CHƯƠNG 11 + 12


Chương 11


"Anh... làm sao mà..."

"Anh cũng muốn biết là làm sao mà lại đi thích một đứa ngốc, nhưng mỗi lần nhìn em đỏ mặt anh đều muốn ôm em vào lòng yêu thương em, ngay cả khi ở trong game cũng vậy, cảm giác thật là kỳ diệu."

Trình Dật nói đến đây, Đoàn Nghị Quân vẫn nghiêm túc nhìn anh chằm chằm nhưng không thấy được bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy anh đang nói dối, biểu cảm của anh rất nghiêm túc, hoàn toàn không giống như đang trêu đùa cậu. Đỏ mặt nghe anh thổ lộ, hé miệng mới nhận ra mình đang lắp bắp, "Anh nghiêm túc à..."

"Đương nhiên."

"Em... em cũng vậy... Mỗi lần anh ôn nhu nói chuyện với em... tim em đều đập rộn lên..."

Trình Dật mỉm cười vò tóc của Đoàn Nghị Quân, anh hơi cúi đầu lền chạm phải bờ môi của cậu, cậu không hề khước từ, hai người cứ thế mà hôn nhau. Vốn trước đó đã xem qua loại phim kia, thân thể của hai người đều đã khô nóng, sao có thể kháng cự lại được trêu chọc như vậy, rất nhanh liền có phản ứng. Thế nhưng đến thời điểm mấu chốt Trình Dật liền ngừng lại, anh không phải đang giả vờ làm quân tử nhưng chẳng qua anh cảm thấy lúc này nếu như cậu không thực sự muốn thì anh không miễn cưỡng, hơn nữa phải tranh thủ lúc anh còn có thể nhịn được chứ nếu đợi đến lúc không thể vãn hồi thì không kịp nữa.

Nhìn Trình Dật rời khỏi người mình, Đoàn Nghị Quân có một chút không giải thích được.

"Nghị Quân, nếu như em cảm thấy quá nhanh thì bây giờ đổi ý vẫn còn kịp, anh không ép em."

Biết anh đang ám chỉ điều gì, mặt Đoàn Nghị Quân đỏ như thoa son, kỳ thực cậu không thể nào nói mình ở trong mơ không biết là mơ được người con trai trước mắt này đè bao nhiêu lần. Nếu anh biết mình đói khát đến thế thì không biết anh ấy sẽ nghĩ như thế nào... Thế nhưng, người yêu đang ở ngay trước mắt, cậu chờ thời khắc này đã quá lâu, chưa bao giờ cậu dám nghĩ rằng mình lại may mắn đến thế, người mình yêu cũng yêu mình, lúc này cậu cảm thấy trái tim mình như được bôi mật.

Vì vậy chỉ khẽ lắc đầu, "Em... em không sao..."

Mắt Trình Dật sáng rực, nhẹ nhàng nói, "Thật chứ?"

"Dạ..." Đoàn Nghị Quân khẽ đáp một tiếng, đỏ mặt nhìn qua chỗ khác, cảm thấy ngượng muốn chết.

Trình Dật nở một nụ cười ôn nhu, anh xoay người mở bộ phim kia ra, "Như vậy hẳn là sẽ không khẩn trương nữa chứ?"

Tiếng rên rỉ từ máy tính truyền ra lần thứ hai, Đoàn Nghị Quân đỏ mặt, bị âm thanh đó trêu chọc đến ngứa ngáy, quay qua Trình Dật gật đầu.

Hai người nhanh chóng quấn lấy nhau, nụ hôn lần này còn kịch liệt hơn lần trước. Đoàn Nghị Quân nhận ra khí lực của Trình Dật rất lớn, khi anh đè lên người cậu không cách nào cục cựa được mà mặc cho anh muốn làm gì thì làm, hơn nữa nụ hôn lần này không còn nhẹ nhàng như lần trước mà tràn đầy tính xâm lược cùng tình dục, không nghĩ tới người con trai dịu dàng như thế mà khi lên giường lại đầy thú tính như vậy. Có đôi khi Đoàn Nghị Quân mơ tới anh thì cho rằng anh lên giường cũng sẽ dịu dàng như trước, Ma Dực như thế này khiến cho cậu cảm thấy có hơi xa lạ nhưng lại nhanh chóng bị mê hoặc.

Hai người hôn nhau tất nhiên thân thể phải áp sát vào nhau, hai thân thể không ngừng quấn lấy nhau, bên trai tràn đầy tiếng rên rỉ dâm mỹ, bầu không khí đậm đặc mùi tình dục, có thể cảm nhận được nơi nào đó của anh càng lúc càng cứng rắn dán chặt vào bắp đùi của mình mà không ngừng ma sát.

Nơi bị anh chạm vào như bốc cháy, Đoàn Nghị Quân không khỏi nhớ đến cảnh trong mộng, vô số lần cậu đã mơ được anh hôn như thế, sau đó xâm chiếm lấy mình. Đoàn Nghị Quân chưa từng yêu thích một người nào đến thế, một năm qua anh vẫn luôn mang theo cậu ở trong game; ngoại trừ game ra, anh còn chỉ dạy cho cậu rất nhiều thứ, trước đây có vui buồn gì cậu đều sẽ tâm sự với anh, mặc dù chưa từng gặp mặt nhưng anh đã thân thiết với cậu như một người anh lớn.

"Ưm ư... a... anh... nóng quá..."

Nghe thấy vào lúc này Đoàn Nghị Quân gọi mình là anh, Trình Dật thoáng ngây người, ngay lập tức càng thêm hưng phấn, bàn tay của anh bất tri bất giác đã luồn vào áo ngủ của cậu. Bộ đồ ngủ vốn đã rộng quá mức, anh chỉ cần kéo nhẹ thì nó đã tuột xuống để lộ ra thân thể trắng nõn, đồng thời Trình Dật mới nhận ra chỗ không đúng. Trình Dật nhịn không được mà vỗ vào cái mông cong mềm mại, "Tiểu tao hóa cư nhiên không mặc đồ lót!"

Đoàn Nghị Quân đỏ như gấc nhín...cậu quên mất...

"Không phải em đòi mua đồ mới sao? Tại sao không mặc?" Không lẽ ngay từ đầu nhóc con này đã tính toán sắc dụ mình?

Dường như biết anh đang hiểu lầm cái gì khiến Đoàn Nghị Quân gấp muốn chết, cậu liều mạng giải thích, "Không phải... em...đồ mới mua em luôn giặt trước rồi mới mặc..."

"Vậy cho nên em để trống trơn như vậy mà đi ra?" Trong mắt Trình Dật lại lóe lên một tia sáng kỳ dị khiến cho Đoàn Nghị Quân hơi sợ hãi, chẳng khác nào anh ấy có thể tùy thời hóa thân thành dã thú mà nhào tới ăn sạch mình đến một cái xương cũng không còn.

Đoàn Nghị Quân xấu hổ hoàn toàn không dám nhìn vào mắt anh, chỉ cần nhìn thì cậu liền có cảm giác như mình bị hút sạch cả linh hồn.

"Nói chung... anh đừng hiểu lầm... em không phải là..."

"Ha ha, sao cũng được, anh chỉ là rất vui." Nam nhân cười, một tay bắt lấy cái mông là nơi nhiều thịt nhất trên cả người cậu, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua rãnh mông, "Phát hiện em ở đây...đáng yêu đến mức muốn cắn vài cái."

Chương 12


Nam nhân nói làm liền làm, cư nhiên thực sự liếm ở phía dưới của cậu, đầu tiên là từ phía trước liếm xuống dưới, sau đó anh thẳng thắn lật Đoàn Nghị Quân nằm sấp xuống chổng mông lên cao, tách hai cánh mông nhỏ của cậu ra, tinh tế liếm lên rảnh mông rồi trượt xuống đóa hoa nhỏ.

"Đừng... ư ư... bẩn lắm..." Địa phương đó bị kích thích, Đoàn Nghị Quân muốn bật khóc, ngay cả giọng nói đều mang theo âm sắc khiến cho chính cậu cũng thấy ngượng, hận không thể đem mình giấu đi. Nghĩ đến chỗ đó đang bị anh liếm, rõ ràng trong lòng có chút lúng túng khước từ thế nhưng sinh lý đã sớm chìm vào, thân thể hưng phấn đến phát run.

"Ở đây của Tiên Nhi sao lại bẩn, anh thích còn không kịp." Nam nhân buông nơi bị anh liếm ướt ra, thanh âm trầm thấp mà ưu nhã nói, hơi thở ấm áp phun lên cái mông nhỏ trắng noãn. Đoàn Nghị Quân nháy mắt cảm giác được nơi nào đó của mình trở nên cứng hơn, rất rõ ràng nam nhân trên người cậu thật sự rất biết trêu chọc người, biết vị trí nào trên người mình là mẫn cảm nhất, hơn nữa phía sau bị liếm, cảm giác ngứa ngáy đến từng khớp xương. Biết Đoàn Nghị Quân rất thích, Trình Dật hơi cong khóe miệng, sau đó vươn tay nắm lấy Tiểu Tiểu Quân, đầu lại cúi xuống, đầu lưỡi quay về vị trí cũ tiếp tục đảo lộng.

"A a... ư... ngứa... anh... đừng làm vậy..." Nước mắt rỉ ra bên khóe mắt, nghe thấy đối phương dùng âm thanh mềm mại gọi mình là anh, Trình Dật cũng nhịn không được, nhưng anh nghĩ đây là lần đầu tiên của hai người, mình nhất định phải để cho cậu ấy một ấn tượng tốt đẹp nhất, vì vậy anh cố gắng kìm nén dục hỏa của mình.

Phía dưới bị liếm đến mức toàn thân mềm nhũn, Trình Dật lúc này mới thu đầu lưỡi về, da của Đoàn Nghị Quân rất trắng nhưng nhũ đầu và cúc huyệt, thậm chí là cây gậy nhỏ phía trước đều có màu sắc xinh đẹp, ngón tay anh nhẹ nhàng vẽ vòng tròn bên ngoài đóa hoa nhỏ đã hơi hé miệng, Đoàn Nghị Quân không chịu nổi mà vùi mặt vào gối đầu, phía sau vì quá khẩn trương mà co rút lại kẹp lấy đầu ngón tay của Trình Dật.

"Thả lỏng nào, anh giúp em mở rộng một chút." Trình Dật cúi đầu hôn lên lưng Đoàn Nghị Quân, dịu dàng nói, "Tiểu Quân, em là lần đầu tiên à?"

"Ừm ." Đoàn Nghị Quân thẹn thùng dúi đầu vào gối, yếu ớt đáp.

Nam nhân phía sau quả nhiên nở nụ cười, ngón tay đang còn ở trong huyệt của Đoàn Nghị Quân thừa dịp cậu thả lỏng liền xâm nhập toàn bộ.

"Ưm ư... a a..."

"Khó chịu sao?" Chỉ mới vào được một ngón tay, Trình Dật sợ cậu khó chịu nên động tác vô cùng cẩn thận, phối hợp với hành động kịch liệt cùng tiếng rên rỉ trong màn hình, cảm giác tương phản này càng khiến anh khó nhịn.

Đoàn Nghị Quân lắc đầu, kỳ thật một ngón tay không đem lại cảm giác cường liệt gì lắm, anh ấy thực sự làm đầy đủ tiền hí cho cậu. Trừu cắm một hồi, Trình Dật đổ gel bôi trơn, tiếp tục xen ngón tay thứ hai vào.

Cảm giác được thân thể của mình được mở rộng ra, gel lành lạnh khiến cho vách tường nóng bỏng bên trong thoải mái, việc xâm nhập càng thêm dễ dàng.

Trình Dật nhìn thấy phản ứng trúc trắc của Đoàn Nghị Quân, quả thật cậu đúng là lần đầu, bất quá thân thể của Đoàn Nghị Quân đúng là cực phẩm, đóa hoa nhỏ phía sau đã tự động đóng mở, hơn nữa vừa ướt lại vừa mềm, hai ngón tay của anh vào ra liên tục mà nó vẫn ngậm lấy tay anh thật chặt.

"Đau không?"

"Không đau." Cảm giác được nam nhân quan tâm và bảo vệ mình khiến cho Đoàn Nghị Quân rất ấm áp, cậu lắc đầu, có chút ngượng ngùng mở miệng, "Anh dùng sức mạnh hơn một chút, nhanh hơn một chút..."

Vợ yêu của anh đã nói vậy thì Trình Dật liền nhanh chóng tăng thêm sức mạnh cho vào ba ngón tay, mới đầu Đoàn Nghị Quân có chút không quen nhưng khi nam nhân chạm vào một điểm nào đó bên trong cậu, một dòng điện lưu chạy dọc thân thể triệt để kích thích cậu, cảm giác khoan khoái mãnh liệt cũng truyền khắp toàn thân, tiếng rên rỉ càng thêm kiều mị.

"A ư... ưm a... chỗ đó... thật kỳ quái..."

"Là ở đây sao?"

"A! A ưm... anh... đừng... chỗ đó... ư..." Phân thân phía trước không ngừng ma sát vào nệm giường, quy đầu không ngừng rỉ nước làm tấm drap ướt đẫm một mảnh. Chợt nhớ tới khung cảnh trong mộng, anh ấy cũng làm mình như vậy, bất quá không phải là dùng ngón tay mà là nơi đó của anh... Dần dần, Đoàn Nghị Quân có chút bất mãn, cậu muốn càng nhiều, ngón tay của anh không đủ độ nóng, cậu muốn thứ khác...

"Anh..." Đoàn Nghị Quân mềm mại kêu lên một tiếng, quyết tâm vùi mặt vào gối nhẹ nhàng bảo, "Có thể... vào rồi..."

"Có thể không?" Trình Dật từ từ rút tay ra, anh cũng đã không nhịn được, dưới thân là một khối thân thể mê người cùng thanh âm đầy kích thích chẳng khác nào như chất thôi tình, anh thật muốn ngay lập tức ôm lấy cậu mà xỏ xuyên qua, chiếm lấy cậu, nhưng anh sợ cậu không thể chịu nổi nên buộc mình phải nhẫn nại.

"Ừm... nhanh lên một chút tiến vào..."

Đoàn Nghị Quân vừa nói, tay rụt rè vươn ra phía sau tách mông mình ra, động tác mời gọi này quá rõ ràng, tuy động tác trông thật sắc tình nhưng Đoàn Nghị Quân lại khiến cho nó tràn đầy ngượng ngùng và ngây thơ, cảm giác chênh lệch này càng khiến cho anh muốn chà đạp cậu, làm cho thiếu niên dâm đãng ở dưới thân mình rên rỉ khóc lóc cầu xin nhất định vô cùng mê người.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro