Chương 10
Nhìn hành động nhìn trước ngó sau của cậu anh không nhịn được liền phì cười.
- Ân! Còn vài nhà hàng ở nhiều khu vực khác khấp thành phố nữa lần sau sẽ mang em đi xem hết nhé
Bị anh cười khiến cậu có chút ngượng ngùng ngồi thẳng lưng cậu giả vờ ho khan vài tiếng.
- Mới không thèm đi xem với anh đâu
Đúng lúc nhân viên bưng thức ăn lên cậu nhìn thấy thức ăn liền vui vẻ tập trung vào ăn, còn anh ngồi đối diện nhìn cậu ăn ngon cũng vui vẻ theo.
Cả buổi ăn trưa đó một người thì ngồi ăn một người thì ngồi tập trung nhìn người kia ăn lâu lâu còn cười vài tiếng nữa a.
Về đến nhà Lam Trình Phương lười biếng ngáp ngắn ngáp lại thở dài một tiếng than vãn.
- Chết rồi chết rồi, mình thật sự thành con heo lười mất rồi, ăn xong liền muốn ngủ, mặt mũi cũng bắt đầu nổi mụn xấu xí rồi!
Đang lúc cậu đang tự lảm nhảm Vương Khải Ninh xách túi đồ tiến đến ôm lấy eo cậu ghé sát tai cậu nói nhỏ.
- Không xấu. Rất đẹp
Lam Trình Phương giật mình quay đầu nhìn anh thì môi hai người suýt nữa chạm nhau, cậu hoảng loạn né ra khỏi cái ôm của anh.
Vương Khải Ninh đứng thẳng người nhìn cậu nghiêm túc nói.
- Trình Phương. Trước khi trở thanh ba của bảo bảo, thì để anh làm bạn trai của em Có được không?
Nói rồi còn không để cậu kịp nói gì đã lập tức dán lên môi cậu một nụ hôn sâu, còn cậu lúc này đã trợn tròn mắt cứng đơ hết cả người không thể nhúc nhích chỉ có thể mặc sức để anh hôn.
Sau khi đã thỏa mãn Vương Khải Ninh buông đôi môi cậu ra anh cong môi khẽ cười nhìn cậu, Lam Trình Phương lúc này vẫn còn đứng cứng nhắc tại chỗ Vương Khải Ninh khẽ kêu.
- Bà xã~
Nghe được kiểu gọi tên này của anh cậu hận không thể lập tức nhảy dựng lên rồi đào hố chui xuống, nhưng nghĩ lại còn bảo bảo trong bụng cho nên cậu cố gắng bình tĩnh nhưng mặt đã đỏ đến lợi hại phản ứng lại cậu lắp bắp nói.
- A... Anh... Em, em mệt rồi em đi ngủ trước đây!
Nói rồi liền nhanh chóng bỏ của chạy lấy người cậu đi nhanh lên phòng đóng cửa lại, đứng dựa vào cánh cửa phòng tim cậu đập liên hồi.
- Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa! Anh ấy vừa tỏ tình với mình!? Anh ấy còn gọi mình là bà xã!?
Lam Trình Phương lúc này ở trong phòng hết lên tiếng hét của cậu vang khắp nhà Vương Khải Ninh ở dưới nghe thấy liền bật cười.
Anh tiến vào bếp chuẩn bị một chút còn dán thêm một tờ giấy ghi chú nhỏ lên trên rồi mới bước ra khỏi nhà.
Vừa nãy thư ký gọi đến báo công ty có việc gấp cần anh xử lý ngay cho nên chuẩn bị đồ ăn cho cậu xong anh cũng liền lên xe rời đi.
.
Vương Quốc Minh tối hôm qua vì uống quá nhiều việc bản thân đã nhận nhầm người cũng không thể nhớ được gì chỉ cảm thấy đầu rất đau.
Không suy nghĩ gì thêm hắn đứng dậy bước vào nhà vệ sinh vệ sinh cá nhân. Vừa mở rèm cửa sổ ra hình ảnh anh trai cùng cậu ngồi lên xe rời đi trước khi lên xe giữ hai người bọn họ còn cười rất vui vẻ đi.
Cảnh tượng trước mắt khiến tim Vương Quốc Minh lại lần nữa nhói lên, tuy nói rằng sẽ từ bỏ nhưng có lẽ điều này rất khó khăn khi mỗi ngày đều phải nhìn thấy hai người luôn hạnh phúc với nhau.
Cũng phải thôi làm gì có ai chịu đựng được cảnh người mình yêu lại cùng anh trai mình ân ân ái ái bên nhau trước mặt mình chứ.
Càng nhìn càng đau lòng Vương Quốc Minh không thể làm gì chỉ có thể đứng như pho tượng nhìn chầm chầm xuống dưới.
Đến khi xe Vương Khải Ninh rời đi Vương Quốc Minh vẫn đứng đó nhìn theo. Đưa tay chạm lên mặt nở nụ cười chế giễu tự nói với chính mình.
- Hah... Vương Quốc Minh ơi là Vương Quốc Minh, mày ngoài việc đứng đây nhìn bọn họ hạnh phúc rồi tự cười khổ như thế này, thì mày còn làm được gì hả? Không phải nói sẽ dùng mọi cách giành lại cậu ấy sao? Sao chưa gì đã đòi từ bỏ thế này. Giành không được buông không xong mày thật đúng là thất bại mà!
Ngừng một chút Vương Quốc Minh suy nghĩ đến việc gì đó lại nói tiếp.
- Rời đi sau?
Về phía cậu sau khi Vương Khải Ninh lên xe rời đi không lâu cậu cảm nhận trong nhà không còn tiếng động mới từ từ bước xuống giường.
Đi xuống lầu nhìn xung quanh đoán chắc anh đã đi, cậu tiến đến phòng bếp nhìn đến trước cửa tủ lạnh có dán một tờ giấy ghi chú nhỏ màu xanh lá.
Cầm lên xem thì ra là lời nhắn kêu cậu tỉnh dậy thì lấy thức ăn anh đã nấu sẵn để trong tủ lạnh ra hâm nóng lại rồi ăn, cuối tờ giấy còn ghi thêm dòng chữ nhỏ.
[ Hôm nay anh bận việc ở công ty, tối nay có lẽ sẽ về hơi trễ, em ngủ trước đừng đợi anh. Anh sẽ tranh thủ về với em và con. Yêu em bảo bối của anh!.]
Đọc đến cậu cuối khiến Lam Trình Phương có chút hạnh phúc, cậu biết cậu cũng bắt đầu có tình cảm với anh, những hành động mấy tháng nay của anh khiến cậu thật sự có chút rung động mất rồi.
Nghĩ đến việc bản thân cùng Vương Quốc Minh vốn không thể nào nữa cậu cũng bắt đầu tiếp nhận anh, không yêu anh bây giờ thì sau này sẽ yêu!
Cũng không thể để bảo bảo sinh ra đã thấy hai baba không thương nhau rồi đi. Hiện tại Lam Trình Phương chưa thấy đói dù sao vừa nãy cũng mới ăn không lâu.
Lam Trình Phương bước lên phòng khách mở điện thoại lên diễn đàn xem một chút thì đột nhiên có thông báo đến.
Nhấn vào xem thì thấy thông báo mấy hôm nữa là sinh nhật của anh. Mấy hôm nữa là sinh nhật anh vậy mà cậu lại có thể quên được thật là
Lam Trình Phương lướt lướt một chút nhìn đồng hồ bây giờ đã là 4:50pm cậu thở phào một hơi.
- May quá còn thời gian chuẩn bị, tối nay anh ấy sẽ về trễ mình cũng nên làm gì đó tạo một chút bất ngờ cho anh. Nhưng mà nên làm gì bây giờ? À đúng rồi hỏi Quốc Minh có thể cậu ấy sẽ biết
Lướt trong danh sách bạn bè đến tên Vương Quốc Minh cậu lại hơi khựng lại tay vừa này chuẩn bị nhấn gọi lại thu về.
- Cậu ấy mấy ngày nay mình đã không gặp rồi. Gọi như vậy cậu ấy có bắt máy không nữa. Vẫn là thôi đi không nên làm phiền cậu ấy thì hơn
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro