🥀 Chương 2 🥀: Cảm giác như bị làm thật rồi
Editor: Sel
Dưới lòng bàn tay anh là một khối tròn mềm mịn, chính là ngực cô. Một đôi "thú mẹ" dịu ngoan đang ngủ yên, vừa sợ hãi lại vừa tò mò, run rẩy nhấp nhô theo từng đợt xe điện dừng rồi lại lăn bánh. Nhũ hoa mịn màng như có như không đập nhẹ lên lòng bàn tay anh, như con thú nhỏ thè đầu lưỡi mềm ngọ nguậy liếm liếm từng nhịp, khiến cổ họng anh khô khốc, hạ thân căng cứng đến phát đau.
"Tôi không ngại... nếu anh muốn thả lỏng hơn chút."
Nghe cô nói vậy, cánh tay vốn đang gồng lên nhờ ý chí chống đỡ như vừa nhận được lệnh ân xá. Anh thuận thế siết chặt, ôm trọn cả người cô vào lòng. Tư thế này vừa giúp cô tránh khỏi đám đông phía sau, cũng giúp anh dễ chịu hơn nhiều.
Bầu ngực bên hông cô lọt thỏm vào lòng bàn tay anh, vừa mềm vừa mịn, bình thường được giấu kỹ vô cùng. Chúng chưa từng bị ai nhìn thấy, cả đời như đang chờ đợi bàn tay anh mơn trớn, chờ đầu lưỡi anh cắn mút. Nhưng giờ chưa thể, anh đành nuốt xuống dục vọng đang dâng trào, ghé sát tai cô thở hắt ra vài hơi nặng nề.
Cô thấy vành tai ngưa ngứa, toàn thân không kiềm được rùng mình một cái.
Dưới hạ thân, dương vật cứng cáp của anh khẽ đẩy lên khe ướt của cô.
"A..."
Cảm giác xa lạ ấy khiến cô giật mình, toàn thân cứng đờ, chưa kịp phản ứng thì dòng dịch nóng hổi trong cơ thể đã ào ra, ướt đẫm lớp nội y mỏng như cánh ve. Thời Vũ chưa kịp nghĩ gì, chất lỏng kia đã thấm vào quần anh, thấm vào phần vải đang căng phồng vì dương vật đội lên.
Phần lều đã ướt đẫm, dính chặt lấy đầu khấc tròn to, khéo léo kẹt giữa môi thịt mềm mại. Mặc dù còn ngăn bởi lớp vải, nhưng cảm giác thân thể chạm nhau lại thật rõ ràng. Môi âm hộ dày mềm không hề sợ hãi với vật thể lạ đang xâm nhập, ngược lại còn mừng rỡ, liên tục hút chặt lấy, như thể sứa nước đang cố nuốt trọn lấy con mồi.
Anh bị sự co bóp ấy khiến sống lưng tê rần, chỉ muốn nhấn mạnh vào mà làm cho thật sâu, thật đã.
Anh cố gắng kiềm chế, bàn tay đang đặt nơi eo cô trượt xuống, đặt lên vùng mu căng tròn, hơi dùng sức đè xuống, ép cô dán sát vào phần hạ thể của mình.
Tuy lực không mạnh, động tác cũng không lớn, nhưng mỗi lần xê dịch lại giống hệt như đang thực sự đâm vào. Thời Vũ cảm giác mình bị làm thật rồi.
Cô run rẩy không ngừng, thần trí như tan ra trong làn sóng khoái cảm. Mỗi vài giây lại phải gắng gượng níu lại linh hồn sắp bay đi, tầm mắt lúc rõ lúc mờ, mặt và cổ đỏ bừng trong vô thức.
Không thể rên, tim lại đập như nổi trống trận. Sự giày vò ngọt ngào ấy khiến cô liên tục nhíu mày, miệng hé mở khẽ khàng nuốt nước bọt, cứ như đang khát cháy cổ.
"Chị ơi, chị có bị say xe không ạ?"
Một nữ sinh mặc đồng phục từ ghế đứng dậy, nhìn cô đầy lo lắng.
Thời Vũ rất đẹp, lại có khí chất cuốn hút, cô gái ấy đã để ý từ lâu.
"Chỗ em cho chị ngồi nhé, em sắp xuống trạm rồi."
Câu nói đột ngột ấy khiến Thời Vũ giật nảy mình. Cô cố kìm hơi thở, gượng gạo cong môi: "Không... không cần đâu, cảm ơn em."
"Không sao đâu, chị cứ ngồi đi ạ." Nữ sinh tưởng cô ngại nên lại càng nhiệt tình hơn.
Thời Vũ bị nhìn chằm chằm đến mức chỉ muốn chui xuống đất trốn mất.
"Muốn ra không?"
Giọng đàn ông trầm thấp, khàn khàn như tiếng nhung rút sát tai cô, làm cô bừng tỉnh khỏi khoái cảm. Giọng anh vừa vang lên, bên dưới cô đã chảy nước như suối, lớp thịt mềm co rút liên tục, ngoan ngoãn quấn lấy dương vật anh như đang chủ động mời gọi.
Mà rõ ràng cô chưa từng trải qua chuyện như thế này.
Anh bị lớp thịt mềm mẫn cảm đó mê hoặc, dục vọng càng trướng căng, đầu khấc cứng như đá nhẹ nhàng thúc vào trong, thứ ấy vừa vào đã khó rút ra, huống chi cái lỗ nhỏ tiết mật đang nhiệt tình mời mọc.
"Hay là em không nỡ rời anh?" Anh thở ra một hơi dồn dập, nhịn không được hơi động phần hông, "Dù sao anh cũng vậy."
"Ưm... thật sự muốn cắm vào quá."
Anh không ngờ mọi chuyện lại tiến xa đến mức này. Ban đầu chỉ tính bắt chuyện nhẹ nhàng, chứ có đâu cần hạ mình chen chúc lên xe điện như thế.
Nhưng cô không những không né tránh, ngược lại còn như đang mời gọi anh, đó là sự khích lệ quá mức.
Anh nhắm mắt, dựa hẳn lưng vào cửa xe để cơ thể bớt căng cứng. Vừa tham lam tận hưởng khoái cảm mà cô mang đến, vừa lo cô giữ tư thế này sẽ thấy khó chịu.
Anh chống tay dưới mông cô, khẽ nhấc lên một chút, để khe giữa hai đùi cô càng dễ ngậm lấy đầu khấc nóng rực đang căng phồng của anh.
Anh cảm nhận rõ ràng nơi lỗ nhỏ ẩm ướt của cô đang ở đâu, độ ấm áp ấy bao trọn đầu khấc như muốn nuốt luôn anh vào trong.
Từ phía sau, anh nhẹ nhàng hất hông, phần đầu khấc như đang thử nghiệm vị trí, mơn man ngay miệng lỗ nhỏ. Thời Vũ đỏ mặt tơi tả, mặt đỏ như trái đào chín bị bóp nhẹ là rỉ mật ra ngay. Từng tiếng rên khe khẽ lọt ra khỏi cổ họng cô, mềm mại, yếu ớt như đào chín rụng trong tay.
Cô biết nếu cứ tiếp tục như vậy sẽ có ngày lộ tẩy mất thôi. Khi đó còn mặt mũi nào mà sống ở trạm tàu này nữa? Mấy người dân nhỏ miệng mà lòng to như Lăng Xuyên chắc chắn sẽ dán cho cô cái mác "con đàn bà dâm loạn", đàm tiếu không dứt cả tuần trời.
Chẳng còn cách nào khác, cô đành dốc hết tinh thần, cố gắng lết ánh mắt sang cô nữ sinh bên cạnh, thì thào cầu cứu: "Em ơi... em có thể kéo chị lên một chút được không..."
Nữ sinh không chút nghi ngờ, gật đầu đồng ý. Trong khoang xe chen chúc thế này, muốn nhích một chút cũng phải dùng hết sức. Cô bé túm lấy tay Thời Vũ, dốc toàn lực kéo cô, chẳng mấy chốc đã thở dốc vì mệt.
Nhưng đối với Thời Vũ, mỗi cái kéo ấy như thể điện giật từng nhịp. Dương vật anh cọ qua lại trong rãnh âm hộ cô, liên tục cạ vào hột le, từng cú ma sát đều đâm thẳng vào dây thần kinh nhạy cảm nhất, tê tê ngứa ngứa, nhanh chóng chồng chất thành từng đợt khoái cảm dồn dập, dữ dội.
Dương vật càng lúc càng trượt nhanh trong khe huyệt, cô nghe thấy tiếng anh rên nén sát tai mình, trầm, khàn và đầy ẩn nhẫn, như thể giữa họ chẳng hề có vải vóc cản trở, cứ thế trần trụi chạm vào nhau. Dương vật anh dính sát vào mép âm hộ, đâm tới tận cùng, khiến dịch lỏng tuôn trào không ngớt. Có cái gì đó trong cơ thể cô như phát nổ, từng điểm dây thần kinh như bị điện chích loé sáng, từng tầng khoái cảm cuộn trào.
Mọi thứ xung quanh nhòe nhoẹt, gương mặt cô bé sinh viên cũng trở nên mờ nhòe, cả thế giới đều tan biến, chỉ còn phần dưới đang bị làm điên cuồng là rõ ràng rành mạch, cảm giác bị chọc tới tận óc, run rẩy không ngừng.
"Chị ơi, sao nhìn chị như bị ghim chặt lại luôn vậy á?" Nữ sinh vẫn còn đang thở gấp, vô tư nói, rồi chuyển sang tư thế như đang nhổ củ cải, lại cố kéo mạnh tay Thời Vũ thêm một lần nữa.
1428 words
08.05.2025
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro