Văn án:Đấu phá thương khung cốt truyện chắc moi người đều đã đọc qua nên không cần giới thiệu nhiều. Đây là bách hợp văn không thích có thể đi~Đây là np không thích có thể rời~Những gì thuộc về Tiêu Viêm như dị hoả, công pháp ta sẽ giữ nguyên chỉ lấy các mỹ nữ bên cạng hắn. Yên tâm ta sẽ để dành cho hắn vài bé ( còn tuỳ tâm trạng ta)Thể loại : đồng nhân đấu phá, xuyên qua thời không, Np, tiên hiệpTìm tòi nhãn : Bạch Tuyết ( Vân Tuyết), Vân Vận, Thải Lân ( Medusa), Tiêu Huân Nhi ( Cổ Huân Nhi), Nhã Phi, Nhược Lâm,..... Phối hợp diễn: Tiêu Viêm, Dược Lão, Toàn thể đấu khí đại lục có trong truyen…
Vừa tỉnh dậy đã phát hiện bản thân lên giường với nhiếp chính vương tàn bạo khát máu nhất trong truyền thuyết, hơn nữa còn là cường bạo người ta, mẹ nó có cần cẩu huyết như vậy không!*** Hoàn FULL 89 chương Nàng tên là Bùi Sắt, cũng không phải là bồi sắc, tại sao lại muốn nàng bồi rượu? Hơn nữa còn là rượu đã bị bỏ thuốc?Con bà nó thằng nhóc con, thành thân đã ba năm cũng không động vào nàng, nàng nhịn, lại còn để cho nàng đi hầu hạ người khác?Phu có thể nhịn, thê không thể nhịn!Một phát đá văng cửa phòng, nàng trong tình trạng lửa giận ngút trời đi thẳng vào vấn đề: "Ngươi, mau cởi quần áo cho bản công chúa!"Nam tử đang nằm trên giường nghe vậy thì khẽ cong môi, mắt phượng hẹp dài giống hệt trời sao tháng sáu, lóe sáng như hắc diệu thạch: "Cởi cho nàng?""Nói nhảm, hôm nay bản công chúa nhất định phải ăn ngươi sạch sành sanh...... Này, ngươi làm gì đấy?" Tiếng xé vải phá không mà đến, mỗ nữ trợn mắt nhìn bàn tay đang đặt trên ngực."Không phải công chúa vừa ra lệnh cho bổn vương cởi quần áo giúp người sao? Hơn nữa...... Còn phải ăn bổn vương sạch sành sanh, bổn vương chỉ là theo lời mà làm thôi." Hai tay lướt trên cơ thể, mỗ nam vươn người, thành công kéo mỗ nữ lên giường hẹp."Ngươi......" Hôm sau tỉnh lại, đập vào mắt không phải là tiểu lão công của mình mà là...... Nhìn khuôn mặt xinh đẹp tới nhân thần cộng phẫn*, Bùi Sắt lóng ngóng mặc áo, run rẩy không ngừng. (*cả người và thần đều căm hận)Trời ạ, nàng vậy mà lại lên giường với nhiếp chính vương U Ly tàn bạo nhất đương triều, hơn …
Chuyện gì sẽ xảy ra khi một người lạnh lùng, phúc hắc như nàng xuyên qua trở thành một đại tiểu thư quý tộc háo sắc lại vô dụng? Đại tiểu thư là một người ngu ngốc, háo sắc. Vì đuổi theo nhị hoàng tử mà rơi xuống ngựa rồi hôn mê bất tỉnh. Lần nữa mở mắt lại trở nên lạnh lùng, bức người. Không lâu sau đó, tài năng hiện ra, khiến cho lòng người khiếp sợ. Ở nơi này, người có ma pháp, đấu khí sẽ trở nên mạnh mẽ, kiêu ngạo. Nàng muốn đi con đường nào? Vả lại, sắc đẹp của nàng thật thần bí, khiến cho thiên hạ chấn động, mở ra một cái đường phản nghịch.Nhị hoàng tử tuấn mĩ chịu sự khiển trách của hoàng thượng, bất đắc dĩ phải đến phủ Công Tước thăm hỏi đại tiểu thư háo sắc đang bị thương vì rơi xuống ngựa. Lại nghe nha hoàn kia nói, tiểu thư không rãnh. Đến khi nhìn thấy đại tiểu thư đang nhàn nhã uống trà ở đình viện, hoàn toàn không đếm xỉa đến hắn, khuôn mặt nhị hoàng tử bỗng nhiên có phần run rẩy. Kỵ sĩ bảo vệ cho nàng - Tẫn Diêm, vẫn luôn dùng ánh mắt chán ghét mà nhìn nàng. Nhìn thấy tài năng của nàng thì kinh ngạc, hoài nghi. Nàng, thật sự vẫn là nàng như trước đây sao?…
Lâm Hành Chi đời trước dốc hết sức lực nửa đời người làm việc cho người khác, cuối cùng lại rơi vào cảnh cửa nát nhà tan kết cục chết thảm. Một lần nữa trở lại năm vừa mới trở thành tân khoa Trạng Nguyên, Lâm Hành Chi vẫn không thoát khỏi số phận bị Lệ Vương cướp về phủ ngày trên đường phố. Mọi người đều biết Đại Sở Lệ Vương là một kẻ điên bệnh hoạn, một bước ho ba lần, là một kẻ điên khát máu mà còn đặc biệt thích đem người khác đùa giỡn trong lòng bàn tay. Mọi người đều tiếc cho tân khoa trạng nguyên trẻ tuổi đẹp đẽ sợ là không sống được bao lâu. Nhưng kiếp này, Lâm Hành Chi quyết định không hận thù hay chạy trốn, sẽ cho người đó bất cứ điều gì người đó muốn. Điều mà kẻ bệnh hoạn kia muốn rất đơn giản: "Bản vương muốn ngươi là người duy nhất trong mắt, trong lòng và cả đời!" Cũng như "Nào, đừng thương hại ta, một bông hoa mỏng manh này." Lát sau, Lâm Hành Chi đỡ eo và chửi thầm trong lòng: "Đóa hoa mỏng manh là thằng khốn nào!"Vai chính: Lâm Hành Chi, Sở Chiêu Một câu giới thiệu: Lấy anh, em sẽ là của anh. Quan niệm: Hãy mở rộng tầm mắt, nhận ra chân tâm của mình và tiến về phía trước với hy vọng.…
Editor: AtomNội dung: giới giải trí | cổ xuyên kim | điềm văn | hàiLạc Huyền Ca cuối cùng đánh bại minh chủ võ lâm nhất thống giang hồ, còn chưa kịp thiên thu vạn tái liền trúng độc bỏ mình.Tỉnh lại, trọng sinh trên người một tiểu cô nương ở dị thế. Nhiều thêm một phần hôn ước không nói, đối tượng còn là nữ.Vì giúp tiểu cô nương hoàn thành ước nguyện, vì kiếm tiền dưỡng gia sống qua ngày, Lạc giáo chủ quyết định tiến vào giới giải trí trở thành minh tinh nổi bật nhất .Vấn đề một: Xin hỏi ngươi có sở trường gì?Lạc giáo chủ: Ta biết vượt nóc băng tường đao thương kiếm kích, còn biết cầm kỳ thi họa múa hát xướng khúc, những thứ này có xem như sở trường không?Phóng viên: ...Vấn đề hai: Nghe nói ngươi cùng An ảnh hậu qua lại đã hơn một tháng, đây là thật sao?Lạc giáo chủ: Giả, chúng ta đã kết hôn hơn một năm.Phóng viên: ! ! !Nhân vật chính: Lạc Huyền Ca, An Nhược Thủy ┃ vai phụ: quá trời vai phụ ┃ khác:…
Cô là người của thiên tộc, một tiên nữ như cô mà lại bị đày xuống nhân giới, còn là một con thú nữa?! Làm sao cô thoát một kiếp này đây?!Truyện thuộc thể loại nhập hồn vào thú, huyền huyễn và HE. Truyện do chính tác giả viết, không phải edit.…
Tác giả: Lâu Tinh Ngâm LoạiThể loại: Xuyên không, Cổ đạiNàng từ hiện đại xuyên đến cổ đại trở thành đại tiểu thư của Qúy phủ. Chứng kiến cảnh mẹ vì sinh tiểu muội muội mà chết, cha không thèm quan tâm.Một trăm ngày giỗ của mẫu thân cũng chính là ngày tiểu thiếp kia lên làm chính thất, chính là ngày nàng cùng muội muội bị đuổi ra Qúy phủ, cũng chính là ngày nàng gặp hắn. Một đạo hẹn ước mười năm sau trở về sẽ cùng hắn lấy thân báo đáp!Một khi pháp y thiên tài sống lại, nàng sẽ trả trả cho những người đã khi dễ nàng gấp trăm ngàn lần.Lúc trước mọi người đối với nàng chỉ là một cái tiểu oa nhi hèn mọn, lúc này nàng vương giả trở về, tài năng triển lộ. Chắc chắn làm cho người ta phải kinh ngạc.…