🍁[CÔNG TỬ YẾU ĐUỐI].11

Chương 11

Chuyển ngữ: Andrew Pastel

Phúc Thuận Lâu.

Đường Đường ôm mèo trắng vào gian, vừa mở cửa ra, mùi thịt dê và hơi ấm phả vào mặt, bụng cậu cồn cào kêu.

Bên ngoài trời cuối thu se lạnh, nhưng trong phòng rất ấm áp, trên chiếc bàn tròn chạm trổ bằng gỗ đàn hương có một chiếc nồi đồng đang sôi sùng sục, vài đĩa thịt bò và thịt dê mới cắt cùng những món ăn kèm tinh xảo được bày biện ngay ngắn, bếp nhỏ màu nâu đỏ bập bùng lửa, mùi rượu thoang thoảng phảng phất trong căn phòng có sưởi ấm áp.

Cố Phỉ cởi bỏ áo choàng và áo khoác quân đội bên ngoài, chỉ mặc một chiếc áo sơ mi mỏng dính sát vào cơ bắp cường tráng, ngồi trên ghế nhướng mắt nhướng mày: "Con mèo đâu ra vậy?"

Yến Hòa Tụng ở phía đối diện cũng cởi áo vest, mặc sơ mi và ghi lê, đang xắn tay áo rót trà nóng cho Đường Đường, nghe vậy liền ngẩng đầu lên.

Con mèo trong tay tiểu công tử lông xù mượt mà, giống tốt, có thể thấy nó đã được chủ nhân nuôi dưỡng rất cẩn thận.

Đường Đường trong lòng thắt lại, vô thức sờ sờ đầu mèo trắng ngửi thấy mùi thịt trở nên kích động, coi như an ủi, lông mi mảnh khảnh khó chịu run lên: "Hôm nay em đi xem hí kịch, con mèo này là... của ông chủ Bạch."

Giọng cậu nhỏ đến mức nếu không cẩn thận nghe sẽ không nghe thấy. Cố Phỉ và Yến Hòa Tụng đã quen với điều đó. Hiếm khi cậu ra ngoài hít thở không khí. Cả hai người đàn ông đều bày tỏ sự ủng hộ.

Nhưng......

"Đường Đường, tại sao con mèo của Bạch Khanh Chi lại theo em về?" Yến Hòa Tụng hỏi cậu.

Đường Đường ôm mèo ngồi giữa hai người, nghe vậy càng thêm căng thẳng, cúi đầu nhéo nhéo đôi tai nhọn mềm mại của Meo Meo, lẩm bẩm nói: "Nó... nó rất thích em." Đây là nói thật, cậu có chút ngượng ngùng mím môi, nhìn cậu cưng chiều con mèo như vậy, biết mình được thích cậu vui đến mức nào.

Nhìn thấy cậu như vậy, Cố Phỉ không khỏi nhoẻn miệng cười, bản thân chỉ huy cũng không biết ánh mắt mình nhìn thiếu niên có bao nhiêu dịu dàng, hắn xoay mặt Đường Đường lại, hôn thật mạnh lên miệng cậu, cười nói : "Được rồi bé cưng, đặt con mèo xuống, rửa tay rồi thử món thịt dê của Phúc Thuận Lâu đi."

Người đàn ông hôn quá mạnh, Đường Đường khóe miệng có chút đau, lỗ tai ửng hồng, cúi đầu sờ sờ đầu con mèo trắng.

Đây là lần đầu tiên một sinh mệnh nhỏ bé dính lấy cậu, thích cậu.

Cậu không muốn buông tay.

Một ngọn lửa than đang cháy dưới chiếc nồi màu vàng đồng, nước lẩu trong veo sôi sùng sục.

Yến Hòa Tụng liếc nhìn cậu một cái, vươn đũa gắp thịt dê cuộn, nước lẩu trong nồi đồng sủi bọt, chấm miếng thịt nóng hổi vào nước sốt mè rồi đút cho Đường Đường: "Đừng chơi mèo mãi, ăn đi."

Miếng thịt cuộn mỏng được bọc trong nước sốt vừng, nước còn chảy ra bát, Đường Đường ngượng ngùng đỏ cả tai ăn miếng thịt.

Phúc Thuận Lâu là một nhà hàng nổi tiếng ở Bắc Bình, miếng thịt vừa miệng này đã trực tiếp chinh phục được tiểu công tử chưa từng nhìn thấy thế giới, cậu ngoan ngoãn vuốt mèo nhưng mắt vẫn nhìn vào nồi.

Con mèo kiêu căng quý tộc Meo Meo để tiểu yêu tinh vuốt lông, hai chân chụm lại mắt cũng nhìn chằm chằm vào chiếc nồi đồng, một lớn một nhỏ cả biểu cảm lẫn động tác đều giống nhau đến kinh ngạc.

Cố Phỉ nhìn thấy buồn cười, xắn tay áo gắp cho cậu một ít đồ ăn: "Hôm nay gia hầu hạ Đường tiểu công tử của chúng ta, muốn ăn cái gì? Ta đi gắp cho ngươi."

Đường Đường xấu hổ đỏ mặt, con mèo trên cánh tay tiểu yêu tinh cũng chớp chớp đôi mắt xanh biếc, thiếu niên mặc áo trường sam nhìn bắp cải mọng nước trên đĩa, Cố Phỉ liền lập tức chuẩn bị cho tiểu công tử.

Cuối thu ngoài trời gió xào xạc, trong nhà nồi đồng bốc khói, mùi rượu thịt tràn ngập, ba người ngồi quanh chiếc bàn gỗ chạm trổ ăn lẩu, mèo Meo Meo liếm mép, cũng dựa vào bàn làm trò nhõng nhẽo để thú hai chân cho nó ăn thịt bò và cá.

Bầu không khí tại bàn tròn rất hài hòa. Con mèo trắng đã sớm quên mất mình đến đây để làm gì, vui vẻ ăn thức ăn của kẻ thù. Chiếc lục lạc nhỏ trên vòng cổ của nó khẽ di chuyển, nhưng không có âm thanh.

Ba người và một con mèo thân thiết như một gia đình, Bạch Khanh Chi nghe trộm từ máy nghe lén cài trong lục lạc của Meo Meo âm dương quái khí hừ mũi.

......

Buổi tối, màn đêm buông xuống, chiếc ô tô màu đen chở ba người trở lại tòa nhà kiểu phương Tây của Yến Hòa Tụng, tòa nhà này không hoàn toàn theo phong cách phương Tây mà vẫn giữ lại những tòa nhà truyền thống của Trung Quốc như ngói tráng men và đình hóng gió.

Sau khi cho nước vào bồn tắm, Đường Đường lấy hết can đảm từ chối yêu cầu tắm giúp cậu của Cố Phỉ và Yến Hòa Tụng, cởi bỏ trường sam của mình, ngâm cơ thể đầy dấu yêu vào nước ấm, đổi hai hoặc ba lần nước để rửa sạch các chất dịch trong cơ thể.

Cuối cùng, nước ấm làm cậu thư giãn, buông bỏ mệt mỏi chìm vào giấc ngủ.

"......"

Trong lúc ngủ, như có thứ gì đó nhấc bổng cậu lên, nhẹ nhàng đặt cậu xuống chiếc giường lớn mềm mại, chiếc giường mềm mại còn thoải mái hơn cả nước, ý nghĩ mơ hồ muốn tỉnh lại của cậu hoàn toàn biến mất, cậu ngoan ngoãn nằm trên giường ngủ càng sâu hơn...

Từ từ, cậu mơ một giấc mơ, cậu mơ thấy mình đang bơi trong biển mà không mặc quần áo, sau đó một con cá nhỏ chui vào lỗ hậu của cậu, cậu muốn đẩy con cá nhỏ ra, nhưng con cá như tìm được nước, đuôi vẫy càng vui vẻ hơn.

"A a..." Cậu vừa lo vừa sợ, khẽ lắc cặp mông to trắng nõn muốn thoát ra, nhưng con cá biến thái này vẫn không ngừng dùng đuôi quất vào lỗ dâm của cậu.

"Ưm.. ư..."

Trong phòng có ngọn đèn vàng ấm áp mờ nhạt, trên thực tế không có con cá nào lọt vào lỗ nhỏ, chỉ có một người đàn ông mặc vest cùng quần tây thẳng tắp banh cặp mông trắng nõn mềm mại của thiếu niên ra, vùi mặt vào liếm láp lỗ thịt nhỏ nước.

Vừa rồi phụ tá của Cố Phỉ gọi điện đến biệt thự, Cố Phỉ xuống bàn chuyện quân sự với phụ tá, Yến Hòa Tụng đến hỏi Đường Đường có muốn uống nước trái cây không, nhưng không ai trả lời, vừa mở cửa phòng tắm liền thấy hơi nước nghi ngút, thân thể như ngọc nằm ngang trong bồn tắm ngủ say, làm sao có thể chịu được?

"Ưm... a..."

Bây giờ tiểu công tử yếu đuối ngoan ngoãn đang nằm trên chiếc giường màu xám ngủ ngon lành, Yến Hòa Tụng thanh danh làm người khiếp sợ đang vùi mặt vào cặp mông đầy đặn của thiếu niên, đưa đầu lưỡi vào lỗ hậu múp míp sưng đỏ và nhạy cảm mà quất qua quất lại.

Tiếng lóp nhóp của vệt nước, tiếng ưm a he khẽ của thiếu niên chìm trong cơn ác mộng không thể tỉnh dậy, hai âm thanh vang vọng trong căn phòng yên tĩnh, Yến Hòa Tụng cắn nhẹ vào phần thịt mềm mại, cặp mông tròn trắng nõn của thiếu niên đột nhiên co giật, đôi chân dài trắng nõn lung tung đá đạp ga giường.

"Ưm ưm..."

Thiếu niên rên rỉ lên đỉnh, chiếc lưỡi bị thịt ruột kẹp chặt, một vệt nước dâm phun ra làm ướt nhẹp cằm của Yến Hòa Tụng.

"Ưm..."

Cặp mông trắng nõn đầy đặn vẫn còn run rẩy, Yến Hòa Tụng rút lưỡi ra, một tia nước dâm chảy ra rồi rơi xuống, người đàn ông cụp mắt liếm thứ nước ở khóe môi, cởi thắt lưng rồi thả ra một quy đầu to dài dày đầy đặn màu đỏ tím, áp sát vào lỗ hoa nhỏ đã chín mọng, từ từ di chuyển, căng ra từng chút một.

Thiếu niên cau mày và vặn vẹo mông một cách khó chịu, nhưng cậu vẫn không tỉnh dậy.

Dương vật khổng lồ màu tím đỏ đâm vào tận gốc, lỗ huyệt sưng đỏ sung huyết siết chặt cây gậy nổi đầy gân xanh, nhiệt độ trong đường ruột rất cao, Yến Hòa Tụng thở dài suýt xoa, hơi nghiêng người thì thầm vào tai thiếu niên: "Bé cưng, tôi muốn chơi em..."

Đường Đường đang ngủ đương nhiên không trả lời được câu nói của người đàn ông, may mắn là hai người đàn ông đè cậu trong khu vườn nhỏ dưới ánh trăng đêm qua, dấu vết nào trên cơ thể cậu là do họ tạo hay của Bạch Khanh Chi không ai phân biệt rõ, nếu không lại có trò hay để xem.

Đoạn còn lại của dương vật khổng lồ không đi vào, quy đầu chạm đến hậu môn sưng đỏ, hắn thở ra một hơi, cũng không có ý định đút vào lúc này.

Tiểu công tử lẳng lặng nằm trên giường, đường cong sau lưng hoàn hảo, Yến Hòa Tụng thọc nhẹ vài cái rồi cưỡi lên cặp mông đầy đặn bắt đầu bạch bạch bạch mà địt, dương vật to hoàn toàn cắm vào giữa cặp mông to trắng nõn run rẩy, lúc kéo ra dính đầy nước trong như pha lê, chiếc giường bị họ làm rung chuyển, cặp mông to trắng nõn lắc lư như hai miếng đậu hũ non.

"Ưm... ưm..."

Đường Đường nhíu mày, vừa khóc vừa thở dốc, tựa hồ muốn tỉnh lại, nhưng mí mắt nặng trĩu, chỉ có thể chìm vào trong giấc mộng đen kịt.

"Hít.. Cục cưng cắn chặt quá." Mái tóc dài ngang lưng hơi xoăn của Yến Hòa Tụng từ bên tai buông xuống, hắn khẽ cau mày, giống như những nghệ sĩ lãng mạn.

Hai cánh tay thon dài chống lên giường, đè lên cặp mông đỏ hồng đầy đặn của tiểu công tử mà nắc, tiếng nước lóp nhóp vang lên, Đường Đường sướng lúc thì ưm a, lúc thì đong đưa mông, không hề nhận ra rằng mình đang bị người khác cưỡng hiếp khi đang ngủ.

Thấy cậu còn chưa tỉnh, Yến Hòa Tụng tăng thêm lực, quy đầu to lớn nghiền nát thịt ruột đang run rẩy, đâm thẳng vào trực tràng, hưởng thụ sự co bóp của lỗ dâm. Hai mắt hắn đỏ ngầu, thở thở hổn hển, càng lúc càng dập thật mạnh xương hông đè cặp mông to trắng nõn run rẩy dưới thân bóp méo biến dạng.

"A a!"

Đường Đường hét to hơn, cậu đá mạnh vào ga giường, như thể sắp thức dậy, Yến Hòa Tụng vội vàng cố gắng không di chuyển. Để mái tóc xoăn nhẹ buông xõa, thở hổn hển chờ đợi.

Sau khi bình tĩnh lại một lúc, thiếu niên kiệt sức thở đều, chỉ là lỗ thịt dâm đãng của cậu vân mấp máy mút mát kẻ xâm lấn.

"Bé đĩ nhỏ..."

Yến Hòa Tụng thở dài sung sướng, lắc hông bắt đầu địt điên cuồng, dùng hai tay banh cặp mông đầy đặn của thiếu niên ra, nhìn dương vật to lớn ra vào trong lỗ dâm căng mọng, kéo ra vô số chất lỏng nhớp nháp.

"Hừm..." Người đàn ông mặt mày đầy thỏa mãn, dương vật to lớn của hắn chinh chiến bên trong cơ thể tiểu cong tử đang say ngủ, địt thiếu niên ngoan không biết gì vừa khóc vừa run.

"Ưm... a! Thật... thật sướng.."

Đường Đường nhắm chặt hai mắt, cuối mắt có một vệt ửng hồng, vừa đáng thương vừa quyến rũ, thở hổn hển nơi mơ, điều này trực tiếp kích thích Yến Hòa Tụng, người đàn ông dừng lại một giây, động tác đóng cọc của hắn ngày càng dữ dội, thiếu niên đang mộng xuân bị đâm xóc nảy, ưm a mở rộng chân bắn ra tinh dịch.

"Ưm!!!"

Lỗ nhỏ đạt cực khoái đột nhiên kẹp chặt cây gậy to dài chôn sâu trong ruột, những lớp thịt mềm quá mức mút lấy phần cán, run rẩy chảy ra nước dâm nóng bỏng.

Yến Hòa Tụng hừ một tiếng, dương vật to của hắn được phục vụ từ mọi phía, tất cả các đường gân đều sướng đến phình ra, thân gậy cũng to hơn gấp đôi.

Chịu đựng tiếng thở hổn hển nặng nề, hắn ưỡn thẳng eo hông mà giã dồn dập vào lỗ dâm rất chặt, quy đầu đầy đặn ra sức khoan tới chọc lui từng lớp ruột, từng luồng dịch nóng phun ra tung tóe.

"A...a...ưm..ha..."

Thiếu niên khẽ ngâm nga trong giấc ngủ, hai chân không tự chủ đạp tung ga trải giường, dương vật dưới thân ửng đỏ như củ cải, chảy ra một giọt dịch trắng đáng thương.

"Hừm..." Yến Hòa Tụng nhắm mắt lại, thở ra một hơi hôi, vài lọn tóc dính vào một bên mặt, mở mắt ra, đôi mắt màu hổ phách thâm trầm, dương vật lớn cố sức đâm sâu vào trong.

"Ư Ư!!"

Tiếng nức nở khe khẽ của Đường Đường thay đổi, thân thể kịch liệt co giật, trong cơn buồn ngủ ấm ức nói mê: "Đau quá... Lỗ nhỏ đau quá... ư a... sưng quá."

Ngay cả tiếng khóc cũng rất quyến rũ!

"Ngoan, sau này sẽ không sưng nữa." Yến Hòa Tụng thở hổn hển, dương vật đỏ tím đầy gân căm vào cặp mông to trắng nõn đang run rẩy của thiếu niên, lỗ dâm co giật phun ra nước, giọng nói khàn khàn: "Chờ một chút.. ...chờ tinh dịch bắn vào, hư,.. sẽ không đau nữa."

Hắn nắm lấy cặp mông run rẩy của thiếu niên, đột nhiên tăng tốc, eo chó đực di chuyển nhanh và dữ dội, dương vật to phùn phụt ra vào trong lỗ dâm, lỗ hoa nhỏ bị lạm dụng hơi nhô ra một chút siết chặt dương vật, phun ra nước ngọt, đẩy tới đút lui, kéo cả thịt ruột lồi ra bên ngoài!

"Ư!!!"

Đường Đường run rẩy trong giấc ngủ, lẩm bẩm "Đừng chui vào nữa, hỏng mất", tiếng khóc khe khẽ làm lòng người ngứa ngáy.

Nhưng làm thế nào người đàn ông có thể để cậu đi? Quy đầu lớn chọc mạnh vào điểm dâm, Yến Hòa Tụng gầm gừ cố nén.

"A!!! Bắn!"

Thiếu niên đáng thương kêu lên "ư, a, a!", giãy giụa trong giấc ngủ nhưng người đàn ông đã ấn chặt mông cậu xuống, lắc cái gốc gậy to, bơm đầy tinh trùng vào người cậu.

Mùi thạch nam nhanh chóng lan ra, tiếng thở hổn hển của người đàn ông cũng dần ngừng lại, lúc này cửa phòng ngủ bị đẩy ra, Cố Phỉ cao lớn thẳng tắp xuất hiện ở cửa, hắn nâng mắt quét qua hai người đang quấn lấy nhau thở dốc cùng những vết tích dâm loạn trong phòng, khó chịu hừm một tiếng.

Về phần con mèo được Bạch Khanh Chi giao trọng trách nặng nề, nó đã bị mua chuộc bằng cá khô. Con mèo không có tiền đồ vừa ôm bát cá khô khò khè gặm vừa phe phẩy cái đuôi xù lông.

Được ăn thật là vui.

Đôi mắt Meo Meo chỉ phản chiếu đầy cá khô thơm ngon, nó đã quên mất nhiệm vụ của mình từ lâu, cũng không biết tâm trạng của trưởng phòng Bạch cả đêm chỉ nghe tiếng mèo gặm cá khô... là như thế nào?

./.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro