Chương 12: Chế tạo vũ khí
Chương 12: Chế tạo vũ khí.
Edit: Minh Nguyệt Linh Nhi
Beta: Minh Nguyệt Tâm Vy
Đến cuối chợ, sau khi rẽ trái đi vào trong một ngõ nhỏ, bên trong hiện ra một loạt ngôi nhà bằng đá xếp san sát nhau.
" Tiểu thư, chỗ này chính là nơi có tiệm rèn nổi tiếng nhất kinh thành " Thị vệ dẫn đường Truy Phong đứng trước cửa của một ngôi nhà, chỉ tay về phía bảng hiệu được treo ở trên cao, nghiêng đầu ngữ khí cung kính nói.
" Xảo Đoạt Thiên Công? " ( có thể hiểu là : hiệu quả như mong muốn)Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhìn theo ngón tay của Truy Phong, nhíu mày đọc to bốn chữ được khắc ở trên bảng hiệu.
" Những thứ được thợ rèn trong này đúc ra chính là hạng nhất a, từ vũ khí cho đến các loại ám tiễn quả thực rất tốt, ta tin rằng thứ hắn đúc ra nhất định sẽ vừa lòng nha đầu ngươi đi! " Hiên Viên Diễm nãy giờ vẫn đứng ở một bên nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt thâm thúy, ngữ khí trêu tức nói.
" Thật không? Vậy ta nên vào trong nhìn xem "tay nghề hạng nhất" a, nhìn xem rốt cuộc thật sự là Xảo Đoạt Thiên Công hay cũng chỉ là lời đồn vớ vẩn " Thượng Quan Ngưng Nguyệt bình thản nói, tiếp theo liền cất bước tiến vào trong tiệm rèn. Khóe môi Hiên Viên Diễm cong lên một chút, sau đó cũng theo đuôi mà vào.
Ông trời của ta ơi! Thụy vương hôm nay rốt cuộc là sao vậy, không chỉ một hai lần mà lại tiếp tục bỏ qua cho thái độ kiêu ngạo của tiểu thư? Lại vô cùng thanh thục đóng vai người hầu theo đuôi tiểu thư a? Khóe miệng của thị vệ Truy Phong lại tiếp tục co rút, sau đó cũng đi vào trong tiệm rèn.
" Không biết Thụy vương đại giá quang lâm, thảo dân không kịp tiếp đón từ xa, xin Thụy vương thứ tội " Nhìn thấy Hiên Viên Diễm xuất hiện, chưởng quầy cùng thợ rèn lập tức cung kính quỳ rạp xuống đất.
" Trần chưởng quầy đa lễ rồi, những người khác hãy tiếp tục việc của mình đi! " Hiên Viên Diễm khoát tay áo, âm thanh lạnh lùng không chứa một tia độ ấm. Thật là, cái ngữ khí này so với lúc nói chuyện cùng Thượng Quan Ngưng Nguyệt đúng là khác nhau một trời một vực a.
" Vâng! " Nhóm thợ rèn cùng nhau lên tiếng đáp, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất quay về chỗ tiếp tục công việc. Âm thanh mài sắt ken két vang lên khắp nơi cùng âm thanh đại chuỳ rèn thiếc vang vọng cả tiệm rèn.
" Nha đầu, tay nghề của Trần chưởng quầy ở đây chính là tốt nhất. Hiện tại ngươi cũng nên thỏa mãn lòng hiếu kì của ta rồi chứ, cho ta biết ngươi định chế tạo thứ gì đi? " Hai cánh tay của Hiên Viên Diễm khoanh lại, hai mắt mỉm cười nhìn về phía Thượng Quan Ngưng Nguyệt.
Đây không phải là xấu nữ của Long Diệu hoàng triều – Thượng Quan Ngưng Nguyệt hay sao? Tại sao Thụy vương gia nổi tiếng lãnh khốc vô tình lại đối xử với nàng hòa ái như vậy? Trần chưởng quầy kia quét ánh mắt về phía Thượng Quan Ngưng Nguyệt, ánh mắt nồng đậm sự chán ghét, nhưng khi Hiên Viên Diễm vừa nói dứt lời, hai tròng mắt nãy giờ vẫn hiện lên sự chán ghét lập tức thu liễm lại. Hắn... Cũng không dám đắc tội Thụy vương!
" Thượng Quan tiểu thư có yêu cầu gì sao " Trần chưởng quầy lập tức cung kính hướng về phía Thượng Quan Ngưng Nguyệt mà cúi đầu nói, mà trong giọng nói của hắn đầy vui sướng không hề che dấu nghe ra thật không thoải mái tí nào. Thụy vương tự mình cùng đi với Thượng Quan Ngưng Nguyệt đến tiệm rèn của hắn, này nếu là lan truyền đi ra ngoài, tiệm rèn của hắn nhất định sẽ càng nổi danh .
" Những thứ cần chế tạo ta đã vẽ ra giấy, hy vọng Trần chưởng quầy sau khi xem qua, đối với tay nghề của Xảo Đoạt Thiên Công vẫn tràn ngập tự tin như trước " Ánh mắt Thượng Quan Ngưng Nguyệt lãnh đạm nhìn Trần chưởng quầy, ngữ khí đầy trào phúng nói, tiếp theo nàng lấy bản vẽ thiết kế từ trong tay áo đưa cho hắn.
Nàng vẫn nhớ khi nãy ánh mắt chán ghét của hắn chợt lóe rồi biến mất khi hắn nhìn nàng, dựa hơi nịnh nọt sao? Cái thứ chỉ biết nịnh nọt như hắn, chỉ sợ tay nghề cũng không có gì khá hơn.
" Thượng Quan tiểu thư yên tâm, trên đời này vốn không có thứ gì mà ta không thể làm được " Trần chưởng quầy tràn ngập kiêu ngạo tiếp nhận bản vẽ từ trong tay Thượng Quan Ngưng Nguyệt
" Thượng Quan tiểu thư, ngài... Ngài xác định là đang đùa giỡn thảo dân hay sao? Ngài muốn mấy thứ này sao lại tới tiệm rèn chứ, chẳng phải tới tiệm trang sức liền có thể mua về một đống sao " Trần chưởng quầy xem xem xét xét bản vẽ trên tay, ngẩng đầu nhìn về phía Thượng Quan Ngưng Nguyệt, ngữ khí kinh ngạc hỏi.
" Nha đầu, đi cả nửa ngày, thì ra thứ ngươi muốn tạo chính là một cái nhẫn, một đôi vòng tay a? Nếu ngươi thiếu trang sức, ta sẽ cho người đem tới cho ngươi, làm gì phải vất vả đi tới tiệm rèn làm chi? Chẳng lẽ làm bằng sắt thì nhẫn và vòng tay sẽ đẹp hơn sao? " Hiên Viên Diễm nhìn qua bản thảo của Thượng Quan Ngưng Nguyệt, khóe miệng không biết nói gì chỉ khẽ run rẩy .
" Nhìn xem mấy bản vẽ khác đi đã, mặt trên ta có ghi rõ yêu cầu " Thượng Quan Ngưng Nguyệt không có quan tâm tới Hiên Viên Diễm, mà hai ánh mắt đạm mạc nhìn Trần chưởng quầy. Trần chưởng quầy chậm rãi nhấc các bản vẽ phía dưới lên, mỗi một tờ được nhấc, sắc mặt hắn liền trầm trọng hơn một phần. Khi bản vẽ cuối cùng được hiện ra, sắc mặt hắn hoàn toàn thay đổi, trên trán lại lấm đầy mồ hôi lạnh.
" Cái... Cái này căn bản là không có khả năng tạo ra được a? Thượng Quan tiểu thư, ngài... Ngài này không phải là cố ý làm khó dễ ta sao? " Trần chưởng quầy nâng tay lau lau mồ hôi trên trán rồi hạ xuống, âm thanh đau khổ nói.
" Quả nhiên trong dự kiến " Thượng Quan Ngưng Nguyệt câu môi lạnh lùng cười, tiếp theo thu hồi bản vẽ trong tay Trần chưởng quầy. Nếu như đơn giản như vậy, nàng làm sao lại phải đi tới nơi này làm gì, chính mình động thủ liền có thể tạo ra rồi!
" Nha đầu, có thể đem bản vẽ của ngươi cho ta xem không? " Hiên Viên Diễm kinh ngạc nhìn Trần chưởng quầy, đưa tay hướng về phía Thượng Quan Ngưng Nguyệt. Không phải chỉ là tạo ra một cái nhẫn cùng một đôi vòng tay thôi sao? Tay nghề Trần chưởng quầy này hắn đã biết từ lâu, cho dù nha đầu kia có đưa ra một ít yêu cầu, theo lý thuyết cũng không thể làm khó Trần chưởng quầy như vậy?
" Ta vì sao phải cho ngươi xem? Ngươi lại không có tay nghề Xảo Đoạt Thiên Công, nhìn thì có tác dụng gì? " Thượng quan Ngưng Nguyệt nhíu mày nhìn về phía Hiên Viên Diễm, ngữ khí lãnh đạm nói.
" Đừng nhỏ nhen như vậy, ta chỉ là muốn nhìn xem một chút mà thôi, ngươi cũng đâu có tổn thất gì " Hiên Viên Diễm trong thoắt cái đoạt lấy bản vẽ trong tay Thượng Quan Ngưng Nguyệt, nháy mắt rồi lật lên xem. Thượng Quan Ngưng Nguyệt khẽ đảo cặp mắt xinh đẹp, cũng không có dùng thân thủ của mình đoạt lại bản vẽ. Dù sao những thứ vẽ trên giấy, nàng cẫn phải thay đổi lại một chút, cho nên hắn có nhìn cũng vô dụng!
" Này... " Mỗi lần một bản vẽ hé lộ, sắc mặt Hiên Viên Diễm cũng tăng thêm một phần kinh ngạc.
Trên bản vẽ không chỉ có vẽ ra rừng bộ phận, mà còn viết rõ ràng: nhẫn và vòng tay phải có màu ngân bạch, phải dùng bằng sắt thuần. Mà chiếc nhẫn kia nhìn ở phía ngoài thì vô cùng bình thường, nhưng mà một khi khởi động cơ quan bên trong, nó phải nháy mắt nở rộ thành hình dáng một đóa sen, mỗi một cánh sen phải sắc bén như dao.
Về phần đôi vòng tay, ở mặt ngoài cũng là một bộ dạng bình thường. Nhưng là một khi khởi động cơ quan bên trong, bốn phía phải bắn ra vô số thiết phiến (lá sắt) bén nhọn. Mà khi nó khởi động, bên ngoài lá sắt có thể mở ra, bên trong của nó còn có vô số ngăn bắn ra ám khí.
" Nha đầu, tất cả thứ này là do ngươi thiết kế sao? " Hiên Viên Diễm ngẩng đầu lên, ánh mắt khiếp sợ nhìn về phía Thượng Quan Ngưng Nguyệt. Nguyên lai nàng muốn tạo ra vũ khí công kích. Không sai, nếu là cùng địch nhân đánh nhau, ngươi cầm trên tay là kiếm, như vậy địch nhân nhất định sẽ đề cao cảnh giác. Nhưng là nếu trên tay ngươi không có vũ khí gì, mà những thứ đeo trên người lại là đồ trang sức vô hại nháy mắt biến hóa thành vũ khí, địch nhân nhất định sẽ không kịp đề phòng.
" Không phải ta thiết kế , chẳng lẽ là ngươi? " Thượng quan Ngưng Nguyệt hừ lạnh một tiếng, đưa tay hướng về phía Hiên Viên Diễm, ý tứ kia thực rõ ràng: Xem xong chưa? Xem xong rồi nên để vật quy nguyên chủ.
" Chỉ sợ yêu cầu của ngươi, trên đời trừ bỏ người kia ra, sẽ không có người thứ hai có thể làm được " Hiên Viên Diễm đem bản vẽ trả lại cho thượng quan Ngưng Nguyệt, đống thời nhịn không được tự thì thào nói.
" Thực sự có người có năng lực như vậy sao? " Thượng Quan Ngưng Nguyệt kinh ngạc nhìn về phía Hiên Viên Diễm, độ cứng của kim loại là 2.5, độ cứng của bạc là 2.7, độ cứng của thiếc là 6. Cho nên chỉ có vũ khí làm bẳng sắt mới có thể đạt tới lực công kích tốt nhất.
Nhưng nơi này dù sao cũng không có khoa học kỹ thuật phát triển của thế kỷ hai mươi mốt, cho nên nhất thiết phải dựa vào yêu cầu về độ cứng của nàng, quả thực so với lên trời còn khó hơn. Nàng cũng biết rất rõ điểm này, cho nên đến tiệm rèn cũng chỉ là để thử vận khí, nếu vận khí không tốt, cũng chỉ có thể giảm bớt yêu cầu.
" Bất quá... Người đó tính tình cực kỳ cổ quái, chỉ sợ ngươi dù có đi tìm hắn, cũng đành chấp nhận thất bại mà trở về " Hiên Viên Diễm nhún vai nói.
" Người đó hiện ở nơi nào? " Thượng quan Ngưng Nguyệt nhíu mày hỏi.
" Nha đầu, nếu thái độ của ngươi dành cho ta dễ chịu hơn một chút, như vậy ta liền mang ngươi đi " Hiên Viên Diễm câu môi tà mị cười.
" Đi! " Thượng quan Ngưng Nguyệt đảo cặp mắt xinh đẹp, nhanh tay kéo tay Hiên Viên Diễm, đem Hiên Viên Diễm túm ra ngoài tiệm rèn....
Cùng lúc đó, bên trong phủ tướng quân.
" Tiểu thư hiện giờ ở đâu? " Sắc mặt Thượng Quan Hạo trầm trọng đứng ở trong sân của Thượng Quan Ngưng Nguyệt, nghiêng đầu một bên hỏi quản gia.
" Tiểu thư đã mang theo thị vệ Truy Phong rời phủ, nghe nói là muốn đi tới tiệm rèn chế tạo vài thứ " Quản gia xoay người cung kính hồi đáp.
" Lập tức phái người đưa tiểu thư trở về " Thượng Quan Hạo nhéo nhéo quyền đầu sau, ngữ khí bộc lộ vạn phần lo lắng.
" Tướng quân, phát sinh chuyện gì sao? " Quản gia ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Thượng Quan Hạo.
" Điều ta lo lắng nhất cuối cùng cũng xảy ra rồi. Quản gia, ngươi trước tiên hãy cho người nhanh chóng chạy đi tìm đưa tiểu thư hồi phủ, sau đó nhanh chóng triệu tập thị vệ có võ công tốt trong phủ, bảo họ mang theo kiếm đi bảo hộ tiểu thư! " Thượng Quan Hạo hít sâu mấy hơi sau đó cắn răng, sắc mặt khó coi nói...
��#~�rM
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro