Chương 128: Giáo trình gả vào hào môn

Chương 128: Giáo trình gả vào hào môn

------------------Editor: Mèo-------------------------

Nhị Cẩu Tử cùng Tiểu Tam Nhi sau khi trở về có làm gì không ta.

Dư Bắc không  biết được.

Tuy rằng rất muốn biết .

Nếu như không ngại.

Phát mp4 cũng được mà.

Aiz, lại vì tình yêu của người khác rơi lệ một ngày.

Nhưng Dư Bắc không có thời gian chờ đợi video cắt nối biên tập được hoàn thành.

Bởi vì Cố Diệc Minh đã nói đến chuyện săp xếp đi Mỹ. 

Dư Bắc đặc biệt kích động.

Nhưng mà dù gì cũng là người đã đến Mỹ một lần, hẳn nên rụt rè lại một chút chứ nhỉ.

Lần trước chủ yếu là do phải đóng phim, nhưng lần này không giống.

Lần này mình chỉ có đến đó chơi thôi.

Còn có cha mẹ hai bên gặp mặt.

Thiệt là trang trọng.

Cố Diệc Minh chuẩn bị hành lý, Dư Bắc ngân nga một bài hát, vừa hát vừa nhét đầy vali đồ ăn của mình, xong việc thì đến gặp Dư Đại Hoa cùng Dư Hương Liên.

Dư Hương Liên ăn mặc đặc biệt đẹp.

Sườn xám cùng giày cao gót màu đỏ rực, trang điểm đặc biệt đoan trang ưu nhã, trên tai còn đặc biệt đeo một đôi bông tai. 

Vừa nhìn thấy hai người bọn Dư Bắc, Dư Hương Liên liền chạy vội tới.

Mặc dù đi giày cao gót nhưng vẫn có thể duy trì được vận tốc khá nhanh.

Cực kỳ giống một hồng hạc đang chạy.

"Hai con trai iu dấu!"

"Ba, mẹ."

Cố Diệc Minh gọi ba mẹ càng ngày càng thuận mình.

"Ừ."

Trước sự ngỡ ngàng của Dư Bắc, Dư Đại Hoa cư nhiên đáp lại một tiếng.

Kỳ thật thì Dư Đại Hoa vẫn chưa thích ứng được việc Cố Diệc Minh gọi là ba.

Khả năng là ông cảm thấy mất mặt?

Dư Bắc không sao hiểu nổi.

Tại sao lại vậy.

Chả nhẽ con không làm ba nở mày nở mặt sao?

Tìm cho ba một Cố kim cương lớn như vậy.

"Con trai lớn, nhìn xem mẹ có đẹp không?"

Dư Bắc không vui, ngắt lời hai người họ.

"Ủa, sao mẹ không hỏi con?"

Dư Hương Liên tỏ vẻ xem thường cậu: "Con thì có thể phóng ra được cái rắm gì tốt? Con trai lớn, bình phẩm một chút nào."

"Rất đẹp ạ! Mẹ may bộ sường xám cao cấp như thế này ở đây thế à? Ôm sát như vậy sao? Có trước có sau! A, đôi bông tai cũng quý lắm phải không ạ? Trông có khí chất lắm ạ!"

Cái rắm cầu vồng này của Cố Diệc Minh.

Dư Bắc đều nghe không nổi.

Dư Hương Liên vui vẻ, vỗ cánh tay Cố Diệc Minh.

"Con trai lớn thật là biết nói chuyện đó nha! Đều là hàng vỉa hè thôi,  không đáng nhắc tới."

Dư Đại Hoa cũng đi tới: "Một bồ này hết bao nhiêu tiền vậy?"

"Còn chưa đến một ngàn nữa."

Dư Đại Hoa gật gật đầu.

Dư Bắc không vạch trần bà.

Để tránh xảy ra tình trạng mâu thuẫn gia đình không thể kiểm soát. 

Dù sao cũng đang ở bên ngoài không tiện nói toạc ra.

"Mẹ phối đồ đỉnh thật đó."

Cố Diệc Minh tiếp tục thổi phồng.

"Thiệt không?" Dư Hương Liên mừng rỡ không khép miệng được, "Chẳng phải là vì đây là lần đầu tiên ra nước ngoài sao, lại còn cách xa châu Á, chúng ta nhất định phải cho nước Mỹ đánh gia cao vẻ đẹp người Trung Quốc." 

"Trước mặt mẹ có một người Mỹ lão làng đấy."

Dư Bắc thình lình nói.

"Sao con lắm miệng ?" Dư Hương Liên mắng, "Mẹ nói chuyện với con à?"

Dư Bắc tiếp tục bực bội: "Con thấy là mẹ sợ đến Mỹ mất mặt thì đúng hơn."

"Tại sao lại phải sợ? Người  Mỹ có tiền như vậy à......" Dư Hương Liên kéo Cố Diệc Minh hỏi, "Con trai lớn, nghe nói môi trường ở Mỹ rất tốt, thành phố thì lớn, không khí cũng đặc biệt trong lành ngọt ngào?"

Cố Diệc Minh cười, nói: "Không có chuyện đó đâu ạ, mẹ nghe ai nói vậy?"

"Mẹ nghe dì Hứa kể, con gái dì ấy đang du học ở Mỹ."

Khó trách Dư Hương Liên tâm tâm niệm niệm muốn đi Mỹ.

"Mẹ thế này người ta gọi là sính ngoại đó! Nếu bị đưa lên mạng, mẹ chắc chắn sẽ bị bao lực mạng đó." Dư Bắc cảnh cáo bà.

"Cái quái gì vậy......" Dư Hương Liên không sợ, nói, "Lại còn nói mẹ bị bạo lực mạng,  internet nào bạo lực được mẹ?"

Lúc đăng kí làm thủ tục, căn bản không cần Dư Bắc nhọc lòng, Cố Diệc Minh tự mình chạy trước chạy sau, kiểm tra hành lí rồi kí gửi, nhưng trông vẫn rất nhã nhặn. 

Lúc lên máy báy, đều là Cố Diệc Minh cơm bưng nước rót cho bọn họ.

Dư Hương Liên cảm động đến mức muốn khóc.

Nói cái gì mà đều là con trai, sao lại khác biệt như vậy? 

Dư Bắc không phản ứng bà chỉ cây dâu mắng cây hòe.

Cố Diệc Minh cái thứ tiểu nhân này.

Cư nhiên thông qua thủ đoạn lấy lòng, mưu toan thay thế đại vị của mình trong gia đình.

Dư Bắc không để ý tới bọn họ, lấy cái chăn nhỏ đắp lên rồi ngủ.

Dư Hương Liên sau khi ra khỏi đại sảnh, liền mạnh mẽ hít một ngụm không khí nước Mỹ.

Hít được một miệng khói bụi xe.

"Tươi mát cái quỷ gì, khụ khụ......" Dư Hương Liên ho đến nước mắt chảy ròng.

Dư Đại Hoa khinh bỉ bà: "Nhìn bộ dáng không có kiến thức của bà kìa......"

"Ông có kiến thức, ông có kiến thức thì biết nói tiếng Mỹ không?"

Dư Hương Liên đang chuẩn bị cùng Dư Đại Hoa đấu võ mồm, nhìn thấy bên trong Lamborghini một anh chàng đẹp trai bước xuống.

"Trời ạ, người Mỹ này lớn lên thật đẹp nha!"

Dư Hương Liên lớn tiếng kinh hô.

Dư Bắc che trán: "Mẹ, mẹ đừng lớn tiếng như vậy......"

"Sợ cái gì? Ở đây là Mỹ họ cũng nghe không hiểu chúng ta đang nói gì, hơn nữa mẹ cũng không mắng hắn, so với con gái còn đẹp hơn đó, con nhìn xem, cái mũi này, đôi mắt này, oa oa, ăn cái gì lớn lên lại đẹp như vậy, Dư Bắc con mau học, học người ta ăn nhiều bò bít tết lên."

Cố Quân Nho nghe xong, đặc biệt thẹn thùng, ngượng ngùng nói chuyện, giúp Cố Diệc Minh xách hành lý.

Sau khi lên xe, Dư Hương Liên còn ở kính chiếu hậu nhìn chằm chằm Cố Quân Nho.

Dư Đại Hoa ghét bỏ nói: "Vẫn còn nhìn, tròng mắt sắp rớt ra rồi kia kìa."

"Không đủ...... Nhìn bao nhiêu cũng không đủ, có phải ông thấy tôi kiến thức nông cạn chứ gì? Tôi chỉ cần nhìn thấy mấy đứa con trai xinh đẹp đều cảm thấy đặc biệt thân thiết ha ha ha."

Dư Hương Liên phát ra tiếng cười sang sảng.

"Bà thu liễm một chút đi, còn nghĩ muốn trâu già gặm cỏ non à? Bà nhìn tôi xem, tôi không đẹp à? Mặc dù lớn tuổi một chút, nhưng lúc tôi còn trẻ cũng không kém người ta mà?"

Dư Đại Hoa không nhận thua.

"Tôi đã nhìn chán cái mặt già này của ông rồi." Dư Hương Liên say mê nói, "Khuôn mặt có người ta nhìn căng mọng hơn nhiều, còn có thể búng ra sữa đó."

Cố Quân Nho cười tỏa nắng.

"Dì quá khen rồi ạ. "

"Không khen quá đâu ha ha ha ha, hả."

Dư Hương Liên đột nhiên cười không nổi, bị dọa không nhẹ.

"Má, sao người Mỹ này nói được tiếng Trung phổ thông vậy!"

Cố Quân Nho một bên lái xe một bên nói: "Con mặc dù đang học nhưng mà nói chuyện không thành vấn đề, chào chú dì, con tên là  Cố Quân Nho."

"Ba mẹ, anh ấy là anh trai cùng cha khác mẹ của con." Cố Diệc Minh giới thiệu.

Dư Hương Liên hiếm khi đỏ mặt.

"Hóa ra là vậy, chả trách trông rất quen mắt ha hả."

Dư Hương Liên cười cứng ngắc.

Xấu hổ liền quay qua đánh Dư Bắc một cái.

"Cái tên tiểu tử chết tiệt này! Chỉ biết chơi điện thoại, cũng không thèm nói cho mẹ biết một tiếng......"

Dư Bắc gãi gãi đầu: "Con không phải đã nói Cố Diệc Minh có anh trai sao?!"

"Con cũng chỉ nói là anh trai, cũng đâu có nói người ta là người Mỹ......Con đó."

Dư Hương Liên cuối cùng ngừng nghỉ một chút.

Ngồi ngoan ngoãn một chỗ, thành thật lại đoan trang.

Dư Bắc đang rất vội.

Giấy kết hôn đã công bố rồi, vậy thì có thể danh chính ngôn thuận mà sự nghiệp sao tác CP thôi.

Nhưng mà công tác hình như bị người khác nhanh chân chiếm trước.

Cố Diệc Minh vừa đăng:

【 Cố Diệc Minh: Đưa phụ huynh đi gặp mặt nhau, lúc trao giải cũng chưa từng khẩn trương như vậy. 】

Kèm theo là ảnh 4 chiếc vé máy bay.

【 ôi trời ơi! Tiến độ nhanh như vậy?! Tôi không theo kịp hai người đó! 】

【 mọi người mau đến ăn đường! 】

【 hai người hạnh phúc quá đi! 】

【 chúc mừng, chúc mừng!! Cố Bắc phu phu không ngã! Giơ cao ngọn cờ Bắc Minh Hữu Dư! 】

【 những người hâm mộ  CP cũ đều biết là Diệc Bắc Chi Minh. 】

【 có vẻ người nhà cũng ủng hộ rồi! 】

【 tiền thật là vạn năng. 】

【 nhìn thấy người nhà cũng đồng ý, tôi thật sự rất muốn khóc ......】

【 xã hội càng ngày càng tiến bộ. 】

【 là nước Mỹ tiến bộ thôi, đừng quên Cố Diệc Minh là người Mỹ. 】

【 Ủa thì sao? Liên quan gì vậy? 】

【 người Mỹ chạy tiền trong nước, tôi nói sai à? 】

【 thiểu năng trí tuệ thì biến đi, đừng để ngày đó tao phải phá bỏ lời thề. 】

【 ha ha ha rất thích em gái mạnh mẽ này nha! 】

Dư Bắc cầm di động muốn phân cao thấp.

Cố Diệc Minh sao có thể cướp bát cơm của mình?!

Làm nam thần lạnh lùng của hắn không phải là được rồi sao?

Đi con đường của mình, làm mình không có đường để đi.

Mắt thấy mấy bình luận của fans, lại khiến Cố Diệc Minh bị nhấc lên hotsearch.

Dư Bắc gấp đến đỏ mắt.

Không được, phải cọ nhiệt thôi.

【 Dư Bắc: Chuyển tiếp Weibo 】

Thật sự không có gì sánh bằng.

Liền chụp một bức ảnh trong xe.

Không đến ba phút, bình luận đã mấy ngàn cái.

Có thể nói chính là CP quốc dân được cư dân mạng quan tâm nhất.

【 người mất tích đã trở lại rồi, suýt chút nữa là tôi báo cảnh sát rồi. 】

【 Dư Bắc trả lại: Mới có mấy ngày không cập nhật weibo thôi mà 】

【 a a tôi bị bỏ rơi rồi sao! Hai cậu thật sự đi Mỹ gặp người lớn sao? 】

【 Dư Bắc trả lời: Gặp người lớn rồi, giờ là hai bên gia đình gặp mặt chính thức......】

【 tôi muốn chết! Sao có thể ngược cẩu như vậy! 】

【 Bắc Bắc cậu không thể chuyển tiếp Cố Diệc Minh nha! Cậu phải đăng một bài post khác! Thỏa mãn sự trống rỗng của bọn tôi! 】

【 Dư Bắc trả lời: Các bạn muốn xem cái gì? 】

【 cái gì cũng được!! 】

【 hàng phía trước dọn băng ghế đi, ngồi nghe chuyện xưa, tốt nhất là chuyện từ đại học. 】

【 tôi muốn xem chụp ảnh chung! Thỉnh ngược chết tôi! Không cần thương tiếc tôi là một đóa hoa mỏng manh! 】

【 Tiểu Bắc, có thể mượn một đoạn hội thoại không? 】

Bình luận ngày một nhiều, Dư Bắc không thể trả lời hết được.

Chỉ có thể chọn mấy cái để trả lời.

【 Dư Bắc trả lời: Nếu có thể, không bằng đợi tôi sắp xếp thời gian rồi phát song trực tiếp vậy. 】

【 phát sóng trực tiếp!!! 】

【 là như tôi nghĩ sao?? 】

【chị em khắc chế một chút, tôi chỉ cần nhìn thấy bọn họ đứng chung một khung hình là thỏa mãn rồi. 】

【 Tiểu Bắc! Ghế phụ là Cố Diệc Minh đúng không! Cái ót của lão công của tôi không thể nhìn nhầm được. 】

【 Dư Bắc trả lời: Lão công của cô? 】

【 của cậu của cậu! 】

【 sợ quá, không dám tranh đoạt. 】

【 đoạt không nổi......】

【 Dư Bắc trả lời: Bên phải là ông chủ Cố, bên trái là anh của ông chủ Cố . 】

【Anh trai cũng được! 】

【 nếu tỷ tỷ có thể, muội muội tất nhiên cũng có thể. 】

【 đã là người một nhà thì khẳng định giá trị nhan sắc cũng sẽ không kém đi! 】

【 cái này chỉ là sườn mặt thôi đó, tôi đi chết đây! 】

【 sao cảm thấy lớn lên giống người nước ngoài vậy......】

【 Dư Bắc trả lời: Anh ấy là con lai. 】

【 con lai! 】

【 tốt, tôi có lão công mới rồi. 】

【 Cầu ảnh chụp chính diện của anh trai!! 】

【 chỉ có tôi chú ý tới là anh ấy đang lái Lamborghini à. 】

【 Cố Diệc Minh thật là giàu có......】

【 anh trai làm nghề gì đó?! 】

【 Dư Bắc trả lời: Lái taxi. 】

【......】

【 đột nhiên nghĩ không muốn phấn đấu. 】

【 Bắc Bắc cầu cậu cho một bộ giáo trình gả vào hào môn! Online chờ. 】

【 Dư Bắc trả lời: Giáo trình...... Lớn lên đẹp là được rồi? 】

【 mẹ hỏi tôi vì sao lại khóc lóc thảm thiết như thế. 】

【 ha ha ha nhân gian chân thật. 】

【 là tôi thua. 】

【Dư Bắc, sớm muộn gì cậu cũng bị đánh. 】

【 Weibo Cố tổng biến thành vòng bằng hữu, Weibo Tiểu Bắc  biến thành phòng nói chuyện. 】

【 Đây là sự thật. 】

Fans la hét muốn có buổi phát sóng trực tiếp.

Lấy tính cách đối ngoại cao lãnh của Cố Diệc Minh.

Cũng không biết có đồng ý hay không.

------------*-------------

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro