Cuộc đời tôi vốn đã chẳng có điều gì tốt đẹp
Không 1 ai có thể chấp nhận được tôi
Cơ thể tôi tràn ngập những vết sẹo
Mái tóc trắng được truyền từ mẹ cũng bị tôi nhuộm đen
Tôi cũng đã chối bỏ cái tên mà cha mẹ đặt cho mình
Để khoác lên 1 cái tên hoàn toàn xa lạ
Tay tôi nhuốm đầy thứ bẩn
Từ khi đã 1 mình thiêu cháy bao nhiêu con người
Bằng ngọn lửa màu xanh lam của bản thân
Tôi cứ nghĩ, mình sẽ như thế này cho đến khi
Sinh mạng này kết thúc
Linh hồn thối rữa cùng ngọn lửa xanh
Cho đến khi tôi gặp em
1 người đã khiến cho tôi mê mẩn không lối thoát
Em đẹp tựa như hoa hướng dương vậy
Nụ cười em đẹp tựa như hoa hướng dương vậy
Em đã cứu rỗi cuộc đời của tôi
Em chính là vị thiên thần với đôi cánh đỏ
Tôi vốn biết rằng bản thân không thể đến được với em
Số phận của cả 2 ta trái ngược nhau
Tôi là tội phạm, còn em là anh hùng
Nếu tiến đến thì cũng chỉ làm đau thương cho nhau thôi
Vì vậy tôi quyết định giấu kĩ trong lòng
Thứ tình cảm bị cấm đoán này
Cho đến khi tôi hoàn toàn ra đi
Nhưng không sao cả
Vì chỉ cần ngắm em
Tôi cũng đã cảm thấy vô cùng hạnh phúc rồi
"Tôi yêu em nhiều lắm, hoa hướng dương của tôi"
"Tôi cũng vậy"
———————
Trời Hà Nội nóng chảy mỡ =)))
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro