💦[THẦY GIÁO XINH ĐẸP].phiên ngoại 1

Phiên ngoại 1

Chuyển ngữ: Andrew Pastel

Tháng chín, ánh mặt trời đã không còn gay gắt khó chịu, cây ngô đồng trồng hai bên đường bị gió thổi xào xạc, tân sinh viên năm nhất vây quanh một thanh niên như con công nhỏ kiêu ngạo, huyên thuyên.

"Này, Ân Đồng, cậu thật sự biết ba vị hotboy năm hai kia sao?" Có nam sinh tò mò hỏi.

"Đương nhiên rồi," Một nam sinh khác vội vàng nói, giống như đang tự đắc nói về mình: "Mối quan hệ giữa Đồng Đồng, Sở tiền bối, Diệp tiền bối và Hạ tiền bối của chúng ta rất tốt, Đồng Đồng còn rất đẹp trai, có khi còn là bạn trai của một trong ba người họ đấy."

"Ừ đúng rồi, trên diễn đàn cũng có điện có tiết lộ chuyện các tiền bối là gay, nhưng hơn một năm qua vẫn chưa có người nào thật sự có thể vừa lòng họ, chỉ có Đồng Đồng là khác. Tôi thấy, có khi các tiền bối có ý với Đồng Đồng đấy."

Bọn họ rõ ràng là một hội nhóm nhỏ, đều là các nam sinh thanh tú mảnh mai, cầm đầu hẳn là Công nhỏ ở giữa đang hếch cằm nhìn người bằng lỗ mũi.

Cách các tân sinh phía sau không xa, một người đàn ông tùy ý thu ánh mắt về, trên sống mũi đeo kính gọng vàng, tóc màu nâu sẫm dài gần chấm vai, mặc áo sơ mi đen, quần âu, đi một đôi giày da. Rõ ràng là vẻ ngoài đoan chính, nhưng cử chỉ của người đàn ông này lại nhuốm phần lãng tử.

Công nhỏ được tân sinh khen ngợi đắc ý cười nói: "Đâu có đâu, không đến mức như các cậu nói đâu, nhưng mà...... đúng là các tiền bối rất tốt với tớ. À, tớ còn đi mua trà sữa yêu thích của họ, muốn trả ơn họ đấy." Cậu ta khoe chiếc túi mình đang xách theo.

Đám nam sinh kia lập tức ghen tị kêu lên, bọn họ háo hức nhìn cái túi Ân Đồng đang mang, tựa hồ đang nghĩ chuyện tốt như vậy sao không đến lượt mình?

Quả nhiên là không so sánh sẽ không có đau thương.

Người đàn ông áo đen phía sau, chính là Đường Đường, nghe Ân Đồng nói, cậu cười nửa miệng đẩy kính, trầm mặc không nói.

Đã hơn nửa tháng kể từ khi Đại học J khai giảng, thời gian trôi qua thật nhanh, một năm trước, ba súc sinh con vẫn còn là sinh viên năm nhất của Đại học J. Nháy mắt, họ đều đã trở thành sinh viên năm hai.

Vương gia còn có ngai vàng kế thừa, ba súc sinh con này đều đã đăng ký vào khoa tài chính của đại học J, lại chung một lớp, còn thầy Đường của chúng ta, từ khi lớp 12A tốt nghiệp, cậu lại làm Chủ nhiệm lớp 10, trùng hợp thay vẫn là lớp A.

Tuy nhiên, vị trí của đại học J và trường Thực Nghiệm không gần, một ở phía đông, một ở phía tây thành phố, sau khi Đường Đường trở thành giáo viên chủ nhiệm, cậu thậm chí còn bận rộn hơn, đôi khi không gặp ba súc sinh con suốt một tuần.

Đám súc sinh con kêu ca khá nhiều,lúc gọi điện thoại hay quay video cũng liên tục chua ngoa hỏi rằng mình có còn là học sinh nhỏ yêu thích của thầy giáo hay không, khiến Đường Đường vô cùng bất lực.

Ngày mai vừa vặn là sinh nhật của Diệp Hoài Hình, tính toán cẩn thận, họ đã không gặp nhau một tuần rồi, hai ngày nay Đường Đường cố tình xin nghỉ phép, bí mật đến Đại học J mà không nói cho ai biết để làm ba súc sinh con kinh ngạc, không ngờ lại có thể nhìn thấy màn diễn hay ho này.

Mấy tân sinh viên năm nhất còn đang huyên thuyên, ghen tị nhìn Ân Đồng, không ngờ chỉ qua mấy phút, ba người vừa rồi bọn họ đang thảo luận đã xuất hiện trước mặt bọn họ.

Ở đầu kia hàng ngô đồng có ba người đàn ông, Hạ Văn cao lớn kiêu ngạo, Diệp Hoài Hình tóc dài ủ rũ và Sở An Húc đẹp trai tỏa nắng, đều là những đại thiếu gia kiêu hãnh, những chiếc lá cây ngô đồng xanh nhàn nhã rơi, ba người ngẩng đầu nhìn họ, lập tức sải bước lớn đi tới.

Mấy tân sinh bỗng dưng nín thở, một nam sinh đỏ mặt, kinh ngạc kéo kéo áo Công nhỏ: "Đồng Đồng, Hạ tiền bối, Diệp tiền bối, Chu tiền bối đều tới tìm cậu đấy! Oa... ... Cậu thật may mắn."

Ân Đồng bị các nam sinh giữ chặt, cậu ta thụ sủng nhược kinh, vừa chờ mong vừa nhàn nhạt đắc ý: "Không phải, có lẽ các tiền bối muốn uống trà sữa nên mới đến đây đón tớ đấy."

Vừa nói, cảm nhận được ánh mắt hâm mộ cùng ghen tị của những người phía sau, cậu ta kiêu ngạo dừng lại trước mặt ba thiếu gia, ngượng ngùng nói: "Tiền bối sở, các anh không cần đến đón em thế đâu, em biết..." Cậu ta còn chưa kịp nói xong, Sở An Húc liền ngắt lời.

"Cậu bạn, phiền cậu nhường đường một chút."

Đôi mắt họ không dừng lại, mà lướt qua Ân Đồng nhìn thẳng về phía sau.

Nụ cười ngọt ngào của Ân Đồng đông cứng trên mặt, ly trà sữa trong tay cũng không thể đưa ra, thật xấu hổ.

Các tân sinh bên cạnh không dám nói chuyện, nhìn thấy nhóm Diệp Hoài Hình vượt qua Ân Minh Đồng, đi về phía người đàn ông áo đen phía sau, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.

Sở An Húc: "Anh, sao anh lại ở đây. " Hắn thuận tay cầm lấy túi đồ ăn của Đường Đường, hai mắt sáng ngời, cố nén độ cong khóe miệng.

Chủ tịch hội sinh viên thường ngày thờ ơ cụp mắt nhìn chằm chằm người đàn ông này, sắc mặt dịu đi một chút, trông không còn quá công kích như mọi hôm, mở miệng nói: "Ân Minh nói, Quan Nhiên hình như đã nhìn thấy anh ở cổng trường, chúng em còn chưa dám chắc chắn, anh à..." Hắn cúi đầu híp mắt, tóc dài trên vai xõa ra phía trước, môi nhẹ hơi nhếch, dịu dàng nói: "Chúng em rất thích điều bất ngờ này."

Hạ đại thiếu gia không nói chuyện, vừa gặp mặt đã cầm lấy bàn tay mảnh khảnh mềm mại của thầy Đường, bá đạo kiêu ngạo cầm trong tay, nghịch ngợm từng li từng tí, như thể có thể nghiên cứu vân tay vậy.

Chiếc túi trong tay Đường Đường bị Sở An Húc lấy đi, Hạ Văn được thỏa thích nắm tay nghịch, cậu không hiểu sao mình lại bị bại lộ cho đến khi nghe được Diệp Hoài Hình nói.

Thật trùng hợp, Quan Nhiên và Ân Minh đã trở thành một cặp trước khi tốt nghiệp, sau khi tốt nghiệp vẫn không chia tay. Quan Nhiên học rất giỏi, điểm thi vào đại học của cậu cũng đủ dỗ vào Đại học J. Cậu ấy hiện đang học hoa tiếng Anh.

Có lẽ cậu đã bị Quan Nhiên nhìn thấy khi lang thang trước trường, nhưng Quan Nhiên không dám ra chào hỏi, vì vậy quay về kể với Ân Minh, sau đó Ân Tiểu Minh cái gì cũng biết ngay lập tức thông báo cho ba vị thiếu gia.

Đường Đường uể oải nhướng mày nhìn họ, nhếch môi cười nửa miệng, nụ cười quen thuộc này khiến ba súc sinh con lập tức thẳng lưng, trong lòng thầm than một tiếng.

Xong rồi, ai lại chọc giận thầy nữa...

Mấy tân sinh bên cạnh thấy ba vị tiền bối phớt lờ Ân Đồng, nhất thời lấy làm lạ, sao lúc đầu bảo quan hệ thân lắm cơ mà, họ xì xầm bàn tán, mắt trộm ngó nghiêng, nhìn thấy Công nhỏ vốn kiêu ngạo giờ đang vô cùng xấu hổ.

Ân Đồng cắn môi, nở một nụ cười ngọt ngào, đi tới gần bọn họ: "Anh Sở, Anh Diệp, anh Hạ, vị này là. . . "

Thầy Đường hừ mũi một tiếng, đám súc sinh con bị gọi là "anh" lập tức rùng mình một cái.

Hạ Văn như bị giẫm phải đuôi, buột miệng nói: "Cậu là ai?"

Bây giờ những tân sinh viên kia ánh mắt càng thêm cổ quái, vẻ mặt Ân Đồng cũng không được tốt lắm, đành phải gượng cười nói: "Anh Hạ Văn, em là em họ của anh Ân Minh, Ân Đồng, ngày hôm trước tới sân vận động còn đưa nước cho anh đấy..." Ân Đồng chớp chớp mắt: "Nghe anh em nói, các anh thích uống trà sữa trân châu khoai môn." Cậu ta duỗi túi trà sữa trong tay ra, nhẹ nhàng nói: "Trà sữa ở cửa hàng này rất ngon, em xếp hàng chờ đến hai tiếng đấy. Mời các anh uống.'

Lần này, không đợi Đường Đường bắt đầu "hừ", Sở An Húc đã giật lấy trà sữa của Ân Đồng, lấy ra một ly, cắm ống hút, đưa đến bên miệng Đường Đường.

"Xin lỗi nhiều nha, ba chúng tôi đều không thích trà sữa, nhưng anh tôi lại thích trà sữa vị khoai môn. Vừa vặn anh tôi đi đường cũng mệt, để anh uống trà sữa trước giải khát đi."

Khát vọng sống sót của Sở An Húc vô cùng mãnh liệt, sau đó quay đầu lại nhìn Ân Đồng đang bối rối, nói: "Cảm ơn, cậu tên gì? Mà là ai cũng được, cậu thật tốt bụng, lát nữa về tôi sẽ nhờ Ân Minh gửi cho cậu một phong bao lì xì. Còn việc gì nữa không, không có gì chúng tôi đi trước."

Ân Đồng đột nhiên bị dán nhãn người tốt ngây người ra, mấy tân sinh khác cũng hít một hơi, giờ bọn họ mới hoàn toàn hiểu rằng Ân Đồng không quen biết gì với ba vị tiền bối, còn những nam sinh vốn đố kị và ghen tị với Ân Đồng phàn nàn cậu ta thấy sang bắt quàng làm họ, các tiền bối rõ ràng không biết cậu ta tên gì, vậy mà cứ khăng khăng nói mấy câu mập mờ khiến bọn họ hiểu lầm.

Chậc, tâm cơ.

Những lời xì xào đó lọt vào tai Ân Đồng, sắc mặt cậu ta lúc đỏ lúc trắng, cuối cùng như chịu không nổi mà khóc lóc bỏ chạy, hoàn toàn mất đi dáng vẻ cao ngạo ban đầu.

Sau khi Ân Đồng rời đi, mấy tân sinh chen lấn nhau, cố gắng lấy hết dũng khí nói chuyện với ba vị thiếu gia, nhưng vừa nhìn thấy người đàn ông nửa cười nửa miệng sau lưng, lập tức nhớ tới lời khen ngợi Ân Đồng vừa rồi. .. Một đám xấu hổ muốn chết, cúi đầu chán nản bỏ đi.

Tất cả những người không liên quan đã rời đi, Đường Đường hừ một tiếng, rút ​​ra khỏi tay Hạ Văn, nhàn nhạt liếc họ một cái, không nói gì đi về phía cổng trường.

Sở An Húc, Diệp Hoài Hình và Hạ Văn nhìn thấy, xong rồi xong rồi, thầy vẫn còn tức giận, thật vất vả đến đây, không khám phá sự hài hòa tuyệt vời của cuộc sống được thì còn ra thể thống gì?

Họ vội vàng đi theo, gọi ầm ĩ anh trai vợ nhỏ này nọ, hết lần này đến lần khác không biết xấu hổ xin tha thứ, hết lần này đến lần khác giải thích, giữa chừng Hạ Văn gọi điện cho Ân Minh, nhờ cậu ta nói với người em họ đó đừng đến gần họ nữa, cũng đừng trách họ không giữ thể diện cho mình.

Quen thuộc cái rắm, chỉ nhìn thấy một lần, không biết làm thế nào vị hậu bối đó lại có thể mơ mộng ra được một mối tình sến sẩm như phim nữa.

Oan còn hơn Thị kính.

Hạ Văn đuổi kịp, nắm lấy tay thầy Đường, mặc dù trong lòng lầm bầm như thế nhưng cũng nếm được một chút ngọt ngào, bởi vì bọn họ đều biết thầy Đường đang ghen.

Họ quá bất ngờ trước bộ dạng ghen tuông của ông Đường, cũng vui vẻ dỗ dành cậu.

Bên kia.

Ân Minh biết em họ từ nhỏ đã vênh váo khinh người, lợi dụng danh nghĩa của mình để gây chuyện, khỏi nói tức giận đến thế nào, nếu không phải Quan Nhiên kéo lại, cậu ta đã phi đến ký túc xá đại học J đánh Ân Đồng một trận, cho thằng nhóc này biết thế nào là lễ hội!

Quan Nhiên nắm lấy Tiểu Minh đang cáu kỉnh, dùng tay vỗ nhẹ vào cái đầu to của cậu ta như dỗ trẻ, một lúc lâu sau, bạn cùng lớp Ân Tiểu Minh mới bình tĩnh lại một chút, ném Ân Đồng ra sau đầu, sau đó bế vợ nhỏ vào phòng ngủ tạo em bé.

Mặc dù vĩnh viễn không thể tạo được, nhưng quá trình thì vẫn rất mỹ diệu.

......

khách sạn tình yêu

Thầy Đường vuốt tóc, đeo chiếc kính gọng vàng mỏng lên sống mũi, trên tay cầm một cây thước dạy học, thong thả bước đến chỗ ba súc sinh con đang quỳ trên thảm, sau đó kéo chiếc ghế bên cạnh ngồi xuống, bắt chéo chân.

"Các trò có chắc là... sẽ nghe tôi nói hôm nay không?" Thầy giáo cố tình đè thấp giọng.

Sở An Húc cụp mắt: "Có, nghe thầy hết ạ."

Thầy giáo xinh đẹp hừ mũi, ngạo nghễ nhìn họ, lạnh lùng nói: "Cởi quần, tự thủ dâm cho tôi xem."

Ngay khi mệnh lệnh được nói ra, ba súc sinh gần như ngay lập tức bắt đầu nổi lên dục vọng.

Họ cởi cúc quần, lôi dương vật to đầy gân guốc ra, dán chặt mắt vào thầy giáo xinh đẹp lười biếng như vương giả trước mặt, xoa nắn dương vật dưới đũng quần.

Đường Đường dùng thước nhẹ vỗ lên bàn tay, đôi mắt màu hổ phách quét qua ba dương vật đỏ hồng hung ác, lại đảo qua lỗ chuông đã rỉ nước.

Sở An Húc, Diệp Hoài Hình và Hạ Văn quỳ trên mặt đất, những ngón tay thon dài nắm lấy thân gậy, phần trên khổng lồ đang nhỏ giọt chất nhầy, trượt xuống tay, vẩy ra trên thảm. Đám súc sinh con nhẫn nhịn, gương mặt điển trai nhăn lại, hô hấp dần dần nặng nề.

Đường Đường liếm môi, cởi thắt lưng, đem thằng nhỏ đã cương ra, mở ra hai chân, vuốt lên vuốt xuống trước mặt họ.

Nhóm súc sinh con như bị kích thích, nhìn chăm chú vào dương vật tinh xảo, động tác xóc xóc càng nhanh hơn, trên cái đỉnh cực lớn, càng nhiều dịch tuyến tiền liệt từ trong lỗ chuông tràn ra, tiếng thở hổn hển nặng nề đan xen, không biết qua bao lâu, Đường Đường "A một tiếng, thẳng eo bắn ra.

Một lúc lâu sau, cậu ngồi phịch xuống ngã khỏi ghế, bắn ra một lần, cuối mắt đuôi mày càng nên lười biếng hơn, đôi tay thon dài buông thõng xuống, vài giọt chất lỏng màu trắng từ dương vật bán cương chảy ra, trượt xuống thân gậy từ quy đầu.

Ba súc sinh con không thể chịu đựng được nữa!

Sở An Húc có chút quỳ xuống, thở hồng hộc, dương vật ướt át cọ vào ống quần thầy giáo, quy đầu dây ra một mảng nhớp nháp.

Ngay sau đó, Hạ Văn cũng đi tới, thở hổn hển làm ướt ống quần còn lại của thầy giáo.

Chỉ có Diệp Hoài Hình lặng lẽ quỳ tại chỗ, nhìn chằm chằm vào bộ phận sinh dục của thầy, tự an ủi mình.

Tiếng thở hổn hển trong phòng ngày càng nặng nề, mùi hoa thạch nam cũng ngày càng nồng nặc.

Đường Đường uể oải nghịch cây thước dạy học, có thể cảm giác được ánh mắt của ba súc sinh con như lửa đốt, dán chặt vào dương vật nhỏ lủng lẳng lộ ra bên ngoài của mình.

Cuối cùng khi bắn tinh vào người thầy, không kìm được dục vọng thú tính đang cuồng nộ trong lòng nữa, Diệp Hoài Hình đứng dậy, xé toạc quần của thầy giáo xinh đẹp rồi đè thầy xuống thảm trong tư thế dã thú giao phối.

Quy đầu khổng lồ của học sinh ấn vào lỗ nhỏ mướt nước của giáo viên, với một tiếng "phụt", cả cây hàng dài cắm vào lún cán!

Không dừng lại lấy một giây, Diệp Hoài Hình bắt đầu điên cuồng địt, thầy Đường nằm trên thảm nhung lót sàn màu đỏ tươi ưm ra rên la liên tục, sống lưng còn được áo sơ mi bao phủ sụp xuống, cái mông to trắng nõn bị xương hông người phía sau vỗ vào bành bạch từng đợt, cánh mông bị bóp đến biến dạng, không bao lâu đã đỏ bừng.

Họ quấn lấy chặt lấy nhau, học sinh thở dốc, dương vật to đầy gân guốc dữ dội vào lỗ hậu nhỏ ngây ngô, mài thịt mềm thành màu đỏ chín rục, nước dâm trong đường ruột được bị vẩy ra chảy xuống dương vật nhỏ dọc theo lực đẩy, sau đó từ quy đầu nhỏ giọt xuống thảm.

Đường Đường nâng cổ thiên nga lên, kiều diễm lắc lư xóc nảy, giống như một con ngựa cái da trắng, để cho nam chủ nhân cưỡi lên mà rong ruổi.

Hai tên súc sinh con còn lại cũng không nhịn được nữa, Sở An Húc nhờ Diệp Hoài Hình đỡ thầy giáo dậy, tự mình chen vào từ phía trước.

Hắn giữ lấy cái eo thon của thầy giáo, áp đầu khấc to lớn vào lỗ hậu nhỏ đang khít rịt mà xoa nắn từng chút một cho đến khi chỗ đó mềm ra rồi mới khó nhọc chen vào, từ từ đâm sâu!

Đường Đường toàn thân run rẩy, tựa hồ muốn hét lên, nhưng vừa mới mở miệng, một dương vật to lớn tràn đầy mùi tanh đột nhiên chui vào, cậu nghẹn cứng, phát ra tiếng "ưm ưm" từ trong cổ họng.

Cậu nằm gọn trong vòng tay của Diệp Hoài Hình, hai chân run rẩy của bị tách ra, thế mà còn quay đầu lại để bú bộ phận sinh dục của một học sinh khác, cả hai miệng đều chứa đầy những dương vật to.Sở An Húc và Diệp Hoài Hình một trước một sau song long thầy giáo, sướng tê sống lưng, họ ưỡn thẳng eo, hung hăng đâm vào tâm lỗ, càn quấy từng đụn thịt mềm mại nhạy cảm bên trong đến sưng đỏ, để cái miệng ướt át phía dưới quấn lấy hai quy đầu to lớn mà liếm láp lỗ chuông.

"Ưm... ư..."

Tiếng thở dốc như dã thú hòa cùng rên rỉ dâm đãng, thầy giáo xinh đẹp bị học trò giở trò dâm loạn, bị nắc đến đùi co quắp, ngón chân cong tròn lại.

Bạch bạch bạch phụt phụt, đủ loại âm thanh dâm đãng vang lên không ngừng, ba thanh niên điên cuồng địt một mỹ nhân đeo kính gọng vàng. Mỹ nhân bị nắc run lẩy bẩy, dương vật nhỏ phun ra từng đợt tinh dịch, nước dâm tràn lan, tấm thảm đỏ tươi của khách sạn ướt đẫm thành từng vũng.

Cũng không biết đã qua bao lâu, tiếng da thịt va chạm vẫn không ngừng, mùi hoa thạch nam nồng nặc, nhưng trong phòng khách lại không có ai, chỉ để lại một tấm thảm đỏ tươi hỗn độn.

Trên chiếc giường lớn trong phòng ngủ, khoái cảm hủy thiên diệt địa khiến thầy giáo Đường hết lần này đến lần khác lên đỉnh, ga trải giường màu trắng lấm tấm những vết sẫm màu, Đường Đường giống lần đầu tiên bị song long được Hạ Văn ôm nằm ngửa, Diệp Hoài HÌnh từ phía trước nhét vào.

Đôi mắt màu hổ phách của thầy giáo xinh đẹp ngấn lệ, cơ thể trắng nõn phủ một tầng mồ hôi, cả người run rẩy, dương vật nhỏ bán cương không còn sức sống, Hạ Văn nắm lấy hai chân cậu từ phía sau, hai chân dài bị tách rộng ra cực hạn, một cặp dương vật to lớn nổi đầy gân xanh kéo căng lỗ hậu nhỏ thành một cái động to tròn thít chặt, bụng nhỏ của thầy giáo căng phồng do tinh dịch tưới vào, như một quả bóng đầy dâm dục.

"A...a!!"

Cậu bị hai học sinh một trước một sau làm tình, đôi môi đỏ mọng phát ra vài tiếng hổn hển, sướng đến đầu óc choáng váng, còn đang cố gắng quay đầu liếm láp đầu khấc của Sở An Húc, mút cái nấm tròn tròn vô cùng dâm đãng, thật sự làm họ yêu đến chết!

Diệp Hoài Hình và Hạ Văn đáp lại bằng những cú thúc mạnh hơn, làm thầy giáo đĩ rên rỉ thật dài, hai dương vật to đâm thẳng trực tràng mềm mại, vòng tròn thịt mềm sưng tấy đỏ au, vừa quấn lấy hai cây hàng to vừa mút mát ngon lành, khoái cảm dâng trào, sướng miễn bàn!

Đến nửa đêm, đồng hồ báo thức thầy Đường đặt vang lên.

Đường Đường đang sướng đến mức mất run rẩy thở hổn hển định thần lại, vòng tay qua cổ Diệp Hoài Hình, kéo đầu hắn xuống.

Diệp Hoài Hình cúi đầu, sau đó... Đường Đường hôn lên khóe môi hắn, mặt thầy giáo đỏ bừng, đôi mắt hổ phách tràn ngập sương nước, cậu thở hổn hển mấy lần, khàn khàn lười biếng nói.

"Qua ngày mới rồi, chúc mừng học trò nhỏ lớn thêm một tuổi, sinh nhật vui vẻ."

Mắt Diệp Hoài Hình đỏ hoe, hắn nhìn chằm chằm vào Đường Đường, hôn môi cậu như điên cuồng, dùng dương vật lớn của mình đâm thật mạnh vào!

Lỗ dâm co giật phun ra chất nhờn, gân xanh trên dương vật lớn đập thình thịch trong tràng ruột ẩm ướt co giật của thầy giáo, phần cán to ra gần như gấp đôi, không chừa một kẽ hở nào trong tràng ruột vốn đã chật cứng. Thầy giáo xinh đẹp mở to mắt, bắt đầu giãy dụa kịch liệt, phát ra những tiếng mũi rên rỉ đáng thương, nhưng tên súc sinh con phát điên này vẫn bắn tinh dịch nóng hổi ​​đặc quánh, khiến Đường Đường co giật dữ dội.

Hắn thở hổn hển, "Thầy. . ."

Những chùm ánh sáng trắng bùng nổ trên đầu, những cơn cực khoái liên tiếp càn quét khắp cơ thể anh một cách dữ dội.

Đường Đường từ trong cổ họng tràn ra những tiếng thở "hô hô", đột nhiên ngã trở lại trên người Hạ Văn, nghiêng đầu hôn mê, cái gì cũng không biết.

Sở An Húc ngừng di chuyển, Hạ Văn và Diệp Hoài Hình cũng từ từ rút bộ phận sinh dục của mình ra.

Diệp Hoài Hình cẩn thận ôm thầy giáo đi tắm rửa sạch sẽ, Hạ Văn và Sở An Húc không muốn đánh thức thầy giáo đang ngủ nên họ tự an ủi mình cho đến khi xuất tinh, Diệp Hoài Hình cũng ôm cơ thể đã được làm sạch và The đang ngủ thầy đi ra.

Họ đưa giáo viên vào phòng khách bên cạnh, để thọ tinh ngủ cùng, từng người hôn lên trán giáo viên một cái rồi nhỏ giọng nói.

"Ngủ ngon nhé, anh yêu. "

./.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro