Chương 104

R.H vô địch xong cũng không vội bay về nước, mà tranh thủ "đi Tây" một chuyến, làm vòng Tây Ban Nha du lịch nhẹ.

Ngoài thủ đô Madrid, Barcelona cũng là nơi cực đáng chơi. Cả đội lang thang giữa những con phố đầy nhà thờ, công trình phong cách Gothic, xem những nhà thờ kiểu La Mã cổ, chiều thì ra biển ngắm hoàng hôn, thậm chí còn đi xem luôn một trận bóng đá.

Dù phần đông chả mấy ai rành luật bóng, nhưng sức hút của thể thao đối kháng vốn rất mạnh, chẳng mấy chốc bọn họ đã bị không khí trên sân kéo vào, hòa làm một với đám fan bóng đá, đắm chìm trong cái vui của cạnh tranh.

Xem bóng xong, họ ghé đại một nhà hàng gần đó ăn tối.

Đồ ăn vừa được bưng lên, Cheese lập tức giữ mâm, phải chụp đủ kiểu ảnh đã rồi mới cho cả bàn được động đũa. Cậu chụp xong, gửi ảnh lên group, tiếc rẻ than:

"Giá mà đội trưởng cũng đi nữa thì tốt, lên hình đẹp lắm luôn."

Lần này tới Barcelona, ngay cả Lục Hữu Sơn cũng đi theo, nhưng đội trưởng với em trai lại không. Thời Độ bảo hai người không hứng thú đi du lịch, ở khách sạn... vui hơn.

Cheese không hiểu nổi:

"Hai người ở khách sạn thì có cái gì vui?"

Stone đoán:

"Chắc họ ở lại... xem lại trận đấu?"

"Không giống lắm." Cheese càng nghĩ càng tò mò, "Đến huấn luyện viên còn ra ngoài chơi, nhiệt huyết review trận đấu của đội trưởng không thể nào vượt cả huấn luyện viên được. Với lại em trai vốn là kiểu người rất thích chơi mà."

Jiang Di chêm vào:

"Không biết Tiless có dậy sớm nấu sáng cho đội trưởng không."

"Khó nói lắm." Qi Xian cười cười, "Mấy đứa tò mò thì hỏi thẳng đội trưởng với em trai xem họ ở trong phòng làm gì là biết ngay."

Thế là Cheese thật sự đi hỏi. Cậu không dám quấy rầy đội trưởng vì chuyện nhảm như này, người cậu ping là Tiless.

Hơn một tiếng sau, Tiless mới trả lời:

【Lo thân mày trước đi.】

Cheese đoán sai thiệt. Vu Chiêu Hàn đúng là đang "review", nhưng cái "review" này... không phải loại review chiến thuật bình thường.

Mấy ngày Cheese tụi kia chơi bời ở Barcelona, anh với Thời Độ thì... mấy ngày nay chơi bời ở khách sạn. Đủ loại "chiêu thức" khiến anh lần đầu tiên hiểu thế nào là "sướng muốn bay lên trời", đồng thời cũng nhận ra "thời khắc hiền giả tỉnh táo" là cái có thật. Có điều, hiền giả time của Thời Độ hình như ngắn hơn anh nhiều.

Tắm xong, Vu Chiêu Hàn hoàn toàn rơi vào trạng thái đầu óc trống rỗng, ngoan ngoãn rúc trong lòng bạn trai.

Thời Độ dùng khăn lau tóc cho anh, nghe anh dùng cái giọng "không còn dục vọng, không còn truy cầu gì với cõi đời" để review lại round "combat trên giường" vừa rồi.

"Lúc nãy, có mấy lần đầu anh suýt nữa đập vào thành giường, em biết không?" Vu Chiêu Hàn bình thản nhận xét, "Em hoàn toàn không ý thức được, chỉ lo cho bản thân thôi."

Thời Độ cố ý tăng lực tay, lau đến mức đầu anh lắc qua lắc lại:

"Nếu anh mà không biết, cái đầu anh đã đập vào rồi, đồ ngốc."

Vu Chiêu Hàn khó khăn ngẩng đầu nhìn cậu:

"Giải thích lại xem?"

Thời Độ bảo:

"Video replay không có, anh tự tua trong đầu lại đi."

Trí nhớ Vu Chiêu Hàn rất tốt, trong trận đấu hỗn loạn cơ nào anh còn nhớ được, nhưng mỗi lần chính chủ lên giường với Thời Độ thì não anh lại không mấy tỉnh táo, nhiều chi tiết phải ngẫm lại kỹ mới nhận ra.

Tại sao mỗi lần anh đều "suýt đập đầu" mà lại không bao giờ thực sự đập trúng? Hình như là mỗi lúc anh sắp đập vào, Thời Độ hoặc là siết eo kéo anh về, hoặc là đưa tay đỡ sau gáy, không cho anh thực sự va vào thành giường hay táp-lô cạnh đó.

Nghĩ tới đây, Vu Chiêu Hàn nắm lấy tay Thời Độ, lật mu tay ra xem, quả nhiên có mấy chỗ ửng đỏ.

"Xin lỗi, anh đã hiểu lầm em rồi." Anh vừa xoa mu tay Thời Độ, vừa nghiêm túc xin lỗi, "Lần sau chúng ta chuyển xuống cuối giường làm nhé."

Thời Độ bật cười:

"Ý kiến hay."

Vu Chiêu Hàn lại hỏi:

"Thế còn em? Có gợi ý nào để tối ưu không."

Thời Độ tỏ ra nghiêm túc suy nghĩ:

"Ừm... anh đừng lúc nào cũng... kẹp em nữa được không? Nhiều lúc em muốn chơi thêm tí."

Vu Chiêu Hàn giải thích rất khoa học:

"Em hiểu lầm rồi, anh không cố ý kẹp em. Chỉ đơn giản là anh vốn dĩ..." Nói đến đây, câu bị chặn một nửa, lần đầu tiên trong sự nghiệp review, Vu Chiêu Hàn thấy ngại.

Thời Độ nhướn mày:

"Là vốn dĩ làm sao?"

Vu Chiêu Hàn hít sâu, mặt nghiêm túc, giọng vẫn như đang phân tích dữ liệu:

"Chặt."

Thời Độ: "...... phì."

Có thể đem câu này nói trông vừa lạnh tanh, lại vừa mang mùi học thuật như thế, ngoài cá con nhà mình ra đúng là không tìm được người thứ hai.

Vu Chiêu Hàn mở iPad, bắt đầu ghi lại từng ý chính trong màn review vừa rồi, sau đó tiện tay mở Weibo.

Hai hôm nay anh đắm chìm trong Thời Độ, chưa ngó nội mạng lần nào. Theo lời Lao Tán kể trong group, hôm R.H vô địch, bọn họ gần như thay nhau lên hot search:

cloe cuối cùng cũng không phải ngồi tù nữa

Tiless thần thánh highlight

Bạn luôn có thể tin vào khẩu sniper của Shine

R.H vô địch, R.H global champion, 4:0

Tiless hôn Shine

Tiless và Shine real rồi

Tin nóng — Jiang hôn manager R.H

Tin nóng — Cheese hôn rất nhiều người

Phá án xong, té ra hôn hít là văn hóa doanh nghiệp của R.H

...

Giờ đã là hai ngày sau chung kết mà nhiệt độ chủ đề R.H vẫn chưa hề hạ nhiệt. Ở top các BXH hot, các video liên quan tới R.H xuất hiện khắp nơi – 【Tổng hợp highlight】, 【Lịch sử đội R.H】, 【Shine – từ debut đã ở đỉnh và chưa bao giờ rời đỉnh】, 【Tiless không chỉ ninja thần thánh, mà còn nấu ăn siêu ngon】, và tất nhiên là vô số video ship cặp đôi, đủ loại thể loại.

Hôm nay, tài khoản chính thức của liên minh lại tung ra một tin mà ai cũng đoán được từ trước, đẩy độ hot của Shine lên đỉnh lần nữa.

【《Destination》 Global Esports League: Thế nào là tinh hoa nhắm bắn của loài người, thế nào là "một viên một mạng"? Cẩn thận nhé, tâm ngắm của Shine đang hướng về bạn — và cậu ta chưa từng bắn trượt. Năm nay, cậu đã hoàn thành một nhiệm vụ bắn tỉa hoàn mỹ nhất tại châu Âu.

Chúc mừng R.H Shine đạt danh hiệu fv của mùa giải Invitational năm nay!】

Bên dưới là biển bình luận:

【Chúc mừng Shine, fv xứng đáng quá!】
【Tôi là fan Tiless nhưng xin phép nói câu này: em trai ngoan, cái fv này phải để dành cho đội trưởng, năm nay chúng ta lấy MVP regular season là được rồi [xoa đầu]】
【fv chắc chắn là skin cho Black Swan đúng không, đúng không, đúng không】
【Bao giờ ra skin vậy? Ví tiền của tôi sắp bật nắp ra rồi】
【Đoán bừa một bộ đầm dạ hội đen toàn thân cho Thiên Nga Đen nhé? Cảm giác Shine hẳn sẽ thích kiểu đại tỷ băng lãnh này】
【Trọn bộ skin vô địch của R.H tôi mua tất】

Phong độ của các thành viên R.H trong chung kết đều rất xuất sắc, nhưng không nghi ngờ gì, sáng nhất vẫn là Shine. Trừ phi mắt bên trên mù, còn không thì fv chỉ có thể là của cậu. Mà liên minh thì không mù, fan đọc xong thông báo chả mấy ai bất ngờ. Điều họ quan tâm hơn là: Shine sẽ thiết kế skin như thế nào.

Ngoài skin fv dành riêng cho Shine, tất cả thành viên R.H còn được nhận một bộ skin vô địch với tông màu chủ đạo của đội, nghĩa là tủ đồ của mỗi hero lại có thêm một bộ outfit màu hồng.

Chuyện Shine lấy fv, liên minh đã gửi mail chính thức cho R.H từ hôm trước. Lao Tán cũng thông báo trong group, mọi người đã chúc mừng một vòng, chỉ là lúc đó đôi trẻ nhà đội trưởng còn... "bận". Giờ Vu Chiêu Hàn lên Weibo mới biết.

"Thời Độ!" Anh đưa điện thoại cho cậu nhìn, "Anh được fv."

Thời Độ mừng là chính, bất ngờ thì không, cười tủm tỉm:

"Chúc mừng cá, chị đại lạnh lùng sexy kia sắp bị anh bắt mặc... đồng phục thủy thủ rồi hả?"

Vu Chiêu Hàn nói:

"Trước khi ở bên em anh đúng là tính vậy, nhưng bây giờ anh có ý tưởng mới."

Thời Độ hỏi:

"Ý tưởng gì?"

Vu Chiêu Hàn cười rất tự nhiên, chẳng thấy gượng gạo gì, như thể lâu nay anh đã quen với việc mình biết cười:

"Lúc nào làm xong anh cho em xem."

...

Sau ba ngày chơi bời ở Tây Ban Nha, cả đoàn R.H lên máy bay về nước. Hơn chục tiếng trên trời, cuối cùng họ cũng đặt chân lại Thượng Hải.

Do chênh lệch múi giờ, cả đám có cảm giác như vừa trải qua một ngày dài bất tận. Vừa ngồi lên chiếc xe buýt đội màu hồng quen thuộc, ai nấy đều uể oải, chỉ muốn tức tốc về base lăn ra ngủ.

Mấy cậu trai mơ mơ màng màng sắp ngủ gật thì Lục Hữu Sơn chợt lên tiếng:

"Đi qua nghĩa trang một chuyến được không?"

Cheese lập tức ngồi thẳng lưng:

"Được được được, em không buồn ngủ tí nào."

Thời Độ nói:

"Em cũng không ý kiến gì."

Lục Hữu Sơn quay sang hỏi:

"Shine?"

Vu Chiêu Hàn gật đầu:

"Được."

Đây là lần thứ hai Thời Độ đứng trước mộ của Late Wind. Lần đầu đến, trời lất phất mưa, khi ấy cậu còn chưa gia nhập R.H.

Lần này lại là một buổi sáng nắng đẹp. Trong di ảnh, gương mặt thanh niên trẻ tuổi hiền hòa, dễ gần, đôi mắt một mí mỉm cười lặng lẽ với họ dưới ánh mặt trời mùa đông ấm áp.

Họ đi gấp, không kịp mua hoa, nhưng họ có chiếc cúp vô địch hình viên đạn. Lục Hữu Sơn cũng không giống lần trước lải nhải không dứt, anh chỉ ôm chặt chiếc cúp, nói một câu:

"Late Wind, bọn anh thắng rồi."

Nói xong sáu chữ, giọng anh đã nghẹn lại.

Vu Chiêu Hàn thầm nghĩ, anh hy vọng Lục Hữu Sơn có thể nói nhiều thêm với Late Wind, anh ấy nhất định sẽ thích được nghe họ kể, nhưng Lục Hữu Sơn bận khóc mất rồi, vậy thì phần nói chuyện còn lại, anh sẽ nói trong lòng.

— Đội trưởng, bọn em lấy được cúp vô địch thế giới rồi. Đội full người Hoa thắng rất nhẹ nhàng, em chẳng hề căng thẳng, trước trận còn không cần mặc đồ ngủ khủng long.

— Qi Xian đã phẫu thuật xong, bác sĩ bảo cậu ấy vẫn có thể chơi thêm một hai năm nữa. Cheese chăm tập luyện hơn hẳn, mặt cũng bớt tròn rồi.

— Stone và Xiao Jiang thì anh chưa gặp, nhưng đều là những đồng đội rất tuyệt.

— Lục Hữu Sơn đánh xong giải mà lần đầu tiên không lao vào review liền, lại rủ cả đội đi du lịch nữa. Em cá là đội trưởng không ngờ tới chứ gì?

— Còn một chuyện rất quan trọng — em đang yêu rồi! Bạn trai em là Thời Độ, nickname Tiless! Tuy thi thoảng miệng nó hơi hỗn, ăn nhiều, ngủ nướng, lại còn học dở, nhưng nó rất đẹp trai, chơi game siêu giỏi, và nó rất thích em.

— Em cũng rất thích nó.

— Tóm lại, em cảm thấy mình làm đội trưởng... không tệ. Anh thấy sao, đội trưởng?

Nói xong hết trong lòng, Vu Chiêu Hàn quay người rời khỏi mộ đầu tiên:

"Đi thôi."

Lên lại xe buýt, không ai còn buồn ngủ nữa. Một tin nhắn hệ thống của ngân hàng gửi đến càng làm cả xe lập tức tỉnh như sáo — tiền thưởng chung kết đã vào tài khoản. Mỗi người nửa triệu đô, quy ra tệ là... ba triệu.

"Vào rồi vào rồi!" Cheese gào lên, "Nhà em, một suất nhà ở quê, chào em đây em tới!"

Thời Độ nói:

"Ba triệu mua được nhà, ghen tị thiệt." Ở chỗ cậu, tiền đó không chắc đủ tiền sửa nhà.

Stone kích động:

"Thật không ngờ em cũng có phần, chung kết em còn chẳng vào sân."

Qi Xian cười:

"Nhưng cả playoff là em đánh, em thắng mà."

Ngoài tiền thưởng giải đấu, ông chủ nhỏ còn hào phóng cho họ... nửa tháng nghỉ phép. Off-season cộng cả kỳ chuyển nhượng kéo dài ba tháng, cả đội R.H cày nửa năm trời cũng đáng có một đợt xả hơi dài hơi.

Thời Độ hỏi Vu Chiêu Hàn có dự định gì trong kỳ nghỉ.

Vu Chiêu Hàn nói rất thẳng:

"Về nhà come out."

"Được đó." Thời Độ lập tức tỏ thái độ: "Lên Bắc Kinh tiện thể sửa luôn nhà tân hôn của chúng ta nhé?"

Vu Chiêu Hàn:

"Được. Anh muốn mua hai cái ghế gaming kiểu khoang phi thuyền loại siêu to, để trong nhà mới... ngồi đôi rank chung với em."

Thời Độ:

"Ngồi trong khoang phi thuyền còn có thể làm việc khác nữa đó."

Mắt Vu Chiêu Hàn sáng lên:

"Thời Độ đúng là hư, mà lại nghĩ hay phết."

Cả xe đang hào hứng phân chia kỳ nghỉ, Lục Hữu Sơn bỗng hét to:

"Mau lên! Mở hộp mail ra, nhanh!"

Vu Chiêu Hàn mở mail, nhìn thấy một bức thư gửi từ "Liên minh DES khu Trung Quốc".

【Kỳ World Cup mùa tiếp theo sẽ được tổ chức vào mùa hè năm sau tại Bird's Nest – Bắc Kinh. 32 đội đến từ khắp nơi trên thế giới sẽ đại diện cho quốc gia của mình, cạnh tranh vì vinh quang cao nhất trong lĩnh vực thể thao điện tử.

Ngài có sẵn lòng nhận lời mời, tham gia kỳ tập huấn tuyển chọn của đội tuyển quốc gia hay không?】

Vu Chiêu Hàn không chút do dự, nhấn "Accept". Anh quay sang nhìn chàng trai bên cạnh, Thời Độ cũng vừa hoàn thành cùng một thao tác.

— Bất cứ hành trình huy hoàng nào, rồi cũng có điểm kết thúc.
— Nhưng con đường mới, lúc nào cũng đứng chờ... ngay trước mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro