Chương 33 + 34

Gừa: Chân thành xin lỗi mn quãng thời gian qua t không thể update truyện được vì lý do cá nhân. Nay t đã trở lại rồi nè :* :* :* Tiêu chuẩn của t vẫn như cũ, tốc độ edit có thể chậm nhưng một khi t đào hố thì sẽ lấp hố, tuyệt không đem con bỏ chợ. Thật sự vô cùng cảm ơn mn vẫn luôn chờ truyện và bao dung cho sự rề rà của Gừa nhiều ạ! Yêu yêu mn nhiều nhiều! :* :* :*


CHƯƠNG 33

Khoảng cách giữa mỗi tinh cầu thuộc Đế quốc bất đồng, thời gian giao nhận cũng bất đồng, nhóm người nhận được sớm nhất ngay trong đêm trước đã đăng bài nói rượu này không bình thường, nhưng vì số lượng quá ít, cho đến giữa trưa hôm sau, sau khi mọi người lục tục nhận được rượu, mới trở nên bùng nổ, chỉ trong 1 buổi cả Tinh Võng đảo lộn.

"Oh my God, tôi có say hay không vậy? Rượu này có phải có tác dụng trấn an chứng rối loạn lưỡng cực không? Hôm qua đầu tôi còn đau đến lăn lộn trên đất, hôm nay lúc nhận được rượu, nghĩ đến trước khi chết được uống rượu cấp S, coi như chết cũng may mắn, lại không ngờ sau khi uống xong, thế nhưng cảm thấy thật thoải mái."

"A a a, tôi cũng vậy, chứng rối loạn lưỡng cực của tôi không nghiêm trọng như anh, nhưng cũng thường xuyên ngủ không yên, tối qua tôi nhận được rượu, đã ngủ rất ngon."

"Tôi nhớ lúc rượu vang đỏ mới ra, có người nói rượu này có tác dụng làm dịu hệ tinh thần, có phải thật không?"

"Thật sự thần kỳ vậy sao? Sao của tôi còn chưa tới, sốt ruột, quá sốt ruột."

"Giơ tay, thật đó, thật đó, lần trước tôi cướp được một chai rượu vang đỏ, sau khi ông nội uống xong liền cảm thấy đỡ hơn hẳn, đi bệnh viện kiểm tra, bác sĩ cũng rất kinh ngạc khi hệ tinh thần bị tổn thương của ông thế mà được chữa trị, lần này tôi lại mua được một chai, a a a, hy vọng ông nội có thể khoẻ hơn."

"Thật may mắn nha, cả hai lần đều mua được, tôi đến một lần cũng chen không xong, tôi quyết định, về sau mỗi ngày đều ngồi xổm trên phòng livestream."

Có người nghĩ như vậy, lập tức chạy tới lót dép ngồi trên phòng livestream, nhìn mấy chục triệu người ngồi ngó phòng livestream không mở, ai cũng trợn tròn mắt, trong lịch sử từ khi nền tảng livestream ra mắt tới nay, có ai có lưu lượng lớn như vậy, dù phòng livestream không mở vẫn còn nhiều người ngồi chờ đến vậy?

"A, lại thêm một đám tới, đến đây đi, cùng ngồi với nhau cho zui!"

"Hàng trước có bán hạt dưa, coca, 10 điểm tín dụng 1 phần, ai cần giơ tay lên nào."

"Muốn sờ cún? Sờ sói? Hay muốn sờ hổ? Muốn sờ mèo cũng có thể, 10 điểm tín dụng 1 lần."

"Cậu bạn nhỏ, cậu bạn nhỏ lên chưa? Hôm nay cậu bạn nhỏ lên không? Giây vừa rồi cậu bạn nhỏ lên sao? Giây này cậu bạn nhỏ lên sao? Giây tới cậu bạn nhỏ lên sao?"

"Các người đều không có việc gì làm à? Sao thủ hết ở đây thế này?"

"Cậu bạn nhỏ nói cách 1 ngày sẽ ra một mẻ rượu, tôi phải cướp được trước."

"Hôm qua mới ra một mẻ, không phải mai mới có sao?"

"Chim dậy sớm có sâu ăn, chờ rượu sớm, cơ hội mua được rượu sẽ càng cao."

Lãnh Huân dạo một vòng trên mạng, cũng có chút sốt ruột, lạnh mặt gõ nhẹ thanh kiếm bên hông, hay nhìn ra hướng ngoài cung, cuối cùng vẫn nhịn không được đứng dậy đi ra ngoài.

Thị nữ A: "Vừa rồi Lãnh tướng quân sốt ruột gì vậy?"

Thị nữ B: "Có phải có tin của bệ hạ không?"

Hai người nhìn nhau, lập tức sắc mặt trắng chạch, thật vất vả bệ hạ không có trong cung mới nhẹ nhàng được chút, sắp quay về chế độ stress lại rồi.

Lãnh Huân dẫn theo phó quan đi thẳng đến cửa cung, ngoại trừ cấm vệ thì hoàn toàn trống trơn, không một bóng người.

Lãnh Huân: "Nhanh thúc giục công ty giao hàng tinh hệ."

Phó quan: "Vâng."

Lúc trước phó quan còn chưa coi trọng đơn rượu này lắm, nhưng nhìn thấy thảo luận trên Tinh Võng, hắn cũng có chút sốt ruột, rượu này thật sự thần vậy sao? Hắn lấy máy liên lạc ra, lại không ngờ không thể thông, chỉ có tiếng máy bận.

Lãnh Huân cũng nghe được tiếng trả lời máy móc truyền đến từ thiết bị đầu cuối, nghĩ nghĩ hỏi: "Có phải cậu ấy chưa gửi không?"

Phó quan nghĩ nghĩ, trả lời: "Có cần hỏi bệ hạ một tiếng không?"

Lãnh Huân nhàn nhạt quét mắt liếc phó quan một cái, nhẹ nhàng: "Cậu hỏi?"

Phó quan lắc đầu liên tục, hắn cũng không phải da trâu, muốn hối thúc bệ hạ, không dám đâu.

"Dùng tuyến quân đội truy cập." Lãnh Huân cũng chờ không nổi nữa, nhìn thấy trên Tinh Võng lại có người đăng lên mình nhận được rượu, nào là uống ngon như thế nào, rược trước kia uống đều là đồ bỏ, dùng đủ loại từ ngữ linh tinh để bình luận ca ngợi, thu hút sự chú ý của mọi người. Nhất thời Lãnh Huân cảm thấy người trên toàn thế giới đều nhận được rượu, chỉ hắn không có.

Phó quan dùng đường truyền của quân đội truy cập, cuối cùng cũng có người nghe máy, đối phương nghe hỏi về vấn đề vận chuyển tinh hệ, vội vàng xin lỗi. Không hiểu sao hôm nay không ngừng có người gọi điện đến, sợ tới mức bọn họ cho rằng đã xảy ra chuyện gì đó, lại phát hiện tất cả cuộc gọi đều hỏi về hàng hoá gửi từ Thạch Thị tinh, ước chừng cũng phải 100 đơn, số lượng không nhiều nhưng bọn họ lại như bị khí thế của mấy ngàn vạn người thúc giục, có thể thấy được mọi người sốt ruột chừng nào.

Dù sao thân phận của Lãnh Huân cũng đặc thù, vận chuyển tinh hệ rất nhanh đã giao rượu đến. Lãnh Huân ôm thùng hàng như ôm áo giáp chiến đấu cấp 3S, cẩn thận đi vào trong cung, thu hút không ít ánh mắt. Mở cái thùng nho nhỏ ra, được 10 chai. Đối với Lãnh Huân, đối với tiền tuyến mà nói thì không thấm vào đâu, nhưng với tư cách là quà tặng, đã là quá giá trị.

"Tướng quân, muốn mở một chai không?" Yết hầu phó quan trượt lên trượt xuống. Sau khi đọc bình luận trên Tinh Võng, hắn cũng rất muốn biết hương vị của rượu này.

"Cậu sẽ bị Tần Tiều xử." Tuy Lãnh Huân nói vậy nhưng vẫn cầm chai rượu lên lắc lắc, rượu trong như pha lê chuyển động, hương rượu thoang thoảng, mang lại cảm giác thoải mái khi ngửi, hắn nghĩ đến phần rượu uống được ở Thạch Thị tinh lần trước, thật sự rất ngon! Xem ra phải đi Thạch Thị tinh sớm chút thôi. Lãnh Huân ra quyết định, rất nhanh, kêu một người mang rương vật tư quân dụng đến, đóng gói rượu lại, gửi ra tiền tuyến.

Ngoại trừ khi cần thiết, Tô Thiếu Bạch từ trước đến nay không hay lượn Tinh Võng, không biết bản thân đã gây nên oanh động, cậu ôm cục bông khẩn trương nhìn Cố Nhược Vân ngồi đối diện cậu, cậu không ngờ ông nội Đường thật sự khuyên được người đến đây.

"Ngoại trừ rượu, anh thấy bao nhiêu điểm tín dụng một tháng thì thích hợp?" Đây là lần đầu tiên Tô Thiếu Bạch thuê người, không quá rõ ràng với quá trình tuyển nhân sự, người lợi hại như vậy, chỉ sợ bản thân nói chuyện không đúng.

Ông nội Đường về nói với cậu, điều kiện ông và Cố Nhược Vân đã bàn bạc, thù lao hy vọng là 3 chai rượu một tháng, nhưng Tô Thiếu Bạch cảm thấy quá ít. Cố Nhược Vân cười, ấn tượng của hắn với Tô Thiếu Bạch vô cùng tốt, cho nên khi ông nội Đường đến tìm hắn, lấy 3 chai rượu trao đổi mời hắn hỗ trợ quản lý xưởng rượu, hắn không chút do dự liền đồng ý, chỉ là không nghĩ tới "buổi phỏng vấn" hôm nay, thế mà còn bàn vấn đề tiền lương.

"Cậu Tô, tôi biết với thân thể hiện tại của tôi, còn có người chịu thuê tôi làm việc đã là vô cùng biết ơn, huống gì 3 chai rượu với tôi mà nói còn quan trọng hơn số điểm tín dụng này kia, chừng này được rồi."

Tô Thiếu Bạch: "Anh kêu em là Tiểu Tô giống ông nội đi anh!"

Cố Nhược Vân cười nhu hoà: "Được."

"Ba chai ít quá, em có giữ lại đủ cho trong nhà uống, anh cũng giống ông nội, mỗi ngày uống 1 ly đi, như vậy tốt hơn." Tô Thiếu Bạch nghiêm túc nói. Cố Nhược Vân nhìn ra được trong mắt cậu không có chút nào miễn cưỡng, ngược lại còn có lo lắng nhè nhẹ, "Anh uống khoẻ, lại làm việc giúp em, không phải em càng có lợi sao? Cho nên, điểm tín dụng một tháng bao nhiêu ạ?"

"Ha ha!" Cố Nhược Vân cười, hơi rũ mi, hốc mắt hơi nóng lên. Đứa nhỏ này có biết rượu của cậu đã oanh động trên Tinh Võng bao lớn không, lại nói với hắn như vậy, có thể mỗi ngày một ly như người trong nhà. Trái tim nguội lạnh 2 năm đột nhiên lại nóng lên, hắn đã từng vì hệ tinh thần bị hư tổn vì bị hãm hại mà thầm vô cùng hận thế nhân, giờ lại một lần nữa cảm thấy ấm áp vì đứa nhỏ lớn lên phấn điêu ngọc trác này. Trước khi hắn tới, ông nội Đường còn đưa ra một điều kiện khác, ngoại trừ quản lý xưởng rượu, còn muốn hắn kỳ một hiệp định không thể phản bội Tô Thiếu Bạch, trung thành với Tô Thiếu Bạch. Hắn đã do dự, muốn gặp lại Tô Thiếu Bạch rồi mới xem xét, giờ khắc này, hắn lại hận không thể lập tức ký bản hiệp định kia. Hắn thật tâm muốn bảo hộ đứa nhỏ tính tình thuần thiện này.

"Vậy thì 2000 điểm tín dụng đi!" Cố Nhược Vân ngẩng đầu, gương mặt nguỵ trang ôn hoà trước đó trở nên nghiêm túc kiên định.

"A!" Tô Thiếu Bạch ôm chặt cục bông, cảm thấy vẻ mặt nghiêm túc của Cố Nhược Vân rất có khí thế, vô cùng lợi hại, nhưng cậu vẫn yêu yếu nói: "Một vạn đi!"

Tô Thiếu Bạch thật sự cảm thấy mời Cố Nhược Vân giống như mời nhân tài đại học Harvard, 2000, cậu trả cũng thấy xấu hổ.

Cố Nhược Vân nghĩ nghĩ, cũng không tranh luận với Tô Thiếu Bạch mà đồng ý. Hai người lại trò chuyện một lúc, Tô Thiếu Bạch lên lầu, Cố Nhược Vân đi tìm ông nội Đường.

"Đồng ý ký sao?" Ông nội Đường cười ha ha nói.

"Ngay từ đầu ngài đã biết cháu sẽ ký chính thức, không phải sao?" Cố Nhược Vân cười nói: "Hôm này có ngài che chở cậu ấy như vậy, sau này, cháu sẽ chỉ có hơn không kém."

"Đáng giá." Ông nội Đường cười, rót ly rượu cho Cố Nhược Vân, cụng ly: Tư tưởng lớn gặp nhau.

Ngày tiếp theo, Tửu Hiệp và Cục phẩm rượu lại ra báo cáo kiểm định, một phần rượu nho, một phần rượu táo, độ thuần tịnh 70%, cấp S.

"A a a, cách một ngày, hôm nay lại có rượu để cướp, internet lần này của tôi tốc độ ánh sáng đấy, còn đổi luôn thiết bị đầu cuối, tôi không tin lần này không cướp được."

"Tế rượu trước, xin bệ hạ Đế quốc phù hộ cho tôi trúng 1 chai, một chai."

"Tỷ khẩn trương, tỷ khẩn trương, còn hơn 5 tiếng nữa bắt đầu đợt tranh cướp rồi. A a, rõ ràng trước đó hẹn 10 giờ, sao giờ đột nhiên dời lại đến 2 giờ chiều chứ."

"Gì chứ, huống hồ cậu bạn nhỏ đã nói, sẽ bốc thăm miễn phí hơn 10 chai, đừng phá, chờ xem đi!"

"Chỉ có tôi tò mò vì sao cậu bạn nhỏ lại lên trễ sao?"

Tô Thiếu Bạch cũng không hiểu, hôm nay cậu lên lầu, ăn sáng xong, đang chuẩn bị mở livestream, liền nhìn thấy một tốp quân nhân xuất hiện trước cổng nhà, sợ tới mức cho rằng tướng quân Gavin lại tới, không ngờ lại là tướng quân Lãnh Huân. Người này đã cứu cậu, Tô Thiếu Bạch có ấn tượng khá tốt với cậu, nghe được đối phương tới để mua rượu, cảm thấy rất bất ngờ, đặc biệt sau khi nghe lý do của đối phương, Tô Thiếu Bạch trầm mặc.

"Tôi cần không nhiều lắm, tôi cũng biết cho dù cậu có đưa toàn bộ số rượu cậu ủ được, đối với binh lính tiền tuyến mà nói cũng như muối bỏ biển, nhưng đối với binh lính đang cận kề cửa tử, đây lại là thuốc cứu mạng." Lãnh Huân vốn định mang chuyện tiền tuyến, thậm chí cả danh sách binh lính tử vong ở tiền tuyến vì chứng rối loạn lưỡng cực cho Tô Thiếu Bạch xe, hắn dám cam đoan, sau khi Tô Thiếu Bạch nhìn thấy danh sách này nhất định sẽ nguyện ý nhường lại phần lớn số rượu, nhưng hắn đã bị bệ hạ cảnh cáo. Sau khi Lãnh Huân ngẫm lại nhận ra cho dù là tướng lãnh sát sườn nơi tiền tuyến nhìn thấy danh sách tử vong kia còn đỏ mắt, một cậu bé còn chưa thành niên tính tình thuần hậu như Tô Thiếu Bạch nếu xem được, vậy sẽ để lại ảnh hưởng sâu sắc đến nhường nào.

"Ngoại trừ để lại cho nhà, tôi còn cần để lại một phần cho người xem, số còn lại tôi có thể để cho tiền tuyến, nhưng ..." Tô Thiếu Bạch nhìn Lãnh Huân, ánh mắt thanh triệt làm người không thể né tránh, "Làm sao anh có thể chứng minh được rượu có thể tới được tiền tuyến?"

Lãnh Huân chấn động trong lòng, cậu bạn nhỏ này, đơn thuần nhưng không ngốc, không hổ là người bệ hạ coi trọng.

"Tôi để cậu nói chuyện với nguyên soái nơi tiền tuyến?" Lãnh Huân cảm thấy đây là biện pháp duy nhất.

"Tôi cũng không biết người đó!" Tô Thiếu Bạch nói đến vô tội, trong đầu đang nghĩ đến mấy cái mánh khoé lừa bịp ở thế kỷ 21. Ví dụ như: Tôi là Tần Thuỷ Hoàng, trừ tiền. Lại như: Tôi là người Cục Công An, anh phạm tội.

Cũng không phải Tô Thiếu Bạch không tin Lãnh huân, mà do Lãnh Huân đột nhiên tìm tới làm cậu ý thức được một vấn đề, đó là rượu của cậu vô cùng hữu dụng, đặc biệt là với binh lính nơi tiền tuyến. Cậu hãy còn nhớ ngày đầu tiên đến Đế quốc, đã có 1 binh sĩ vì bạo phát tinh thần lực mà tử vong, nghĩ đến chuyện này cậu càng phải cẩn thận.

Lãnh Huân: "Cậu có thể lên Tinh Võng tìm thông tin nguyên soái Tần Tiều, lớn lên giống nhau như đúc."

Tô Thiếu Bạch: "Nếu anh tìm người hoá trang thành bộ dáng của anh ta thì sao?" Rốt cuộc, ở thế kỷ 21, makeup còn được công nhận chức năng đổi đầu.

Lãnh Huân nhìn cục bông: Cậu bạn nhỏ của ngàì làm khó nhau quá, ngài không lên tiếng sao?

Cục bông Đế quốc, nghiêng đầu, ngáp một cái, mơ mơ màng màng sắp thiếp ngủ trong lòng Tô Thiếu Bạch.

Tô Thiếu Bạch thấy vẻ mặt khó xử của Lãnh Huân, có hơi ngại ngùng, Lãnh Huân đã cứu cậu mà!

"Anh, có thể chuẩn bị một bộ văn kiện của chính phủ, là hợp đồng mua bán, tôi cần giữ 1 bộ." Tô Thiếu Bạch nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy cách này là đáng tin nhất.

"Đương nhiên được." Lãnh Huân nhịn không được nở nụ cười, cậu bạn nhỏ vẫn là cậu bạn nhỏ!

Bàn bạc về cơ bản, hai người hẹn 3 ngày sau gặp lại, Lãnh Huân phải quay về, hắn không mang theo dấu, phải quay về Đế tinh.

"Anh chờ một chút!" Tô Thiếu Bạch gọi Lãnh Huân, đặt bé mèo sang bên, chạy ra sân sau.

Lãnh Huân vỗ vỗ mũ quân mang lên, cảm thấy có kỳ quái, nhìn sang bệ hạ đang dựa vào sô pha một cách lười biếng.

"Đêm nay mang văn kiện lại đây, trẫm đóng dấu." Cục bông Đế quốc nhắm hai mắt, trong đầu Lãnh Huân vang lên tiếng của hắn, đường truyền vô cùng ổn định, xem ra bệ hạ đã bắt đầu khôi phục, cơ thể cũng bắt đầu lớn lên, hy vọng khi ngài ấy khôi phục được hình dáng vốn có sẽ không doạ cậu bạn nhỏ sợ.

"Rõ!" Lãnh Huân dựng thẳng sống lưng, cũng không ngồi mà đứng thẳng tắp.

Một lúc lâu, Tô Tiếu Bạch cuối cùng cũng đi lên, trong lòng ôm theo một thùng rượu đưa cho Lãnh Huân. "Anh gửi trước cho tiền tuyến một ít đi!"

"Cậu không sợ tôi lừa cậu à?"

"Lừa tôi một thùng rượu cũng không sao, nhưng nếu là sự thật, nếu có thể gửi đi tiền tuyến trước, vậy có thể uống sớm một ngày, không phải sao?"

Lãnh Huân tòng quân hơn 100 năm, đi theo bệ hạ ra tiền tuyến giết địch vô số lần, ngoại trừ chiến hữu hi sinh làm hắn rơi lệ, đây là lần đầu tiên bị một cậu bạn nhỏ làm cảm động. Lãnh Huân không nói gì, đứng thẳng người, chập gót chân, thực hiện quân lễ tiêu chuẩn với Tô Thiếu Bạch, sau đó rời đi.

"Cục bông, anh đột nhiên hơi lo lắng, rượu của xưởng rượu ủ ra thật sự có tác dụng trị liệu sao?" Tô Thiếu Bạch có hơi mờ mịt, Lãnh Huân đến làm cậu hơi áp lực.

Cục bông đang lười biếng nằm bò mở mắt ra, nhảy lên đầu vai Tô Thiếu Bạch, chân nhỏ chọc chọ mặt cậu, nhìn như đùa giỡn nhưng Tô Thiếu Bạch lại cảm thấy mình đang được an ủi.

"Nghĩ nhiều vậy làm gì? Làm thì làm thôi." Tô Thiếu Bạch một lần nữa tỉnh lại, ôm cục bông hôn một cái.

Cảm xúc tới nhanh, đi cũng nhanh, tâm tình thiếu niên luôn sạch sẽ làm người kinh ngạc cảm thán. Xử lý xong chuyện Lãnh Huân, cuối cùng Tô Thiếu Bạch mới có thời gian mở phòng livestream. Số người online là 3 tỷ, Tô Thiếu Bạch há hốc mồm, sắp bằng ½ dân số Địa cầu luôn rồi. Người xem livestream nhìn thấy Tô Thiếu Bạch cũng mừng rỡ thét chói tai.

"Lên lên lên lên, khui rượu, khui rượu đê."

"Cậu bạn nhỏ, rượu nhận được quá tuyệt vời. Tôi dám khẳng định rượu có tác dụng đối với tổn thương hệ tinh thần, thật sự có thể điều hoà chứng rối loạn lưỡng cực, uống lâu dài, tôi dám cam đoan nhất định có thể chữa khỏi loại bệnh tâm thần đáng sợ này.

"Cảm ơn cậu bạn nhỏ, ba tôi ... tôi thật sự đã cho rằng ông sẽ chết, chứng rối loạn lưỡng cực của ông đã đến thời kỳ cuối, tinh thần bắt đầu phân liệt, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng. Không ngờ bắt được 1 chai rượu của của cậu bạn nhỏ, sau khi uống hai ngày, bệnh tình thế mà có dấu hiệu thuyên giảm, cậu bạn nhỏ, cậu là ân nhân của cả nhà chúng tôi."

"A a, nhà tôi cũng vậy."

"Nhà tôi cũng vậy."

"Là người qua đường, không mua được rượu, muốn hỏi là quả thật lợi hại vậy sao? Vì sao phía chính phủ còn chưa ra thông báo gì?"

"Tôi vô cùng tin tưởng hiệu quả của rượu là thật, phía chính phủ phản ứng cũng quả thật chậm, đánh giá kém."

Chính phủ Đế quốc: Các người cho rằng chúng tôi không hét chói tai sao? Phía trên có lệnh, yêu cầu chúng tôi im lặng.

"Có tác dụng thì tốt. Hôm nay chúng ta rút thăm trúng thưởng 20 chai, vẫn là rượu nho và rượu táo trước đó, mỗi loại 10 chai. Còn có, sắp tới không có loại rượu mới ra lò, sẽ không livestream bán rượu, chúng ta livestream mở xưởng rượu." Tô Thiếu Bạch nghĩ đến xưởng rượu, sẽ rất đau đầu và bận rộn. Livestream mở xưởng rượu là khoẻ nhất, thiết bị đầu cuối chỉ cần chuyển thành trạng thái drone bay theo cậu là được.

"Được được, chỉ cần cậu bạn nhỏ livestreamm thì livestream gì cũng được."

"Vậy bốc thăm trước đi!" Tô Thiếu Bạch dứt lời, thiết bị đầu cuối chấp hành mệnh lệnh.

Phòng livestream trợn tròn mắt, nhanh dữ vậy? Nhanh cầu rượu thôi nào. Thiên thần, thượng đế, thần tiên, ... và bệ hạ Đế quốc lại lần nữa xuất hiện, nguyên nhân rất đơn giản, lần trước 3 người trúng thưởng đều cầu bệ hạ Đế quốc.

Hai mươi danh ngạch rất nhanh được chọn ra, tiếp theo Tô Thiếu Bạch tuyên bố đóng livestream, sau đó chuẩn bị lên rượu bán.

"Không phải chứ, mới 20 phút mà!"

"Cậu bạn nhỏ, vì sao hôm nay lại nhanh như vậy, tâm sự mỏng với chúng tôi đi mà!"

"A a, chúng tôi mới tới, rượu cũng chưa nếm thử, cho chúng tôi thử chút đi mà, mỗi loại một ly nè."

Tô Thiếu Bạch thấy phòng livestream như vậy cũng cảm thấy tắt ngang không tốt lắm, vì thế quyết định tiếp tục 15 phút cho mọi người phẩm rượu.

Thanh nhã, ngọt thơm, hương rượu vấn vương nơi chóp mũi, nhu hoà và đầy đủ thấm đẫm trong khoang miệng.

"Uống quá xá ngon, tôi chưa từng uống rượu ngon như vậy, a a a, cậu bạn nhỏ, cậu quá lợi hại."

"Tôi, tôi, tôi vì sao hồi trước không sớm phát hiện phòng livestream này chứ, hối hận quá, tỷ hối hận."

"Yên tâm đi, ông còn xếp trước tận hơn 60 tỷ dân Đế quốc mà, sau này sẽ còn hơn 60 tỷ người hối hận vì không có mặt ở livestream hôm nay đấy, ha ha ha."

Fans cũ đắc ý cười to, cười đã đời. Thời gian cũng cận kề, phòng livestream sắp đóng lại kéo theo đủ tiếng kêu khóc, bất quá mọi người biết Tô Thiếu Bạch muốn đi xem đất chuẩn bị mở xưởng rượu, mọi người liền ngoan ngoãn nói hẹn gặp lại với Tô Thiếu Bạch.

Sau khi Tô Thiếu Bạch offline, lấy thiết bị đầu cuối ra tìm account người xem từng nói ba cô sắp chết. Tô Thiếu Bạch nhắn tin cho đối phương, còn khiến đối phương tưởng nhầm là kẻ lừa đảo, sau khi mở chế độ thực tế ảo mới dám tin là Tô Thiếu Bạch thật. Sau khi nghe lý do Tô Thiếu Bạch liên lạc liền khóc như thác đổ. Lần đầu tiên Tô Thiếu Bạch cảm nhận trực tiếp được lời Lãnh Huân nói là đúng: Đây là thuốc cứu mạng.

Đợt bán rượu này Tô Thiếu Bạch ra chỉ có 800 chai rượu, hơn 3 tỷ người giành, ai ai cũng đỏ mắt, cuối cùng chỉ 800 người được, tiếng kêu rên một mảnh trời. Vì thế đối với xưởng rượu, mọi người càng mong đợi, hận không thể xây luôn trong ngày mai.

Về xưởng rượu, Tô Thiếu Bạch cũng chưa dự định làm quá lớn. Vốn xưởng rượu này Tô Thiếu Bạch chuẩn bị để chuyên ủ rượu trái cây, rượu vàng và rượu trắng không giống, loại trước là sản xuất rượu, loại sau là chưng cất rượu, xưởng rượu cũng phải tách ra, vì vậy phải xây 2 xưởng rượu, lớn hơn chút so với xưởng rượu nhỏ cũ của nhà cậu là được. Cậu nhắm khu đất trống bên cạnh nhà họ Đường, khu đất đó không thuộc về ai nên Tô Thiếu Bạch trực tiếp mua luôn. Bởi vì hoang vắng, lại là vùng ngoại ô gần núi, có thêm Lãnh Huân nhúng tay vào, mua được với giá vô cùng hời. Kế tiếp là xác định thời gian khởi công, ý mọi người đều là càng sớm càng tốt, vì thế định là 3 ngày sau.

Hôm nay chạy tới chạy lui Tô Thiếu Bạch mệt vô cùng, về nhà, ăn cơm tối xong, ôm cục bông tắm rửa xong liền đi ngủ.

Lãnh Huân cũng không về Đế tinh, tìm một nơi ở lại, chuẩn bị một phần văn kiện, buổi tối chạy đến trước nhà họ Đường đứng bồi hồi một lúc lâu mới thấy hoàng đế bệ hạ khoan thai đi xuống trễ. Cục bông lấy nút không gian treo trên dây đeo cổ, sau đó lấy văn kiện trong nút không gian ra, ký lên đó.

Ngày hôm sau, Tô Thiếu Bạch rời giường nhìn thấy trên cổ cục bông treo một cái thẻ bạch ngọc. "Cục bông, sao em có cái thẻ này? Là kiểu thẻ theo dõi tiêm chủng à?" Tô Thiếu Bạch ôm cục bông, cẩn thận quan sát tấm thẻ. Sờ có cảm giác giống đá, mát mát lạnh lạnh, màu trắng sữa, ở giữa có khắc một đồ án, là một loài động vật nhỏ có cánh, có sừng, hai lỗ tai thật dài được khắc tỉ mỉ sống động, nhìn vô cùng quen mắt, chỉ là nhất thời không nhớ nổi là con gì, nhưng ——

Tô Thiếu Bạch ôm cục bông qua, so sánh chính diện, "Cục bông, vì sao anh cảm thấy sau khi em lớn lên, lỗ tai càng dài, càng nhọn giống thỏ vậy?" Tô Thiếu Bạch nhìn thẻ ngọc, lại nhìn vẻ mặt vô tội của cục bông, so tới so lui, quả thật cảm thấy cục bông không giống con vật trong thẻ ngọc mà càng giống thỏ hơn.

"Anh sẽ không nuôi trúng một bé thỏ chứ!" Tô Thiếu Bạch ôm cục bông đứng dậy đi vào phòng tắm, nghĩ cả trăm lần cũng không ra, có thể là thời đại tinh tế, hình thái động vật có sự thay đổi cũng nên! Tô Thiếu Bạch thầm nghĩ hướng này, cũng cảm thấy rất đúng.

Vệ sinh xong, Tô Thiếu Bạch mới xuống tầng đã thấy Lãnh Huân và phó quan của hắn ngồi trên bàn ăn nhà mình, giật cả mình. Lãnh Huân và phó quan phản ứng rất nhanh, nhìn thấy Tô Thiếu Bạch xuống nhà, hai người đứng "vèo" dậy, sống lưng thẳng tắp, chờ Tô Thiếu Bạch ngồi xuống mới lại ngồi xuống.

"Lãnh tướng quân, đến sớm vậy sao?" Tô Thiếu Bạch cho rằng 3 ngày sau hắn mới đến.

"Đúng vậy, dùng siêu tinh hạm vận tốc ánh sáng." Lãnh Huân kéo kéo mũ, cũng không biết cậu bạn nhỏ có tin không nữa.

"Thật lợi hại, thì ra khoa học kỹ thuật phát triển đến như vậy." Vẻ mặt Tô Thiếu Bạch đầy sùng bái, phi thuyền lần trước cậu đã thấy rất nhanh, không ngờ còn có loại nhanh hơn.

Lãnh Huân: "......"

"Ăn sáng trước đi!" Ông nội Đường thấy Lãnh Huân không rành đối đáp với Tô Thiếu Bạch, vội vàng đến giải vây.

"Gần đây con luôn dậy trễ, mấy ngày rồi chưa gặp được Tinh Hà và Tinh Thần." Tô Thiếu Bạch ăn cháo, cảm thấy đã rất lâu không nói chuyện với bọn họ.

"Tụi nó phải đi học, thứ bảy chủ nhật là có thể chơi cùng con rồi." Mẹ Đường cười nói.

"Cũng không phải." Tô Thiếu Bạch cười ngượng ngùng, tuy cậu bận nhưng quả thật cũng cảm thấy hơi yên ắng. Lúc trước có Đường Tinh Thần theo trước theo sau, bản thân cậu cũng là đứa nhóc con, cũng ham chơi, nhưng gần đây vẫn luôn bận ủ rượu cũng chưa được nghỉ ngơi. Giờ mẹ Đường đã đi làm lại, ông nội Đường giúp cậu xử lý lập xưởng rượu, cậu chỉ còn lải nhải tự nói chuyện với cục bông, lải nhải chuyện địa cầu.

Sau khi cơm nước xong, mẹ Đường đi làm, ông nội Đường tưới hoa, Tô Thiếu Bạch và Lãnh Huân ngồi trong phòng khách, một tập văn kiện được đặt trước mặt Tô Thiếu Bạch.

Chỗ ký tên: Tông Chính Thuấn.

Đóng dấu: Tông Chính Thuấn.

Tô Thiếu Bạch: "......"

Tui dạo này bị bạo quân theo dõi sao?

Tác giả có lời muốn nói: <Yến Bộc Dư Đàm>: Đông Hải có thú gọi là Hống, hình dạng giống thỏ, tai dài nhọn, mình dài hơn 1 thước, sư sợ nó, rống một cái thi thể dưới nước liền phân huỷ, tuy thể hình nhỏ nhưng có thể đánh thắng rồng và ăn thịt rồng.

Giả thiết Hống phân theo nhiều thời kỳ, mỗi thời kỳ hình dáng đều khác nhau, đây là căn cứ các ghi chép để thiết lập giả thiết: Hiện tại giống mèo, khi bé giống thỏ ... hình thái sau này sẽ từ từ bật mí.

Gừa: T search Google thì tìm được mô tả Hống thế này: "Đặng Long, Vọng Thiên Hống, Triêu Thiên Hống hay Hống là một sinh vật huyền thoại trong thần thoại Trung Quốc. Đặng Long có 10 đặc điểm giống động vật: sừng hươu, đầu lạc đà, tai mèo, mắt tôm, miệng lừa, bờm sư tử, cổ rắn, bụng thận, vảy cá chép, chân trước đại bàng và chân sau hổ.Truyền thuyết kể rằng, Đặng Long là một trong những người con của Long, có thói quen đứng gác. Thường được đặt trên các cột hoa biểu, do có thói quen ngẩng lên trời mà rống, nên nó tượng trưng cho việc gửi những thông điệp của thiên đình tới con người và ngược lại, gửi những lời nguyện cầu của con người tới thiên đình. Cũng có truyền thuyết nói rằng, Quán Thế Âm cưỡi trên Đặng Long, do đó nó có tên là Triêu Thiên Hống. Trong Thuật dị ký lại viết, Đặng Long là một sinh vật sống tại biển Hoa Đông, ăn não rồng, bay trên trời và rất hung dữ. Khi chiến đấu với rồng, nó có thế phun ra lửa mấy trượng để đánh bại con rồng. Vào mùa hè năm Khang Hi thứ 25, ba con giao long và hai con rồng đã chiến đấu với Đặng Long, sau khi giết chết một con rồng và hai con giao long, Đặng Long đã bị giết chết và rơi xuống một thung lũng, thân dài mấy trượng, giống ngựa, có vảy. Sau khi chết, những chiếc vảy bay lên trong ngọn lửa.Đặng Long mang đến các hiện tượng thiên văn mang lại hòa bình và thịnh vượng, do đó được nhiều hoàng đế thờ phụng. Khi có Đặng Long ở bên, nó có thể giúp các vị vua phân biệt chính nghĩa và tà ác, đảm bảo đất nước thịnh vượng lâu dài. Sau khi hoàng đế qua đời, Đặng Long sẽ ở bên và giúp liên lạc giữa cõi sống và cõi chết, giúp hoàng đế vượt qua kiếp luân hồi khác. Do đó, Đặng Long được xem là tượng trưng cho sự công bằng và đạo đức. Đặng Long được tôn sùng là một thần thú vĩ đại tại Trung Quốc vì nó giúp xua đuổi tà ác khỏi chủ nhân, chống lại những ước muốn xấu xa, xua tan vận xấu, chiêu tài và bảo vệ tiền tài." – Wiki.


CHƯƠNG 34

Dấu ấn này vô cùng uy vũ, giống như mấy cái ấn ngọc tỷ Tô Thiếu Bạch xem trong phim cổ trang ở thế kỷ 21, vô cùng khí thế, nhưng nét chữ có hơi kỳ, quanh co khúc khuỷu như chữ con nít nhưng trong nét bút lại mang theo sự sắc bén. Lãnh Huân thấy Tô Thiếu Bạch nghiêm túc nhìn chằm chằm chỗ ký tên như vậy, trái tim đánh bùm bụp.

Bệ hạ con chưa thể khôi phục chân thân, lúc ký tên chỉ dùng hai móng vuốt cầm bút viết, lúc ấy hắn đã muốn nhắc nhở, bất quá nghĩ đến tính tình bệ hạ, vẫn nên im miệng thì hơn, hiện giờ xem ra quả nhiên có vấn đề!

"Chữ này, thật độc đáo! Ha ha." Tô Thiếu Bạch cười gượng hai tiếng, trong đầu xuất hiện hình ảnh một ông lão cầm bút, bởi vì lớn tuổi nên cầm không được vững nhưng vẫn run run kiên cường ký xuống ba chữ "Tông Chính Thuấn" này, "Có thể hiểu."

Lãnh Huân: Vì sao cảm thấy cách hiểu của cậu lành lạnh ta?

Cục bông đang dựa vào sô pha nghe được Tô Thiếu Bạch gượng cười, nháy mắt tạc mao: 'độc đáo' là ca ngợi, à?

Rượu thì 2 ngày nữa mới ra, sau khi hẹn thời gian với Lãnh Huân xong, hắn liền đưa quân lính rời đi. Bản vẽ quy hoạch xưởng rượu rất quan trọng, trước mắt xưởng rượu của Tô Thiếu Bạch có điểm khác với xưởng rượu ở Đế quốc, bản vẽ phải do cậu tự vẽ ra. Tiễn Lãnh Huân đi, cậu liền quay về sân thượng bận rộn nằm bò vẽ bản vẽ. Cố Nhược Vân cũng bắt đầu bận, đi khắp nơi giúp cậu tìm trang thiết bị ủ rượu cần thiết, liên hệ đội xây dựng công trình. Ông nội Đường lại rảnh rỗi, ngoại trừ trồng hoa, chính là đi chỗ này chỗ kia một chút, hỏi thăm có người nào thích hợp phụ giúp xưởng rượu không. Trong mắt ông nội Đường, tay nghề là một chuyện, quan trọng hơn cả là phẩm hạnh người đó.

Tô Thiếu Bạch không phải xuất thân kiến trúc sư chuyên nghiệp, bắt cậu vẽ ra một bản vẽ kiến trúc là chuyện vô cùng không dễ dàng. Có rất nhiều hình tròn rồi hình vuông, sau đó dùng bút ghi chú, nơi này là phòng ủ rượu, nơi này là sân phơi, cục bông bên cạnh nhìn đến mức muốn nhảy vào tự mình ra tay, đương nhiên, nó cũng đã làm vậy, kết quả là một dấu móng vuốt được ấn xuống trên mặt giấy.

"Cục bông, móng vuốt của em có thể làm Logo xưởng rượu của chúng ta nha." Tô Thiếu Bạch cầm bản vẽ, nhìn dấu chân có chút giống vuốt ưng, nghĩ nghĩ, lấy mực nước, ấn chân cục bông vào rồi ấn lên giấy, hình dạng ẩn ẩn giống vuốt ưng, dáng vẻ đặc biệt lợi hại.

Cục bông Đế quốc: "......" Nó nâng móng lên, ấn xuống trán Tô Thiếu Bạch, một dấu ấn đen ịn lên bờ má trắng nõn.

"Cục bông!"

"Miêu!"

Một người một mèo lại đánh nhau rồi.

Tô Thiếu Bạch vẽ bản vẽ hết 2 ngày, sau khi Cố Nhược Vân gửi cho công ty xây dựng, ngày tiếp theo người phụ trách bên đối phương đã đến trao đổi với Bạch Mộ Hàng cả buổi, tạo thành một bản vẽ 3D, Tô Thiếu Bạch đi ở trong giống như đi trong xưởng rượu đã xây dựng hoàn chỉnh, cũng giúp cậu dễ dàng nhận ra chỗ nào có lỗi và điều chỉnh kịp thời. Bản vẽ 3D hoàn mỹ ra đời vào buổi tối hôm đó, sau khi thương lượng, quyết định ngày mai động thổ.

"9 giờ đi, 9 giờ động thổ." Tuy Tô Thiếu Bạch không mê tín nhưng người Hoa Hạ động thổ luôn chú ý canh giờ, cậu cảm thấy giờ Thìn khá tốt.

Những người khác không có ý kiến gì, Tô Thiếu Bạch liền đăng thông tin này lên mục thông báo của phòng livestream.

"A a a a a, thét chói tai vì sướng."

"Mở xưởng, ha ha ha, mấy ngày nay tui sống một ngày dài bằng cả 1 năm, mỗi ngày đều lượn lờ bài đăng của những người giành được rượu, cuối cùng cũng chờ được ngày hôm nay."

"Có xưởng rượu, sản lượng không phải sẽ chỉ mấy chục mấy trăm chai, mà là mấy ngàn mấy vạn, cả mấy chục vạn, đến lúc đó nhất định có thể mua được."

"Thật kích động, thật quá kích động, làm sao bây giờ? Nói mẹ tui đánh một trận có đỡ kích động hơn không nhỉ?"

"Tôi chạy quanh khu nhà thét chói tai đã bị hất mấy chậu nước rồi, sau đó tôi kể tin này với bọn họ, bọn họ liền theo tôi vừa chạy vừa hét."

"9 giờ, nhất định không thể đến trễ, nhất định đúng giờ online."

"Đúng giờ? 6 giờ tui phải dậy, tui muốn bóc tem."

"Ngày mai tôi đi làm a!"

"Ngày mai bé cũng phải đi học."

"Cậu bạn nhỏ có muốn lùi giờ lại không!"

"Cút, lùi lùi con khỉ, không làm nữa thì biết sao được?"

"Không, ngày mai nhất định phải động thổ khởi công, nhất định phải là ngày mai, ai dám phản đối, chúng ta tới đấu một trận."

"Tụi tôi phải đi làm đi học thì làm thế nào đây! Ô ô ~"

Mọi người: "Xem lén."

Tin tức Tô Thiếu Bạch muốn khởi công dẫn tới không ít chú ý, lên hotsearch đã là chuyện bình thường, không nghĩ tới một ít truyền thông phía chính phủ cũng đưa tin. Một người nổi tiếng ở Đế quốc cũng chia sẻ thông báo của Tô Thiếu Bạch, hơn chục tỷ fans đều là fans thật, hiệu quả dẫn dắt oanh động dị thường.

Từ tối hôm Tô Thiếu Bạch đăng thông tin này đã có không ít người tới xếp hàng trước phòng livestream, cho đến hôm sau, trời chưa sáng đã có người ùn ùn tiến vào. Thời gian ở các tinh cầu của Đế quốc cũng bất đồng, có người buổi tối, có người buổi sáng luân phiên, phòng livestream còn chưa mở đã có hàng ngàn vạn người ngồi canh.

Giám đốc nền tảng M4 nhìn thấy, âm thầm thêm dấu V vàng cho Tô Thiếu Bạch.

Fans: "Mấy người phải sớm cấp mới đúng, đánh giá kém!"

Hôm nay Tô Thiếu Bạch cũng có chút kích động, người nhà họ Đường cũng như vậy. Trời sáng, Đường Tinh Hà và Đường Tinh Thần phải đi học, hai chị em vô cùng tiếc nuối không thể tham gia động thổ khởi công.

"Ừm, đẹp đẹp." Ông nội Đường đi vòng quanh Tô Thiếu Bạch, không ngừng gật đầu.

Hôm nay Tô Thiếu Bạch không ủ rượu nên ăn mặc tương đối thoải mái. Áo hoodie trắng kết hợp với quần yếm sọc trắng, quần yếm tầm ngang ngực, phía trước có một cái túi to, mặc lên càng làm người mặc trắng nõn mềm mụp, cười rộ lên rất ngọt ngào, trông cực kỳ ngoan ngoãn.

"Bên ngoài nắng quá, đội mũ đi con!"Mẹ Đường về phòng, cầm ra cái mũ lưỡi trai màu đỏ cho Tô Thiếu Bạch. Đây là bà đã tính mua cùng quần áo, nhìn Tô Thiếu Bạch chạy tới chạy lui giữa nhà và xưởng rượu, vừa nắng vừa nóng, đau lòng chết mất.

"Được, có thể đi rồi." Ông nội Đường nhìn thời gian, được rồi.

"Cục bông, chúng ta đi thôi." Tô Thiếu Bạch xoay người, ánh mắt trực diện một đôi mắt tối tăm, đôi mắt này mang theo quá nhiều cảm xúc làm Tô Thiếu Bạch bỗng nhiên hoảng hốt, cục bông sao càng giống con người dữ vậy. Sao có thể! Tô Thiếu Bạch dùng sức lắc lắc đầu, đưa tay bế cục bông vào túi to trước ngực. Cái túi này rộng từ ngực xuống bụng, hai bên trái phải còn có hai cái lỗ nhỏ có thể cho chân trước vào.

Ba người đi từ nhà ra, Cố Nhược Vân đã chờ bên ngoài, uống rượu liên tục hơn 1 tuần, tinh thần lực của Cố Nhược Vân tuy vẫn chưa khôi phục nhưng thân thể đã tốt hơn nhiều, không còn đi một chút lại phải nghỉ nửa canh giờ. Bốn người đi vào vị trí xưởng, kiến trúc sư đã vẽ sẵn đường cắt trên mặt đất, có sẵn mấy cái xẻng, chỉ còn thiếu Tô Thiếu Bạch tới thực hiện nghi thức khởi công mà thôi. Tô Thiếu Bạch nhìn đồng hồ thấy thời gian cũng sắp đến, nên mở livestream lên.

"A, tôi chờ muốn sốt cả ruột, cuối cùng cũng mở livestream rồi."

"Từ 5 giờ sáng tôi đã thủ ở đây, vốn tưởng mình là người đầu tiên ngồi canh ở phòng livestream, không ngờ phòng livestream luôn có người túc trực."

"Đầu tiên, ông đừng mơ hảo, có thể chen chân vào 100 người đầu tiên đã là thắng lợi rồi."

"Từ từ, a a a, cậu bạn nhỏ hôm nay tỷ đáng yêu! Người càng thêm bling bling bling."

"Đệch, đệch, thật ngốc thật manh, đây là ai mua quần áo cho cậu bạn nhỏ thế, mỗi ngày chúng ta đều mặc như vậy có tốt không, quá đẹp, muốn ôm qué chời."

"Ô ô ~, muốn ôm cậu bạn nhỏ nâng lên cao quá đi, ngoan, nói chị nghe cưng muốn ăn kẹo hay muốn uống sữa?"

Tô Thiếu Bạch: "......"

"Tiểu Tô, thời gian sắp tới rồi." Cố Nhược Vân nhắc nhở, hắn đứng sau lưng Tô Thiếu Bạch, vừa phát ra tiếng đã dẫn tới ánh mắt của những người khác, mọi người nháy mắt dại ra. Nếu nói Tô Thiếu Bạch xinh đẹp như bé con, làm người xem có cảm xúc muốn bảo vệ, thì vẻ đẹp của Cố Nhược Vân lại làm người kinh diễm, muốn nói chuyện yêu đương.

"A a a, cậu bạn nhỏ, giới thiệu một chút đi, là ai đấy!"

"Đẹp quá đi, tui muốn yêu đương, không, tui, máu mũi."

"Anh Nhược Vân, anh chào hỏi với mọi người một câu đi ạ!" Tô Thiếu Bạch lùi ra sau một bước, để người xem livestream có thể nhìn rõ hắn. Quả nhiên, ngoại hình xuất sắc của Cố Nhược Vân đã dấn đến một trận gào thét chói tai.

"Chào mọi người, tôi là Cố Nhược Vân, quản lý của Tiểu Tô." Biểu cảm Cố Nhược Vân nhàn nhạt, gật đầu với người xem, sau đó quay đầu đi, nói với Tô Thiếu Bạch: "Còn hai phút."

Người xem livestream: "......"

Hôm nay là nghi thức động thổ và khởi công, nghi thức cũng đơn giản, Tô Thiếu Bạch cầm xẻng, sạn xúc đất rồi hất xuống là được. Tuy đơn giản nhưng mọi người cũng khẩn trương, nhìn Tô Thiếu Bạch cầm cái xẻng, 2 tỷ người online hít thở nặng hơn, đất bị xới xúc lên hất xuống, tiếng hoan hô cùng tiếng pháo hoa đồng thời vang lên khắp phòng livestream.

"Chúc mừng cậu bạn nhỏ khởi công xưởng rượu."

"Chúc mừng khởi công."

"Chúc mừng, chúc mừng."

"Tôi, tôi, quá kích động, tôi lại kích động, làm vỡ đội hình rồi, a a a a a a , chúc mừng cậu bạn nhỏ."

"Ngao ngao, nghĩ đến sau này tôi cũng có thể mua được rượu, tôi cũng thật kích động, ha ha ha, nào, chúng ta cùng nhảy múa ăn mừng nào!"

"Đúng rồi, đúng rồi, tên xưởng rượu là gì thế?"

"Là Lam Tinh." Tô Thiếu Bạch cười nói, "Đúng rồi, Logo xưởng rượu cũng có rồi." Tô Thiếu Bạch đưa tay vào túi tìm tìm, lấy ra một tờ giấy, mở ra trước mặt người xem, trên giấy là một dấu chân khí phách uy vũ.

"Phốc, mạnh dạn đoán là dấu chân của cục bông."

"Ha ha ha, cậu bạn nhỏ, cậu cũng thật lười biếng, nhưng, đúng là đẹp mắt."

"Đúng rồi, có khui rượu không?" Có người chờ mong hỏi trên livestream.

"Không thể khui rượu, tôi phải lên núi xem nguồn nước," Tô Thiếu Bạch giải thích, "Sau này ủ rượu đều sẽ dùng nước suối, cho nên cần dẫn nguồn nước vào, tôi định đi xem tuyến đường thế nào."

"Cùng đi đi, cùng đi đi, chúng tôi tham vấn cho cậu."

"Đúng vậy, tôi học ngành kỹ thuật tài nguyên nước ở Học viện Hoàng gia, rất quen thuộc với môi trường nước, cậu bạn nhỏ, tôi bao tất."

"Đừng vậy mà, mở miệng ra là Học viện Hoàng gia, trường khác như chúng tôi lăn lộn sao đây? "Cậu bạn nhỏ, tôi học quản lý môi trường, tôi cũng có thể giúp cậu xem xét môi trường xung quanh."

"Nói tới nói lui ý chính là đừng tắt livestream nhá! Cậu bạn nhỏ, không thể chỉ mới livestream hơn 10 phút đã tắt rồi đúng không nào, đúng không nào!"

"Được nha, mọi người cùng đi đi." Tô Thiếu Bạch leo núi một mình cũng rất chán, có thể có phòng livestream đi cùng, vừa đi vừa nói chuyện phiếm, vui còn không hết ấy chứ.

Đây không phải lần đầu Tô Thiếu Bạch đi lên suối trên núi, nhưng trước đó đều là đi theo đường đã có sẵn, lần này vì dẫn nước, đường đi khác hoàn toàn, đất cứng không dễ đi, vài lần hụt chân thiếu chút té ngã, người xem livestream cũng kinh hồn táng đảm, thật vất vả đến được chân núi, quanh người cậu đã dính đầy gai, tay Tô Thiếu Bạch cũng xước vài đường.

"Nếu không hay về đi, tôi xem mà đau cả lòng."

"Đúng vậy, không thì đem rựa theo vừa chặt cây vừa đi cũng được, đau quá đi."

"Không sao, chỉ xước nhẹ thôi." Tô Thiếu Bạch không để ý vết thương nhẹ này.

Thật vất vả mới lên được núi, Tô Thiếu Bạch đưa mọi người tiếp tục đi, nhìn thấy không ít hoa cúc dại, và hoa cỏ dại các loại trên đường, Tô Thiếu Bạch hào hứng nảy ra ý định, "Có một loại rượu gọi là Bách Hoa Tửu, mùa xuân là thời điểm hoa dại nở nhiều nhất, tôi sẽ ủ cho mọi người nhé!"

"Bách Hoa Tửu, vừa nghe tên đã biết uống ngon, muốn muốn muốn."

"Được nha được nha, tôi ghi chú kỹ trong notebook rồi, mùa xuân tới chúng ta ủ Bách Hoa Tửu."

"Tôi nghĩ tới rượu vàng, không đến 1 tháng nữa là có thể khui niêm rồi ha!"

"Đáng tiếc cho rượu Hoa Điêu của tui, còn phải đợi 3 tháng nữa mới ủ được! Sau đó còn phải ủ lên men trong bao lâu nữa không biết."

Tô Thiếu Bạch nghe phòng livestream nhắc đến thời gian, bỗng nhiên nghĩ đến bản thân đã đi đến nơi này hơn 3 tháng.

"A, hương thơm gì thế?"

"Đúng nè, thơm quá!"

"Là hoa quế."

"Đúng là hoa quế." Tô Thiếu Bạch dừng chân, cẩn thận ngửi, cậu muốn tìm ra vị trí hoa quế, nhưng mùi hoa phảng phất tựa như được thổi đến từ 4 phương 8 hướng, đứng giữa rừng khó tìm ra được phương vị.

Nhắm mắt lại, cảm giác sẽ càng nhạy bén. Ánh mắt rực rỡ muôn màu bao phủ dung mạo như hoa của cậu thiếu niên, cằm hơi nâng, cánh môi hồng nhuận xinh đẹp mang theo ý cười nhàn nhạt, mắt nhắm lại, tựa như đang chờ người yêu hôn môi. Hơn 2 tỷ người xem livestream không khỏi nuốt nước miếng, nhìn chằm chằm không rời mắt.

"Miêu!" Âm thanh mang theo uy hiếp đánh tỉnh đám người xem đang mơ màng trên phòng livestream, hàn ý xông thẳng lên đầu, nháy mắt thanh tỉnh.

"Rồi, bên này." Tô Thiếu Bạch hoàn toàn không phát hiện dị thường vừa rồi của phòng livestream, dẫn thiết bị đầu cuối chạy vào chỗ sâu trong rừng cây, thân thể linh hoạt khiến người ấn tượng.

Phòng livestream:

"Tôi có tội, ô ô ~"

"Tôi cũng có tôi, cậu bạn nhỏ, sau này tôi xem cậu như baba tôi thì hơn!"

"Ô ô, tới, mama thương con."

"Cái quỷ gì? Mấy người, đám người này, đầu óc có không sạch sẽ không đấy?"

"Không có, tuyệt đối không có."

Mọi người cơ hồ trăm miệng một lời, lúc ấy quả thật bị hấp dẫn nhưng lại không có suy nghĩ không tốt, chỉ là nháy mắt cảm thấy thiếu niên này quá xinh đẹp, muốn giấu cậu đi.

Tô Thiếu Bạch rất nhanh đã dẫn mọi người tìm được vị trí hoa quế, đi đến nhìn, hoa nở khắp một vùng. Thời điểm này đúng là lúc hoa quế nở rộ nhất, cũng là thời điểm mùi hoa thơm nồng nhất, một trận gió, hoa lại rơi xuống. Tô Thiếu Bạch nghĩ hiện tại men lúa mạch đã lên men được 2 tháng, tuy rằng không phải thời điểm ủ rượu thích hợp nhất nhưng cũng có thể thử 1 lần, nhân tiện thử xem men rượu cậu làm có đạt tiêu chuẩn hay không.

"Chúng ta ủ rượu đi!" Tô Thiếu Bạch xoay người nhìn phòng livestream, cười híp mắt , cậu thích ủ rượu nhất.

Phòng livestream ngây người một hồi lâu mới phản ứng lại.

"Đồng ý, nhất định đồng ý, ai dám không đồng ý ông đây đánh mông hắn."

"Muốn, muốn, ủ, ủ đi, ô ô ~, tôi cho rằng hơn 1 tháng sẽ không được xem cậu bạn nhỏ ủ rượu chứ!"

"A a a, nhất định đồng ý!"

"Khẩn trương ghê, khẩn trương qué, yếu đuối xin hỏi một câu, chúng ta ủ rượu gì vậy?"

Tô Thiếu Bạch: "Ủ rượu quế hoa!"

Phòng livestream: "Hoa quế cũng có thể ủ rượu? Tôi chỉ biết có thể dùng trái cây ủ rượu, thì ra hoa quế cũng có thể sao?"

"Ừm, cũng không phải hoa quế nào cũng dùng được." Tô Thiếu Bạch nghĩ nghĩ nói: "Có một loại hoa quế gọi là đan quế, màu vàng cam, loại này không dùng được. Hoa quế ủ rượu ngon nhất là hoa quế 'Thiên Hương Đài Các', màu sắc hoa sẽ thay đổi dần theo mùa, lúc mới nở là màu trắng sữa, từ từ chuyển thành màu vàng nhạt, cho đến thời điểm rụng sẽ thành màu vàng óng. Thời điểm hoa màu vàng óng là thích hợp dùng ủ rượu nhất, rượu Quế hoa ủ ra là rượu lại như không phải rượu, ngọt dịu thơm và tinh khiết."

Gừa: Các loại hoa quế ở TQ

Đan quế (O. fragrans var. aurantiacus): Hoa màu vàng cam, mùi thơm nồng, phiến lá dầy, sẫm màu.

Kim quế (O. fragrans var. thunbergii): Hoa màu vàng kim, mùi thơm nồng, phiến lá khá dầy.

Ngân quế hay mộc tê (O. fragrans var. latifolius): Hoa màu trắng hơi ánh vàng, mùi ít thơm, phiến lá hơi mỏng.

Tứ quý quế hay nguyệt nguyệt quế (O. fragrans var. semperflorens): Hoa màu hơi trắng hoặc ánh vàng, mùi ít thơm, phiến lá mỏng. Ra hoa quanh năm.

Phòng livestream nghe Tô Thiếu Bạch miêu tả, nước miếng chảy dài.

"Hoa quế Thiên Hương Đài Các, tên thật đẹp, a a a, sau "Hoa Điêu", bạch nguyệt quang lại thêm một người rồi, ủ rượu quế hoa Thiên Hương Đài Các."

"Rượu quế hoa Thiên Hương Đài Các, vừa nghe đã biết rượu ngon."

"Cậu bạn nhỏ, chúng ta bắt đầu giờ luôn đi!"

"Tôi chờ không kịp rồi, cậu bạn nhỏ, cần hỗ trợ không?"

"Cần người phụ chứ," Tô Thiếu Bạch nói: "Cần hái toàn bộ hoa này xuống."

Tô Thiếu Bạch ngoài dự đoán tìm được hoa quế Thiên Hương Đài Các ở chỗ này, chờ hái hoa xong, cậu chuẩn bị bứng cây hoa quế này về đất xưởng rượu trồng, nhưng vì thời đại bất đồng, cậu sẽ làm kiểm tra độc tính.

"Chúng ta hái hoa thôi!" Phòng livestream hối Tô Thiếu Bạch.

Tô Thiếu Bạch lắc đầu: "Không được, ủ rượu Quế hoa cần phải ngâm gạo nếp trước tiên, ngâm gạo nếp 10 tiếng, nên nếu giờ hái hoa, ngày mai sẽ hết mùi thơm."

Mùi hoa quế tươi rất nồng, rượu ủ ra uống ngon nhất, thuần hậu nhất, cánh hoa nếu để lâu, tuy vẫn còn mùi thơm nhưng vị ủ ra sẽ kém rất nhiều. Đương nhiên, bởi vì lý do thời tiết, cũng có người dùng cánh hoa quế ủ rượu, nhưng rượu ra sẽ thấp hơn 1 bậc so mới dùng hoa tươi. Người xem livestream vừa nghe liền trợn tròn mắt, ngày mai? Đêm nay tui mất ngủ nữa rồi.

Tô Thiếu Bạch nhìn ngốc ngốc manh manh nhưng đối với rượu, cậu thật sự rất nghiêm túc. Nói không được là không được. Cậu hái mấy bông chuẩn bị mang đi kiểm tra độc tính, lại tiếp tục dẫn người xem livestream đi tìm nguồn nước, về nhà liền tắt livestream.

Căn cứ ước lượng bằng mắt, Tô Thiếu Bạch đại khái đoán được có cỡ bao nhiêu hoa, sau đó lấy gạo nếp đi ngâm trước khi đi ngủ.

Đêm nay, người theo dõi Tô Thiếu Bạch ủ rượu lại một đêm mất ngủ.

"Rượu a rượu, rượu của tôi!"

"Còn có 10 tiếng, cậu bạn nhỏ đang làm gì vậy?"

"Cậu bạn nhỏ nói ngâm gạo nếp cần 10 tiếng, giờ chắc đang vo nếp nhỉ!"

"Còn 8 tiếng, cậu bạn nhỏ đang làm gì vậy?"

"Ôm cục bông ngủ!"

"Hâm mộ!"

"Ghen tị!"

"Hận!"

Tin Tô Thiếu Bạch muốn ủ rượu truyền đi, fans mới trước giờ chưa được xem cậu ủ rượu phấn chấn chờ mong, ngay cả đại minh tinh đưa Tô Thiếu Bạch lên hotsearch trước đó cũng xuất hiện, dẫn đến một làn sóng lưu lượng, chỉ là lưu lượng này có hơi làm người tức giận.

"Tiểu Tinh Tinh đăng tin, không ngờ idol nhà tui thế mà follow streamer nhỏ này."

"Oa, lợi hại, Tinh Lan nhà chúng tôi cũng dẫn đến hơn 4 tỷ người xem cho streamer, quả nhiên Tinh Lan nhà mình lợi hại, cảm ơn đi!"

"Cái gì, rõ ràng Khai Minh nhà tui cũng có dẫn fans tới, Khai Minh chúng tôi cũng có hơn chục tỷ fans đấy!"

"A a a, Đỗ thiếu gia nhà chúng tôi có hơn chục tỷ fans này, anh ấy dẫn người đến tốt hay không tốt nhỉ."

"Streamer nhỏ này có mặt mũi quá! Thế mà cả 3 người đều tới, hứ, nếu Tinh Lan nhà tui cũng tới, vậy tui cũng theo, nhìn xem là cái thứ gì."

"Lúc trước khi streamer này đi Đế tinh, Đỗ thiếu gia đi đón cậu ta, không ngờ còn lén liên hệ, hôm nay còn ủng hộ cậu ta, tui cũng phải đi xem thử!"

"Cảm thấy hướng gió có chút không đúng, fans Khai Minh chúng ta tém tém thôi."

"Tém cái gì mà tém, chúng ta tới là cho cậu ta mặt mũi lắm rồi."

Fans Tô Thiếu Bạch: "......"

"Ha, đúng nha, hơn chục tỷ fans, ai biết bao nhiêu trong đó là mua chứ! Nhân dân Đế quốc đều bị mấy tên idol chia nhau cả rồi."

"Nhìn xem là sân nhà ai, thế mà tới đây đòi mặt mũi, chúng tôi không cần fans mấy người, mời đi ra ngoài."

"Mời đi ra ngoài, @Du Tinh Lan @Đỗ Trạch Thành @Thượng Quan Khai Minh, mời mấy người đi ra ngoài, cảm ơn!"

"Đồng ý, @Du Tinh Lan @Đỗ Trạch Thành @Thượng Quan Khai Minh, mời mấy người đi ra ngoài, đây là giới hạn chịu đựng của tôi, đừng cho rằng cậu bạn nhỏ nhà tôi mới hơn 3 tỷ fans liền sợ mấy người."

"Không sai, tôi không ngờ ở chỗ này của cậu bạn nhỏ lại thấy được chuyện nóng gan như vậy."

"Hôm nay ủ rượu Quế Hoa, vốn dĩ không khí vô cùng vui vẻ, từ đâu ra bá dơ vậy!"

"A a a, tui tức muốn nổ tung, mấy người, biến."

Thấy thời gian livestream gần kề, fans Tô Thiếu Bạch sốt cả ruột. Ngoại trừ lúc Tô Thiếu Bạch mới livestream có mấy fans não tàn của Hera đến nhảy loạn thì không khí phòng livestream đó giờ luôn hài hoà, không ngờ hôm nay nhiều mất não xuất hiện như vậy.

"Mấy người có ý gì? Bọn này mang đến lưu lượng cho mấy người mà còn khó chịu, bạch nhãn lang."

"Đúng nha, nói cái gì rượu lợi nhiều lợi ít, rượu nào chả rượu có lợi, bày đặt gì?"

"Chúng tôi không cần lưu lượng của mấy người, @Quản lý tài khoản, tiễn vong!"

Fans Tô Thiếu Bạch gia tăng, số lượng thành viên hội hậu viện cũng tăng không ít, Tô Thiếu Bạch cũng giao việc quản lý phòng livestream cho bọn họ, bất kể có livestream hay không đều có người thay phiên trực, nhìn thấy 3 người này dẫm đến chướng khí mù mịt cho phòng livestream cũng tức giận, lại sợ gây sự khó giải quyết, nhưng nhìn thấy càng lúc càng nhiều người quậy banh chành, sau khi hội trưởng hội hậu viện tập trung đủ thành viên, sắp xếp mọi người chuẩn bị tiến hành cấm nói, liền trực tiếp đá 3 người kia ra.

Ba người vừa bị đá ra, fans quả nhiên bùng nổ, nháy mắt tiếng mắng át trời, quản lý tài khoản thiết lập chức năng unfollow tự động, nói một câu không tốt bị cấm nói, rất nhanh, phòng livestream lại một mảnh yên tĩnh, chỉ có thể xem không thể bình luận, tức chết bọn họ.

Ba người bị đá sau vào phòng livestream xong thì đi làm công việc khác, sau khi trở lại, phát hiện bản thân bị đá bị cấm cửa?

Ba người: "......" Tôi làm gì không đúng xin dùng pháp luật Đế quốc trừng phạt đúng tội, vì sao lại đá tui ra ngoài.

Thời điểm hoa thơm nhất kiều diễm nhất là sáng sớm khi mặt trời mới nhú, vẫn còn vương sương sớm. Hôm qua Tô Thiếu Bạch đã nói với Cố Nhược Vân, sáng sớm hôm nay, Cố Nhược Vân liền tìm người đi hái hoa, Tô Thiếu Bạch ở nhà kiểm tra nếp ngâm.

Hai tiếng sau, Cố Nhược Vân mang về hai thùng hoa quế ngát hương, đã được rửa qua bằng nước suối, về đến nhà nước cũng đã khô hết. Bởi vì cơ thể Cố Nhược Vân còn chưa khôi phục hoàn toàn, không thể hỗ trợ liền tìm hai người phụ giúp Tô Thiếu Bạch nâng thùng lên xuống. Xửng hấp siêu lớn chuẩn bị xong, Tô Thiếu Bạch xem đồng hồ thấy thời gian gần tới liền mở livestream lên, nghênh đón một trận tung hoa. Ba người hiện tại vẫn chưa hiểu vì sao bị đá ra đang dùng tài khoản phụ yên tặng tặng hoa.

"Tới tới, đã chuẩn bị sẵn sàng sao? Cậu bạn nhỏ, lúc cậu hái hoa cũng cho chúng tôi nhìn nhá!"

"Tôi cũng muốn hái hoa, có vẻ chơi vui nha!"

"Ô ô ~, câu bạn nhỏ à, không được nhìn cảnh hái hoa, rượu sinh sẽ không hoàn chỉnh đâu."

"Lần sau đi, hôm nay tôi cũng không đi," Tô Thiếu Bạch nói: "Chúng ta bắt đầu đi!"

Tô Thiếu Bạch nói, nhờ ngưởi rải 1 lớp gạo nếp lên xửng hấp, cậu rải ở trên một lớp hoa quế, trắng vàng đan xen vô cùng đẹp mắt. Phòng bếp này tổng cộng có hai cái bếp, xửng hấp siêu to cũng hai cái, rải hoa quế xong, gạo nếp cũng rải xong, đậy nắp lên, nổi lửa hấp. Cần hấp gạo nếp trong 40 phút, trong khoảng thời gian này, Tô Thiếu Bạch bình tĩnh hấp nếp, fans cậu lại không bình tĩnh, bởi vì chuyện đá người, Tô Thiếu Bạch bị mắng lên hotsearch. Quản lý tài khoản nghĩ tới nghĩ lui, quyết định âm thầm nhắn tin cho Tô Thiếu Bạch.

Tô – nhóm lửa đến vui vẻ – Thiếu Bạch: "......"

Đan quế - Osmanthus fragrans var. aurantiacus.

Hoa quế Thiên Hương Đài Các - Osmanthus fragrans 'tianxiang taige'.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro