VII. Hoàn Thành Buổi Lễ

Không lâu sau khi Roy rời khỏi, Louis cũng trở về, lúc này ta đã ngủ say, hắn cũng không vội đánh thức mà ôm ta vào lòng nằm đó, cảm nhận được hơi ấm quen thuộc ta chui rút vào lòng hắn.

Thật ra ta đã tỉnh rồi, nhưng ta không muốn hắn biết, ta muốn được hắn ôm thêm chút nữa vì ta biết rất nhanh thôi ta sẽ không còn cơ hội gặp hắn nữa.....

Một ngày lại lặng lẽ trên qua, nghi thức Molting cũng bắt đầu, những người tham gia buổi lễ hôm trước đều có mặt trước điện, bên trong là một ôn tuyền lớn dùng để làm nghi thức tẩy rửa, mọi người đều được nhận sự tẩy rửa của Thần Mặt Trời, tiếp đó là một thần cổ thụ già, hấp thu tinh hoa trời đất ngàn năm, nơi đây năm người may mắn sẽ được ban cho một vật gì đó chứa sức mạnh đặc biệt, những người không may mắn sẽ phải rời đi vì sự tẩy rửa của Thần Mặt Trời không như tẩy rửa bình thường, nó có khả năng tăng sức tu luyện, quá trình tăng cấp sẽ thuận lợi hơn chút nhưng cấp càng cao càng ít tác dụng.

Khi chạm tay vào cây cổ thụ, trên cây những đóm sáng hiện lên tích tụ lại thành một chiếc hộp nhỏ rơi vào tay ta.

Ta tỏ lòng biết ơn với cổ thụ rồi đến nơi tiếp theo, ở đây các tinh linh sẽ nhận được sự ban phước của Thần Mặt Trăng, uống nước ở dòng sông Moon, thành tâm cầu khẩn sẽ được chúc phúc, đối với những tinh linh dưới cấp hai đây là một thứ đại bổ nhưng trên cấp hai tác dụng cũng ít tốt đi.

Đó là lý do vì sao vương quốc này chỉ có ba tinh linh trung cấp, hai tinh linh thượng cấp là tinh linh vương và phụ thân ngài ấy, số lượng cấp ba cũng khá ít.

Sau nghi thức Molting, những người còn lại sẽ theo tinh linh vương cầu phúc cho toàn thể tinh linh trong vương quốc, thường thì chỉ hoàng thất được đứng sau tinh linh vương trong buổi cầu phúc nhưng phụ thân tinh linh vương nhiều năm không xuất hiện, sống chết chẳng rõ, mẫu thân tinh linh vương cũng mất sớm, tinh linh vương chỉ có người em trai là Louis trong buổi cầu phúc nên đành mang theo năm người may mắn nhận được món quà của thần thụ.

Đến nơi cầu phúc tinh linh vương nghiêm trang đứng đó, bên cạnh là Louis bình thản chờ đợi, ta lơ đễnh nhìn sang tinh linh vương, thấy y đang nhìn về phía này ta cũng không thèm nhìn nữa, thầm mắng nhìn chết ngươi đi, biết ta là em trai cùng cha khác mẹ rồi còn muốn yêu, muốn loạn luận đến điên rồi?

Mắng xong tự nhiên ta thấy nhột ngang, ta lúng túng cúi đầu nhìn mặt đất, chà, hôm nay trời đẹp quá.

Bắt đầu buổi cầu phúc, tinh linh vương cung kính nhìn tượng thần sáng thế nói:

"Great creature, every honor you as holy, our daily food is thanks to you, please forgive us the same way you forgive other races, don't let us fall into a dark path, save us from evil inside the body, please bless the people of this Spirit kingdom.....[lược N từ]".

Kết thúc buổi cầu phúc, ta và Louis cùng nhau quay về, tinh linh vương cũng không rời đi mà tiến vào điện thời bắt đầu cầu phúc một tuần, trên đường về chiếc hộp thần thụ ban cho bỗng lóe sáng, một sợi chỉ đỏ bay ra quấn lấy tay ta và Louis rồi biến mất.

Ta thầm gào thét, thần thụ cái gì chứ, sợi chỉ đỏ đó không biết có nguy hiểm hay, lại còn liên lụy đến Louis nữa chứ, lúc này Louis có chút trầm ngâm, không hiểu sao hắn lại đột nhiên cười, hắn xoa đầu ta nhẹ giọng an ủi:

"Không sao, đây là dây tơ hồng trăm năm thần thụ mới ban một lần, vô hại còn có nhiều lợi."

Mặt ta từ đỏ ửng chuyển sang đen, dây tơ hồng! Đó là đây tơ hồng đó!!! Dây tơ hồng không phải dùng để kết duyên sao??? Thần thụ hay nguyệt lão???? Lại còn ban duyên cho ta với Louis nữa chứ!!!!

Thấy ta rối rắm y nhẹ nhàng sờ sờ vành tai ta, vẻ mặt vừa ôn nhu vừa vui sướng nói: "Dây tơ hồng của thần thụ còn có tác dụng thần giao cách cảm."

Ta nhìn hắn nghi hoặc hỏi: "Vậy sao ta không nghe được ngài?"

Hắn cười cười đáp: "Chỉ những điều em muốn truyền đạt hoặc cảm xúc quá kịch liệt ta mới nghe được."

Ta gật gật đầu tỏ ý đã hiểu thầm nhắc nhở bản thân kiềm chế cảm xúc một chút. Louis hôn nhẹ môi ta nói:

"Thần thụ cũng muốn chúc phúc cho hai ta vậy em có nguyện trở thành Maximilian phu nhân của ta không, bảo bối?"

Ta im lặng không đáp, dù rất thích y nhưng cái danh loạn luân này ta gánh không nổi cũng không muốn hắn bị liên lụy. Hắn cũng không ép ta mà cười nói:

"Không vội, khoảng thời gian này em cứ ở lại chỗ ta, chúng ta bồi đắp tình cảm."

Ta rất muốn ở cạnh hắn nhưng lỡ thứ tình cảm ấy cứ lớn dần thì sao?

Đấu tranh tư tưởng một lúc ta đồng ý trong vô thức, đến khi nhận ra thì cũng đã không từ chối được.

Khoảng thời gian ở cạnh y rất vui, lúc thì cùng nhau uống rượu, ngắm trăng, khi thì tâm sự, khi thì đi chơi, những lúc y bận ta liền chạy ra vườn hoa, y trồng rất nhiều loại hoa, loại này cũng đẹp, tất cả đều có linh khí đến một lúc nào đó sẽ biến thành tiên hoa, tinh linh hoặc hoa yêu.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro