Chương 69
Cha Trịnh nghe thấy hai chữ "tình yêu", phản ứng đầu tiên chính là chuyện tình cảm của con mình và Cố Ngôn Tử bị đưa ra ngoài ánh sáng.
Nhưng có thể là cố ý.... Trước kia cũng từng có người truyền ra thông tin nói con của ông cùng người nào đó yêu đương, nhưng trên thực tế, nhà bọn họ cũng chưa nghe nói chuyện gì xảy ra.
Cho nên hỏi rõ ràng thì vẫn tốt hơn.
Cha Trịnh nghĩ như vậy, nhưng một câu của hắn "Yêu đương? Yêu đương cái gì?" Nnói ra, truyền thông liền hiểu sai.
"Trịnh đổng ngài nói như vậy, là không thừa nhận chuyện tình cảm của con ngài và Cố Ngôn Tử sao?"
"Ngài có ngăn cản chuyện yêu đương của con ngài và Cố Ngôn Tử không?"
"Ngài đối với Cố Ngôn Tử thấy thế nào?"
"Ngài vội vàng trở về, là muốn ngăn cản con ngài sao?"
.....
Câu hỏi lại một câu tiếp một câu.
Thế nhưng bọn họ nói như vậy, cha Trịnh cuối cùng cũng hiểu được tình huống.
Chuyện tình cảm của Cố Ngôn Tử và Trịnh Gia Hòa, xem ra đã bị tung ra ngoài....
"Các người từ từ đã." Cha Trịnh giơ tay lên.
Trên người cha Trịnh, có một cỗ khí thế làm cho người ta sẽ nghe theo lời ông nói, sau khi ông làm động tác như vậy, phóng viên liền ngậm miệng lại, im lặng chờ ông nói chuyện.
"Con của tôi và Cố Ngôn Tử là hai bên yêu nhau, đã ở bên nhau rất lâu, nhà chúng tôi cũng rất thích tiểu Cố." Cha Trịnh nói : "Về phần vì sao tôi lại vội vàng về nước, là bởi vì tôi biết được tiểu Cố được đề cử giải Hồng Diệp, muốn vội vàng trở về chúc mừng."
Phóng viên phỏng vấn cha Trịnh đều mơ màng, lại nhìn mẹ Trịnh ở bên cạnh vẫn cười cười câu nệ, nhìn hơi nghiêm túc.
Mẹ Trịnh vẫn được cha Trịnh bảo vệ rất tốt, cũng chưa bao giờ trải qua cảnh tượng như vậy, tuy rằng trên mặt cái gì cũng không biểu hiện ra ngoài, kỳ thật trong lòng cũng hơi bất an.
Thế nhưng hơi thích ứng một chút, bà liền bình tĩnh lại.
Chú ý tới rất nhiều người nhìn bà, bà mỉm cười : "Nghi thức trao giải Hồng Diệp đã kết thúc rồi sao? Ngôn Tử có đoạt giải không?"
Các phóng viên : "..."
"Bộ phim truyền hình "Giang Sơn", nhận được giải biên kịch xuất sắc nhất." Rốt cục có phóng viên nói.
"Thật sự tốt quá, tôi biết tiểu Cố rất giỏi." Mẹ Trịnh cười rộ lên, nhìn rất dịu dàng, cùng với quý bà sẽ ngăn cách uyên ương trong nhà giàu ở trong tưởng tượng của các phóng viên hoàn toàn không giống nhau.
Mà lúc này, người đến đón rất nhanh đem cha Trịnh mẹ Trịnh an toàn lên xe.
Cùng lúc đó, các loại tiêu đề "Chủ tịch tập đoàn Minh Lợi tỏ vẻ: Tôi rất thích tiểu Cố", "Cha mẹ Trịnh Gia Hòa suốt đêm ngồi máy bay về nước, là muốn chúc mừng Cố Ngôn Tử nhận giải thưởng", |Khi mẹ của Trịnh Gia Hòa nhận phỏng vấn, quan tâm Cố Ngôn Tử có đoạt giải hay không", liền xuất hiện ở trên các loại truyền thông.
Thậm chí video cũng được tung ra.
Nhóm người trên mạng cũng trợn mắt há hốc mồm.
Đến ngay cả Cố Ngôn Tử, sau khi lên mạng liền phát hiện tất cả, cũng hơi chút kinh ngạc, cũng hơi cảm động.
Cậu gọi điện cảm ơn cha Trịnh mẹ Trịnh, còn có Giang đạo Tịch Trạch An, sau đó lại gửi Weibo.
Cố đại thiếu gia : "Cảm ơn mọi người đã ủng hộ, tôi sẽ không ngừng cố gắng, cố gắng đạt được thành tích tốt nhất!"
Bên dưới Weibo của cậu, lập tức có người bình luận.
"Cố thiếu của tôi thật lợi hại!"
"Ủng hộ cậu!"
"Những người đã nói cha mẹ Trịnh Gia Hòa nhất định sẽ không cho Trịnh Gia Hòa và Cố Ngôn Tử ở bên nhau, bị bẽ mặt rồi, ha ha!"
.....
Cố Ngôn Tử sau khi nhìn bình luận, liền biết được tình huống tối hôm qua, sau đó liền thấy được Giang đạo nói cậu "Nghèo nhưng ý chí không nhỏ", lập tức hơi bất đắc dĩ.
Cậu chỉ có thể lại gọi điện cho Giang đạo giải thích một lần nữa.
Giang đạo còn hơi mờ mịt : "Cậu nói áy náy cái gì?"
"Giang đạo là như vậy, nhà của tôi kỳ thật cũng không nghèo, lúc trước tôi tiến vào giới giải trí, cũng không thiếu tiền." Cố Ngôn Tử nói.
"Thì ra là như vậy, không có việc gì." Giang đạo nói : "Đúng rồi, tôi còn đang quay phim, cúp trước nhé!"
Giang đạo nói xong, liền cúp điện thoại.
Ngay sau đó, điện thoại của Cố Ngôn Tử lại vang lên.
Lần này gọi điện cho cậu là đạo diễn của đoàn phim "Giang Sơn"
Thì ra, đoàn phim tối hôm qua ở khách sạn làm tiệc khánh công yến bị đưa lên mạng, hiện tại không chỉ có người mò tới chỗ ở của nhân viên trong đoàn, mà ngay cả ở bên ngoài khách sạn cũng vây không ít người.
Trong những người này, có fan của Phong Vũ Tư và Đặng Gia Nghệ, cũng có các phóng viên.
"Cố biên kịch, ngại quá, hiện tại tôi đi ra ngoài sợ là không dễ dàng... nếu các cậu muốn đi ra ngoài, tốt nhất nên ngụy trang bản thân cho tốt." Đạo diễn nói, lúc trước đạo diễn này gọi Cố Ngôn Tử là tiểu Cố, hiện tại lại kêu Cố Ngôn Tử là Cố biên kịch, khách khí rất nhiều.
"Cảm ơn." Cố Ngôn Tử nói lời cảm ơn, nhưng với cách của đạo diễn, thì không đồng ý.
Cậu đã từ tầng cao nhất của khách sạn đi xuống xem qua, người bên ngoài tuy nhiều, nếu ngụy trang đi ra ngoài, cũng rất dễ dàng bị người phát hiện, còn không bằng....
Cố Ngôn Tử gọi điện thoại cho Thang Đằng, kêu Thang Đằng mang vài người tới nơi này đón cậu và Trịnh Gia Hòa.
Thang Đằng làm việc hiệu suất rất cao, rất nhanh liền dẫn người đến đây, mà sau khi nhận được tin tức của Thang Đằng, Cố Ngôn Tử và Trịnh Gia Hòa mới từ trên lầu đi xuống, bọn họ có bảo tiêu bảo vệ, thoải mái đi ra ngoài.
Những fan này còn tốt, nhìn thấy thế trận này chỉ dám ở xa xa nhìn, dù sao bọn họ đại đa số cũng không phải là fan của Cố Ngôn Tử và Trịnh Gia Hòa, nhưng có ít phóng viên, lúc này cũng không quan tâm đi lên phía trước, còn hét lên : "Cố Ngôn Tử, hiện tại có rất nhiều người đều nói, kịch bản của cậu có thể đoạt được giải thưởng biên kịch xuất sắc nhất của giải Hồng Diệp, là bởi vì Trịnh Gia Hòa bỏ tiền mua, xin hỏi cậu có ý kiến gì về những vấn đề này không?"
Cha Trịnh mẹ Trịnh cũng đã thừa nhận Cố Ngôn Tử, Trịnh Gia Hòa cũng ngay cạnh cậu, cảm tình của hai người nhìn cũng rất tốt, hỏi những cái này cũng đã không còn ý nghĩa gì, phóng viên liền hỏi tới chuyện này.
"Nếu giải thưởng có thể mua được, không cần Trịnh Gia Hòa giúp tôi mua, tôi có thể tự mình mua." Cố Ngôn Tử nói.
Chuyện này bị làm ầm ĩ hai ngày nay, cha mẹ cậu khẳng định là sẽ không ngồi yên, thân phận của cậu, khẳng định cũng sẽ bị tung ra ngoài.
Cố Ngôn Tử nói một câu như vậy, liền lên xe.
Mà lời cậu nói, rất nhanh được đưa lên mạng.
"Khẩu khí của hắn thật lớn, chỉ là nói mà thôi, ha ha..."
"Tôi biết hắn buôn bán lời không ít tiền, nhưng mà nói mạnh miệng như vậy cũng không tốt lắm?"
"Cố thiếu thực khí phách!"
"Này mọi người tỉnh giùm đi ! Cố thiếu chính là người có tiền! Lúc trước không phải có ngươi tung ra, có vài bộ phim là hắn đầu tư sao?"
.....
Người trên mạng nghị luận càng ngày càng nhộn nhịp, mà lúc này, đúng như Cố Ngôn Tử đoán, cha mẹ cậu cũng đã biết.
Không chỉ có cha mẹ cậu biết, đến ngay cả ông nội bà nội cậu cũng biết.
Cố gia lúc này, đã muốn loạn cả lên.
Ông nội Cố bà nội Cố đã sớm biết Trịnh Gia Hòa thích đàn ông, cũng biết Cố Ngôn Tử thích đàn ông, thậm chí cũng đã tiếp nhận rồi.
Nhưng bọn họ cũng không biết chuyện Cố Ngôn Tử và Trịnh Gia Hòa ở bên nhau, cũng không thể tiếp nhận.
Ông nội Cố lúc này liền nổi giận, chỉ vào mũi ba Cố mắng không ngừng : "Anh đã sớm biết chuyện của Trịnh Gia Hòa và Cố Ngôn Tử rồi phải không? Anh làm cha như thế nào vậy? Thế nhưng không ngăn cản!"
"Anh thật vô liêm sỉ, có phải Trịnh Gia Hòa mang anh theo kiếm tiền, anh liền không quản con anh nữa?" Bà nội Cố cũng nói.
Trịnh Gia Hòa là chú của Cố Ngôn Tử, hai người sao có thể ở cùng nhau!
Ngay từ đầu ba Cố cũng không nói chuyện, nhưng nghe bà nội Cố nói, cũng nhịn không được giải thích : " Mẹ, nào có chuyện như vậy! Con nhìn giống người thiếu tiền sao?"
"Vậy anh sao không ngăn cản Ngôn Tử hả? Đó là chú của nó! So về tuổi thì lớn hơn nó rất nhiều!"
"Con thật ra đã ngăn, nhưng ngăn không được!" Ba Cố cũng thực buồn bực : "Kỳ thật, Trịnh Gia Hòa cũng chỉ lớn hơn Ngôn Tử tám tuổi, cũng không tính là già."
"Lớn hơn tám tuổi sao?" Bà nội Cố lập tức sửng sốt.
Ông nội Cố cũng trầm mặc trong chốc lát, sau đó mới nói : "Trịnh Gia Hòa... quả thật cũng không già."
Bọn họ đem Trịnh Gia Hòa so với con trai của mình, vẫn cảm thấy tuổi của Trịnh Gia Hòa rất lớn, nhưng lúc này, lại đột nhiên ý thức được tuổi của Trịnh Gia Hòa, kỳ thật cũng không lớn.
Nhưng cho dù như vậy, việc của Trịnh Gia Hòa và Cố Ngôn Tử cũng không tốt.
Cũng may ông nội Cố bà nội Cố vừa mới biết chuyện này liền tức giận, nhưng rất nhanh liền bình tĩnh lại : "Các người nói, hai người này rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?"
Ba Cố cũng không giấu, trực tiếp đem những chuyện mình biết nói ra hết.
Lúc trước ông nội Cố bà nội Cố tức giận, chủ yếu là bởi vì bọn họ nhìn thấy ở trên mạng có nhiều lời nói xấu Cố Ngôn Tử.
Cháu trai của bọn họ, thế nhưng bị người khác nói thành bị bao dưỡng, thực sự là buồn cười!
Những chuyện này là do Trịnh Gia Hòa bọn họ cũng không vui.
Nhưng hiện tại tỉnh táo lại, lại cảm thấy hai người cùng một chỗ cũng không sao cả, chỉ là....
"Sao mọi người trên mạng lại không biết thân phận của Ngôn Tử? Có phải là do hai người các người hay không?" Bà nội Cố lại nói : "Cho dù hai người không thích Ngôn Tử đi làm biên kịch, cũng không thể để nó chịu ủy khuất như vậy!"
"Mẹ, việc này con cũng vừa mới biết...." Ba Cố cũng hơi bất đắc dĩ.
Ông quả thật không muốn để lộ thân phận của Cố Ngôn Tử, thậm chí hy vọng Cố Ngôn Tử ở bên ngoài lăn lộn xong, ngoan ngoãn trở về làm người thừa kế, nhưng nhìn thấy con mình bị người khác nói xấu, cũng vô cùng tức giận.
"Anh nếu đã biết, vậy nhanh đi giải quyết mau lên!" Bà nội Cố nói.
Ba Cố: "..." Ông cũng muốn nhanh chóng đi giải quyết, nhưng không phải là bị ba mẹ mình gọi tới nơi này mắng sao ?
Thật là nếu biết chuyện của Cố Ngôn Tử và Trịnh Gia Hòa bị lộ ra ngoài sớm như vậy, ông đã sớm đem chuyện này nói với ba mẹ mình !
Đương nhiên, như bây giờ, chủ yếu vẫn là do người bị Trịnh Gia Hòa trộm mất!
Mẹ của Trịnh Gia Hòa trước kia có chuyện gì cũng nói với mẹ ông, lần này chuyện lớn như vậy, thế nhưng lại giấu kín như bưng không lộ một tiếng gió!
Sau khi ba Cố bị ba mẹ mình "giáo dục " một phen, lập tức liền gọi điện cho thư kí của mình, kêu hắn đi chứng thực Weibo của Cố Ngôn Tử.
Cố Ngôn Tử là con trai độc nhất của ông và vợ, bọn họ đều rất coi trọng cậu, lúc Cố Ngôn Tử trưởng thành, bọn họ cũng đã cho cậu một phần cổ phẩn của Cố thị.
Đương nhiên, những cổ phần này cho Cố Ngôn Tử, nhưng vẫn là do bọn họ quản lý, đến ngay cả chia hoa hồng cũng là....
Nhưng dù vậy, Cố Ngôn Tử vẫn là một cổ đông của Cố thị.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro