Chương 40:

Lúc trước Trịnh Gia Hòa ở thành phố S hai tháng, không ít lần ăn cơm ở Cố gia, việc này ba mẹ hắn cũng biết.

Bởi vậy, chờ đế khi hắn trở lại thành phố B, ba mẹ Trịnh muốn hắn mang theo Cố Ngôn Tử đến Trịnh gia ăn cơm.

Nhưng trước đó Trịnh Gia Hòa quá bận, căn bản không tìm được thời gian rảnh tới.

Hiện tại, hắn mới từ nước ngoài về, có thể nghỉ ngơi nửa ngày, cũng tính mang Cố Ngôn Tử về nhà: "Hôm nay em có rảnh sao? Nếu như rảnh thì hôm nay chúng ta đến."

"Hôm nay cháu có rảnh. Cũng nên đi thăm bác trai, bác gái...... Bác trai, bác gái thích gì vậy ạ?" Cố Ngôn Tử hỏi.

Từ khi biết thân thể Trịnh Gia Hòa không có vấn đề gì, Cố Ngôn Tử liền vẫn luôn muốn biết đời trước Trịnh Gia Hòa rốt cuộc là chết như thế nào. Mà từ chỗ ba mẹ Trịnh, nói không chừng có thể biết được một chút tình huống.

"Anh đã bảo trợ lý Chu chuẩn bị xong đồ rồi." Trịnh Gia Hòa cười nói: "Em có muốn về nhà trước mang máy tính theo?" Tuy rằng Cố Ngôn Tử nói  hôm nay cậu có rảnh, nhưng Trịnh Gia Hòa lo lắng ảnh hưởng đến công việc của cậu.

"Không cần." Cố Ngôn Tử nói: "Hiện tại có điện thoại muốn làm gì cũng được."

Cố Ngôn Tử đã nói như vậy, Trịnh Gia Hòa liên nói cho trợ lý Chu trực tiếp đưa bọn họ đến Trịnh gia.

Lúc trước ba mẹ Trịnh sau khi đem công ty giao cho Trịnh Gia Hòa, thì đến căn biệt thự lớn ở ngoại ô mà bọn họ hồi còn trẻ để dưỡng lão.

Tất nhiên lúc trước thì đây đúng là vùng ngoại thành nhưng hiện tại đã theo thời gian phát triển trở nên vô cùng phồn hoa, sớm đã thành vùng nội thành.

Trước kia ba Trịnh một lúc mua hai đống biệt thự đơn lập, đều có hoa viên, chiếm diện tích rất lớn, cảnh vật vô cùng ưu nhã. Mà hiện tại, một căn biệt thự trong số đó trên tầng cao nhất đã được cải tạo một chút, làm thành nhà thủy tinh để trồng hoa, bên trong trồng đầy đủ loại hoa, ngoài ra còn có một ít rau dưa.

Mẹ Trịnh rảnh rỗi không có việc gì làm thì thích ở nơi đó đùa nghịch hoa cỏ, mà hai tầng dưới, cũng đã được cải tạo để sử dụng cái khác, ví dụ như ở tầng dưới cùng, đã bị ba Trịnh tạo thành một phòng trà, mấy ông bà lớn tuổi trong tiểu khu bọn họ, mỗi ngày rảnh rỗi không có việc gì làm thì thích tới phòng trà ngồi, nói chuyện trời đất.

Ba Trịnh phụ bình thường ngủ dậy thì thường ở trong phòng trà ngồi nhưng hôm nay ông không có giống như mọi ngày mà lại nghiêm túc mà đứng trước gương thay quần áo, thay đồ xong, lại hỏi mẹ Trịnh: " Quần áo của tôi thế nào?"

"Đẹp." Trịnh mẫu ôn nhu cười cười.

Ba Trịnh phụ có chút vui vẻ nhưng lại nhìn chính mình trong gương, lại cảm thấy không hài lòng mà vỗ vỗ bụng mình: "Bụng này...... Phình ra rồi!"

"Nào có, căn bản là nhìn không ra." Mẹ Trịnh nói, hai người bọn họ đều rất chú trọng dưỡng sinh, có chuyên gia dinh dưỡng mỗi ngày đều nấu cho bọn họ đồ ăn khỏe mạnh lại ngon, rồi lại đúng giờ rèn luyện...... Ba Trịnh tuy rằng sau khi lớn tuổi, dần dần không có cơ bắp, nhưng dáng người còn không có phát phì.

"Ngồi xuống thì nhìn thấy được rồi." Ba Trịnh hừ hừ hai tiếng.

Lúc này, dưới lầu truyền đến âm thanh mở cửa, mẹ Trịnh trên mặt lộ vẻ vui mừng, vội vàng đi xuống dưới lầu.

Ba Trịnh ưỡn ngực thu bụng, cũng chậm rãi đi xuống dưới lầu.

"Là anh à......" Vốn dĩ mặt mẹ Trịnh tràn đầy vui mừng đi xuống dưới lầu, lại không thấy được con trai mình muốn gặp. Nhưng lại gặp được người được sự giúp đỡ của họ hay thường xuyên tới nhà - Trương Đình Nghiêm, tức khắc có chút không vui.

"A di, hôm nay thứ bảy tôi rảnh nên tới thăm hai người." Trương Đình Nghiêm cười cười với mẹ Trịnh, lại chỉ chỉ con trai mình bên cạnh: "Tiểu Đàm đúng lúc cũng ở nhà tôi dẫn nó cùng đến."

"Anh không cần khách khí như vậy." Mẹ Trịnh mẫu nhàn nhạt nói: "Chúng tôi năm đó giúp đỡ anh, chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ không tốn sức gì."

"Còn không phải là do ngài giúp đỡ tôi, tôi hiện tại nói không chừng còn ở thâm sơn cùng cốc trồng trọt." Trương Đình Nghiêm cảm kích nhìn mẹ Trịnh.

"Đình Nghiêm, anh mang theo Tiểu Đàm tới à...... Tiểu Chu, ngươi đi pha hai ly trà." Ba Trịnh nhìn thấy Trương Đình Nghiêm, cười tiếp đón.

Bảo mẫu Tiểu Chu bưng trà ra bàn, ba Trịnh phụ liền cùng Trương Đình Nghiêm nói chuyện.

Trương Đình Nghiêm nói tình huống của con trai, ba Trịnh còn nghe vào tai còn mẹ Trịnh rõ ràng đã không còn cảm thấy kiên nhẫn, Trương Đình Nghiêm lại chuyển chủ đề sang Trịnh Gia Hòa.

Đến đây mẹ Trịnh ngồi nghe nghiêm túc hơn nhiều.

Trương Đình Nghiêm là quản lý củ tập đoàn Minh Lợi, đối với tập đoàn Minh Lợi cũng rất hiểu biết, nhưng đối với chuyện sinh hoạt của Trịnh Gia Hòa, cũng biết được không nhiều, cũng không kể được nhiều lắm.

Mẹ Trịnh rất nhanh đã mất đi hứng thú, nhớ đến Trịnh Gia Hòa và Cố Ngôn Tử cũng sắp tới, càng  không muốn lãng phí thời gian trên người Trương Đình Nghiêm: "Đình Nghiêm, ngại quá, hôm nay trong nhà có chuyện, không chiêu đãi anh được."

Trương Đình Nghiêm nghe vậy, lập tức thức thời nói bản thân cũng có việc, phải đi.

Trương Đình Nghiêm mang theo con trai Trương Đàm đi ra khỏi Trịnh gia.

Trương Đàm khi ở trong Trịnh gia, vẫn luôn biểu hiện rất có lễ phép, nhưng vừa mới ra bên ngoài, đã lộ ra vẻ bất mãn: "Ba, vì sao ba lại muốn tới Trịnh gia?" Thậm chí còn lôi kéo gã cùng đến!

"Vì sao lại không tới? Con còn quá nhỏ không hiểu! Qua lại nhiều với người Trịnh gia chỉ có chỗ tốt không có chỗ thiệt!" Trương Đình Nghiêm nói.

"Vậy cũng không cần mặt nóng dán mông lạnh người ta......" Trương Đàm nhỏ giọng lầu bầu, nhà nó điều kiện không tồi, từ nhỏ gã ở bên ngoài cũng không phải chịu ủy khuất gì, nhưng ở Trịnh gia...... Ba Trịnh còn đỡ mẹ Trịnh luôn tỏ vẻ không kiên nhẫn.

"Chỉ cần có chỗ tốt, cái này có là gì?" Trương Đình Nghiêm liếc mắt nhìn con trai mình một cái.

Trương Đình Nghiêm thường xuyên tới Trịnh gia, bảo vệ ở tiểu khu đều quen biết hắn, hơn nữa ba Trịnh từng có nói qua cho nên hắn cũng có thể trực tiếp đi vào nhưng xe của hắn vẫn không được đi vào.

Hai cha con cùng nhau đi ra ngoài, sau đó nhìn thấy một chiếc xe chạy thẳng vào, dừng ngay ở hoa viên lộ thiên của biệt thự.

Cửa xe mở ra, hai người từ trong xe bước ra.

Hai người này có một người bọn họ không xa lạ, đúng là Trịnh Gia Hòa, một người khác tuổi cũng không khác lắm so với Trương Đàm.

"Trịnh tổng." Trương Đình Nghiêm nhìn thấy Trịnh Gia Hòa, cười chào hỏi.

Trịnh Gia Hòa đối Trương Đình Nghiêm cũng không xa lạ, cùng hắn hàn huyên vài câu, mới đi vào trong nhà.

Trương Đình Nghiêm nhìn thấy Trịnh Gia Hòa cùng Cố Ngôn Tử song song đi vào Trịnh gia, trợ lý Chu ở phía sau giúp đỡ xách đồ đạc, không khỏi có chút giật mình.

Hắn còn tưởng rằng, Trịnh Gia Hòa thích một người đàn ông, hai vợ chồng già Trịnh gia sẽ nổi trận lôi đình, không nghĩ tới căn bản không những không nói năng gì, Trịnh Gia Hòa lại còn còn có thể mang người về Trịnh gia.

Trương Đình Nghiêm suy nghĩ cái gì, Trịnh Gia Hòa cũng không biết, hắn lúc này, đang cùng Cố Ngôn Tử nói về thói quen yêu thích của cha mẹ mình.

Cố Ngôn Tử nghe rất nghiêm túc, khi nhìn thấy cửa lớn Trịnh gia, còn nhịn không được có chút khẩn trương.

Chờ đi vào, nhìn thấy ba Trịnh từ trên sofa nhanh chóng đứng dậy, nghiêm túc nhìn mình, thì càng thấy khẩn trương: "Ông Trịnh, bà Trịnh, mọi người khỏe."

Ba Trịnh bị tiếng "Ông" này gọi đến khóe miệng vừa kéo, ông nhìn thoáng qua con trai, lộ ra vẻ tươi cười: "Tiểu Cố con cũng khỏe."

Thấy ba Trịnh cười, Cố Ngôn Tử cũng không không thấy khẩn trương như vậy nữa, nhìn ba Trịnh, cậu còn nhớ tới rất nhiều chuyện đời trước.

Sau khi Trịnh Gia Hòa qua đời, cậu gặp được vị trưởng bối này này, lúc ấy đối phương như vậy......

Cố Ngôn Tử hít sâu một hơi, cảm xúc khẩn trương tức khắc tiêu tán, mà bản lĩnh dỗ trưởng bối  nháy mắt đã trở lại.

Thời gian kế tiếp, Cố Ngôn Tử dỗ ba mẹ Trịnh đến vui vẻ.

Chẳng qua bọn họ vừa vui vẻ lại cũng không khỏi dùng ánh mắt đồng tình nhìn về phía con trai.

Lúc trước ba Trịnh còn nghĩ, con trai mình nói không chừng đã sớm đã cùng Cố Ngôn Tử ở bên nhau, sợ bọn họ tức giận mới không nói cho bọn họ biết, nhưng hiện tại vừa thấy......

Cố Ngôn Tử khi gặp mặt bọn họ vô cùng thản nhiên gọi "Ông bà" cũng gọi đến không có chút miễn cưỡng nào như thế này này...... Rõ ràng là không cùng con của họ ở bên nhau!

Đương nhiên, ba Trịnh cũng chỉ  thoáng đồng tình trong chốc lát, bởi vì ông rất nhanh phát hiện, con trai mình cùng Cố Ngôn Tử ở chung, nhìn đặc biệt ấm áp, dường như người khác chen không thể lọt vào được.

Cố Ngôn Tử cùng Trịnh Gia Hòa cùng nhau ở Trịnh gia ăn cơm chiều, buổi tối còn ở lại.

Ngày mai, trợ lý Chu sẽ đến đón bọn họ, đến lúc đó Trịnh Gia Hòa đi công ty, Cố Ngôn Tử thì đến điện ảnh Gia Thành.

《 Giang Sơn 》 đã cắt nối biên tập xong, còn có mấy đài truyền hình cố ý tỏ ý muốn mua...... Điền sản xuất để Cố Ngôn Tử qua đi nhìn xem thành quả.

Bộ phim《 Giang Sơn 》này, hoàn toàn là dựa theo kịch bản quay, trong lúc quay phim cũng đã bắt đầu cắt nối biên tập, mà hai ngày này, cắt nối biên tập đã  hoàn thành toàn bộ.

Sau khi phim truyền hình quay xong, lại phải trải qua quảng điện xét duyệt mới có thể chiếu phim.

Quảng điện xét duyệt vô cùng nghiêm khắc, nhưng điện ảnh Gia Thành cũng đã cùng bọn họ giao tiếp rất nhiều năm, đối bọn họ rất hiểu biết. Thời điểm viết kịch bản, cũng đã đưa ra nhiều khuôn sáo với Cố Ngôn Tử, thành ra hiện tại không cần lo lắng chuyện gì.

Mà lúc trước những chuyện trên mạng, không chỉ có khiến đoàn phim 《 Nam nhân biến nữ nhân 》 được nhiều người biết đến mà còn thuận tiện khiến 《 Giang Sơn 》 tuyên truyền ra ngoài, đài truyền hình có hứng thú đối với《 Giang Sơn 》 , tức khắc liền nhiều mấy đài.

Thế cho nên Điền sản xuất cùng Điền Thịnh Đông giống nhau, mấy ngày nay khí phách hăng hái.

Ba mẹ Trịnh đối với Cố Ngôn Tử đều vô cùng nhiệt tình, bọn họ sớm đã dọn dẹp xong phòng cho khách, cũng bố trí vô cùng ri kỷ.

Cố Ngôn Tử ở Trịnh gia hết buổi tối nau, không có chỗ nào thấy không tốt, chỉ là không cùng Trịnh Gia Hòa nói chuyện được nhiều, làm cậu ngay từ đầu có chút mất mát.

Nhưng khi Trịnh Gia Hòa gửi yêu cầu gọi video đến, mất mát này của cậu, lập tức liền tiêu tán.

Buổi sáng ngày hôm sau, Cố Ngôn Tử đến điện ảnh Gia Thành.

Điện ảnh Gia Thành tìm một phòng chiếu phim. Để cho phía đầu tư 《 Giang Sơn 》  còn có những người có ý đồ mua xem trước 3 tập của " Giang Sơn"

"Giang sơn" chủ yếu nói về thời kỳ Nam Tống. Kể về quá trình trưởng thành của một thiếu niên anh chơi trác táng sinh hoạt ở Hàng Châu phồn hoa.

Đồng thời, từ thiếu niên này triển khai, cũng đem lịch sử thời Nam Tống bày ra ở trước mặt người xem.

Ba tập đầu của chuyện xưa , cốt truyện rất chặt chẽ, nam nữ chính khác biệt là ở tập đầu tiên thì đã gặp nhau, chỉ là thân là công chúa nữ chính, lúc ấy nữ giả nam trang giấu thân phận.

Nam chính không biết nàng là công chúa, nhưng liếc mắt một cái liền nhìn ra nàng là nữ hài, còn năm lần bảy lượt trêu chọc, giả bộ không biết nữ chủ là nữ nhân, mượn danh nghĩa huynh đệ để kéo cái tay nhỏ gì đó......

Đương nhiên, hắn như vậy làm, không thiếu được những trận giáo huấn của nữ chủ.

Cố Ngôn Tử đời trước xem qua bộ phim truyền hình này, hiện tại xem lại, phát hiện rất nhiều chỗ cũng không giống nhau.

Tuy rằng mở đầu kịch bản củ bộ phim này cũng không có thay đổi, nhưng quay phim so với đời trước của cậu xem tốt hơn rất nhiều.

Cố Ngôn Tử tin tưởng, bộ phim nhất định có thể vô cùng hot.

Ý tưởng của những người khác thật ra cũng giống cậu, chờ ba tập phim truyền hình một phát xong, người phụ trách mua ở mấy đài truyền hình kia, đều cùng Gia Thành thương lượng.

Tuy rằng hiện tại bộ phim truyền hình này còn không có quá hot, nhưng nói trước một chút giá cả, thì cũng không thành vấn đề.

(Chương sau có nhân vật mới. Tui nghĩ là thúc đẩy mạch tình cảm 🤭)

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #danmei