⚠️[THIẾU NIÊN ĐÁNG THƯƠNG].3

Chương 3

Chuyển ngữ: Andrew Pastel

Trời nhá nhem tối, lũ xác sống trong siêu thị được dọn dẹp sạch sẽ, đóng cửa chớp sớm, những người sống sót chạy trốn cả ngày, tất cả đều kiệt sứ co ro trong góc.

Trong không gian thiếu ánh sáng, Đường Đường khịt mũi, luôn cảm thấy mình bốc mùi, cậu do dự, nhắm mắt lại liếc nhìn ba người, và những người sống sót còn đang ngáy ngủ ở phía bên kia, sau đó vẫn quyết định đứng dậy lặng lẽ đi đến phòng vệ sinh của nhân viên siêu thị.

"..." Ba người vốn đang nhắm mắt ngay lập tức mở mắt con thỏ nhỏ đi xa, ánh mắt tối đen lặng lẽ quay cuồng.

Màn đêm buông xuống, cả thành phố rất yên tĩnh, ngoại trừ tiếng xác sống gầm rú thì không có động tĩnh gì khác.

Siêu thị không bật đèn, Đường Đường trong bóng tối bước vào cửa, cậu phát hiện phòng nghỉ lúc đang tìm vật tư, diện tích không lớn, trừ cái giường còn có thêm phòng vệ sinh, quần áo lao động vất vưởng trong tủ, hẳn là nơi nghỉ tạm của nhân viên siêu thị.

Sau tận thế, người ta phát hiện mùi vị và ánh đèn có thể thu hút xác sống, Đường Đường nhìn kỹ, xác định trong phòng không có cửa sổ rồi mới bật đèn.

Phòng tắm tuy hơi cũ nhưng vẫn rất sạch sẽ, Đường Đường kéo qua vòi hoa sen thử nhiệt độ nước, hai mắt đột nhiên sáng lên.

Có nước nóng!

Chạy trốn trong biển máu, cuối cùng cũng có thể thoải mái tắm rửa, dưới vòi hoa sen, Đường Đường nóng lòng cởi quần áo, nước ấm xối lên làn da trắng nõn, hơi nước trắng nhanh chóng bốc lên, phủ đầy cánh cửa kính nửa mờ.

Cửa sổ nhỏ để thông gió trong phòng tắm đã bị chặn lại, nên Đường Đường chỉ có thể mở cửa một chút để tránh cho mình bị ngất xỉu vì thiếu oxy. Nước rửa sạch đất cát trên người, làn da tuyết trắng như bột bị hơi nước làm cho căng mọng hồng hào, như một loại trái cây ngon lành, lúc nào cũng toát ra mùi thơm ngọt ngào dụ dỗ người ta phạm tội.

...

Trong tiếng nước chảy ào ào, một dây leo xanh ngọc bích lặng lẽ uốn éo trượt vào phòng tắm dọc theo khe cửa.

Hơi nước trong phòng tắm bốc lên, mái tóc đen nhánh của Đường Đường ướt đẫm, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng, miệng còn đang ngâm nga một bài hát. Dây leo lặng lẽ đi tới, đột nhiên quấn chặt tay chân, treo thân thể trắng nõn của cậu lơ lửng giữa không trung, Đường Đường hét lên một tiếng sợ hãi, nhưng ngay sau đó lại bị dây leo bịt kín miệng.

"Ư ... ư"

Dây leo leo dọc theo mắt cá chân, thứ nước nhớp nháp ngọt ngào kích tình sáng lóng lánh dính trên da tuyết, đầu dây nhỏ dần to lên, căng phồng nhét đầy miệng Đường Đường.

Đường Đường bất lực vùng vẫy, thân thể gầy yếu không ngừng run lên, đây là cái gì! Đây là cái gì?

Dây leo màu xanh ngọc giống như một bàn tay lớn có ý thức, không ngừng vuốt ve thân thể Đường Đường, đầu dây leo trong miệng căng to đến khóe miệng cậu đau đớn, dâm đãng thọc vào rút ra giống như đang làm miệng vậy, cậu thở hổn hển, đột nhiên nhớ trong ba thanh niên có một người mang dị năng hệ mộc tên Thẩm Vận!

Nhưng không đúng, màu sắc của hai dây leo này khác nhau, sau tận thế, dị năng xuất hiện rất nhiều loại, nhưng vẫn có sự khác biệt với nhau, ví dụ như dây leo của Thẩm Vận có màu xanh đậm, không có bất kỳ suy nghĩ và nhận thức nào, nhưng bây giờ Đường Đường có thể cảm nhận được thứ đang thực hiện hành vi đồi bại trên người mình có ý thức, biết đau biết sướng!

Dây leo kéo hai chân cậu ra, tạo thành một tư thế mở toang dâm đãng, đầu dây leo trượt dọc theo đùi, nhớp nháp chảy ra chất nhầy, cuối cùng thứ to dài cọ vào lỗ hậu đang đóng chặt của Đường Đường. Cậu giãy dụa không được, chỉ biết bi thương mắt lại, chẳng lẽ hôm nay phải bị quái vật chịch sao?

...

Trong siêu thị, Thẩm Vận nhắm mắt thở dốc, Đường Đường là hệ chữa lành nên không biết hệ mộc có thể gắn ý thức của ký chủ vào dị năng.

Hầu kết anh ta giật giật, hương vị kia quá tuyệt vời, làn da trắng như tuyết, đôi môi ấm, chiếc lưỡi mềm mại, lỗ cúc non nớt, đều khiến Thẩm Vận thèm khát, lửa nóng bốc lên.

...

Trong phòng tắm, cánh cửa bị mở ra một kẽ hở, có dấu vết của ánh sáng lọt ra ngoài, tiếng lóp nhóp phụt phụt và và tiếng sụt sùi liên tục vang lên bên trong, nếu ai đó mở cửa sẽ nhìn thấy một đám dây leo màu xanh ngọc gần như bao trùm cả phòng tắm.

Trong khe hở ngoằn ngoèo, thiếu niên bị treo lên cao, tóc đen ướt nước nhỏ giọt tí tách, hai mắt mờ mịt, ân ẩn phát ra giọng mũi, há to miệng để đầu mút dây leo cày bừa trong khoang miệng, nước bọt trào ra nhỏ xuống khuôn ngực trắng nõn của cậu.

Dưới háng Đường Đường co quắp run rẩy, dây leo màu xanh ngọc thô dài ra vào giữa hai đùi, thịt ruột bị kéo ra rồi lại hung tợn nhét vào, lỗ nhỏ chảy dịch nhầy nhớp nháp, gần như ướt cả sàn phòng tắm.

Mị hương kích dục làm cho thiếu niên mất lý trí, dây leo càng ngày càng quấn chặt, càng ngày càng dập tàn nhẫn, dầu mút thô to điên cuồng chen vào lỗ hậu nhỏ, căng chặt thành ruột, mỗi lần thọc vào đều đâm đến nơi sâu nhất, Những sợi lông tơ này xíu trên đầu mút quét qua thành ruột, vừa rát vừa ngứa, Đường Đường vặn vẹo eo rên rỉ, chỉ muốn bị đối xử tàn nhẫn hơn.

Làn da trắng hằn từng vệt đỏ, lỗ hậu hết lần này tới lần khác bị quái vật địt đến bắn ra nước, xúc tu trườn ​​xuống dọc theo ngực, quấn từng vòng quanh gậy thịt nhỏ rỉ dịch nhầy không ngừng, vuốt lên vuốt xuống liên tục. Đường Đường thở dốc, thân thể gầy yếu lạnh run.

Nhưng mà lúc cậu chuẩn bị bắn tinh, đầu dây leo chợt vươn ra một sợi mảnh dài chui vào lỗ nhỏ trên quy đầu!

Niệu đạo mỏng manh tinh xảo bị xúc tu nhét vào, Đường Đường cứng đờ kêu một tiếng "Ưm ~", cảm giác đau rát vì ma sát, xen lẫn sảng khoái khó tả nổ tung trong đầu.

Thiếu niên bị dây leo trói lại rùng mình một cái, phun ra cả trước cả sau, nước dâm ào ào chảy ra từ lỗ hậu sưng tấy, phun đầy cả ruột, xúc tu mảnh uốn lượn trong niệu đạo, chọc đến tuyến tiền liệt, nghiền áp một lúc, rồi đột ngột rút ra!

Luồng tinh màu trắng dày đặc phun lên vách tường phòng tắm, sau cao trào thành ruột đói khát co thắt lại, dây leo chôn trong cơ thể gần như phồng to gấp đôi.

Đầu mút thô to của quái vật đâm vào bịt chặt lỗ hậu nhỏ, bạch bạch bạch dập nát thịt mềm trong hoa cúc, Đường Đường đã hoàn toàn không có lý trí, giãy dụa vặn vẹo tuyệt vọng, nhưng vẫn bị quái vật thọc sâu vào trực tràng bắn đầy một bụng tinh.

Khoảnh khắc bị bắn tinh, Đường Đường bật khóc, co rút như điện giật, dịch thể của quái vật nhiều đến mức khiến bụng dưới của cậu phình ra hình vòng cung, như bị nó đánh dấu, hoàn toàn không còn sức vùng vẫy.

Mùi hương tình dục tràn ngập trong không khí, dây leo dừng một chút, nhưng không rút đầu mút ra khỏi lỗ nhỏ, mà là treo tay chân Đường Đường lên, thong thả bò lại hướng siêu thị.

"..." Không khí mát lạnh làm cho Đường Đường sực tỉnh lại từ mê man, kinh hãi ngẩng đầu, trơ mắt nhìn làn sương màu xanh nhanh chóng tràn ngập siêu thị, dây leo quấn quanh người cậu, nhấc cậu đến trước mặt ba thanh niên!

Cả ba người đều đang nhắm mắt lại, ngay cả khi ngủ say cũng có một khí chất phi thường, Đường Đường bị treo lơ lửng trên không, gần như theo bản năng nín thở.

Nó muốn làm gì! !

Thẩm Vận nhắm mắt lại, di chuyển ngón tay, dây leo phân nhánh, cởi quần Lâu Tử Khiên và Văn Tông, tiếng khóa quần lách cách vang lên.

Người sở hữu dị năng có nhãn lực tuyệt vời, hai tên cầm thú này giả vờ ngủ say nhưng thật ra ngay từ khi thiếu niên ra đến đã phóng mắt sói quét khắp cơ thể mê người, bây giờ mùi thơm ngọt ngào phủ đầy khoang mũi, thứ dưới háng lại càng lịch sự ngẩng cao.

Dây leo kéo Đường Đường càng ngày càng gần, cuối cùng đặt cậu trên đùi Lâu Tử Khiên, rồi từ từ kéo quần lót thanh niên xuống. Gậy thịt lớn bật ra, tỏa mùi tanh đặc trưng, Đường Đường sợ hãi, cánh môi run lên, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt, cậu không dám nghĩ người này hay những người sống sót đột nhiên tỉnh dậy, nhìn thấy cậu hứng tình ngồi trên Lâu Tử Khiên sẽ phản ứng như thế nào.

Sương mù màu xanh lá cây tràn ngập không trung, thanh niên vẫn chưa tỉnh, Đường Đường yên lặng nhẹ nhõm một hơi, nhưng giây tiếp theo cậu đột nhiên bay lên không trung, đầu mút dây leo trong người cậu lập tức thu nhỏ lại, ấn cậu ngồi lên dương vật to lớn của Lâu Tử Khiên!

"Ưm..a..."

"Hưm"

Nghe thấy giọng nói như bị bóp nghẹt của Lâu Tử Khiên, tiếng hét rùng mình của Đường Đường mắc kẹt trong cổ họng, cứng đờ, ngẩng đầu lên nhìn y.

Lâu Tử Khiên không nén được kêu ra tiếng, lỗ nhỏ của thiếu niên vừa chặt vừa mọng nước, làm y sướng đến mức phát ra âm thanh. Để không bị phát hiện, Lâu Tử Khiên lập tức ổn định nhịp thở, giả vờ ngủ say không phát ra tiếng động. Trong bóng tối, Văn Tông còn chưa nếm qua vị thịt liền dựa vào kệ hàng hé mắt, khinh bỉ nhếch khóe môi, bụng nghĩ thầm Lâu Thiếu gia đúng là cùi bắp xác mía.

Đường Đường thở hổn hển, còn chưa kịp đếm một hai ba, đã bị dây leo banh rộng hai chân, lỗ hậu sưng đỏ kẹp chặt gậy thịt nhấp từng đợt 'bạch bạch bạch'.

Tốc độ nhanh, lực nhấp rất mạnh, Lâu Tử Khiên sướng đến bay lên trời.

"A a a a a !!" Tiếng hét khàn khàn của Đường Đường gần như xuyên qua màn đêm, nhưng khu vực xung quanh được bao bọc bởi dị năng của Lâu Tử Khiên, bên ngoài không thể nghe thấy bất cứ động tĩnh nào.

Dây leo vẫn còn cắm một cây trong tràng ruột của cậu để khuyếch trương, dương vật vừa to vừa dài của Lâu Tử Khiên thì khuấy động bên trong lỗ nhỏ đầy nước, phát ra tiếng lóp nhóp không ngừng, Đường Đường rên rỉ liên tục, nước bọt chảy xuống theo khóe môi, cảm giác tràng ruột vừa tê vừa ngứa, khoái cảm ập đến từng đợt dồn dập.

Dây leo quán chặt cậu, tốc độ dập càng nhanh chóng tàn nhẫn, lỗ hậu chủ động nuốt lấy dương vật, tốc độ lên xuống nhanh đến mức không thể nhìn rõ. Đột nhiên Đường Đường bị xoay ngang người lại, cậu hét lên một tiếng, bị dây leo ấn đầu xuống háng Văn Tông, nước bọt giàn dụa thấm ướt quần lót hắn.

Văn Tông nhắm mắt lại, mặc đồ tác chiến màu đen từ trên xuống dưới, vừa đẹp trai vừa hoang dã, đôi ủng quân trang quấn lấy bắp chân săn chắc, lười biếng mà tiềm tàng nguy hiểm như một con sư tử đang ngủ. Khóa quần hắn bung mở, lông mu rậm rì đen bóng, cơ bụng ẩn ẩn, kéo dài đi vào trong quần lót boxing, cây gậy thịt thô dài căn phồng, quần lót không bao trọn còn ẩn ẩn lộ ra một đoạn dưới mép quần.

Đường Đường bị dây leo tách chân treo lơ lửng trên không, mông thịt trắng như tuyết đập vào dương vật bành bạch, gợn sóng dâm đãng, lỗ hậu nhét đầy dương vật và dây leo. Thiếu niên hơi cong lưng, bụng dưới phình to, chống tay trên sàn, khuôn mặt non nớt hơi cau lại khó chịu, theo va chạm liên tục cọ xát vào đầu khấc lớn của Văn Tông, chất lỏng dính nhớp bôi đầy môi má.

"Ư ... ưm.... Ha..a a a a"

Khoái cảm mãnh liệt càng ngày càng tích tụ nhiều lên, Đường Đường bật khóc nghẹn ngào, nhút nhát nói: "Tôi ... a ... Tôi không muốn! Tôi không muốn!"

Nhưng khi ba tên cầm thú nghe thấy âm thanh ngọt ngào của thiếu niên, dương vật phấn khích lại to ra thêm, dây leo còn ấn đầu cậu dữ dội hơn, khiến cậu vừa khóc vừa ngậm trọn đầu rùa của Văn Tông.

Hít......

Văn Tông hít một hơi lạnh, nắm chặt hai tay, suýt nữa lộ tẩy trước mặt Đường Đường, hắn bình tĩnh lại hơi thở, chậm rãi âm thầm kéo quần lót xuống một nửa, nhét dương vật đầy vào khoang miệng ướt mềm của thiếu niên.

Ruột thịt bị dập tóe nước, miệng bị thứ to lớn nhét phồng lên, thiếu niên khịt mũi khịt mũi, thút thít rì rầm, còn tưởng mình vô tình kéo ra khi đang giãy dụa.

Mông thịt rung rung gợi tình, lỗ hậu đỏ hồng ngồi lên nhỏm xuống rất nhanh trên dương vật lớn, Đường Đường rên rỉ giọng mũi không ngừng, trực tràng như bị đâm xuyên, gồ lên hình dạng dương vật cùng dây leo bên trong. Con quái vật như không biết mệt, đầu mút thọc vào rút ra từ từ phồng lên, nới rộng ra ruột thịt, nước dâm tí tách chảy xuống làm ướt cả sàn nhà, khiến Đường Đường kinh hồn táng đảm.

Đầu khấc tròn to lại đâm sâu vào lỗ nhỏ đã chín muồi của Đường Đường, cậu giật bắn người, họa mi nhỏ run rẩy phun ra dịch lỏng trong suốt, rõ ràng là không còn gì để bắn. Đúng lúc này, dây leo đột nhiên kéo thẳng đầu Đường Đường, khiến đôi môi đỏ tươi nhả ra dương vật lớn. Day leo xanh ngọc kéo giá sắt, làm hai chân Văn Tông và Lâu Tử Khiên kề sát vào nhau. Hai cây gậy dính đầy nước nổi giận đùng đùng cạ lên lỗ hậu sưng húp, chớp mắt khi dây leo thu nhỏ lại, "phập" một phát cùng nhau đâm vào lỗ nhỏ ướt dầm dề.

"A a a a !! Không !! Không"

Trực tràng bị kéo căng đến cực điểm, từng khối thịt ruột gồ lên đều bị nghiền nát, cái bụng căng phồng của Đường Đường in hằn hình dáng hai dương vật lớn cùng một dây leo, bất lực vung tay vung chân, nức nở thút thít: "Đừng.... Đừng mà... hức... ưm...mmmm....rách...rách mất... "

Ba tên cầm thú sướng đến mức cắn chặt răng vì sợ không nhịn được phát ra âm thanh. Thẩm Vận hít một hơi thở nặng nhọc, di chuyển các ngón tay, khiến dây leo đang trói tay chân thiếu niên kéo cậu xóc nảy lên xuống, "bạch bạch bạch" nắc vào dương vật. Một đợt khoái cảm kịch liệt càn quét khiến bốn người đồng thời rên rỉ, Đường Đường ngửa cổ, ư a rên rỉ không ngừng.

Nước dâm bắn tung tóe từng luồng, mùi thơm ngào ngạt lan nhanh, Đường Đường bị xóc nảy liên tục, gậy thịt nhỏ bé lắc lư, cậu nghẹn ngào kêu lên.

"Em xin lỗi ... a a ... xin lỗi ... ưmmm ... ah sướng quá, em không ... ưm ... không cố ý..."

Ba tên cầm thú nghe thấy tiếng thiếu niên thút thít khóc, liên tục xin lỗi, suýt nữa cười thành tiếng.

...

Lỗ hậu nhỏ bị địt sướng tê, dịch ruột òng ọc tuôn ra, ba cây dương vật to lớn lấp đầy trực tràng Đường Đường, chỉ cần một chút cọ xát cũng khiến cậu phê đến rùng mình. Thiếu niên lau nước mắt, chóp mũi đỏ hồng vì khóc trông thật đáng yêu. Tiếng da thịt đánh vào nhau bành bạch vẫn đều đặn vang lên rõ mồn một không ngừng.

Cậu vậy mà ...vậy mà nhân lúc các thanh niên ngủ say, dùng hoa cúc cưỡng hiếp dưa leo của họ, đã thế còn cảm thấy thật sướng, hức hức, Đường Đường quá xấu hổ rớt nước mắt lã chã

Hu hu hu, mình... mình thật xấu xa.

...

"Ưm a a a a ... Sướng quá! Ưm...mmmm!" Đường Đường vừa khóc vừa không khống chế được mà kêu dâm, cậu đã hoàn toàn bị tình dục nhấn chìm, dâm đãng vặn vẹo mông vểnh đón tiếp dương vật vào người. Nhưng đúng ngay lúc này Đường Đường nghe thấy tiếng ngáy của những người sống sót sau lưng, thoáng chốc giống như bị một cơn gió lạnh buốt thấu xương quét qua toàn bộ cơ thể.

Thành ruột càng siết chặt hơn, mút mát đồ vật của cả ba, thiếu niên cắn chặt môi để kiềm chế tiếng rên rỉ, nhưng ba tên cầm thú chẳng thèm đoái hoài gì, dây leo hung ác nhấc cái mông đầy đặn lên rồi dập mạnh vào dương vật, điên cuồng quấy phá trực tràng.

"A a a a a!! Xin lỗi xin lỗi!!". Đường Đường thét to, cơ thể co giật kịch liệt, một luồng nước ấm phùn phụt tuôn ra, xối đầy dương vật. Ba thanh niên thở dốc dồn dập, giả vờ thẳng lưng, làm động tác nắc vào càng kịch liệt hơn, cuối cùng thô bạo chọc sâu đến tận cùng, phóng mạnh tinh dịch đặc sệt vào thành ruột co rút.

Thiếu niên ngoẹo đầu, thân hình loang lổ vẫn còn run lẩy bẩy, bụng dưới phồng lên, giống như đang mang thai bốn năm tháng, bên trong chứa đầy tinh dịch và nước dâm.

Ba tên cầm thú đồng loạt mở mắt, thoải mái thở ra một hơi dài.

Thẩm Vận thu lại dị năng, đôi mắt đen đậm nhìn làn da trắng như tuyết của thiếu niên qua thấu kính, anh ta liếm liếm, hiển nhiên là muốn thực chiến một lần nữa.

Ngoài mùi hoa thạch thảo trong không khí còn có mùi thơm thanh lãnh ngọt hấp dẫn, Văn Tông vuốt lưng thiếu niên, ngửi mồ hôi thơm lấm tấm trên cổ cậu, sau đó khàn khàn nói: "Thảo nào, cứ hỏi mùi dâm từ đâu ra."

Bên kia, Lâu Tử Khiên lười biếng đứng thẳng người lên, dùng ngón tay thon dài bắt lấy cằm Đường Đường, nhìn khuôn mặt ửng hồng quyến rũ, thở dài nói: "Đúng là báu vật..."

./.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro