Chương 2 - Fan cuồng
Bởi vì điện thoại người già, trong phòng hai người lại một lần nữa lâm vào xấu hổ. Lục Quân Tiên không biết liệu số tiền đó có phải là nhu cầu cấp thiết đối với Kỷ Trình hay không, cũng ngại bảo cậu chờ tới khi buổi ký tên kết thúc. Nghĩ nghĩ, Lục Quân Tiên đem điện thoại thả lại trong túi, lấy bao đựng thẻ ra nhìn nhìn mấy tấm thẻ ngân hàng.
- Nếu không, chúng ta cùng nhau đi ra ngoài, tôi rút tiền đưa cho cậu?
Kỷ Trình cũng có chút ngượng ngùng, nhéo nhéo cái điện thoại người già, lắc đầu
- Không vội, tôi cũng có việc, phải đuổi kịp thời gian, về sau rồi lại nói.
Lời đã nói như vậy, Lục Quân Tiên cũng không kiên trì, dù sao đã để lại số di động, về sau liên lạc cũng tiện.
Lại lần nữa tạm biệt, Lục Quân Tiên mở cửa đi ra ngoài, Kỷ Trình yên lặng mà đi theo sau.
- Tôi hôm nay lịch trình có chút kín, buổi tối cậu có rảnh không? Chúng ta buổi tối lại liên lạc?
Mở cửa, Lục Quân Tiên quay đầu hỏi Kỷ Trình. Kỷ Trình lỗ tai đỏ bừng, chưa kịp nói cái gì, người bước ra từ cửa phòng đối diện lại kinh ngạc mà nhìn theo bọn họ.
- Quân Tiên?
Nghe vậy, Lục Quân Tiên quay đầu nhìn lại, liền thấy trước cửa phòng đối diện có hai nam nhân đang đứng, chiều cao gần như tương đương. Nam nhân gọi tên anh khí chất tao nhã, tóc hơi xoăn, trong ấn tượng của anh là một người tự tin và theo đuổi lãng mạn. Bất quá, bởi vì nhớ đến hình ảnh đại nam nhân mặc nữ trang uốn éo trong mộng hôm nay, Lục Quân Tiên hiện tại nhìn đến hắn một bộ dáng nam tính, có chút không nỡ nhìn thẳng.
- Đạo diễn Ngu, sớm.
Lục Quân Tiên nhàn nhạt mà chào hỏi, ý cười theo thói quen treo ở mặt cũng có chút nhạt.
《 Hoàng Thất Mật Thám 》 còn đang trong thời gian khẩn trương quay chụp, lúc này đạo diễn không ở phim trường lại xuất hiện ở chỗ này, đối với người công tác nghiêm túc như Lục Quân Tiên mà nói, không thực sự vừa lòng. Ngu Tự Quần cũng nhìn ra anh bất mãn, xấu hổ mà sờ sờ mũi
- Cái này...... Hôm nay không phải có buổi thử vai sao? Anh tới tham dự một chút, em yên tâm, đoàn phim anh đã sắp xếp tốt.
Vừa dứt lời, nam sinh bên người hắn hơi hơi khom lưng với Lục Quân Tiên, cười ngọt ngào chào hỏi:
- Xin chào thầy Lục.
Mạnh Qua, tiểu thịt tươi mới debut, tuy cao có 180 nhưng lại sở hữu một gương mặt xinh đẹp nháy mắt có thể hạ gục vô số chị em gái, fan nhan sắc nhiều vô số, anti-fan cũng đông không đếm nổi. Nhìn đến y, Lục Quân Tiên trong lòng cũng đã hiểu Ngu Tự Quần trở về là làm gì.
Truyện chỉ đăng tại wattpad Annae0112
《 Hoàng Thất Mật Thám 》 quay đến một nửa, người diễn vai tiểu vương gia ngoài ý muốn gặp tai nạn xe, không có biện pháp tiếp tục quay chụp, hôm nay buổi ký tên kết thúc sẽ có một buổi thử vai, một lần nữa tuyển lại diễn viên.
Tiểu vương gia tuy rằng là một vai phụ nhưng suất diễn lại không ít, thiết lập nhân vật cũng rất dễ chịu, Ngu Tự Quần muốn tranh thủ cơ hội cho người yêu mới là điều dễ hiểu. Chỉ cần có thể thông qua buổi casting một cách bình thường, không đi cửa sau, không bao che, Lục Quân Tiên cũng không để ý.
- Chào cậu.
Cười nhạt chào hỏi xong, Lục Quân Tiên mới nhớ tới Kỷ Trình phía sau. Trùng hợp có người quen ở đây, có lẽ không cần cố ý chạy đi rút tiền.
- Đạo diễn Ngu trên người có tiền mặt không?
Hai người nam nhân thành thục sau khi hoà bình chia tay, không có giống mấy đứa trẻ nháo không vui, vẫn là cộng sự bằng hữu. Lục Quân Tiên hỏi thật sự tự nhiên, Ngu Tự Quần lại sửng sốt một chút, theo bản năng mà liếc mắt nhìn Kỷ Trình một cái.
- Có, em muốn bao nhiêu?
Lục Quân Tiên lúc này mới nhớ ra anh còn chưa hỏi Kỷ Trình tiền phòng là bao nhiêu. Mới vừa quay người lại muốn hỏi, di chứng nhẹ của thuốc mê lại lần nữa làm dưới chân anh mềm nhũn, lảo đảo một chút. Kỷ Trình sau khi nhìn thấy mấy người bên ngoài vẫn luôn duy trì một bộ mặt lạnh nhạt người sống chớ gần bỗng cả kinh, vội đỡ anh.
- Anh tốt nhất nên nghỉ ngơi một chút, thật sự không thoải mái thì đi bệnh viện kiểm tra xem.
Kỷ Trình ngữ khí chuyển hóa có chút cứng ngắc, nhưng là khó che giấu sự quan tâm trong lời nói.
Truyện chỉ đăng tại wattpad Annae0112
Đi bệnh viện...... Ngu Tự Quần ánh mắt nhìn Kỷ Trình có chút vi diệu. Lục Quân Tiên xua xua tay, đứng thẳng,
- Không có việc gì, chỗ này bao nhiêu tiền?
- 800.
Kỷ Trình buông lỏng bàn tay đỡ Lục Quân Tiên ra, lại khôi phục bộ mặt người sống chớ gần. Một đêm 800...... Ngu Tự Quần ánh mắt nhìn Kỷ Trình càng thêm vi diệu. Lục Quân Tiên không biết hắn đang não bổ cái gì, lấy di động ra trực tiếp chuyển 800 vào WeChat của hắn.
- Chuyển tiền vào WeChat cho anh rồi, đổi thành tiền mặt đưa tôi đi.
Ngu Tự Quần còn đang nhìn Kỷ Trình, thẳng đến khi Mạnh Qua bên cạnh chọc hắn một cái mới lên tiếng, lấy ví tiền ra, đếm tám tờ tiền đỏ đưa tới.
- Cảm tạ.
Lục Quân Tiên đem tiền nhận lấy, xếp xếp chỉnh tề liền đưa cho Kỷ Trình.
- Tối hôm qua cảm ơn cậu, hôm nào lại hẹn gặp, mời cậu ăn cơm được không?
Ngu Tự Quần:......
Hắn lần đầu tiên gặp được người mua người khác một đêm còn muốn cảm tạ...... Còn hôm nào lại hẹn gặp......
Kỷ Trình nhéo nhéo 8 tờ tiền trong tay, vành tai lại đỏ lên, liếc mắt nhìn hai người ngoài phía đối diện, khuôn mặt lạnh nhạt không thay đổi.
- Anh nghỉ ngơi cho tốt, tôi đang vội, đi trước.
Nói rồi Kỷ Trình liền xoay người bước đi. Lục Quân Tiên lấy di động ra nhìn, thấy thời gian cũng không còn sớm
- Tôi còn có buổi ký tên, đi trước, việc diễn thử buổi chiều bàn lại.
- Cùng nhau đi, bọn anh đang chuẩn bị đến xem buổi ký tên của em.
Ngu Tự Quần nói như vậy, liếc mắt nhìn Mạnh Qua bên cạnh. Mạnh Qua gật gật đầu, cười nói:
- Thực thích sách của thầy Lục, lần đầu gặp được buổi ký tên, em nhất định phải đến hiện trường nhìn xem.
- Tôi muốn đi về trước thay quần áo, không làm phiền nữa.
Lục Quân Tiên một bên cầm điện thoại đặt xe, một bên phất tay tạm biệt bọn họ. Đi ra ngoài được vài bước, Ngu Tự Quần đã bước tới, nhỏ giọng nói:
- Bộ dáng em thế này thì đi như thế nào? Đưa em đi nhé? Cùng đoàn phim ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, em còn cùng anh tị hiềm?
Lục Quân Tiên:......
- Tôi bộ dáng gì?
Thấy Mạnh Qua nhăn mặt bước lên nghe, Ngu Tự Quần lúng túng mà hắng giọng, tiếp tục nhỏ giọng, cảm thấy phải cho Lục Quân Tiên mặt mũi.
- Em...... em sao lại thế này? Em không phải cái kia... lãnh đạm sao? Không phải em trầm mê công việc không thoát ra nổi sao? Hôm nay lại bận như vậy, tối hôm qua cư nhiên còn có thời gian rảnh mua vịt*? 800 một đêm? Còn chơi đồng phục play? Còn bị thương?
*ý chỉ tìm trai bao
Lục Quân Tiên:......
Trông giống đồng phục play sao...... Tiểu ca phục vụ play sao?
- Nói hươu nói vượn cái gì!
Lục Quân Tiên dùng một loại ánh mắt như nhìn người thiểu năng trí tuệ mà trừng mắt liếc hắn một cái, quyết định không cùng hắn lý luận, xoay người liền rời đi.
Truyện chỉ đăng tại wattpad Annae0112
- Aizz...... cậu ấy sa đọa rồi......
Ngu Tự Quần nhìn trên màn hình di động Lục Quân Tiên chuyển tới 800, vô cùng đau lòng.
Mạnh Qua:......
Trước 9h sáng, bên ngoài thư viện Dương Quang của Tấn Thị đã có một hàng dài xếp hàng, họ chỉ chờ thư viện mở cửa là buổi ký tên liền sẽ bắt đầu. Lục Quân Tiên về nhà thay quần áo, trên đường ăn mấy miếng bánh quy, sốt ruột vội vàng mà chạy tới thư viện Dương Quang. Từ cửa sau đi vào, đến phòng sự kiện trên tầng 3 nơi tổ chức buổi ký tặng, nhân viên công tác đã đem hết thảy đều chuẩn bị ổn thoả, trợ lý Đinh Viêm đang cầm di động nôn nóng chờ đợi, nhìn thấy anh lại đây liền vội đi lên đón
- Anh Lục, đến kịp đến kịp!
Lục Quân Tiên gật đầu, tự mình uống một ngụm nước, ngồi xuống bàn ký tên, lấy điện thoại di động ra xem, vẫn còn năm phút đồng hồ.
- Buổi ký tên kết thúc đến lúc casting buổi chiều tôi còn trống hai giờ đồng hồ, giúp tôi hẹn một chút với Triệu tổng của truyền thông Vân Thượng.
Lục Quân Tiên nhìn hành trình hôm nay, nhanh chóng đưa ra quyết định. Đinh Viêm sửng sốt một chút, biểu tình có chút mất tự nhiên.
- Anh Lục, không phải tối hôm qua anh mới cùng Triệu tổng gặp qua sao?
Lục Quân Tiên không bỏ qua sự mất tự nhiên của Đinh Viêm, trước kia anh đưa ra quyết định Đinh Viêm đều sẽ sạch sẽ lưu loát mà ghi nhớ sau đó đi chuẩn bị, chưa từng có chần chờ. Lấy bút trong hộp đựng bút trên bàn ra thử từng cái một, xác định bút không có vấn đề, Lục Quân Tiên cười khẽ một chút, như đang nói chuyện phiếm:
- Cậu đoán Triệu tổng tối hôm qua cùng tôi nói chuyện gì?
- Anh Lục tâm tình không tồi, hẳn là chuyện tốt.
Đinh Viêm hốt hoảng chỉ trong giây lát, nhìn thấy Lục Quân Tiên cười liền cũng cười theo, biểu tình cũng thả lỏng xuống. Lục Quân Tiên nhìn hắn, không có trả lời, chỉ cười nói:
- Hẹn đi, giữa trưa hẹn không được thì hẹn buổi tối, vẫn là cái ghế lô tối hôm qua, tôi nhưng thật ra có chút chuyện tốt muốn nói với ông ta.
- Vâng ạ.
Đinh Viêm cười cười đồng ý, xoay người đi xử lý. 9 giờ vừa đến, thư viện Dương Quang lập tức náo nhiệt lên, hơn nữa vốn dĩ nghỉ đông số lượng người lui tới nhiều hơn so với bình thường, Lục Quân Tiên cơ hồ là nháy mắt liền nghe được âm thanh ầm ĩ ở tầng 1 vang vọng lên tận tầng 3. Không đến một lát, đoàn người chờ ký tên liền xếp hàng tới tầng 3 rồi. Nhân viên công tác mở cửa phòng hoạt động, những người hâm mộ sách xếp hàng ngoài cửa lập tức yên tĩnh trở lại, một đám người kích động mà hướng bên trong nhìn xem, tiếp theo là từng bước nhỏ một dưới sự hướng dẫn của nhân viên ngoan ngoãn bước vào xếp hàng.
So với fan phim, Lục Quân Tiên càng sủng fan sách hơn, bởi vì fan phim có khả năng là hướng về phía diễn viên, nhưng fan sách là chân chân thật thật phi thường thuần túy mà yêu từng câu từng chữ, yêu những câu chuyện của anh. Vì thế, Lục Quân Tiên tạm thời dứt bỏ ý tưởng thu thập Triệu Bằng trong đầu, mặt mày tuấn tú tự nhiên mà treo lên ý cười, đối với các fan sách tiến vào đều phất tay chào hỏi.
Những người hâm mộ sách cả trai lẫn gái đều có, khó nén khỏi cảm xúc kích động, vừa mới an tĩnh lại sôi trào lên, ôm sách vừa cười vừa vẫy tay với Lục Quân Tiên. Lục Quân Tiên tâm tình nháy mắt liền mỹ diệu lên, anh liếc nhìn những người hâm mộ sách đang xếp hàng tiến vào, sau đó thấy được người đứng đầu hàng......
Kỷ Trình......
Kỷ Trình vẫn còn mặc bộ đồng phục phục vụ tối hôm qua, có thể thấy được cậu rất vội, chưa kịp thay đồ đã chạy tới. Nguyên lai cậu nói có việc gấp, hoá ra là tới buổi ký tặng của anh xếp hàng sao? Lúc Kỷ Trình gọi anh là thầy Lục, Lục Quân Tiên chỉ cho rằng cậu nhận ra thân phận biên kịch của mình, mấy năm gần đây vì tuyên truyền phim anh xuất hiện ở trên TV cũng không ít. Lại không nghĩ rằng Kỷ Trình cư nhiên chính là fan sách của mình.
Nhân viên công tác để fan sách đứng đầu có thể lại đây ký tên, Kỷ Trình cầm cuốn sách mới của Lục Quân Tiên, khẩn trương mà đi tới.
Nhân viên công tác muốn tiếp nhận sách trong tay cậu đưa cho Lục Quân Tiên ký, Kỷ Trình lại giữ chặt không cho lấy, sau đó chính mình tay run rẩy đưa sách cho Lục Quân Tiên.
Lục Quân Tiên liền nhìn tay cậu, run a run, run a run......
Truyện chỉ đăng tại wattpad Annae0112
- Xin chào Kỷ Trình, chúng ta lại gặp mặt rồi, không nghĩ tới cậu còn đọc sách của tôi.
Lục Quân Tiên một bên nói, một bên nhận lấy sách của Kỷ Trình. Kỷ Trình gật gật đầu, thanh âm khẽ run,
- Em...... em phi thường phi thường thích sách của anh, mỗi một quyển đều xem qua vô số lần.
Lục Quân Tiên hơi kinh ngạc, anh trải qua rất nhiều buổi ký tặng, lần đầu tiên thấy có fan khẩn trương đến phát run như vậy, hơn nữa rõ ràng là bọn họ vừa mới gặp mặt.
- Có phải cậu lạnh không? Bên ngoài rất lạnh, cậu mau trở về thay quần áo đi.
Nói như vậy, Lục Quân Tiên xoát xoát xoát ký tên mình lên trang sách, lại viết thêm một câu, đem sách trả lại cho Kỷ Trình. Kỷ Trình đem sách ôm về, nhìn dòng chữ đẹp đẽ Lục Quân Tiên viết xuống "Thật vui khi quen biết cậu, chú ý thân thể, sau này thường xuyên liên hệ", càng thêm kích động.
- Em...... em hiện tại liền đi thay quần áo.
Kỷ Trình mặt vô biểu tình mà nói, tay run run ôm sách, run a run a mà bước nhanh rời đi. Lục Quân Tiên cười khẽ ra tiếng, rõ ràng trước buổi ký tặng mới gặp qua, khi đó tiểu tử này còn rất bình tĩnh a? Kỷ Trình một đường mặt vô biểu tình mà rời đi, cho rằng chính mình rất bình tĩnh, liền không có ý thức được tay ôm sách còn đang run. Đi ra khỏi thư viện Dương Quang, bên ngoài còn đoàn người xếp hàng thật dài thật dài.
Trời tuy rằng lạnh, nhưng hôm nay ánh mặt trời khá tốt, Kỷ Trình hít sâu một hơi, dưới ánh mặt trời thân thể thoáng thả lỏng, yêu thích mà sờ sờ cuốn sách, lỗ tai hồng hồng đi đến khách sạn đổi đồng phục.
Ngu Tự Quần đứng cuối hàng vừa vặn thấy Kỷ Trình lỗ tai hồng hồng vô cùng cao hứng mà rời đi:......
- Quần ca, anh xác định chúng ta phải xếp hàng ở chỗ này?
Mạnh Qua liếc mắt nhìn thùng rác bên cạnh, kéo lên khẩu trang trên mặt.
- Tới chậm chỉ có thể xếp hàng ở chỗ này, Lục Quân Tiên không có khả năng nói chuyện cửa sau.
Mạnh Qua:......
《 Tiểu kịch trường 》
Lục Quân Tiên: Tôi trước với sau buổi ký tên có cái gì khác nhau sao? Cậu run cái gì?
Kỷ Trình: Trước buổi ký tên, anh là thầy Lục, em khẩn trương, sau buổi ký tên, anh là nam thần của em, em phát run.
————————————————————-
Chương này vì biết anh Lục là nam thần của em Kỷ nên mình đổi xưng hô của Kỷ Trình thành anh/em nhé.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro