IX. Uy Hiếp
Hôm sau, Louis có việc bận nên ra ngoài, ta ra vườn hoa chơi, lúc này tinh linh vương đi đến, ta cung kính chào hỏi, gã cũng gật đầu nhìn ta không đáp.
Bị nhìn lâu như thế ta có chút có chịu nhíu mày: "Tinh linh vương, ngài sao thế?"
Gã vuốt tóc ta nói: "Ta yêu em, làm tinh linh hậu của ta đi."
Ta tựa phi tựa tiếu nhìn gã đáp: "Ngài muốn loạn luân?"
Gã không do dự nói: "Dù sao cũng không ai biết, người ngoài nhìn thấy cũng chỉ nghĩ ta thích một tinh linh lai bình thường, không ai nghĩ đến việc ta sẽ loạn luân."
Ta trong lòng thầm mắng gã nhưng bên ngoài vẫn giữ dáng vẻ bình tĩnh cười nhạt đáp: "Dù chúng ta không cùng huyết thống ta cũng không thích ngài."
"Tại sao?"
Ta thản nhiên trả lời: "Ta yêu Louis Maximilian".
"Louis là em em trai cùng cha khác mẹ của em, em muốn loạn luân?"
Ta cười nhạt đáp: "Thì sao? Ngài cũng muốn loạn luân với ta mà không phải sao?"
Gã im lặng nhìn ta, ta cảm thấy cơn đau đầu ập đến, ta ngã xuống đất ngất xỉu.
Khi tỉnh lại ta thấy mình đang nằm trên giường, nhưng căn phòng này chắc chắn không phải ở nhà Louis, đang muốn đứng dậy thì ta phát hiện mình đã bị trói.
Ta thầm mắng tên tinh linh vương đó vô sỉ, không chiếm được liền bắt người, sau khi bình tĩnh lại ta cố tự mở trói nhưng dây này có linh lực bên trong, lại là tinh linh vương làm phép nên dù thử hết mọi cách sợ dây cũng không bị nới lỏng dù chỉ một chút.
Ta bất lực nằm đó đợi chết, lúc này cánh cửa được mở ra, tinh linh vương bước vào, ta mặt không cảm xúc nhìn gã, gã cũng không nói gì liền bế ta lên, ta cố hết sức cự quậy nhưng gã vẫn không thả xuống.
Một lúc sau gã thả ta xuống để ta ngồi lên một chiếc ghế trong vườn, cảnh vật xung quanh thật đẹp nhưng thứ thu hút sự chú ý của ta là cây cột trước mặt.
Asher đang bị trói lại, sắc mặt y trắng bệch, người đầy vết thương, máu từ những vết thương ấy chảy xuống ướt đẫm một thảm cỏ, nhưng vết thương nặng nhất chính là ở đôi cánh, đôi cánh Asher bị gãy, đối với tinh linh, khi mất đi đôi cánh đồng nghĩa với việc mất hết tất cả, ta phẫn nộ nhìn Roy.
"Rốt cuộc ngươi muốn gì?"
Gã cười nhẹ đáp: "Muốn em làm tinh linh hậu của ta".
Dung mạo mỹ lệ ấy từng khiến ta thán phục nhưng giờ ta chỉ còn thấy khinh bỉ, ghê tởm.
Ta gằn từng chữ: "Chúng ta không thể."
Vừa dứt lời Asher bị nâng lên, đưa đến trước mặt ta rồi nổ thành một đống thịt, máu thịt hòa lẫn trên mặt đất cũng bắn lên người ta không ít.
Ta tuyệt vọng cắn chặt môi đến chảy máu, nước mắt chảy ra không ngừng, ta muốn giết gã, muốn gã trả mạng cho Asher.
Lúc này gã nâng mặt ta lên, nhìn ta nói: "Nếu em không chấp nhận Louis cũng sẽ phải chết!"
"Ngươi dám!"
Gã thì thầm vào tai ta, giọng tàn nhẫn: "Sao ta lại không dám? Những kẻ được em xem trọng đều phải chết!"
Gã lại nói tiếp: "Sao? Tự nguyện làm tinh linh hậu của ta hay nhìn cảnh những người em yêu thương lần lượt ngã xuống trước mặt em?"
Ta im lặng không đáp, môi cũng đã bị cắn nát, ta hận gã! Gã vẫn bình thản nói: "Tháng sau cử hành hôn lễ, em tự sát Louis sẽ phải chết cùng em."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro