Chương 743: Đại ca bảo kê cậu (70)

Họ hàng nhà họ Lăng đã về bớt, nhưng vẫn rất náo nhiệt. Sự xuất hiện của Tông Khuyết dĩ nhiên nhận được sự chú ý của mọi người. Gia thế, ngoại hình, thành tích, bất cứ thứ gì cũng đều vượt chuẩn con nhà người ta, hội tụ trên người hắn, càng khiến hắn nhận được vô số lời khen ngợi. Tiền lì xì nhận được cũng cực kỳ hậu hĩnh.

"Lì xì của cậu nhiều gấp đôi của tôi rồi." Tông Khuyết không đếm xấp phong bì, Lăng Thước thì ngồi trên sofa đếm từng cái một, sau đó cảm nhận được sự thiên vị và ưu ái của họ hàng.

"Cậu có thể cầm lấy." Tông Khuyết nói.

Lăng Thước đếm tiền đến tê cả ngón tay, nghe thấy vậy thì ngẩng đầu lên: "Cho tôi hết à?!"

"Ừm." Tông Khuyết đáp.

"Học sinh giỏi đúng là coi tiền như rác mà." Lăng Thước cột xấp tiền lại, "Thôi, không được đâu, tôi không giữ được tiền, không biết lúc nào là tiêu hết đâu."

Cậu vốn nghĩ nếu học sinh giỏi gia cảnh khó khăn, nhận chút tiền lì xì này cũng hợp lý, có chút tích trữ. Ai ngờ học sinh giỏi nhà cậu lại là một thiếu gia nhà giàu.

"Không sao." Tông Khuyết nói.

"Hả?" Lăng Thước có chút khó hiểu, nhưng vẫn đặt xấp tiền lên bàn, đứng dậy: "Đi thôi, tụi mình ra ngoài đốt pháo."

"Được." Tông Khuyết đi theo cậu.

Tông Khuyết ngủ lại, bố Tông cũng không nói gì, chỉ nói với hắn rằng mùng ba ông sẽ rời đi vì có việc bận, và cũng chỉ nhận được câu trả lời là "chú ý sức khỏe".

Đêm ở nhà họ Lăng rất náo nhiệt, trẻ con tụ tập chơi đùa, hoặc xem phim, người lớn thì trò chuyện với nhau. Bữa tối đông vui hơn hẳn.

Tông Khuyết vốn định mùng ba sẽ đi, nhưng lại bị mẹ Lăng giữ lại, ở thêm vài ngày nữa. Lăng Thước học bài, một đám trẻ lớn trẻ nhỏ đến chơi, kết quả đều bị thuyết phục, ngay cả mấy quỷ nhỏ kiêu ngạo cũng vì hỏi gì cũng được giải đáp mà sùng bái đi theo không rời.

Hết mùng năm, họ hàng nhà họ Lăng đều lần lượt ra về, không khí Tết cũng tan bớt.

Tông Khuyết ở lại nhà họ Lăng cho đến rằm tháng Giêng. Ra ngoài ngắm đèn, giữa dòng người đông đúc, một đôi tay của hai thanh niên nắm chặt lấy nhau.

Qua rằm, chỉ một hai ngày sau, Trung học số một lại khai giảng.

Những ngày Tết mang đến chút lơ là, nhưng kết quả thi cuối kỳ đủ để mọi người tỉnh táo và quay lại trạng thái học tập.

Những học sinh xuất sắc sẽ quan tâm đến việc thứ hạng có thay đổi hay không, mong muốn tiến bộ hơn nữa. Nhưng Tông Khuyết, dù vào lớp chuyên, sau này bận rộn với chuyện thi cử, thì vẫn vững vàng ngồi ở vị trí đầu tiên, không hề lung lay.

Những học sinh trung bình thì sẽ quan tâm đến sự ổn định, nhưng ngay cả khi thứ hạng trong lớp ổn định, thứ hạng trong khối cũng thường có sự thay đổi lớn.

Thành tích của Tông Khuyết không có gì bất ngờ, nhưng thành tích của Lăng Thước lại thay đổi hoàn toàn so với những lần xếp cuối trước đây, cậu đã vươn lên vị trí thứ 29.

Lớp 11-1 có 45 học sinh, vị trí 29 có vẻ vẫn khá thấp, nhưng đã được coi là ở mức trung bình.

Thứ hạng khối là 445, tổng điểm là 460.

Điểm Ngữ văn và tiếng Anh kéo lên rất nhiều, nhưng với thành tích như vậy, nửa năm trước không ai nghĩ nó có thể xảy ra với Lăng Thước.

"Vãi!" Đây là câu đầu tiên Lăng Thước nói khi thấy điểm của mình.

"Vãi! Anh Thước đỉnh thật!" Lý Hạo cũng thấy điểm số này, "Như vậy là tiến bộ hơn cả trăm hạng rồi ấy chứ."

460 điểm nhìn thì không cao, nhưng nếu thi đại học mà được điểm này, ít nhất cũng có hy vọng vào đại học.

"À, đúng rồi." Lăng Thước tính toán, trong lòng có chút vui vẻ, còn có chút lâng lâng, thậm chí còn nghi ngờ đây có phải là điểm của cậu làm ra hay không.

"Tiếng Anh của tôi lại được tận 115 điểm, sao tôi có thể được 115 điểm chứ? Cậu véo tôi một cái đi." Lăng Thước ngồi tại chỗ vẫn chưa hết bàng hoàng, nhìn điểm số chụp trên điện thoại mà cảm giác như đang mơ.

Tiếng Anh 115, Ngữ văn 113, bốn môn còn lại thì Toán khá hơn, được hơn 70 điểm, ba môn khác vẫn lẹt đẹt 50, 60. Nhưng cộng lại thì được rất nhiều, khoảng cách so với mục tiêu bỗng chốc rút ngắn lại.

"Không phải mơ đâu, tiến bộ rất nhiều." Tông Khuyết nhìn vẻ mặt vui mừng không giấu nổi của thanh niên.

Chăm chỉ thì sẽ có thành quả. Từng đêm vất vả, từng buổi nghe đi nghe lại audio, đây là thành quả cậu xứng đáng nhận được.

"Thì ra tôi cũng có thiên phú học tập." Anh Thước rất hài lòng về điều này, cảm thấy 580 điểm kia là chuyện dễ như trở bàn tay. Có khi cậu không cần thi đại học T, mà có thể thi đại học A hoặc đại học B, như vậy còn được gần người yêu hơn nữa.

Cho đến khi cậu nhìn thấy những bài toán ở giai đoạn tiếp theo. Chỉ là những công thức toán học trông rất giống nhau nhưng lại phức tạp, hình học không gian, và các loại đường cong di chuyển qua lại, cũng đủ để anh Thước gục ngã, chưa kể đến Hóa, Sinh, Vật Lý với đủ các loại nguyên tố, ý nghĩa khác nhau và các phản ứng xảy ra.

"Tôi không làm được, chết quách đi cho rồi..." Dưới ánh đèn bàn vào ban đêm, Lăng Thước tựa trán vào vai người bên cạnh.

Cậu cảm thấy đầu mình là một đường thẳng, rẽ nhánh một chút thì còn được. Nhưng những bài toán này lại cố gắng bắt cậu phải bẻ cong tư duy của mình thành một mê cung, lại còn bắt cậu phải giải ra một cách rõ ràng.

"Đừng vội, tôi sẽ phân tích từng bước cho cậu." Tông Khuyết xoa đầu cậu, đã đoán trước được cậu sẽ đau đầu. Vì sau khi dùng những kiến thức cơ bản để tăng điểm nhanh chóng, việc tăng điểm tiếp theo sẽ rất khó khăn đối với cậu.

"Đau đầu quá..." Lăng Thước khẽ thở dài một hơi.

Quá khó khăn rồi, tại sao con người lại nghĩ ra những thứ phức tạp như vậy?

Tông Khuyết nhìn đôi mắt khẽ nhắm của thanh niên, đưa tay ôm lấy eo cậu, kéo cậu vào lòng.

Lăng Thước ngước mắt nhìn hắn, ngồi vắt chân trong ngực hắn, toàn thân thả lỏng: "Để tôi thư giãn năm phút."

Mặc dù khó khăn, nhưng anh Thước có tính cách thích đối đầu với thử thách, bỏ cuộc là không có khả năng.

"Ừm." Tông Khuyết vỗ đầu cậu, người trong lòng khẽ phát ra tiếng, càng thêm thả lỏng.

Cậu không hiểu một bước, Tông Khuyết sẽ chia nhỏ ra để giảng, vẫn không hiểu thì chia nhỏ hơn nữa.

Sổ bài tập sai của Lăng Thước ngày càng dày lên, công thức cũng được tổng hợp và sắp xếp vào các cuốn vở riêng để tiện ghi nhớ.

Các môn học lộn xộn, mỗi bước tiến đều rất khó khăn. Nhưng thỉnh thoảng khi Lăng Thước lật lại sổ bài tập sai trước đây, cậu lại phát hiện những bài mà ban đầu mình làm sai, bây giờ đã có thể dễ dàng đưa ra đáp án.

Điểm kiểm tra giữa tháng của Lăng Thước lại tiến bộ thêm một chút, còn suất tuyển thẳng của Tông Khuyết cũng đã được xác định. Nhưng hắn không vội vàng đến trường đại học báo danh, mà chọn ở lại trường để tiếp tục học.

Các khóa học không còn là bắt buộc đối với hắn, hắn cũng có rất nhiều thời gian để giúp người bên cạnh nâng cao thành tích.

Điểm của Lăng Thước tiến bộ, đám người Vương Hâm cũng tiến bộ theo. Mặc dù dưới cường độ học tập cao như vậy, vẫn có một số người dần rời đi, nhưng những người ở lại thì đều rất nỗ lực.

Và giai đoạn này có thể coi là khoảng thời gian Lăng Thước chăm chỉ nhất.

Sáng dậy bắt đầu ghi nhớ từ vựng, sau đó là đọc sách, làm bài tập không ngừng nghỉ. Ngoại trừ thời gian ăn uống, cũng chỉ có thời gian hoạt động buổi chiều là đi chơi bóng cùng nhau, còn lại hầu như đều học. Và mỗi khi đến đêm, gần như đều là Tông Khuyết bế cậu lên giường ngủ.

Là một người đàn ông, ban đầu sẽ có chút ngại ngùng, nhưng lao động trí óc quá nhiều, sĩ diện gì đó tạm thời đều bỏ qua hết.

Dưới cường độ học tập như vậy, khi năm lớp 11 kết thúc, tổng điểm của Lăng Thước đã vượt qua ngưỡng 550.

Kỳ nghỉ từ lớp 11 lên 12 tương đối ngắn hơn. Hai người đi chơi một chuyến, thư giãn tâm trạng, Lăng Thước lại bước vào giai đoạn tổng hợp kiến thức của năm cuối cấp.

Nội dung của cấp ba đã học gần hết ở lớp 10 và 11, lớp 12 là tổng hợp lại tất cả các kiến thức. Vì phải tổng hợp tất cả, điểm của Lăng Thước có chút giảm, lại rơi xuống ngưỡng 500 điểm. Nhưng mỗi lần thi, điểm của cậu lại từ từ tăng lên.

Lúc thì 10 điểm, lúc thì 20 điểm, rất khó khăn, nhưng ổn định. Thứ hạng trong lớp cũng từ trung bình thấp từ từ vượt qua mức trung bình.

Trung bình thấp thì còn đỡ, những học sinh ở mức trung bình cao khi vào đây phần lớn đều là những người xuất sắc, bị đuổi kịp như vậy, áp lực tâm lý không phải nhỏ.

Vào kỳ nghỉ đông của năm lớp 12, điểm của Lăng Thước lại vượt qua ngưỡng 550 điểm. Và sau Tết, cậu gần như ở lại nhà Tông Khuyết, bắt đầu làm rất nhiều đề.

Lần kiểm tra giữa tháng đầu tiên của học kỳ sau, Lăng Thước đạt 580 điểm. Thi giữa kỳ 595 điểm, lần kiểm tra giữa tháng sau đó là 605 điểm, lần thi liên hợp cuối cùng trước kỳ thi đại học, là 620 điểm. Thời gian dần dần tiến gần đến kỳ thi đại học vào mùa hè năm đó.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro