Chương 34: Sát vách 🔞
[Em có muốn để nó nghe thấy...]
Do bị lệch múi giờ, nên lúc xuống máy bay từ chiều, Khương Nam Vũ ngủ luôn cả trên xe, hiện giờ dường như đã không còn buồn ngủ nữa, mà là tỉnh táo hơn hẳn.
Sau cơm tối Liên Tiêu dẫn bọn họ đi dạo một vòng trong công viên rừng bên cạnh, trở về đánh răng rửa mặt xong xuôi, Khương Nam Vũ vẫn không buồn ngủ chút nào.
Cậu dựa đầu lên ngực Liên Dự, lắc lư quả đầu cọ cằm nhỏ vào cơ bắp của anh, khép hờ mí mắt: "Liên Dự~em không thấy buồn ngủ."
Tất nhiên Liên Dự cũng không có buồn ngủ lắm, vươn tay vuốt mái tóc đen của cậu, những ngón tay luồn vào trong tóc, mái tóc hơi dài len lỏi giữa kẻ tay anh, vừa mềm vừa mịn.
Anh thì thầm: "Tóc dài rồi."
"Ừm." Khương Nam Vũ lẩm bẩm nói: "Lúc trước Du Du cứ không cho em cắt, nói muốn xem để tóc dài trông như thế nào."
Liên Dự mỉm cười: "Đẹp lắm, mẹ cũng sẽ rất thích."
"Thật không?" Khương Nam Vũ híp mắt nhếch khóe miệng cười, "Thế chờ gặp mẹ xong rồi cắt vậy."
Cậu gọi "mẹ" rất tự nhiên, Liên Dự cũng hơi sững sờ, sau đó không nhịn được nắn gáy cậu: "Bé cưng à, em gọi thuận miệng thật đấy."
"Hửm?" Khương Nam Vũ ngu ngơ ngước mắt nhìn anh, thậm chí không biết tại sao tự dưng cảm xúc của người đàn ông lại kích động thế.
Liên Dự bị đôi mắt tròn xinh đẹp đầy mơ hồ của cậu nhìn mà tim mềm nhũn như muốn tan chảy, đưa tay bóp eo cậu ôm lên trên người, nắm cằm cậu ngửa đầu hôn lên.
"Không buồn ngủ à?" Anh nói, "Vậy mình làm chút chuyện khiến em buồn ngủ nhé."
Sự tình diễn ra như nước chảy thành sông.
Khương Nam Vũ chú ý đến cách vách chính là phòng ngủ của anh em trai, cắn ngón tay không dám rên to.
Mà Liên Dự vẫn cứ bóp mông cậu dụ người ta tự ngồi xuống, bướm nhỏ mềm ướt co bóp khi vừa ngốn được nửa cây, anh nhịn không được ưỡn eo thúc lên trên, Khương Nam Vũ ngồi không vững ở trên người anh, cánh tay mềm mại chống ở bụng dưới của anh, không chịu nổi thốt ra tiếng rên.
"Ưn... chậm đã, ha!" Khương Nam Vũ thở hổn hển, thân trên trần trụi mềm mại mát lạnh dưới ánh trăng, bụng dưới run rẩy đến đáng thương.
Chiếc quần lót trắng thuần khiết vẫn còn mắc ngay bẹn của cậu, người đàn ông cởi đũng quần qua loa, dương vật to khỏe hung dữ đụ thẳng thọc sâu vào vùng kín mặc sức thảo phạt.
Vòng eo của Khương Nam Vũ đặc biệt xinh đẹp, mềm dẻo, độ cong của xương hông rất hấp dẫn, lúc làm tình có thể đặt tay trên hông bóp lấy siết chặt, như đang nắm vào tay cầm.
Liên Dự dựa vào gối, siết eo cậu, không chịu được cứ thúc phầm phập lên trên.
Môi âm hộ múp thịt dính chặt vào lông mu của người đàn ông, miệng lồn đỏ tươi làm nền cho cặc bự to dài màu đỏ tím, cứ hễ nó thọc vào lỗ nhỏ tròn tròn, là thịt mềm đều bị căng ra, dù đã chìm vào trong cơn nứng tình, nhưng vẫn bị đâm cho tê lồn, hột le bủn rủn, được người đàn ông ngắt véo trong tay, chơi cho nó đỏ bừng sưng tấy.
Khương Nam Vũ nghiêng ngả lắc lư trên hông Liên Dự, cố giữ lại chút lý trí cuối cùng, nhỏ giọng rên rỉ: "Liên Dự, chậm đã, sẽ bị Tiêu Tiêu nghe thấy mấ...á——!"
Liên Dự hung hăng nắc hông lên trên, gồng eo di chuyển theo bụng dưới của cậu để chọc vào điểm G trong bướm thịt, quy đầu phình to sượt qua cổ tử cung, thúc cho văng nước chảy ào ào ra ngoài.
Màu trong đôi mắt anh đậm đặc, bóp cổ Khương Nam Vũ kéo xuống hôn môi, ngón cái nhấn hơi mạnh vào động mạch bên cổ cậu.
"Tiêu Tiêu?" Anh cắn môi Khương Nam Vũ cọ xát, như một con dã thú hút máu nào đó, "Bé cưng à, em gọi thân mật thật đấy."
Hầu kết của Khương Nam Vũ bị ép trong tay anh, thậm chí còn không thở được, chứ đừng nói chi là trả lời, run cầm cập cầm cập, toàn thân càng trở nên nhạy cảm hơn trong cái cảm giác gần như ngạt thở này, bị Liên Dự nhéo dương vật hung hăng giã cặc, mắt gần như trợn trắng, co giật xịt bắn.
Đầu cu nhạy cảm bị nước lồn nóng ấm xối lên, Liên Dự nghiến răng thở ồ ồ, xoay người đè Khương Nam Vũ xuống, địt cậu từ phía sau, day cắn vành tai mỏng mềm nhỏ của cậu vừa mút vừa liếm.
"Ướt thế, cục cưng." Anh hôn sau gáy Khương Nam Vũ trong bóng tối, để lại từng dấu hôn dọc theo sống lưng, giọng trầm khàn: "Rất kích thích nhỉ? Nhắc tới Liên Tiêu mà nứng tới vậy à?"
Khương Nam Vũ rên "ưm" một tiếng, co giật cả người, lại bị Liên Dự bịt chặt mũi và miệng.
Dưới hông người đàn ông cứ hì hục rút cắm giã lồn, nước nhờn đặc sệt bắn tung tóe dính nhớp nháp ở giữa háng của hai người.
Trong cơn sướng kịch liệt gần như nghẹt thở này, ý thức của Khương Nam Vũ bay lơ lửng.
Cậu chấp choáng nghe thấy tiếng thở của người đàn ông bên tai cậu, dâm loạn liếm mút phần da sau tai cậu, hơi thở phả vào vành tai đến nóng bừng.
"Liên Tiêu ở sát vách, em có muốn để nó nghe thấy anh trai đang chịch chị dâu nhỏ của nó không?"
Khương Nam Vũ rưng rưng nước mắt, dốc sức lắc đầu.
Liên Dự cười nhẹ, hôn xuống chóp tai của cậu, Khương Nam Vũ run rẩy, nhưng lại nghe thấy lời lẽ của anh càng ngày càng quá đáng.
"Chị dâu nhỏ mẫn cảm quá." Người đàn ông khẽ thở dài, "Còn chặt nữa."
Mí mắt Khương Nam Vũ đỏ hết lên vì xấu hổ, nước mắt rơi lộp độp, thấm vào kẽ tay Liên Dự, nếm được cả vị nước mắt của mình.
Liên Dự đụ rất sâu, giọng nói trầm khàn gợi cảm cứ đùa giỡn gọi cậu là "chị dâu nhỏ" bên tai cậu, những ngón tay thon dài trắng bợt của Khương Nam Vũ bấu chặt vào gối, bắn phụt một bãi nhòe nhoẹt.
Lồn nhỏ co giật, cắn chặt côn thịt không tha, hai mép bướm như cánh hoa mềm nóng ngậm siết những đường gân gồ lên ở hai bên căn cặc, cảm giác chướng bụng xen lẫn từng cơn phê thích đau đớn lan tràn khắp nơi, thịt mềm ướt nước đỏ hỏn tham lam bú mút quy đầu, vặn xoắn hút sâu vào bên trong miệng lồn.
Khi Liên Dự xuất tinh sâu trong cơ thể cậu, cuối cùng mới thả bàn tay to bịt mũi miệng cậu ra, Khương Nam Vũ nghiêng đầu tựa mặt ngả vào lòng bàn tay anh, thở hổn hà hổn hển.
Cậu cắn ngón tay Liên Dự day nghiến, khóc tới mức run rẩy: "Đồ tồi...hức, sao mà...hức...đáng ghét quá vậy chứ..."
Lúc ở trên giường Liên Dự luôn vô cùng bá đạo, so với thường ngày hoàn toàn trở thành một người khác, thỉnh thoảng có đôi lúc quấn quýt mà làm người ta chịu không nổi. Tính tình Khương Nam Vũ vốn ôn hòa, lại cũng luôn dựa dẫm vào anh, nào có ngờ người này càng ngày càng quá trớn!
Vô cùng tủi thân mềm mại khóc nức nở, Liên Dự ôm eo cậu chầm chậm vuốt ve, xoa dịu cơn run rẩy của cậu, chóp mũi chôn vào dấu hôn sau gáy cậu, cười không nói gì.
Khương Nam Vũ hiếm khi lộ vẻ cáu kỉnh nhỏ, duỗi chân đạp Liên Dự, mềm mại hất cằm sai khiến: "Em muốn uống nước..."
Trong miệng toàn là vị mằn mặn của nước mắt, cảm thấy đắng.
"Được." Liên Dự cúi đầu hôn vào gáy cậu, đỡ người cậu dậy, rút côn thịt nặng trình trịch ra, còn sượt qua lỗ bướm nóng ướt của cậu một chút như tên lưu manh, khiến Khương Nam Vũ tức giận cuộn thành nắm đấm, mới dọn dẹp sơ quần áo, đứng dậy ra ngoài rót nước cho cậu.
Khương Nam Vũ nằm nhoài trên giường, nghiêng mặt áp vào gối ôm tạo thành một đường cong mềm mại, chăn đắp ở dưới vai, bờ vai trắng nõn phản chiếu trong màn đêm
Quả nhiên là làm một chút chuyện sẽ khiến cậu buồn ngủ... Khương Nam Vũ hơi mệt, khép hờ mí mắt, sau đó mới nhận ra có chút lạnh, nhưng chỉ khẽ cử động, cảm nhận được dịch nhờn trong cơ thể cậu òng ọc rỉ ra ngoài.
Cậu không khỏi đỏ mặt, nhưng eo lại đau nhức, lười chẳng muốn cựa quậy, chỉ chờ Liên Dự quay lại.
Trong phòng tràn ngập vị dâm dục, mùi tanh nồng dâm đãng bốc lên nhàn nhạt khiến người ta choáng váng mơ màng, cửa phòng vang lên một tiếng nhẹ, tiếng bước chân nhẹ nhàng đến gần giường.
Bờ môi Khương Nam Vũ hơi khô, giọng nói cũng có chút thiếu nước, khàn giọng lẩm bẩm: "Liên Dự..."
Không có ai trả lại, nam nhân ngồi xổm bên giường, chỉ là thân mật đụng chóp mũi vào mũi của cậu.
Lòng Khương Nam Vũ lại mềm nhũn, yêu chiều cọ cọ hắn: "Muốn uống nước..."
Nam nhân cười rất nhẹ nhàng, nâng ly thủy tinh, đựng nước sôi để nguội bên trong.
"Chị dâu nhỏ muốn uống nước à?" Nam nhân hơi mỉm cười nói, "Gọi một tiếng Tiêu Tiêu đi, đút cho em một ngụm."
Ahhh! Cái người đàn ông xấu xa này! Rốt cuộc đây là sở thích kỳ cục gì thế!
Khương Nam Vũ trừng mắt nhìn hắn, ánh mắt ngấn nước giận dữ, nhìn mà khiến người ta chộn rộn không chịu được.
Nhưng thái độ của nam nhân vẫn không hề vội vàng, thậm chí còn tự nhấp một ngụm nước ấm nuốt xuống.
Khương Nam Vũ mím môi hết lần này đến lần khác, da mặt mỏng xấu hổ đỏ bừng, hé miệng vài lần, cuối cùng ép ra một câu như tiếng kêu meo meo nhỏ từ trong cuống họng: "Tiêu, Tiêu Tiêu..."
Sau khi thốt ra cái tên, cậu gần như không dám ngước mắt, cũng bỏ lỡ cảm xúc mãnh liệt khó nói trong mắt của nam nhân.
Chỉ cảm nhận được đôi môi mềm mại ngậm vào dòng nước ấm, thấm bên môi, dịu dàng mút lấy môi cậu.
"Ngoan quá, cục cưng..." Liên Tiêu nhắm mắt lại, giọng rất khàn.
"Anh thích em nhiều lắm."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro