó sao? Sau khi trọng sinh, Diệp Linh Sương tin tưởng vững chắc rằng thời điểm nên thủ đoạn thì phải thủ đoạn, nên ngây thơ thì phải ngây thơ, nên ngoan độc thì cần phải ngoan độc. Trăm nghìn bông hoa trong hậu cung, xuất chúng nhất thì vĩnh viễn chỉ có một người.Cùng xem nữ chủ thận trọng ra sao, từ Canh y[1] thấp hèn từng bước đi lên hậu vị!Câu cửa miệng của nữ chủ: Sau lưng mỗi một nữ nhân ngoan độc luôn có một nam nhân phụ bạc xứng đáng chịu thiên đao vạn quả[2]![1] Canh Y: phân vị thấp nhất trong hậu cung. [2] Thiên đao vạn quả: chém ngàn vạn nhát đao. Nhân vật chính: Diệp Linh Sương ┃ phối hợp diễn: Đại Yến Đế, nhiều phi tần khác, nha hoàn công công【 Biên tập Tấn Giang đánh giá 】Kiếp trước bởi vì gia tộc bị gán tội thông đồng với địch mà nàng bị tống vào lãnh cung. Hoàng đế vô tình để mặc nàng bị gian phi giết hại, chết thảm trong lãnh cung.Diệp Linh Sương trọng sinh xuyên vào một nử tử ở địch quốc, bị tiến cống vào hậu cung, Diệp Linh Sương chỉ có một mục đích đó là làm cho tất cả những kẻ đã hại nàng không được chết tử tế!Nàng sẽ đòi lại từng món nợ một, sẽ tự tay đưa những kẻ hại người thân của nàng xuống vực sâu, khiến chúng không thể xoay người!Tag: Xuyên qua, tr…
Tác Giả: Túy Hậu Ngư Ca.Số Chương: 66 chương + 4 phiên ngoại.Nguồn: tangthuvien.Converted: Củ Lạc.Trạng Thái: Đã Hoàn Thành.Editor: Tiểu Hi.Trạng Thái: Đã Hoàn Thành.Beta: Đang Tiến HànhThể Loại: Đô thị tình duyên, Hài hước, Lãng Mạn, Ngọt Ngào, Cảm Động, 1vs1, HE. Ngày Đăng: 2-2-2019 (Truyện lần đầu tiên Hi edit bằng GG và chưa được beta lại nên còn rất convert, mong mọi người thông cảm cho. Hi sẽ beta lại sớm nhất khi có thể)_______________Văn Án Hướng về vui vẻ: Ôn Đinh giải thích tên của Thẩm Hoài Cảnh thế này: Ngồi mãi trong lòng mà vẫn không loạn, ngày tốt phong cảnh đẹp. Từ trước đến nay, Thẩm Hoài Cảnh trầm mặc ít nói, lạnh lùng như băng, cho đến khi bên cạnh có thêm một cô gái yêu thích mỹ sắc. Lần đầu tiên: Ôn Đinh: "Thẩm tiên sinh, có ai nói rằng đôi mắt của anh rất hút hồn hay không? Mặt Thẩm Hoài Cảnh không có biểu tình. Lần thứ hai: Ôn Đinh: "Thẩm tiên sinh, lẽ nào không có ai nói với anh, thật ra anh lớn lên trông rất đẹp trai sao?" Ánh mắt của Thẩm Hoài Cảnh sâu thẳm, thần sắc không rõ. ....... Lần thứ N+1: Ôn Đinh: "Thẩm tiên sinh, thật sự không có ai nói rằng, sự nhún nhường của anh làm cho người ta gục ngã sao?" Thẩm Hoài Cảnh ngước mắt nhìn cô, trong tròng mắt đen hình như có ngọn lửa cháy lan ra đồng cỏ. Thẩm Hoài Cảnh: "Lẽ nào không ai nói với em rằng, lời nói do chính mình nói ra thì phải gánh chịu hậu quả sao? Ôn Đinh: ... Bây giờ đã biết rồi. Cái gì ngồi mãi trong lòng mà vẫn không loạn, ngồi mãi sao có thể không loạn?…