bài không tên đầu tiên

sr vì đã vắng mặt khá lâu, thi cử bận rộn quá, mà đối với 1 đứa dốt toàn tập như tui thì học cật lực chỉ mong loại khá, haizzzzzzzzzzzzz ( ngao ngán)
và đây là quà comback của mình:
_-------------------------------------------------------_
Mây đã là của trời
Anh nhẹ khẽ buông lơi
Nỗi lòng đầy tha thiết
Có lẽ anh nên viết,
Viết về một ngày buồn
Ngày em vội vàng buông.
Nước mắt anh cứ tuôn
Chẳng thể nào dừng lại
Đêm đen lại tự hỏi
Chẳng lẽ là tự ta
Chỉ vì ta tự thương
Thế nên ta tự sầu.

###
cái tên là " bài không tên đầu tiên" vì sẽ cong nhiều bài không tên nữa, tôi chợt hiểu, nhận ra rằng có những thứ, cái mà nó ko có thể nào mà tả hết bằng lời, cảm xúc đó chỉ riêng ta mới tự cảm nhận được cái độ sâu xa của nó. loạt thơ này có thể tôi gọi là " thơ buồn" vì khi tui viết chúng đều có cái cảm giác buồn. Chỉ khi hoàn thành 1 bài thơ thì tôi còn cảm thấy chút ít gì đó là ngui ngoai. Tâm sự suy nghĩ nhiêu thôi, part sau tôi sẽ tâm sự tiếp, bạn nào có nỗi buồn thì cứ cmt hay ib riêng tôi thoải mái, tôi tiếp hết:)
cám ơn ạ, hãy tiếp tục nâng đỡ em ạ

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro