Chương 89: Buổi tối êm ái (H, NP)

Ngày 20 tháng 11 năm 2020, 17 giờ 45 phút, GMT + 9, giờ Nhật Bản và Hàn Quốc. Tương đương với ngày 20 tháng 11 năm 2020, 16 giờ 45 phút, GMT + 8, giờ Trung Hoa Đại Lục. Tương đương với ngày 20 tháng 11 năm 2020, 15 giờ 45 phút, GMT + 7, giờ Việt Nam và Thái Lan.

"Cập nhật tình hình Covid-19 ở toàn thế giới theo nguồn Worldometers.info lúc ngày 20 tháng 11 năm 2020, 15 giờ 45 phút, GMT + 7, giờ Đông Nam Á, đã có 57,292,544 ca nhiễm toàn thế giới, 1,366,605 ca tử vong, 39,776,047 ca hồi phục. Tình hình virus corona tại Hoa Kỳ (Mỹ), đã ghi nhận 12,070,712 ca nhiễm, 258,333 ca tử vong, 7,243,488 ca hồi phục. Ấn Độ có 9,006,079 ca nhiễm, 132,223 ca tử vong, 8,428,409 ca hồi phục. Brazil có 5,983,089 ca nhiễm, 168,141 ca tử vong, 5,407,498 ca hồi phục. Pháp có 2,086,288 ca nhiễm, 47,127 ca tử vong, 147,569 ca hồi phục. Nga có 2,039,926 ca nhiễm, 35,311 ca tử vong, 1,551,414 ca hồi phục. Nhật Bản có 122,966 ca nhiễm, 1,922 ca tử vong, 106,954 ca hồi phục. Trung Quốc có 86,398 ca nhiễm, 4,634 ca tử vong, 81,453 ca hồi phục. Singapore có 58,143 ca nhiễm, 28 ca tử vong, 58,052 ca hồi phục. Hàn Quốc có 30,017 ca nhiễm, 501 ca tử vong, 26,263 ca hồi phục. Thái Lan có 3,892 ca nhiễm, 60 ca tử vong, 3,745 ca hồi phục. Việt Nam có 1,304 ca nhiễm, 35 ca tử vong, 1,142 ca hồi phục. Các thông số có thể thay đổi trong các cập nhật kế tiếp." Bản tin cập nhật tình hình Covid-19 quốc tế ngày 20 tháng 11 năm 2020 vang lên những thông số.

Đây là nhà của Saifah, ở đây là lúc họ đã ăn chiều xong. Bây giờ ở trong phòng của Ae, đã có một khung cảnh hết sức nóng bỏng. Ae đang ở với hai cậu bạn thân của mình là Fighter và Tutor. Và cũng ngay lúc đó, Tutor quỳ trên giường, toàn thân cậu không một mảnh vải che thân. Fighter quỳ trước cậu, nhấn đầu cậu thật mạnh vào hạ bộ mình, từng cái thúc hông thật mạnh của anh và từng cử động của phần trước háng của anh tạo nên những âm thanh vỗ bình bịch vào cặp má ửng hồng của cậu. Phía sau Tutor là một chuỗi những âm thanh ồn ào, quanh cặp mông cậu khó chịu vô cùng vì vừa đau ở trong vừa chật ở ngoài. Vậy ra đã có một vòng tay của kẻ thứ ba đang ở phía sau cậu. Kẻ này chính là Ae. Ae tiến vào trong cậu rất sâu rồi lại đẩy ra, cứ thế mà đâm vào bổ ra liên tục làm cho cả đùi cả mông Tutor nóng lên như lửa đốt. Cổng trước bị đục, cổng sau bị khoét, ở giữa là thân hình đang run cầm cập. Không hiểu Tutor đã làm gì hay Ae đã cao hứng ra sao mà mỗi lần nện Tutor là Ae rung lắc dữ dội thiếu điều làm cậu đau hết cả hai khớp hông. Còn Fighter nữa, anh ta có biết tiếc ngọc thương hoa không mà sao lúc kéo Tutor lên giường đã thọc vào miệng cậu nện mạnh tay đến mức tóc cậu rối bời như đống giẻ vụn.

"Tutor... Tutor... Tutor..." Fighter vừa nắm tóc Tutor vừa thúc hông mạnh vào miệng cậu theo từng nhịp thở dốc.

"Tutor... Tutor... Tutor..." Ae vừa nắm hai bên hông Tutor vừa thúc hông mạnh vào mông cậu theo từng nhịp thở dốc.

Tutor không đếm được bao nhiêu giờ đã trôi qua kẽ ngón tay, cũng chẳng nhìn được bấy nhiêu phút giây đã tan theo mây khói, nhất là khi thời gian ở trong trạng thái bị kìm kẹp ở giữa hai người bạn tình dường như bị dừng lại và kéo dãn ra dương vô cực.

"Sướng... Rất sướng... A... Lát nữa chúng ta cùng đi ăn trưa nhé... Rồi em cùng anh đi chơi với cậu ấy... Rất sướng...Ưm...A... Được không? A..." Fighter nói với Ae, mặt anh vẫn giữ điềm tĩnh dù thừa biết rằng hạ bộ của mình đã ướt sũng trong miệng Tutor bởi chất dịch tiết ra từ chính anh và nước bọt của cậu.

Ae gật đầu đồng ý, hạ bộ ẩm ướt đang ở trong Tutor không làm y biến sắc.

Sau khi Ae và Fighter buông Tutor ra, Tutor nằm bẹp dí trên giường như quả bóng xì hơi, da thịt rũ xuống như muốn tan ra thành một khối lỏng đặc sệt. Mùi mồ hôi từ từng lỗ chân lông trên da cậu xông lên một mùi hăng như phô mai trộn mù tạt, dịch trắng từ miệng và cúc huyệt đang chực chờ trào ra nhưng mùi ngái của chúng cứ khẽ bốc lên. Ae và Fighter ngồi bẹp xuống giường thở không ra hơi, nhưng họ trông ra rất vui sướng. Tutor đang nằm bất động ở đó cũng khẽ cười, có lẽ cậu đã thỏa mãn và hưng phấn.

Ngày 20 tháng 11 năm 2020, 19 giờ 50 phút, GMT + 9, giờ Nhật Bản và Hàn Quốc. Tương đương với ngày 20 tháng 11 năm 2020, 18 giờ 50 phút, GMT + 8, giờ Trung Hoa Đại Lục. Tương đương với ngày 20 tháng 11 năm 2020, 17 giờ 50 phút, GMT + 7, giờ Việt Nam và Thái Lan.

"Cập nhật tình hình Covid-19 ở toàn thế giới theo nguồn Worldometers.info lúc ngày 20 tháng 11 năm 2020, 17 giờ 50 phút, GMT + 7, giờ Đông Nam Á, đã có 57,343,052 ca nhiễm toàn thế giới, 1,367,681 ca tử vong, 39,825,336 ca hồi phục. Tình hình virus corona tại Hoa Kỳ (Mỹ), đã ghi nhận 12,072,560 ca nhiễm, 258,354 ca tử vong, 7,244,998 ca hồi phục. Ấn Độ có 9,006,079 ca nhiễm, 132,223 ca tử vong, 8,428,409 ca hồi phục. Brazil có 5,983,089 ca nhiễm, 168,141 ca tử vong, 5,407,498 ca hồi phục. Pháp có 2,086,288 ca nhiễm, 47,127 ca tử vong, 147,569 ca hồi phục. Nga có 2,039,926 ca nhiễm, 35,311 ca tử vong, 1,551,414 ca hồi phục. Nhật Bản có 122,966 ca nhiễm, 1,922 ca tử vong, 106,954 ca hồi phục. Trung Quốc có 86,398 ca nhiễm, 4,634 ca tử vong, 81,453 ca hồi phục. Singapore có 58,143 ca nhiễm, 28 ca tử vong, 58,052 ca hồi phục. Hàn Quốc có 30,017 ca nhiễm, 501 ca tử vong, 26,263 ca hồi phục. Thái Lan có 3,892 ca nhiễm, 60 ca tử vong, 3,745 ca hồi phục. Việt Nam có 1,304 ca nhiễm, 35 ca tử vong, 1,142 ca hồi phục. Các thông số có thể thay đổi trong các cập nhật kế tiếp." Bản tin cập nhật tình hình Covid-19 quốc tế ngày 20 tháng 11 năm 2020 vang lên những thông số.

Cũng ngay tại nhà Saifah, cũng ngay tại đó. Saifah và Zon đã tập thể dục xong. Bây giờ thì sao? Đó là lúc Zon và Saifah vui vẻ bên nhau. Lên phòng ngủ với Saifah, Zon kéo anh lại gần mình và chủ động hôn anh. Hai người cùng cọ xát đũng quần vào nhau, rồi cùng cởi áo cho nhau.

Zon cảm thấy yên tâm như nằm trong chăn bông. Cậu không còn sợ hãi nữa, vì đã được yêu thương rồi. Cậu còn được Saifah đưa tận tay một cái dương cụ giả bằng nhựa màu đỏ. Trong khi Zon đang bận bịu mút liếm nó, Saifah đã lẻn ra sau bóp nắn hai đầu ti cứng tròn của cậu, rồi lại ôm cậu vuốt ve dịu dàng làm cho cậu buông xả lo âu. Anh còn hôn cậu thêm mấy cái và đá cháo lưỡi với cậu thêm mấy lần nữa. Cậu khẽ run lên vì vui sướng.

"Ah... Ah... Saifah... Ah... Ah... Saifah..." Zon run cầm cập nhưng vẫn còn sung sướng với tình yêu cậu thật sự mong muốn và thật sự thuộc về.

Sau đó, Zon quỳ xuống giường nắm lấy nhục bổng Saifah, lúc dạo đầu liếm nhẹ sương sương lên quy đầu anh, rồi vừa trò chuyện vừa mút liếm anh. Cứ thế cho đến lúc Saifah cương lên. Một dòng sữa tinh trắng muốt đã trào ra từ Saifah rót sâu vào trong cuống họng Zon, tuy hơi ngái nhưng cậu nuốt rất tự nhiên mà không tái mặt hay nhíu mắt. Ít nhất là không phải nằm với người mình không ưa và cũng không ưa mình.

Zon chống tay lên bàn, Saifah đâm côn thịt vào cúc huyệt cậu từ phía sau. Mỗi cú thúc hông làm Zon rên rỉ, vẻ mặt cậu trông rất phấn khích. Rồi Saifah nằm ngửa lên giường chỉ đúng 10 phút sau, lúc đó anh để Zon nằm lên mình rồi banh rộng hai cẳng cậu ra cho anh thao. Zon vừa buông tay xuống đệm, Saifah thò tay thọc lét hai đầu nhũ và thọc cúc cậu. Zon chỉ rên để đáp lễ. 20 phút sau, Saifah để Zon ôm lấy mình rồi đứng lên thao mông cậu, anh vừa thúc hông vừa đỡ toàn trọng lượng của cậu ở vị trí cao để cậu ôm anh mà không bị ngã. Mặt đối mặt, hai người lại hôn nhau, rồi Zon lại rên rỉ trước mặt Saifah trong khi toàn thân giật nảy với từng cú thúc của anh.

"Ôi, ôi... em... em... em sướng quá... em cầu hoan ah... ah... ah... ah... em muốn bắn quá ah... ah-hah... ah... muốn bắn... em sắp ra ah... anh ơi, em sắp ra, ah... ah... ah..." Zon thốt lên một tiếng rên rỉ cuối cùng lúc chạm mốc cực đại của khoái cảm.

Saifah rút côn thịt khỏi người Zon rồi xả một vũng dịch lên mặt cậu. Sau đó anh ân cần đỡ cậu dậy và hôn cậu một cái rất sâu để chấm dứt cuộc vui bổ ích cho thể xác và tinh thần.

Ngày 20 tháng 11 năm 2020, 22 giờ 25 phút, GMT + 9, giờ Nhật Bản và Hàn Quốc. Tương đương với ngày 20 tháng 11 năm 2020, 21 giờ 25 phút, GMT + 8, giờ Trung Hoa Đại Lục. Tương đương với ngày 20 tháng 11 năm 2020, 20 giờ 25 phút, GMT + 7, giờ Việt Nam và Thái Lan.

"Cập nhật tình hình Covid-19 ở toàn thế giới theo nguồn Worldometers.info lúc ngày 20 tháng 11 năm 2020, 20 giờ 25 phút, GMT + 7, giờ Đông Nam Á, đã có 57,403,484 ca nhiễm toàn thế giới, 1,368,726 ca tử vong, 39,868,778 ca hồi phục. Tình hình virus corona tại Hoa Kỳ (Mỹ), đã ghi nhận 12,075,245 ca nhiễm, 258,363 ca tử vong, 7,244,998 ca hồi phục. Ấn Độ có 9,007,296 ca nhiễm, 132,230 ca tử vong, 8,429,527 ca hồi phục. Brazil có 5,983,089 ca nhiễm, 168,141 ca tử vong, 5,407,498 ca hồi phục. Pháp có 2,086,288 ca nhiễm, 47,127 ca tử vong, 147,569 ca hồi phục. Nga có 2,039,926 ca nhiễm, 35,311 ca tử vong, 1,551,414 ca hồi phục. Nhật Bản có 122,966 ca nhiễm, 1,922 ca tử vong, 106,954 ca hồi phục. Trung Quốc có 86,398 ca nhiễm, 4,634 ca tử vong, 81,453 ca hồi phục. Singapore có 58,143 ca nhiễm, 28 ca tử vong, 58,052 ca hồi phục. Hàn Quốc có 30,017 ca nhiễm, 501 ca tử vong, 26,263 ca hồi phục. Thái Lan có 3,892 ca nhiễm, 60 ca tử vong, 3,745 ca hồi phục. Việt Nam có 1,304 ca nhiễm, 35 ca tử vong, 1,142 ca hồi phục. Các thông số có thể thay đổi trong các cập nhật kế tiếp." Bản tin cập nhật tình hình Covid-19 quốc tế ngày 20 tháng 11 năm 2020 vang lên những thông số.

Đây là bài livestream rất mới của Technic, ngay lúc này cậu chưa ngủ và cũng chưa xoạc ai.

"Có câu nói như này, làm quan sợ mất mũ, lắm tiền sợ tiền tán. Con người ta càng có nhiều cái gì, càng sợ mất đi cái đó. Đây có lẽ chính là lý do vì sao mà chúng ta càng sống càng trở nên thận trọng hơn, bởi lẽ nếu không cẩn thận, chúng ta có thể sẽ mất đi tất cả. Đó cũng chính là điều mà chúng ta hay thấy, địa vị bạn càng cao, quyền lực càng lớn, bạn càng thấp thỏm, càng thận trọng, càng bó buộc bản thân, bởi lẽ một bước sai, có thể vạn bước sai. Ngược lại, những người chẳng có gì đều sống rất vui vẻ, không phải ư? Sống ở đời, càng tham lam, càng dễ đánh mất chính mình. Tiền bạc chỉ là vật ngoài thân, sinh không tự đến, chết cũng chẳng mang đi được, vậy hà cớ gì phải tham lam để rồi khổ sở rước họa vào thân? Đừng để mình rơi vào cái bẫy của sự tham lam rồi bị nó đè bẹp, nhấn chìm trong chính dục vọng của bản thân."

"Kiêu ngạo tự mãn là một trong những cái bẫy đáng sợ nhất của con người, hơn nữa, cái bẫy này còn do chính chúng ta đào nên. Những người tài giỏi, tuy tài năng có thể khiến người khác ngưỡng mộ, nhưng nếu không khiêm tốn, suốt ngày chỉ biết thể hiện, sẽ khiến người khác cảm thấy khó chịu. Dẫu sao thì có khoảng cách, mọi người có thể chấp nhận, nhưng nếu cứ bị người khác hạ thấp, sẽ chẳng có ai chịu được. Những người có chút thành tích liền khoe khoang khắp nơi, thực ra, so với người tài giỏi thực sự, họ không là gì cả, trong mắt họ chỉ có chính mình, họ không coi người khác ra gì, họ luôn phổng mũi, luôn ra vẻ ta đây là giỏi nhất mà không biết rằng thế giới rộng lớn, người tài còn có người giỏi hơn. Người kiêu ngạo thường rơi vào cái bẫy tự hủy hoại mình mà không hay, cho tới khi thật bại thảm hại rồi họ mới chợt tỉnh ngộ. Nhưng, tới khi đó, tất cả đều đã quá muộn."

"Xã hội hiện tại, áp lực lớn, thay đổi nhanh, cám dỗ nhiều, và nó khiến con người chúng ta khó có thể trầm lại, chậm lại. Ngay cả trước đó có chín chắn tới đâu, chỉ cần bước ra xã hội một thời gian, thường cũng sẽ trở nên hấp tấp và nóng vội hơn. Đời người là quá trình vừa đi vừa học hỏi, chỉ khi học hỏi được nhiều rồi, kinh nghiệm phong phú rồi, khi gặp khó khăn, chúng ta mới có thể bình tĩnh xử lý, không hoảng loạn hay hấp tấp. Con người ta nóng nảy, hấp tấp là bởi vì năng lượng hấp thụ ít, nhưng tiêu hao lại nhiều, nó khiến cho nội tâm mất cân bằng, vì vậy khi gặp chuyện, chúng ta chỉ có thể giải quyết trong sự hấp tấp, thực ra đây chính là một biểu hiện của sự bất lực. Trong cuộc sống, có tới 97% mọi người mang trong mình sự hấp tấp, họ đều từng có kiểu 'đứng núi này thấy núi kia cao', hay 'ăn trong bát nhưng mắt cứ chằm chằm vào nồi'. Và kết quả là một năm nhảy việc tới vài lần, không tìm được vị trí thích hợp thì lại đứng ngồi không yên, không bình tâm lại được. Cứ nhìn ra xa, đều là cơ hội; cứ tiến về phía trước, kiểu gì cũng có đường. Rất nhiều người cứ cắm đầu cắm cổ vội vã đi qua đi lại trong những cơ hội và con đường, rồi đến cuối cùng lại chẳng đạt được điều gì. Chỉ có khoảng 3% người có thể chịu đựng được cô đơn, có thể kiên trì với niềm tin và chí hướng của mình, rồi từng bước từng bước tiến về phía trước. Không cao ngạo không hấp tấp, đó mới là bản sắc của một anh hùng. Người hấp tấp, vội vàng, làm gì cũng không tốt, chỉ khi để bản thân 'tĩnh' lại, chỉ khi thực sự đọc hiểu được mình, biết mình nên làm gì, việc nào mình không làm được, biết cuộc đời mình nên đi theo hướng nào, bạn mới có thể hiểu được bản thân sâu sắc hơn. Con người, chỉ khi tâm tĩnh lại, mới có thể sắp xếp mọi thứ tỉnh táo và rõ ràng, không lãng phí thời gian, và cũng sẽ ung dung hơn trên con đường tiến về mục tiêu của mình."

Technic đang livestream dạy đạo lý, bỗng dưng trong phòng của Techno có những tiếng la hét thất thanh. Nhưng dù trong phòng của Techno có tiếng rên rỉ khi làm tình trên giường, hay là tiếng hét cầu cứu lúc bị một kẻ đột nhập làm hại, thậm chí là có xác chết nằm chỏng chơ trong phòng, cũng chẳng làm Technic nhích mông ra khỏi ghế lúc livestream.

Quả nhiên Technic đã đoán rất trúng. Techno đã bị Kengkla thông nát mông hết cả buổi tối, chừng ba bốn hiệp liền ngay cả trước khi Technic lên livestream giảng đạo.

"Người thích oán than, phàn nàn, thường thích đổ lỗi cho môi trường bên ngoài, cho người khác, thích xem mình là người bị hại. Ảnh hưởng lớn nhất của thói phàn nàn quá nhiều đó chính là điểm thêm sắc màu tiêu cực cho môi trường xung quanh, khiến những người khác phải hấp thụ năng lượng tiêu cực một cách bất đắc dĩ, trong khi chẳng ai lại thích đắm mình trong năng lượng tiêu cực cả, vì vậy, theo bản năng, mọi người tự nhiên sẽ muốn tránh xa kiểu người như vậy. Người thích oán than, nội tâm thường rất tự ti, họ cảm nhận được sự yếu đuối của bản thân, đồng thời cảm thấy xấu hổ vì sự yếu đuối này, nhưng họ đồng thời cũng cho rằng sự yếu đuối này được tạo ra là do người khác, do môi trường bên ngoài, vì vậy mà luôn ở trong trạng thái phàn nàn cuộc sống. Ai cũng có lúc 'tụt mood', cũng có lúc bất mãn, có cần giải tỏa? Đáp án là có và cần thiết. Nhưng chúng ta đồng thời cũng cần phải nắm bắt một kĩ năng khác đó là: biến sự bất mãn thành động lực để tiến bộ chứ không phải để nó dắt mũi. Có người nói rằng: 'Phàn nàn là đang tự đổ nước vào giày của mình, càng oán than, bạn càng khó chịu.' Oán than, phàn nàn quá nhiều sẽ khiến chúng ta rơi vào cái bẫy của cảm xúc tiêu cực và khó mà thoát ra được. Vì vậy, thay vì ngồi đó phàn nàn, hãy dành thời gian đi làm những chuyện có ích hơn." Technic lại oang oang rao giảng.

Cũng lại là Technic, cậu vẫn ngồi yên tại chỗ mình và nói: "Cố chấp, là tốt hay xấu? Có người nói, cố chấp là tốt, ngộ nhỡ chuyện mà mình kiên trì là đúng thì sao? Có người lại nói, cố chấp là xấu, không biết tham khảo ý kiến của người khác chính là đang tự tìm đường vào ngõ cụt. Một người biết càng nhiều, càng cảm thấy mình nên bước ra khỏi cái thế giới nhỏ của mình, đi chấp nhận những điều khác nhau; ngược lại, những người cố chấp lại cự tuyệt suy ngẫm lại bản thân. Thế giới của người trưởng thành một khi trở nên khép kín, thông tin trở nên lạc hậu, tầm nhìn trở nên eo hẹp, thì điều tiếp theo nhất định sẽ là sự khép mình và cự tuyệt bước ra, lâu dần sẽ mất dần đi hứng thú với sự thay đổi. Tôi biết, nhưng tôi không đổi. Đúng, bạn nói cái gì tôi cũng biết, chỉ là tôi không muốn thay đổi. Nguyên nhân cốt lõi giải thích cho sự cố chấp, bướng bỉnh của một người, có lẽ chính là sự giới hạn trong tầm nhìn, trong trình độ nhận thức của họ, họ cho rằng bất cứ một vấn đề gì cũng chỉ có một đáp án tiêu chuẩn, vì vậy, họ cự tuyệt nhưng lựa chọn khác theo bản năng."

Rồi tiếng hét trong phòng Techno càng lúc càng to hơn. Technic biết ngay Techno hét to nhất trong phòng, không lẫn vào đâu được.

"Ối trời, trước lúc mình livestream thì đã có nhìn qua phòng Techno rồi. Là Kengkla cởi đồ cậu ta ra rồi nện một trận cho tối mặt tối mũi, thế là Techno rống lên. Có gì đâu phải cuống." Technic suy nghĩ, toàn thân vẫn dính chặt vào chiếc ghế trong khi tâm trí thì tập trung vào bài livestream.

Rồi Technic chốt bài: "Một người khi trở nên cố chấp, họ sẽ khép lại cánh cửa học hỏi, và cũng chẳng có cái gọi là tự suy ngẫm về bản thân. Một người nếu quá cố chấp, đường sẽ ngày một trở nên hẹp, tư duy cũng sẽ ngày một trở nên đơn nhất. 3 cái đầu hợp lại cũng qua được Gia Cát Lượng, sống ở đời, dù có trí tuệ tới đâu, cũng cần lắng nghe ý kiến của người khác. Trên đời, không có ngõ cụt, chỉ có người cố chấp không chịu rẽ. Nếu đã hiểu được, mong bạn tránh xa cái bẫy cố chấp, bướng bỉnh, làm một người biết lắng nghe có chọn lọc từ mọi người xung quanh."

Như vậy là Technic xong chưa? Đáp án thật sự là: chưa. Techno đã thở hết nổi sau khi bị nện đúng 6 hiệp, mỗi hiệp là 1 tiếng đủ không thiếu không thừa. Technic chỉ lên livestream mới có 1 tiếng, mà lại ngay hiệp thứ 6.

"Thôi Kengkla cứ thông Techno tiếp đi, tôi đây cóc quan tâm. Kengkla cứ thông nát mông Techno đi, tôi bận đi thông não các fan của tôi rồi." Technic nghĩ.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro