Chương 6 : Tình tiết lãng xẹt

Đại Đông vì bình ổn tình hình chính trị trong nước mà sát hại công dân của quốc gia khác.

Ủa gì kì zậy '-') ?

Nói Đại Đông kì, không bằng nói Attenasma còn kì hơn.

Bọn họ có một văn hóa tôn giáo rất quái lạ : chết chưa phải là hết, chết xong còn chuẩn bị đi đầu thai bắt đầu cuộc sống mới kèm chứng mất trí nhớ vĩnh viễn nữa, ai kiếp này chết sớm thì kiếp sau sẽ hạnh phúc viên mãn hơn, nên đừng buồn. - Trích lời Nữ Thần Sarnien.

Vài dị bản ít phổ biến còn viết sau đó Nữ Thần Bệ hạ đã lầm bầm mấy lời như 'chỉ đúng khoảng 50%' hay 'tùy vào độ nặng nghiệp' . . . vân vân mây mây '-')

Cơ mà đối với Attenasma - hội những con chiên ngây thơ đến ăn bờ lí vơ bồ của Nữ Thần Sarnien, chỗ vấn đề không chính thức đó rất nhanh bị bỏ qua.

Trường hợp mất tích chưa tìm được, chờ mười năm mà chẳng thấy tăm hơi liền phán định tử vong, đành than số phận nghiệt ngã.

Cho nên Attenasma đối với cái chết của con dân nước mình, đều chỉ làm nghi lễ cầu siêu trang trọng, rồi mở một bữa tiệc giản dị, vừa ăn mừng vừa ăn tang.

Điểm thứ hai, trước chưa nói Tân Vân Tinh nhân dạng giả - Almara Sarnien căn bản không hề tồn tại, cô ta hiện vào vai một lữ khách. Lữ khách hành tung thường thường mơ hồ, ẩn hiện khắp nơi, càng khó xác định.

Khác với tương lai sau này phát triển vượt bậc, tùy tiện gõ vài phím chữ liền ra cả đống tư liệu, thời trung cổ thông tin đều viết lên giấy, cổ lỗ sĩ lắm thì khắc đá khắc gỗ, dễ bị ngụy tạo hoặc đánh cắp hơn rất nhiều so với danh tính đã lưu trên thiết bị điện tử được bảo mật nghiêm ngặt.

Như vậy, chỉ cần giữ kín cái chết của 'Almara Sarnien' trong nội bộ quốc gia, Attenasma tiếp tục vô tư, mà Đại Đông thì vẹn toàn đôi đường.

-------------------------------------------------------

- . . . Sao ? Còn chỗ nào chưa hiểu không ?

Lão cai ngục nhìn Tân Vân Tinh đang làm mặt đụt ngồi trong địa lao.

Bởi vì có chút thương hại người vô tội đột nhiên bị cuốn vào vòng xoáy chính trị của đám thượng tầng, ông liền giúp cô ta giải đáp thắc mắc, coi như cho cô ta được chết minh bạch.

     Tác giả : Loại mấy chi tiết liên quan đến thời hiện đại và danh tính thật của cô ả thì ra lời giải thích của ổng, đó là Tác giả thêm vào cho rõ ràng thôi '-')

Bất quá hảo lạ, thiếu nữ này xuất thân Attenasma, như vậy phải đối với văn hóa nước mình hiểu rõ chứ ? Hay do sắp nhận án tử nên đầu óc loạn ngốc rồi ? Ây dà, thật đáng thương, ai bảo quê hương cô ta có cái tục lệ kì ba đó chứ ?

Còn trẻ thế mà . . . vốn nên lấy một tấm chồng tốt, làm người vợ tốt, sống cuộc đời bình dị dưới mái nhà tranh.

Lão cai ngục nhớ đến đứa con gái ở nhà, lại nhìn Tân Vân Tinh, sau đó thở dài lượt nữa.

Số phận mới nghiệt ngã làm sao . . .

-------------------------------------------------------

- Ngươi hiện tại có dự định gì ?

Tà Tâm nhẹ nhàng hỏi han, như bà mẹ tận tình đối đãi thằng con tuổi teen đang bước vào thời kì nổi loạn.

- Giết vài mạng.

Tân Vân Tinh nhẹ nhàng đáp lại. Trong lúc bị áp giải vào địa lao, đám lính gác đã hướng cô xây xát đôi chỗ.

Psycho Mary Sue trước khi xuyên vốn không dễ chọc, huống chi hiện tại đang mang nợ sử dụng thân thể của Kureiji Semerin, cô ta chẳng qua là kẻ chiếm xác.

Tân Vân Tinh không ấu trí tới nỗi tùy tiện chủ trương mấy việc không đâu, tùy tiện đương cái thánh mẫu sở hữu bàn tay vàng bản không lỗi, tùy tiện sử dụng cơ thể vốn không thuộc về bản thân đi đụng chạm trai đẹp.

Mary Sue bản lỗi, ắt có nguyên tắc đối nhân xử thế của Mary Sue bản lỗi.

Tân Vân Tinh quý trọng Seimerin, nữ yêu ấy đã cho phép cô ta ở nhờ, cho phép cô ta dùng đôi bàn tay này để thực hiện sở thích giết chóc, cho phép cô ta điên loạn ngang ngược mà rời bỏ gia đình nguyên chủ.

Kẻ nào dám đụng chạm Semerin, cô ta sẽ không dung thứ.

- Cho phép em nhé ?

-------------------------------------------------------

Hai gã lính đứng canh gác bên ngoài lối vào đại lao, một gã chán quá liền ngứa mồm tán ngẫu.

- Này, ngươi nhớ con ả mắt tím vừa bị áp giải vào đây không ?

- À, ả đó, cô ta khá đẹp nhỉ ? Tiếc là sắp chết.

- Ta có chìa khóa, chi bằng đêm nay tranh thủ . . .khặc khặc !

- Ờ phải, vậy đỡ phí, ha ha ha ha !

Từng câu chữ tục tĩu bọn chúng thốt ra khỏi miệng, Tân Vân Tinh nghe không sót một từ nào.

Hai kẻ xui xẻo, cư nhiên thuộc loại Tân Vân Tinh chán ghét nhất.

Hệt như tên gia sư dạy Lịch Sử năm đó mẹ cô ngơ ngác thuê về.

Tội phạm tình dục.

-------------------------------------------------------

- Ư . . . Kh- . . . !

*Rắc*

Lại một đoạn xương nữa bị gãy, những vụn xương xen kẽ trong bó cơ và máu thịt, bén nhọn đâm sâu, tổn thương gân cốt, đau đớn khôn cùng.

Gã chẳng thể hét lên hay xin tha, dây thanh quản bị ả mắt tím đó cắt đứt, đôi chân nát bấy vô pháp chạy trốn.

Đồng bạn của gã ra đi trước rồi, sau khi chịu đựng tra tấn chán chê, thân thể bị ả dùng tay trần bửa ra cực kì tàn bạo.

Các tù nhân ở gian ngục khác tựa hồ không thấy, đều chỉ an tường ngủ trên đống rơm cũ mèm, mặc kệ mùi máu tanh quanh quẩn khắp ngõ ngách khiến người nôn mửa.

Vào giây cuối cuộc đời, gã lính thấy đôi đồng tử tròn vo của thiếu nữ dựng dọc, trở nên sắc bén như dã thú.

Gã quá sợ hãi, sợ tới nỗi không cả dám nảy sinh chút hối hận hay oán trách.

Gã là một con kiến nhỏ bất lực, nằm chờ chết dưới gót giày người ấy.

-------------------------------------------------------

Tà Tâm kinh hoàng quan sát hết thảy qua góc nhìn của Tân Vân Tinh, nó biết vật chủ này cùng vị đã tạo ra nó là huyết thống tương liên, dĩ nhiên thủ đoạn bất phàm, nhưng . . . nhưng . . .

Tân Vân Tinh hành động, đến nó cũng khó mà tiếp nhận, thật . . .

- Sao vậy ? Tà Tâm ?

Thân kiếm của nó đang run lên.

Nửa sợ hãi, nửa . . . phấn khích.

Nỗi sợ ẩn sâu trong thứ xương cốt được dùng để tạo ra nó đang trỗi dậy.

Cảm giác phấn khích của lần đầu nó vấy máu.


Tân Vân Tinh, thật đáng mừng, ta đã đầu hàng kịp thời.

Gì mà thôn phệ kiểm soát ? Gì mà tự cao tự đại ? Suy nghĩ ngu muội làm sao.

Tân Vân Tinh, ta bây giờ, hoàn toàn thần phục ngươi.


- Ê, Tà Tâm, giúp ta định hướng phát, đường nào ra ngoài ấy nhỉ ? Mà thôi, ta phá tường cho nhanh '-')

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro