💫 Chap 24: Lời Thừa Nhận Đầu Tiên 💫
Sau lần Haruto ép sát tường, cả hai im lặng với nhau gần như suốt buổi. Nhưng sự im lặng đó không hề dễ chịu. Trái tim Junkyu loạn nhịp, mỗi lần nhớ tới ánh mắt Haruto thì mặt lại đỏ bừng.
Đêm đó, Junkyu nằm lăn qua lăn lại trong ký túc. Cậu nhắn tin cho Haruto:
– “Này… mày làm tao khó nghĩ quá.”
Nhưng Haruto không trả lời ngay. Một lúc sau, chỉ có một dòng ngắn ngủi:
– “Ra sân thượng đi.”
Junkyu do dự, nhưng vẫn bước ra. Trên sân thượng, gió đêm thổi mát rượi. Haruto đã đứng đó, tay chống lan can, nhìn thành phố xa xa.
– “Sao gọi tao ra đây?” – Junkyu mở lời.
Haruto quay lại, đôi mắt sâu thẳm:
– “Để nói cho mày nghe rõ ràng.”
Junkyu căng thẳng. Haruto tiến lại gần, chậm rãi nhưng kiên định.
– “Tao biết mày khó xử. Nhưng Junkyu, tao không muốn giả vờ nữa. Tao thích mày. Từ lâu rồi.”
Câu nói ấy làm Junkyu đứng hình. Tim đập dồn dập, cả người như đóng băng.
– “Mày… nói cái gì vậy?” – Junkyu lắp bắp.
Haruto nắm lấy tay cậu, siết chặt:
– “Tao thích mày, Junkyu. Thích đến mức chỉ cần thấy mày cười với thằng khác là tao phát điên. Tao không muốn ai chạm vào mày ngoài tao.”
Ánh mắt Haruto rực cháy. Junkyu muốn rút tay về, nhưng không thể. Bàn tay ấy quá ấm áp, quá kiên quyết.
Cậu cắn môi, cúi gằm mặt, giọng khẽ run:
– “… Tao… cũng không chắc nữa. Nhưng tim tao cứ loạn nhịp mỗi lần mày lại gần. Tao thấy ghen khi mày quan tâm người khác. Tao…”
Haruto chờ đợi, ánh mắt như muốn nuốt trọn từng chữ.
Junkyu hít sâu, rồi ngẩng lên, má đỏ bừng:
– “Có lẽ… tao cũng thích mày rồi, Haruto.”
Khoảnh khắc đó, Haruto khẽ mỉm cười – nụ cười hiếm hoi, nhưng đầy nhẹ nhõm. Cậu kéo Junkyu sát vào lòng, ôm chặt như thể không bao giờ buông ra.
– “Nghe rồi nhé. Mày không chạy thoát được nữa đâu, đại ca.”
Junkyu dụi trán vào vai cậu, khẽ thở dài. Nhưng tim lại đập rộn rã, như một khởi đầu mới vừa mở ra.
---
✨ End Chap 24 – Haruto tỏ tình thật sự, Junkyu cũng thừa nhận bản thân đã rung động. ✨
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro