Chap 1: Chúng ta đều trong vòng kiểm soát
Trong một căn phòng tứ phía bao phủ bởi bống tối, có ba người mặc áo choàng đen ảm đạm đứng vây quanh chiếc nôi nhỏ cũng mang màu đen âm u. Nằm bên trong là một đứa bé trắng trẻo, mũm mĩm, nhìn vô cùng dễ thương, đôi mắt xám tro mở to, ươn ướt nước, đôi môi nhỏ chúm chím mấp máy, bàn tay bé xinh đưa ra nũng nịu đòi bế. Nhưng xung quanh cậu bé lại toả ra làn khói đen mờ ảo khiến hình ảnh đáng yêu bị che phủ bởi cảm giác cầm tù và cô độc.
Một tiếng vỗ tay vang lên, âm thanh vang vọng trong căn phòng u ám như đánh một cú chí mạng vào trái tim của những người bên cạnh, rùng mình...
Ở bên trên cái nôi bất ngờ xuất hiện một vòng tròn quay đều, quay đều. Kim quay lướt qua từng dòng chữ "Normal" màu đỏ, "Protect" màu vàng, "Create" màu trắng, "Death" màu xám và "Mistake" màu đen.
Cậu bé sẽ được ban cho một cuộc đời... Vòng quay chầm chậm dừng lại... Cả căn phòng bỗng chốc sáng rực, ánh sáng chói loá cũng không thể lấn át sắc đen thảm thương tràn ra từ chiếc nôi, ba người kia biến mất. Chữ "Mistake" cũng dần hoà tan vào hư không...
—Nhiều năm sau—
"Ầm!!"
Âm thanh chấn động cả thành phố capital. Hướng về phía phát ra âm thanh, khói bụi bay mù mịt. Ở dưới căn nhà đã sụp đổ hoàn toàn, một thi thể bị chôn vùi không lâu đã phân huỷ, bãi chiến trường cũng tan biến trong giây lát. Ngay lập tức, thay vào đó là ngôi nhà mới tinh tươm, trở về như lúc chưa xảy ra chuyện gì.
- Mày vẫn định tiếp tục công việc bất ổn định như vậy? - Một người đàn ông cao to, vạm vỡ, có phần hơi thô kệch ngồi dựa lưng vào bức tường trong con hẻm nhỏ, tay cầm chai rượu tu liên hồi.
- Chu Tường~ Tao yêu mày như thế mà~ Đừng có nói như vậy chứ!
Người con trai ngồi bên cạnh vừa khoác tay vừa hôn lên má người cao lớn kia. Cậu ta trông có vẻ trắng trẻo, đường nét sắc sảo, tinh tế, đôi mắt màu xám đục tràn ngập sắc tình, chân mày thanh tú khẽ nhướn lên.
- Rồi rồi! - Như hiểu được ý nghĩ của đối phương, hắn bất đắc dĩ đặt chai rượu xuống, lấy ra một sấp tiền phe phẩy trước mặt cậu, tiếp tục nói: - Chơi với nhau lâu như thế! Trở về với đúng tính cách của mày đi nhóc! Thế này làm tao khó chịu đấy.
Cầm lấy tiền trong tay, cậu ta không nói thêm lời nào, nét cười cợt trên gương mặt hoàn toàn biến mất, mái tóc đen hơi gợn sóng che đi đôi mắt, không còn rõ bát kì biểu cảm nào sau đó.
Ngay chính giữa thành phố rộng lớn có một toà nhà cao chót vót, bên trong tầng cao nhất là một văn phòng trang hoàng theo phong cách cổ điển và đơn giản với tông màu chủ đạo là đen và đỏ. Ngồi trên chiếc ghế tựa được chạm khắc tinh xảo, kĩ lưỡng đến từng viên ngọc nhỏ xíu, người mặc áo vest đen nổi bật với mái tóc đỏ rực, mắt đen sắc sảo, đằng đằng sát khí, môi mỏng, mũi cao. Tất cả kết hợp toát ra khí chất quyền lực, băng lãnh cao ngạo, coi trời bằng vung, coi sinh mạng là cỏ rác, không chút nào là gần gũi thân thiện, nhìn lần đầu sẽ thấy sợ hãi, nhìn lần hai là bủn rủn chân tay, nhìn lần ba là khiếp vía chỉ muốn bỏ chạy ngay tức khắc. Hắn - Tần Tử Khanh, cai quản sổ sách, là một tên "bảo toàn tính mạng" cấp S, gần như là kẻ đứng đầu nhân gian.
Hắn ra vẻ nhàn rỗi mở tài liệu của capital, cau mày ngắm nghía những linh hồn dưới sự kiểm soát của hắn. Tử Khanh đưa mắt nhìn đồng hồ, cảm thấy đã đến đúng giờ, hắn xé nát một trang trong quyển Death note này, ở nơi nào đó, lại một ngôi nhà sập xuống, lại một người biến mất...
Hai con người, cùng một "định mệnh". Họ tồn tại để làm gì? Có ai định nghĩa được thế nào là "sống"?
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro