II. Louis Maximilian

Đợi nửa thế kỉ mới bắt đầu tuyển chọn, ba tinh linh trung cấp đi vào, vừa nhìn thấy ba vị đó ta mới nhận ra nhan sắc khiến ta gào thét đó giờ chỉ là một hạt nước so với hồ nước lớn kia, ba vị đó mỗi người một vẻ, người thì u buồn lãnh đạm, người thì ôn nhu hòa nhã, người tà mị sắc xảo, mỹ cảnh! Đây nhất định là mỹ cảnh nhân gian!

Bỗng vị tinh linh có vẻ tà mị ấy bước đến chỗ ta và Asher, ta chắc chắn Asher sẽ được chọn làm bạn nhảy của vị đó, đang thầm chúc mừng cho bạn thân mình thì vị đó đưa tay vuốt tóc ta nói:

"Tiểu mỹ linh, em thật đẹp. Em tên gì thế?"

"Dylan... Dylan Farley."

Ta nói trong vô thức rồi lại đứng hình vài giây, khi định hình lại mới mắng to: "Anh mới là mỹ linh (*), cả nhà anh đều là mỹ linh."

(*) Mỹ linh: mỹ = đẹp mà linh lại là số 0, trường hợp này là 0 trong top bot nên ẻm mới nổi nóng như thế.

Hắn phì cười "Tiểu tinh linh, em có muốn trở thành bạn nhảy của ta không?"

Ta hừ lạnh không đáp, tuy đây là cơ hội ngàn năm có một nhưng bị sỉ nhục như thế ta không chấp nhận được, ta có chỗ nào giống thụ???

Rõ ràng ta là một tiểu mỹ công mà, hừ đáng ghét, ta mới không thèm tham gia. Hắn thấy ta không đáp liền làm ấn ký lên người ta, một luồng ánh sáng màu lam nhạt bay đến mi tâm ta chạm nhẹ rồi biến mất, nơi ánh sáng đó chạm đến hiện ra một ấn ký, hắn nhẹ nhàng giải thích:

"Ta đã nhận định em là bạn nhảy của mình, ấn ký này sau buổi lễ sẽ biến mất, em sẽ không thể xóa bỏ nó nên đừng cố."

Áp chế đàn thảo nê mã đang chạy tán loạn, ta nhìn hắn bằng ánh mắt oán phụ, hắn cười nhẹ rồi vờ như không thấy bước đi, ta đen mặt thầm mắng, Asher im lặng nãy giờ cũng bắt đầu lên tiếng:

"Ngươi may mắn thật, cư nhiên được Louis Maximilian chú ý."

Ta bĩu môi định mắng tên kia nhưng nhìn nét mặt buồn bực, mất mát trên mặt Asher khiến ta không biết nên nói gì, thở dài một cái nhón chân xoa đầu cậu an ủi.

"Asher đáng yêu thế chắc chắn sẽ được chọn."

Cậu cũng cười đáp qua loa rồi im lặng.

Một lúc sau, không ngoài dự đoán một trong hai vị tinh linh còn lại muốn Asher làm bạn nhảy của mình, Asher tất nhiên đồng ý nhưng hình như tâm trạng cậu vẫn rất tệ.

Ta và Asher đi tìm một chỗ nghỉ ngơi, mai còn phải đến điện hoàn thành một số thủ tục rườm rà mới quay về thì hơi mệt, ta cũng chẳng hiểu vì sao tên Louis Maximilian đó lại chọn ta, họ Maximilian chắc chắn là tinh linh hoàng thất, chẳng lẽ đã bị lộ?

Thôi, là phúc không phải họa, là họa khó tránh khỏi, cứ thuận theo thôi.

Có điều....

Tôi lặng lẽ đỏ mặt, các tinh linh ở đây không tóc Bạch kim, Vàng kim, Đỏ thì cũng là các loại tóc màu nóng rực rỡ, ta do mang nửa huyết thống nhân ngư nên từ khi sinh ra đã tóc lam, ai cũng nói ta là quái vật nên ta có chút tự ti về nhan sắc của bản thân, người khen ta đẹp có lẽ chỉ có Asher và tên Louis Maximilian đó.

Haizzz sao cũng được, mà chắc tới buổi lễ bọn ta mới gặp lại nhau, vì người được chọn làm bạn nhảy của ba vị tinh linh trung cấp đó sẽ được ở cùng vị đó để bồi dưỡng tình cảm, biết đâu được từ bạn nhảy trở thành bạn đời, đó cũng là mục đích chính của buổi tuyển chọn.

Sáng, ta ôm tạm biệt Asher rồi đến chỗ của tên Louis, đến nơi có một vị tinh linh đang đợi ở đó, vị tinh linh nhìn ta khinh bỉ.

"Ngươi là Dylan Farley, bạn nhảy của Louis đại nhân?"

Người đó nhấn mạnh từ bạn nhảy như muốn nói ta nên biết thân biết phận, chỉ là bạn nhảy thì đừng mơ ước trèo cao thành bạn đời. Nghe giọng điệu chua ngoa đó ta có chút khó chịu nhíu mày nhưng vẫn giữ thái độ hòa nhã đáp:

"Ừ, là ta, vị đây là....?"

"Ta là Karre bạn nhảy lần trước của Louis đại nhân, giờ là tinh linh được sủng ái nhất của Louis đại nhân."

Nghe câu này ta có chút buồn cười, cái gọi là tinh linh được sủng ái nhất nói trắng ra chính là nô tài thân cận nhất, năm trước làm bạn nhảy nhưng vẫn không lọt vào mắt xanh của Louis Maximilian nên giờ mới chua ngoa nhắc nhở người mới, tránh việc bị hất tay trên.

Còn Karre thì thấy ta không nói gì liền nghĩ lời bản thân vừa nói đã ra uy khiến ta biết thân biết phận nên càng vui vẻ, lần trước là may mắn, Louis không thể đến được nên Karre nhờ một cận nô chọn hộ, đưa hết tài sản đút lót mới được chọn nhưng đến ngày lễ Louis đại nhân đã tỏ thái độ chán ghét khiến Karre cảm thấy rất phiền lòng.

Tuy cũng qua được buổi lễ nhưng Louis đại nhân còn chẳng thèm nhìn mặt gã, khó khăn lắm mới xin được làm nô tài của Louis đại nhân, cái gọi là tinh linh được sủng ái nhất chỉ là do gã chém gió.

Karre lần nữa lên tiếng: "Theo ta, đừng để Louis đại nhân đợi lâu."

Đối với thái độ của Karre, ta cũng không thèm chấp chỉ cười nhạt đi theo, trên đường đi ta còn nghe gã lầm bầm tỏ ý khinh miệt dòng máu không thuần của ta, ta cố nín nhịn vì không muốn thất thố ở đây.

Sau khi đến phòng chuẩn bị, ta được bốn tinh linh khác hầu hạ tắm rửa, thay quần áo, thoa tinh dầu,... trải qua những quy trình rườm rà đó ta chỉ biết chép miệng cảm thán cuộc sống hoàng gia đúng là thật xa xỉ.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro