Chương 1
Chương 1
Edit: An Ju
"Đại hoàng huynh, ngươi từng hà hiếp ta, hạ nhục ta, coi thường ta... Hôm nay là ngày thần đệ đăng cơ, vậy để thần đệ tiễn ngươi đoạn đường cuối đi. Lệ thái tử..." Nam tử khoác hoàng bào, khí vũ hiên ngang ưu nhã ung dung đi về hướng tù nhân trong thiên lao, nhất cử nhất động đều lộ ra khí thế độc nhất của một thượng vị giả, trận thế áp đảo những người ở đây, tư thái ưu nhã như không phải tới thăm hỏi một tử tù mà chỉ là đến dự một bữa thịnh yến.
Nhưng, đối mặt với tân đế khí thế bức người mà người ngoài nhìn cũng không dám ngẩng đầu nhìn cùng với tin tức mình sẽ chết, phế thái tử cũng bình tĩnh đến cực điểm, ngay cả con mắt cũng không thèm cho tân đế một lần liếc nhìn.
Bất kể là tin tức tân đế đăng cơ, hay là tin mình sẽ chết đều thể hiện ra thái độ phớt lờ tận cùng.
"Đại ca, mời, ngươi là muốn tự uống chén rượu ngon này hay là muốn thần đệ gọi người giúp ngươi?" Tân đế nhìn nam nhân rồi nhếch khóe miệng thoáng hiện một tia cười, thanh âm dễ nghe vang lên, như thể không mang theo một chút ác ý nào, chỉ đơn giản là đang chuyện trò tâm sự với người huynh này của mình.
Thái giám sau lưng tân đế lúc này trình rượu độc đến trước mặt phế thái tử.
Phế thái tử trái lại không hề nao núng, dứt khoát đến mức tự rót cho mình một chén. Chỉ tới một khắc cuối cùng, ngay khi chén rượu độc kề sát môi, hắn vẫn không nhịn được mà hỏi tân đế một câu.
Những lời này lại không phải những lời cầu xin tha thứ mà tân đế muốn nghe, không phải cảnh phế thái tử quỳ gối khóc lóc mà hắn muốn thấy, mà lại là một câu này: "Cố Sâm đâu? Dù cho hôm nay ta chết, hắn cũng không muốn gặp ta một lần sau?"
Cố Sâm là tri kỷ của tân đế, vị quan thân cận, cũng là người mà phế thái tử yêu...
Phế thái tử là vì hắn nên mới thua tân đế.
Không sai, phế thái tử là một người đoạn tụ* thích nam nhân...
*Cách gọi đồng tính thời xưa, xuất phát từ một tích thời Tây Hán, chi tiết xem tại:
"Cố Sâm? Cố Sâm sao có thể còn muốn gặp tên biến thái buồn nôn thích nam nhân như ngươi được? Hoàng huynh, hắn ngay cả liếc mắt nhìn ngươi cũng sẽ thấy buồn nôn đó. Ngươi của hôm nay không còn là hoàng thái tử cao cao tại thượng do hoàng hậu sinh ra nữa. Sao hả? Vẫn muốn ỷ vào quyền thế mà cường thủ hào đoạt* với Cố Sâm rồi làm bẩn mắt hắn sao? Hoàng huynh." Tân đế nghe thấy hắn nhắc tới cái tên này, đáy mắt hiện lên một tia khinh miệt và ghê tởm, không hề che giấu ác ý mở miệng nói: "Chỉ tiếc rằng ngươi đã không còn cơ hội làm vậy nữa, tự chọn đi, ngươi tự uống hay là trẫm gọi người đút ngươi uống?"
*Cường thủ hào đoạt (强取豪夺): Mạnh mẽ dùng sức mạnh/ quyền lực để cướp đoạt thứ mình muốn một cách ngang ngược, trắng trợn.
"Thắng làm vua thua làm giặc, Hạ Tử Thịnh ngươi thắng rồi." Phế thái tử cười khổ, tay cầm rượu độc thái giám vừa trình lên, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch.
----------------
"Thái tử điện hạ, thái tử điện hạ..." Có một tiểu thái giám dùng thanh âm mềm mại cúi đầu khẽ gọi Hạ Tử Minh.
Hạ Tử Minh vụt mở mắt ra, mở miệng lạnh lùng nói: "Chuyện gì? Nói!"
"Cố công tử, Cố công tử đến đây cầu tình cho tứ hoàng tử." Tiểu thái giám rõ ràng là cực kỳ sợ Hạ Tử Minh, đến giọng nói cũng đang run rẩy.
Tâm tính Hạ Tử Minh nhanh chóng thay đổi, nét mặt trầm ngâm: "Cố Sâm? Hắn lại đến vì Hạ Tử Thịnh, ta biết hắn tìm cô* ngoại trừ vì Hạ Tử Thịnh thì sẽ không còn chuyện gì khác."
*Cách tự xưng của vương hầu thời phong kiến.
"Thế điện hạ có gặp... Cố công tử không?" Tiểu thái giám đắn đo không rõ ý hắn, giọng nói lưỡng lự.
Hạ Tử Minh nhắm mắt, khoát tay: "Nếu hắn đến cầu cô vì Hạ Tử Minh, vậy trước cứ để hắn chờ đi."
"Dạ."
Hạ Tử Minh liếc nhìn tiểu thái giám biết vâng lời, lại khoát tay áo với hắn, nói: "Ngươi --- cũng lui đi."
"Dạ."
Đối với mệnh lệnh của Hạ Tử Minh, tiểu thái giám từ trước đến nay không dám không tuân, lúc này rón rén lui ra ngoài, trước khi đi còn không quên khép cửa phòng lại cho Hạ Tử Minh.
Đợi tiểu thái giám ra cửa, toàn bộ cung điện to lớn chỉ còn lại một mình Hạ Tử Minh, Hạ Tử Minh mới thở ra một hơi dài, buông lỏng xuống, đi tới trước gương đồng ở tẩm điện nhìn mặt mình.
Mày kiếm mắt sáng, tị nhược huyền đảm*, dung mạo anh tuấn, thật đúng là một mỹ nam tử anh vũ phi phàm.
*Tị nhược huyền đảm (鼻若悬胆) – dịch thô là 'mũi tựa túi mật treo', chỉ dáng mũi đẹp, sống mũi cao và nhọn, hai cánh mũi không chếch ra ngoài, lỗ mũi không bị hếch.
"Hệ thống, gương mặt 'công' như thế, người này thực sự là thụ à? Còn là một tiện thụ thích bao trai*?" Hạ Tử Minh nhìn gương mặt trong gương đồng, nhìn sao cũng ra công.
*Gốc Hán Việt là 'đảo thiếp' (倒贴) – từ nhiều nguồn, t rút ra được từ này có thể hiểu nhiều cách. Tuy nhiên, trong trường hợp này có thể hiểu là đang chỉ hành động chi tiền, bỏ sức vào đàn ông, đặc biệt hành động này xuất phát từ phái yếu, ở đây được hiểu là bạn thụ. Mạn phép thuần Việt hóa + hiện đại hóa từ này.
Nhưng, đối với vấn đề của Hạ Tử Minh, hệ thống trả lời cũng rất quả quyết: "Đúng vậy, kí chủ, không sai, Đại Hưng thái tử – Hạ Tử Minh là một thụ, thậm chí còn là một tiện thụ."
"Nhiệm vụ hắn đưa ra sau khi chết không phải là báo thù Hạ Tử Thịnh, Cố sâm, cũng không phải thay đổi số phận, đoạt lại ngôi vị hoàng đế vốn thuộc về hắn, mà là mong Cố Sâm ghi nhớ hắn một đời, vĩnh viễn không quên được hắn, chỉ nhớ đến hắn thôi cũng đau thấu tim gan, khắc cốt ghi tâm." Hệ thống dùng âm thanh máy móc nói.
Hạ Tử Minh không nén nổi cảm thán: "Chậc chậc, thực sự là giống người không giống mệnh, giống tên không giống tính mà. Rõ ràng là giống tên tôi, dáng vóc còn công như thế, không nghĩ tới Đại Hưng Lệ thái tử lại là một tiện thụ ti tiện đến như vậy, hắn bị Cố Sâm ám toán hại ra nông nỗi này, nhưng hắn vẫn không muốn trả thù, lại chỉ mong Cố Sâm cả đời không quên được hắn..."
"Thực... Thực sự có tồn tại loại người si tình đến vậy." Hắn không biết nên đánh giá ra sao, chỉ có thể thêm vào một câu như vậy.
Hệ thống ổn định bình bình trả lời: "Nếu không phải kiểu này thì nhiệm vụ cũng không đến tay cậu."
"Cũng đúng." Hạ Tử Minh cười khẽ: "Tôi nhất định sẽ không để cho Lệ thái tử thất vọng, sẽ hoàn thành nhiệm vụ này thật tốt."
Hạ Tử Minh một người xuyên nhanh qua các thế giới hoàn thành tâm nguyện còn dang dở của người chết kiếm thù lao dưới quyền của trạm Tấn Giang Khoái Xuyên.
Trước đây, hắn vốn chỉ là một người bình thường, sau một lần vì tai nạn giao thông ngoài ý muốn mà chết não, bởi vì linh hồn được trạm Tấn Giang Khoái Xuyên kiểm tra ra hắn có thể chất 'bạch nguyệt quang'* bẩm sinh mà trói buộc hắn lại với 'Hệ thống 'bia đỡ đạn' phản công', lúc đó liền bắt đầu đi lên con đường trọng sinh thành 'bia đỡ đạn' trong các loại cốt truyện, giúp bọn họ hoàn thành tâm nguyện còn dang dở, phá thể diện các loại nhân vật phản diện chính và kiếm thù lao.
*Bạch nguyệt quang: người mình ái mộ nhưng không được ở bên theo ngôn ngữ mạng bên Trung, trong một số trường hợp có thể hiểu là 'crush'. Người có thể chất 'bạch nguyệt quang' là người dễ gây thương nhớ cho bất cứ ai. :)))
Hạ Tử Minh đã chết não, nhưng vì linh hồn bị cục Khoái Mặc chiêu mộ, thân thể vẫn được bảo tồn vẹn toàn, bệnh viện cũng chỉ có thể kiểm tra ra hắn là một người thực vật, mà không thể kiếm tra ra hắn đã chết não.
Chỉ cần hắn tích đủ thù lao, Hạ Tử Minh có thể sống lại ở thế giới của mình.
Đây là mục tiêu và động lực lớn nhất hiện nay khiến Hạ Tử Minh cần phải cần cù và tận tâm hoàn thành nhiệm vụ.
Bởi vì thể chất của bản thân là 'bạch nguyệt quang', các loại nhiệm vụ bình thường của Hạ Tử Minh chính là làm cho các nhân vật phản diện yêu hắn, nên sau này các nhiệm vụ giao cho hắn đều là loại nhiệm vụ vô cùng kỳ quặc liên quan đến tình cảm.
Hạ Tử Minh: "..."
Nội tâm của tôi cũng chó thật. (chỗ này bạn Minh chưởi thề đó các bác :v)
Trong lúc xuyên qua, Hạ Tử Minh đã tiếp nhận toàn bộ ký ức và kịch bản gốc của thế giới này thuộc về nguyên chủ rồi.
Số phận của người ấy ở thế giới này, cũng chính là thế giới của diễn viên, là Đại Hưng tứ hoàng tử cũng chính là Hạ Tử Thịnh về sau sẽ ban cái chết của Hạ Tử Minh bằng rượu độc.
Hạ Tử Thịnh khi còn nhỏ là một đứa con đáng thương của vận mệnh, mẹ đẻ có xuất thân ti tiện, bản thân cũng không được hoàng đế thích, bị hoàng thái tử Hạ Tử Minh ghét bỏ, thường xuyên hà hiếp đày đọa, chỉ có thể không ngừng giấu tài, khúm núm, không ngừng diễn vẻ nhu nhược trước mặt Hạ Tử Minh, nhờ vào đó âm thầm tích góp từng chút thế lực, mới chậm rãi trưởng thành hơn, dưới sự trợ giúp của con trai cậu ruột cũng là bạn thân Cố Sâm, ngầm đâm lén Hạ Tử Minh một nhát, sau khi khiến Hạ Tử Minh bị phế, mau chóng vùng dậy, thể hiện năng lực thật sự, sau khi xử xong các vị hoàng thái tử khác liền đoạt trưởng đăng cơ, ngồi vào ngôi vua.
Mà phế thái tử Hạ Tử Minh thường xuyên lăng nhục hắn thuở thiếu thời sau khi Hạ Tử Thịnh đăng cơ đã bị ban một chén rượu độc, chấm dứt một mạng.
Nhân vật Hạ Tử Minh trọng sinh, cũng là người đã đưa ra nhiệm vụ, chính là người mà Hạ Tử Thịnh hận sâu sắc nhưng hiện tại lại không thể không tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, khúm núm trước mặt hắn – tiền thái tử Hạ Tử Minh.
Hạ Tử Minh là thái tử triều đại đương thời, là do cố tiên hoàng hậu sinh ra, dưới một người trên vạn người, được vua yêu thương. Thái tử bị chiều hư không coi ai ra gì, cao cao tại thượng, tính tình ương bướng, tính tình cực kỳ xấu, đối với tứ hoàng tử Hạ Tử Thịnh luôn theo sau lưng biết ngoan ngoãn không chỉ không có vẻ hòa nhã, mà thậm chí còn không coi hắn là huynh đệ, chỉ coi hắn là một nô tài, chỉ cần có chỗ nào hơi không vừa ý là sẽ dằn vặt, dạy dỗ hắn một phen.
Khiến cho đứa con của vận mệnh - Hạ Tử Thịnh nhận hết khuất nhục, hận thù sâu sắc.
Cốt truyện của thế giới gốc được miêu tả như thế trong kịch bản.
Nhưng sau khi tiếp nhận ký ức của nguyên chủ xong, Hạ Tử Minh lại phát hiện ra phế thái tử tuy có tính tình gàn dở, nhưng đối xử với mọi người cũng không tàn bạo như vậy, hắn đối xử như thế với Hạ Tử Thịnh kỳ thực là có nguyên do khác, việc này nếu được lợi dụng thỏa đáng, có thể thành công tẩy trắng vị phế thái tử bất thường này.
Hoàng thái tử Hạ Tử Minh tuy dưới một người trên vạn người lại là một người đoạn tụ đích thực, thích 'long dương' không nói, lại còn thích là người nằm dưới.
Lão hoàng đế thập phần thiên vị đứa con trai độc nhất với thê tử kết tóc, dù cho Hạ Tử Minh không có năng lực xuất chúng, tính cách còn rất nóng nảy, lão hoàng đế cũng chưa từng có tâm tư phế thái tử, mãi đến khi chuyện Hạ Tử Minh đoạn tụ, lại còn là lộ ra từ lời gièm pha của người ta, mất hết thể diện hoàng thất mới khiến lão hoàng đế đau đớn vô cùng, triệt để hết hi vọng phế truất hắn.
Mà người khiến cho tất cả chuyện này xảy ra, thậm chí thiết kế mọi thứ chính là người mà Hạ Tử Minh yêu – Cố Sâm...
Cố Sâm chính là con của Binh Bộ Thượng Thư, cũng là bạn thân của Hạ Tử Thịnh, thanh mai trúc mã, trưởng thành người ưu tú, hiền tài nơi đất lành, đúng là một nhân vật tựa thần tiên, chỉ là ngay từ đầu hắn đã đứng về phía của đứa con của vận mệnh Hạ Tử Thịnh.
Phế thái tử Hạ Tử Minh tình cờ gặp hắn, chỉ một thoáng kinh hồng* nhưng cũng khiến hắn chung tình. Từ đó, con đường theo đuổi vị đệ nhất công tử này một cách điên cuồng đã bắt đầu.
*Một thoáng kinh hồng: có thể hiểu là một cái nhìn thoáng qua vội vàng.
Chỉ tiếc, hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình...
Cố Sâm cũng là một người đoạn tụ, chỉ tiếc người trong lòng hắn lại không phải phế thái tử Hạ Tử Minh, mà là đứa con của vận mệnh – Hạ Tử Thịnh, hắn từ lúc nhỏ gặp được tiểu hoàng tử gầy gò nhỏ bé, chịu đủ sự khi dễ này đã thầm hạ quyết tâm lập lời thề, bản thân mình cuối cùng sẽ có ngày trưởng thành, trở thành người đủ mạnh mẽ để có thể bảo vệ Hạ Tử Thịnh, khiến cho Hạ Tử Thịnh không còn phải chịu bất cứ kẻ nào ức hiếp nữa.
Ở trong nội dung kịch bản gốc, Cố Sâm vẫn âm thầm yêu và bảo vệ Hạ Tử Thịnh, làm phụ tá của hắn, giúp hắn đánh đổ từng thế lực một, thậm chí vì hắn mà không tiếc nhờ vả phế thái tử, do đó ở sau lưng âm thầm thiết kế đánh đổ phế thái tử... Mà Hạ Tử Thịnh lại là một thẳng nam, Cố Sâm đến cuối cùng cũng không hề nói ra lời yêu với Hạ Tử Thịnh, mà là gả muội muội cho hắn, giữ mối quan hệ quân thần với hắn cả đời.
Nếu là, Hạ Tử Minh không xuyên qua thành Lệ thái tử, hắn sẽ cảm thấy câu chuyện này rất hay.
Tuy rằng Hạ Tử Thịnh và Cố Sâm đến cuối không hề tiến tới với nhau, nhưng cũng coi như kết đẹp.
Chỉ tiếc, hắn lại xuyên thành Lệ thái tử Hạ Tử Minh. Như vậy, câu chuyên này tất nhiên không còn hay như thế, đẹp như thế nữa.
Hết chương 1
#Ju: Mặc dù biết bộ này có rất nhiều nhà ôm rồi và đã drop kha khá, nhưng vì bí truyện cũng như là ham hố nên quyết định đào hố :)) xong phát hiện bộ này khoai vãi =.=' làm rồi tra cứu cũng tốn ối time nhưng trót đào rồi nên sẽ cố lấp cho hết thôi, ae ủng hộ tôi tại nhà t anvulau.wordpress.com nhé uhuhu.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro