Phần 36: Giao Dịch


Trời vào mùa đông, ngày càng tối, gió lạnh thấu xương, như tìm thấy mục tiêu là Mộ Dung Hi Lâm và Diệp Luyện đồng mà không ngừng quấn tới, lá khô cùng bụi quấn lên mù mịt, hai người nhịn không được mà phải nhắm chặt đôi mắt.

Tiếng vó ngựa ngày càng nhỏ, rồi biến mất, nhưng hơi thở nguy hiểm ấy lại không mất đi, mà càng lúc càng dày đặc. Tiếng vó ngựa đạp lên lá khô vụn vỡ chói tai. Mộ Dung Hi Lâm đột nhiên mở to đôi mắt, tâm, một trận lạnh ngắt, người nọ, hắn không nghĩ tới sẽ gặp người nọ ở đây, trong trường hợp này.

Hơi lạnh thấu xương từ trong mắt Hiên Viên Hạo mà tỏa ra. Hơi thở âm hàn hòa trong gió lạnh khiến Mộ Dung Hi Lâm cùng Diệp Luyện Đồng tim không ngừng đập liên hồi

" Hảo, Hảo thật sự là hơi thở khủng khiếp" Diệp Luyện Đồng bị sát khí của người nam tử trước mắt nhiếp trụ,mặt không ngừng run rẩy, cho tới bây giờ hắn cũng chưa bao giờ thấy, lại có người sẽ có khí tràng như vậy, khiến một người không sợ trời không sợ đất như mình lại cảm thấy áp lực.

  "Từng Diệu Trác !" Hiên Viên Hạo trầm giọng nói.

Nam tử mặc hắc y bên cạnh nghe tiếng gọi liền bước lên.

Nhìn thấy nam tử mặc hắc y sát khí bừng bừng hướng Diệp Luyện Đồng đi tới, Mộ Dung Hi Lâm trong lòng liền phịch một tiếng,nhất thời sắc mặt trắng bệch, Hiên Viên Hạo muốn giết tiểu huynh đệ hòa thượng này.

  Không thể ! không thể ! ! hắn không cho làm như vậy ! ! ! nghĩ như vậy Mộ Dung Hi Lâm đã vô tri mà bước đến trước mặt Diệp Luyện Đồng. Hắn không biết hành động của hắn như vậy càng khiến Hiên Viên Hạo muốn giết Diệp Luyện Đồng.

  "Động thủ ! ! !"

"Hạo ! không thể, không thể ???" Mộ Dung Hi Lâm đã muốn khóc tới nơi, một sinh mệnh như vậy không thể nào cứ như vậy mà bị hắn liên lụy, nhưng hắn lại không biết lên tiếng ngăn cản như thế nào.

" Hạo, không cần giết hắn có được không, người làm sai chuyện chính là ta, ngươi muốn phạt liền phạt ta được không, không cần phải giận chó đánh mèo người khác, ta nhất định về sau sẽ nghe lời ngươi, nhất định sẽ ngoan ngoãn, chỉ cần, chỉ cần không liên lụy đến người khác ." Mộ Dung Hi Lâm nói năng lộn xộn cầu xin, Bộ dáng bất lực khóc đến lê hoa đái vũ, khiến người khác không thể nào mà không mềm lòng.

  Cằm đột nhiên bị nâng lên, đối diện là tuấn nhan của Hiên Viên Hạo, đôi mắt xám bạc lạnh lẽo không ngừng nhìn đến.

"Hạo??????" Mộ Dung Hi Lâm không dám nhìn thẳng vào mắt hắn, hai mắt chớp động, không ngừng hoảng hốt .

  "Ngươi, vẫn là không biết ta nghĩ muốn cái gì." Hiên Viên Hạo nhìn đôi mắt né tránh của Mộ Dung Hi Lâm, âm thanh nhẹ nhàng nỉ non. chứa vô hạn ôn nhu. Nhưng chỉ là giây tiếp theo liền khôi phục một bộ dạng băng lãnh"Ta có thể không giết hắn, nhưng ngươi phải tuân thủ lời ngươi vừa nói."

"Ân, cám ơn, cám ơn??? Ta sẽ , chỉ cần ngươi không giết hắn, ta cái gì đều nghe lời ngươi, ta đều nghe lời ngươi??????" Đôi mắt doanh doanh nước tràn đầy kinh hỉ, muốn dập đầu tạ ơn, lại bị Hiên Viên Hạo ngăn lại.

" Đừng nóng vội cảm ơn, nếu ngươi không thực hiện được lời hứa của ngươi, ta sẽ giết hắn."

  "Thần??? Thiếp thân biết." Chỉ cần không liên lụy người khác, chính mình thế nào đều không sao cả đi, vốn là là chính mình trước chọc giận hắn, hắn hẳn là sinh khí đi , chỉ là hắn sẽ đem chính mình biếm lãnh cung hay là đến tịnh tội phòng?
"Lâm Lâm biết?" Hiên Viên Hạo cười lạnh châm chọc nói,"Kia Lâm Lâm cảm thấy nên dùng cái gì để trả cho ta nhân tình này."
"??????" Là chính mình sau này không thể sống tốt sao?
"Lâm lâm thật sự cái gì cũng còn không biết??????"một tiếng thở dài thật sâu , Cúi người xuống ôm lấy người đã bị dọa sợ đến nhuyễn ra. Trẫm không muốn một thể xác, mà là muốn từ cả tâm đến xác, nhưng hiện tại mới biết được, cho dù chỉ còn lại có thể xác, trẫm cũng không bỏ xuống được, Lâm Lâm hẳn là rất hận Trẫm đi
Nhìn bóng dáng của đoàn người rời đi, Diệp Luyện Đồng liền bừng tỉnh, này xem như là hắn lượm lại được một cái mạng nhỏ sao.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro